Nói cho chị cái gì?!
Ai, này khó trách. khẩu khí Tuyết Vi than nhỏ, êm tai nói: Chị hai, là thế này, cha quyết định cùng Hoàng Phủ gia liên hôn, lại không biết kêu chị hay em, ai gả qua đó. Vì thế cha tính toán kêu chị và em cùng đi Hoàng Phủ gia chờ tuyển hôn thê, đến lúc đó từ bên trong hai chúng ta, hai chọn một!
Cái gì?
Tuyết Phỉ Nhi vừa nghe, sắc mặt đều thay đổi...
Hoàng Phủ gia!
Bá chủ ở Hoàng thành, địa vị quả thực có thể so với hoàng tộc cổ đại! Làm mưa làm gió! Là nơi vô số người phụ nữ mở tưởng gả vào.
Ngay cả Tuyết gia nhà giàu có tiếng như vậy, Tuyết gia đại tiểu thư, Tuyết Khả Duy, đều liều mạng gả vào Tuyết gia, chỉ tiếc gả cho đại thiếu gia Hoàng Phủ gia, một ma ốm suốt ngày bị bệnh quấn thân... Thotho_
cha đã nói với em chưa? Là kêu chúng ta gả cho nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, hay là gả cho tam thiếu gia Hoàng Phủ gia?! Tuyết Phỉ Nhi khẩn trương hỏi.
Tuyết Vi mỉm cười nói: Chị cả, phân biệt đối xử, đương nhiên là chúng ta phải gả cho... Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, Hoàng Phủ Minh!!!
ong trong nháy mắt, sắc mặt Tuyết Phỉ Nhi vốn trắng bệch sau khi nghe xong tên Hoàng Phủ Minh bước chân lùi về sau đều có chút đứng không yên.
Phải biết rằng, trong hoàng thành, lực lượng quân sự lớn nhất, dù có tiền đều không thể sánh bằng được. Hoàng Phủ gia sở dĩ cường đại như vậy, là bởi vì bọn họ khống chế lực lượng Quân khu Bạch Hổ, mà hiện tại người thao tác Quân khu Bạch Hổ đúng là Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia ----- Hoàng Phủ Minh!!!
Tuyết Vi lẳng lặng nhìn Tuyết Phỉ Nhi đã bị dọa ngốc, âm thầm cười, ra vẻ thương cảm nói: Chị hai, cha nói xong với em, lúc muốn em gả cho Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, em còn rất sợ hãi. Sau lại tưởng tượng có chị bồi, cũng không cô đơn như vậy. Nhưng, nhà chồng tương lai Hoàng Phủ gia chỉ đích danh muốn thân trong sạch. Xem ra Chị hai đã... Bị! Đào! Thải! Rồi!!! Dứt lời, xẹt qua độ cung nơi khóe miệng cô, ánh mắt sắc bén trong lúc vô tình đối diện mặt Diệp Triết Hạo.
Triết Hạo, anh biết không...
Khi tôi biết được tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là tôi dựa vào hôn sự này sẽ là một bước để tôi bước lên cầu thang thành công nhanh nhất, tôi sẽ thoát ly Tuyết gia, lối tắt thay đổi vận mệnh bi thảm của mẹ tôi. Thotho_
Chính là... Nguyên nhân chính là vì anh tồn tại, tôi không cách nào làm được, vì thay đổi vận mệnh mà phản bội anh.
Nhưng...
Cũng là vì anh, tôi đối với việc hôn sự này hoàn toàn không có một chút bài xích!
Nỉ non ẩn hàm ở trong lòng rơi xuống, mặt Tuyết Vi vô biểu tình xoay người.
Mỗi một bước cô đi, đều mang ra tư thái nữ vương cao cao tại thượng, người phụ nữ kiêu ngạo tự tin cùng với bất bại!
Cẩu nam nữ kia ngây ngốc nhìn bóng dáng cô chỉ còn lại phân theo không kịp...
*
Trên hành lang khách sạn.
Đoàn người khí thế lẫm lẫm đi trước, quân trang bọn họ thuần một sắc màu đen, sau lưng áo trên thêu hình Bạch Hổ, sinh động như thật, uy chấn lẫm lẫm, làm người vừa thấy liền không khỏi tránh lui ba phần. Thotho_
Người đàn ông đi đầu khí tràng càng rõ ràng độc lập, vừa thấy liền biết địa vị của anh phi phàm.
