“Đi trước.” Ba chữ nhàn nhạt rơi xuống, thời điểm đợi Hoàng Phủ Minh vừa muốn mở cửa xuống xe ……
“Minh!” Tuyết Khả Duy từ phía sau một phen ôm eo anh: “Mới bất quá hai năm không gặp, anh liền thật sự có thể làm được tuyệt tình như thế?!”
“Chúng ta còn không có bắt đầu, cũng đã kết thúc, hẳn là chưa nói tới tình. Buông tay đi, đại tẩu……” Hoàng Phủ Minh mặt vô cảm vỗ vỗ tay Tuyết Khả Duy.
Cô thống khổ cắn khóe môi, chậm rãi, chậm rãi buông ra tay ôm vào trên eo anh ……
‘ bang……’ nhìn bóng dáng Hoàng Phủ Minh đi xa, Tuyết Khả Duy không cam lòng chụp đánh phía dưới bàn.
“Minh, là tôi đánh giá mình quá cao? Hay là anh không chịu đối mặt hiện thực?” Tiếng nỉ non thanh lạnh từ giữa môi phát ra.
Tuyết Khả Duy thương cảm gục đầu xuống, đôi mắt lạnh băng dần dần tràn ra một giọt lệ.
Mặc kệ, ngày đó cùng Tuyết Vi nói chuyện, cô biểu hiện làm sao thong dong bình tĩnh.
Nhưng……
Không cách nào phủ nhận. Hết thảy đều bị Tuyết Vi tiên đoán được rồi!
Ảnh chụp, là cô chụp, chính là cô không muốn Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi kết hôn;
Cho dù cô kêu Tuyết Vi đừng nói cho Hoàng Phủ Minh biết cô đã trở lại, theo như lời của Tuyết Vi, cô nhất định sẽ đơn độc tới tìm Hoàng Phủ Minh.
Đương nhiên……
Câu kia trong miệng Tuyết Vi ‘ a, có một số việc, em không muốn miệt mài theo đuổi, cũng không muốn đi tra. Nhưng, cũng không đại biểu em một chút đều không hiểu rõ. ’
Cũng cho thấy rõ ràng cô đã dự cảm tới quan hệ giữa Hoàng Phủ Minh và Tuyết Khả Duy không tầm thường.
Chính là……
“không phải năng lực thấy rõ của em rất mạnh sao? Không phải em thực nhạy bén sao? Không phải từng chuyện em đều đã nhìn thấu sao? Được…… Vậy cho chị thấy, em thật sự có thể trói buộc Minh hay không!” Dứt lời, trong mắt Tuyết Khả Duy thoáng chốc xẹt qua một tia lệ quang……
*
‘ ken két……’
Thời điểm Hoàng Phủ Minh về tới
“Minh!” Tuyết Khả Duy từ phía sau một phen ôm eo anh: “Mới bất quá hai năm không gặp, anh liền thật sự có thể làm được tuyệt tình như thế?!”
“Chúng ta còn không có bắt đầu, cũng đã kết thúc, hẳn là chưa nói tới tình. Buông tay đi, đại tẩu……” Hoàng Phủ Minh mặt vô cảm vỗ vỗ tay Tuyết Khả Duy.
Cô thống khổ cắn khóe môi, chậm rãi, chậm rãi buông ra tay ôm vào trên eo anh ……
‘ bang……’ nhìn bóng dáng Hoàng Phủ Minh đi xa, Tuyết Khả Duy không cam lòng chụp đánh phía dưới bàn.
“Minh, là tôi đánh giá mình quá cao? Hay là anh không chịu đối mặt hiện thực?” Tiếng nỉ non thanh lạnh từ giữa môi phát ra.
Tuyết Khả Duy thương cảm gục đầu xuống, đôi mắt lạnh băng dần dần tràn ra một giọt lệ.
Mặc kệ, ngày đó cùng Tuyết Vi nói chuyện, cô biểu hiện làm sao thong dong bình tĩnh.
Nhưng……
Không cách nào phủ nhận. Hết thảy đều bị Tuyết Vi tiên đoán được rồi!
Ảnh chụp, là cô chụp, chính là cô không muốn Hoàng Phủ Minh và Tuyết Vi kết hôn;
Cho dù cô kêu Tuyết Vi đừng nói cho Hoàng Phủ Minh biết cô đã trở lại, theo như lời của Tuyết Vi, cô nhất định sẽ đơn độc tới tìm Hoàng Phủ Minh.
Đương nhiên……
Câu kia trong miệng Tuyết Vi ‘ a, có một số việc, em không muốn miệt mài theo đuổi, cũng không muốn đi tra. Nhưng, cũng không đại biểu em một chút đều không hiểu rõ. ’
Cũng cho thấy rõ ràng cô đã dự cảm tới quan hệ giữa Hoàng Phủ Minh và Tuyết Khả Duy không tầm thường.
Chính là……
“không phải năng lực thấy rõ của em rất mạnh sao? Không phải em thực nhạy bén sao? Không phải từng chuyện em đều đã nhìn thấu sao? Được…… Vậy cho chị thấy, em thật sự có thể trói buộc Minh hay không!” Dứt lời, trong mắt Tuyết Khả Duy thoáng chốc xẹt qua một tia lệ quang……
*
‘ ken két……’
Thời điểm Hoàng Phủ Minh về tới
/495
|