Editor: Thơ Thơ
Không, có lẽ, càng xác thực nói…… Anh từng có chính con của mình, nếu không phải năm đó đã xảy ra chuyện, con của anh khả năng cũng lớn giống Miêu Miêu như vậy ……
Dần dần mà, nhận thấy được động tác tay Miêu Miêu vỗ về thân thể mình ngừng lại, lúc này Hoàng Phủ Minh mới mở mắt.
Tiểu gia hỏa ngủ miễn bàn nhiều ngọt ngào, một khuôn mặt nhỏ tròn trịa phấn hồng làm người yêu thương.
“Miêu Miêu, con rốt cuộc là ai?”
“Vì sao đột nhiên xuất hiện ở trong sinh mệnh ta, lại kêu ta là daddy chứ?”
Sau khi nhặt Miêu Miêu về, Hoàng Phủ Minh phái người đi cục dân cư tìm, nhưng thần kỳ chính là, cơ sở dữ liệu dân cư vậy mà không có bất luận tin tức gì về bé gái này.
Như vậy chỉ có thể chứng minh, bé gái này căn bản không thuộc về hoàng thành, rồi lại vì sao vô tình xuất hiện ở trước mặt anh?
“Này hết thảy là người ta an bài? Hay là Nói, trời cao ban con cho ta, kêu ta hiểu rõ, ba năm trước đây rốt cuộc ta đối với vợ của ta đã làm chuyện tàn nhẫn cỡ nào, hoặc là…… Là ông trời phái con tới đền bù đứa bé ta mất đi sao?”
Mặc kệ thế nào, Hoàng Phủ Minh đều tình nguyện tin tưởng bảo bối này là trời cao ban cho, bởi vì anh đánh tâm nhãn cảm thấy đứa nhỏ này đối với mình có một loại hấp dẫn bất ngờ, càng thêm cảm thấy……
Anh thập phần cần đứa nhỏ này tới bổ khuyết nội tâm mình thiếu hụt!
Trong biệt thự ba tầng lầu hoa lệ, Tuyết Vi ‘ xoa ’ mắt buồn ngủ chậm rãi đi ra phòng ngủ.
“Chị Vi Vi, chào buổi sáng.”
“Sớm, Tiểu Tiểu.” Cô lười nhác ngáp một cái, chậm rãi đi vào nhà ăn ăn xong bữa sáng rồi.
“Chị Vi Vi, cái này là lễ vật chị mang cho em sao?” Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Ly Tiểu Tiểu cầm một cái hộp lễ vật đi tới trước mặt cô.
Tuyết Vi vừa thấy mới phát hiện, lễ vật này đúng là ngày hôm qua sau khi cô rời đi nhà ăn Michelin ba sao kia, vị giám đốc nhà ăn kia đưa cho mình……
Trở về ký ức tối hôm qua.
Đợi hai anh em Hoàng Phủ Nguyệt, Hoàng Phủ Minh chân trước mới vừa đi, cho dù cô sau lưng tính toán rời đi, nhưng mà vừa vặn đụng vào giám đốc nhà ăn kia.
‘ Hoàng Phủ thiếu phu nhân, xin dừng bước, tôi có đồ vật sớm muốn đưa cho cô. ’ Nói xong, giám đốc nhà ăn liền đem một cái hộp lễ vật đóng gói xinh đẹp đưa đến trong tay cô.
Tuyết Vi rất là buồn bực, giám đốc nhà ăn này làm gì muốn
Không, có lẽ, càng xác thực nói…… Anh từng có chính con của mình, nếu không phải năm đó đã xảy ra chuyện, con của anh khả năng cũng lớn giống Miêu Miêu như vậy ……
Dần dần mà, nhận thấy được động tác tay Miêu Miêu vỗ về thân thể mình ngừng lại, lúc này Hoàng Phủ Minh mới mở mắt.
Tiểu gia hỏa ngủ miễn bàn nhiều ngọt ngào, một khuôn mặt nhỏ tròn trịa phấn hồng làm người yêu thương.
“Miêu Miêu, con rốt cuộc là ai?”
“Vì sao đột nhiên xuất hiện ở trong sinh mệnh ta, lại kêu ta là daddy chứ?”
Sau khi nhặt Miêu Miêu về, Hoàng Phủ Minh phái người đi cục dân cư tìm, nhưng thần kỳ chính là, cơ sở dữ liệu dân cư vậy mà không có bất luận tin tức gì về bé gái này.
Như vậy chỉ có thể chứng minh, bé gái này căn bản không thuộc về hoàng thành, rồi lại vì sao vô tình xuất hiện ở trước mặt anh?
“Này hết thảy là người ta an bài? Hay là Nói, trời cao ban con cho ta, kêu ta hiểu rõ, ba năm trước đây rốt cuộc ta đối với vợ của ta đã làm chuyện tàn nhẫn cỡ nào, hoặc là…… Là ông trời phái con tới đền bù đứa bé ta mất đi sao?”
Mặc kệ thế nào, Hoàng Phủ Minh đều tình nguyện tin tưởng bảo bối này là trời cao ban cho, bởi vì anh đánh tâm nhãn cảm thấy đứa nhỏ này đối với mình có một loại hấp dẫn bất ngờ, càng thêm cảm thấy……
Anh thập phần cần đứa nhỏ này tới bổ khuyết nội tâm mình thiếu hụt!
Trong biệt thự ba tầng lầu hoa lệ, Tuyết Vi ‘ xoa ’ mắt buồn ngủ chậm rãi đi ra phòng ngủ.
“Chị Vi Vi, chào buổi sáng.”
“Sớm, Tiểu Tiểu.” Cô lười nhác ngáp một cái, chậm rãi đi vào nhà ăn ăn xong bữa sáng rồi.
“Chị Vi Vi, cái này là lễ vật chị mang cho em sao?” Chỉ chốc lát sau, chỉ thấy Ly Tiểu Tiểu cầm một cái hộp lễ vật đi tới trước mặt cô.
Tuyết Vi vừa thấy mới phát hiện, lễ vật này đúng là ngày hôm qua sau khi cô rời đi nhà ăn Michelin ba sao kia, vị giám đốc nhà ăn kia đưa cho mình……
Trở về ký ức tối hôm qua.
Đợi hai anh em Hoàng Phủ Nguyệt, Hoàng Phủ Minh chân trước mới vừa đi, cho dù cô sau lưng tính toán rời đi, nhưng mà vừa vặn đụng vào giám đốc nhà ăn kia.
‘ Hoàng Phủ thiếu phu nhân, xin dừng bước, tôi có đồ vật sớm muốn đưa cho cô. ’ Nói xong, giám đốc nhà ăn liền đem một cái hộp lễ vật đóng gói xinh đẹp đưa đến trong tay cô.
Tuyết Vi rất là buồn bực, giám đốc nhà ăn này làm gì muốn
/495
|