Editor: Thơ Thơ
Nói tới nói lui, nháo lại nháo. Tuyết Vi từ trước đến nay đều là người hiểu lý lẽ.
Cô gái kia hảo ý quan tâm Hoàng Phủ Minh, cô sao có thể thật sự coi hảo ý của thiếu nữ trở thành lòng lang dạ thú chứ?
“Ha hả……” Hoàng Phủ Minh nhợt nhạt cười, anh là đánh tâm nhãn thích bộ dáng bà xã nhà mình đại khí. Không khỏi phân trần đi xuống giường, uống một hơi xong chén canh sâm kia.
“Minh, còn phải bao lâu anh mới có thể trở về?” Ngón tay mảnh khảnh xẹt qua màn hình, Tuyết Vi ngưng thần vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh trên video.
“buổi tối ngày mai anh sẽ trở về.”
“ừ, em chờ anh trở về. Anh chạy nhanh nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Đóng di động, đôi tay Hoàng Phủ Minh giao nhau lót ở sau đầu, cười nhạt nhìn trần nhà.
Rõ ràng, hôm nay anh đã mỏi mệt đến nổi sức lực tắm rửa đều không có, chính là sau khi cùng Tuyết Vi hàn huyên trong chốc lát, cả người dường như năng động hẳn lên, tràn ngập lực lượng.
Xem ra, gia đình, đối với một người đàn ông mà nói chưa chắc là trói buộc, cũng có khả năng là một loại động lực vô hình ……
“Tam thiếu gia……”
Khoảng mười giờ tối, Hoàng Phủ Nguyệt bước đi tập tễnh đi vào Nhà họ Hoàng Phủ.
Từ trên vẻ mặt mê ly xem, anh hiển nhiên là uống qua rượu, trên quần áo cũng dính đầy mùi cồn.
Mấy gia đinh phụ trách trông cửa thấy vậy, vội vàng tiến lên nâng đỡ: “Tam thiếu gia, tôi đưa ngài trở về biệt thự đi.”
“Đều…… Đều cút ngay!” Vẻ mặt khó chịu ném ra mấy gia đinh vướng bận, anh một bước nhoáng lên đi qua biệt thự của mình.
Hầu gái tiểu Dương thấy thế, nâng anh tiến vào phòng khách: “Tam thiếu gia, ngài trước nghỉ ngơi một chút, tôi lập tức đi lấy trà tỉnh rượu cho ngài.”
Không để ý đến hầu gái nói, Hoàng Phủ Nguyệt rầu rĩ không vui âm trầm một khuôn mặt ngồi ở trên sô pha.
Ngẫm lại, hôm nay, anh vốn nên tham dự diễn tập quân sự, nhưng mà, lại bị Ly Tiểu Tiểu đáng chết làm hại phải ở nhà diện bích hối lỗi, anh càng nghĩ càng tức giận.
“nha đầu thúi giảo hoạt, sớm muộn gì sẽ có một ngày tôi muốn đòi cô
Nói tới nói lui, nháo lại nháo. Tuyết Vi từ trước đến nay đều là người hiểu lý lẽ.
Cô gái kia hảo ý quan tâm Hoàng Phủ Minh, cô sao có thể thật sự coi hảo ý của thiếu nữ trở thành lòng lang dạ thú chứ?
“Ha hả……” Hoàng Phủ Minh nhợt nhạt cười, anh là đánh tâm nhãn thích bộ dáng bà xã nhà mình đại khí. Không khỏi phân trần đi xuống giường, uống một hơi xong chén canh sâm kia.
“Minh, còn phải bao lâu anh mới có thể trở về?” Ngón tay mảnh khảnh xẹt qua màn hình, Tuyết Vi ngưng thần vuốt ve khuôn mặt tuấn tú của Hoàng Phủ Minh trên video.
“buổi tối ngày mai anh sẽ trở về.”
“ừ, em chờ anh trở về. Anh chạy nhanh nghỉ ngơi đi. Ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Đóng di động, đôi tay Hoàng Phủ Minh giao nhau lót ở sau đầu, cười nhạt nhìn trần nhà.
Rõ ràng, hôm nay anh đã mỏi mệt đến nổi sức lực tắm rửa đều không có, chính là sau khi cùng Tuyết Vi hàn huyên trong chốc lát, cả người dường như năng động hẳn lên, tràn ngập lực lượng.
Xem ra, gia đình, đối với một người đàn ông mà nói chưa chắc là trói buộc, cũng có khả năng là một loại động lực vô hình ……
“Tam thiếu gia……”
Khoảng mười giờ tối, Hoàng Phủ Nguyệt bước đi tập tễnh đi vào Nhà họ Hoàng Phủ.
Từ trên vẻ mặt mê ly xem, anh hiển nhiên là uống qua rượu, trên quần áo cũng dính đầy mùi cồn.
Mấy gia đinh phụ trách trông cửa thấy vậy, vội vàng tiến lên nâng đỡ: “Tam thiếu gia, tôi đưa ngài trở về biệt thự đi.”
“Đều…… Đều cút ngay!” Vẻ mặt khó chịu ném ra mấy gia đinh vướng bận, anh một bước nhoáng lên đi qua biệt thự của mình.
Hầu gái tiểu Dương thấy thế, nâng anh tiến vào phòng khách: “Tam thiếu gia, ngài trước nghỉ ngơi một chút, tôi lập tức đi lấy trà tỉnh rượu cho ngài.”
Không để ý đến hầu gái nói, Hoàng Phủ Nguyệt rầu rĩ không vui âm trầm một khuôn mặt ngồi ở trên sô pha.
Ngẫm lại, hôm nay, anh vốn nên tham dự diễn tập quân sự, nhưng mà, lại bị Ly Tiểu Tiểu đáng chết làm hại phải ở nhà diện bích hối lỗi, anh càng nghĩ càng tức giận.
“nha đầu thúi giảo hoạt, sớm muộn gì sẽ có một ngày tôi muốn đòi cô
/495
|