Editor: Thơ Thơ
“Được, chúng con cũng không quấy rầy.”
“Chờ một chút……” lúc hai vợ chồng Hoàng Phủ Sâm vừa muốn rời đi, Tuyết Vi nhẹ giọng gọi bọn họ lại: “Chị cả, cảm ơn chị.” Mỉm cười đi tới trước mặt Tuyết Khả Duy vẫn luôn trầm mặc không nói.
Cô nhướng mắt lên, khó hiểu nói: “Cảm ơn chị cái gì?”
“Đương nhiên là……” Ghé sát người, mắt phượng Tuyết Vi chợt lóe, gằn từng chữ: “Cảm ơn chị, cho em cơ hội lập công ở trước mặt cha chồng, nếu không phải chị, em cũng không thể nhanh như vậy liền gả vào Nhà họ Hoàng Phủ, bất quá…… Một tuần mới ra tay, Em ba chờ chị thực sự lòng có chút nóng nảy!!!”
Nói xong.
Dung nhan Tuyết Khả Duy trong nháy mắt trở nên vô cùng âm trầm!
‘ xoảng xoảng xoảng……’ trong biệt thự Hoàng Phủ Sâm truyền đến tiếng đồ vật đổ vỡ chói tai.
Anh phẫn nộ đá người trước bàn trà, gầm nhẹ nói: “Rốt cuộc là chuyện làm sao? Con trai tôi làm sao lại bị Tuyết Vi thứ tiện nhân kia cướp đi?!!”
“Chủ…… Chủ thượng, tiểu thiếu gia cũng không phải bị người phụ nữ kia cướp đi!” Mấy hắc y nhân quỳ một loạt, run rẩy nói.
“Đó là chuyện gì?!”
“Mà là……”
Nhìn lại thời gian buổi sáng.
Mấy tên thủ hạ của Hoàng Phủ Sâm đúng hẹn chờ đợi ở cửa hàng bách hóa Bạc Thái, thấy Tuyết Khả Duy ôm đứa trẻ xuất hiện, bọn họ vừa muốn hiện thân.
Sao hiểu được……
‘ đều đừng nhúc nhích! ’ đột nhiên nhảy ra vài tên hắc y nhân kiềm chế bọn họ đứng yên.
Kế tiếp đó là cảnh tượng đoạt đứa trẻ.
Chỉ là, những người đoạt đứa trẻ đó đều không phải là người của Hoàng Phủ Sâm thôi!
“Đáng chết!!! Hóa ra người phụ nữ kia đã sớm biết kế hoạch của chúng ta!!!?” Hoàng Phủ Sâm không thể tưởng tượng nhìn về phía Tuyết Khả Duy một bên trầm mặc không nói.
‘Cảm ơn chị, cho em cơ hội lập công ở trước mặt cha chồng, nếu không phải chị, em cũng không thể nhanh như vậy liền gả vào Nhà họ Hoàng Phủ, bất quá…… Một tuần mới ra tay, Em ba chờ chị thực sự lòng có chút nóng nảy!!! ’
Bên tai, quanh quẩn lời Tuyết Vi nói ở trong biệt thự. Tay Tuyết Khả Duy nắm chặc nắm tay đều hơi hơi phát
/495
|