Nhìn lên trên, mặt người đàn ông này quả thực tuấn mỹ tuyệt luân, mắt ưng sắc bén tràn đầy khí phách, cuồng vọng mà cao ngạo, ngạo khí phảng phất như đạp cả trời đất dưới lòng bàn chân, hoảng sợ cô sát, sóng mũi cao thẳng, môi mỏng tuyệt lãnh như lưỡi dao, phối hợp thân hình người đàn ông cao lớn, khí phách hiện rõ!
Mà anh...
Đúng là bá chủ hoàng thành ----- Hoàng Phủ Minh!!
Ai, này khó trách. khẩu khí Tuyết Vi than nhỏ, êm tai nói: Chị hai, là thế này, cha quyết định cùng Hoàng Phủ gia liên hôn, lại không biết kêu chị hay em, ai gả qua đó. Vì thế cha tính toán kêu chị và em cùng đi Hoàng Phủ gia chờ tuyển hôn thê, đến lúc đó từ bên trong hai chúng ta, hai chọn một!
Cái gì?
Tuyết Phỉ Nhi vừa nghe, sắc mặt đều thay đổi...
Hoàng Phủ gia!
Bá chủ ở Hoàng thành, địa vị quả thực có thể so với hoàng tộc cổ đại! Làm mưa làm gió! Là nơi vô số người phụ nữ mở tưởng gả vào.
Ngay cả Tuyết gia nhà giàu có tiếng như vậy, Tuyết gia đại tiểu thư, Tuyết Khả Duy, đều liều mạng gả vào Tuyết gia, chỉ tiếc gả cho đại thiếu gia Hoàng Phủ gia, một ma ốm suốt ngày bị bệnh quấn thân... Thotho_
cha đã nói với em chưa? Là kêu chúng ta gả cho nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, hay là gả cho tam thiếu gia Hoàng Phủ gia?! Tuyết Phỉ Nhi khẩn trương hỏi.
Tuyết Vi mỉm cười nói: Chị cả, phân biệt đối xử, đương nhiên là chúng ta phải gả cho... Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, Hoàng Phủ Minh!!!
ong trong nháy mắt, sắc mặt Tuyết Phỉ Nhi vốn trắng bệch sau khi nghe xong tên Hoàng Phủ Minh bước chân lùi về sau đều có chút đứng không yên.
Phải biết rằng, trong hoàng thành, lực lượng quân sự lớn nhất, dù có tiền đều không thể sánh bằng được. Hoàng Phủ gia sở dĩ cường đại như vậy, là bởi vì bọn họ khống chế lực lượng Quân khu Bạch Hổ, mà hiện tại người thao tác Quân khu Bạch Hổ đúng là Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia ----- Hoàng Phủ Minh!!!
Tuyết Vi lẳng lặng nhìn Tuyết Phỉ Nhi đã bị dọa ngốc, âm thầm cười, ra vẻ thương cảm nói: Chị hai, cha nói xong với em, lúc muốn em gả cho Nhị thiếu gia Hoàng Phủ gia, em còn rất sợ hãi. Sau lại tưởng tượng có chị bồi, cũng không cô đơn như vậy. Nhưng, nhà chồng tương lai Hoàng Phủ gia chỉ đích danh muốn thân trong sạch. Xem ra Chị hai đã... Bị! Đào! Thải! Rồi!!! Dứt lời, xẹt qua độ cung nơi khóe miệng cô, ánh mắt sắc bén trong lúc vô tình đối diện mặt Diệp Triết Hạo.
Triết Hạo, anh biết không...
Khi tôi biết được tin tức này, phản ứng đầu tiên chính là tôi dựa vào hôn sự này sẽ là một bước để tôi bước lên cầu thang thành công nhanh nhất, tôi sẽ thoát ly Tuyết gia, lối tắt thay đổi vận mệnh bi thảm của mẹ tôi. Thotho_
Chính là... Nguyên nhân chính là vì anh tồn tại, tôi không cách nào làm được, vì thay đổi vận mệnh mà phản bội anh.
Nhưng...
Cũng là vì anh, tôi đối với việc hôn sự này hoàn toàn không có một chút bài xích!
Nỉ non ẩn hàm ở trong lòng rơi xuống, mặt Tuyết Vi vô biểu tình xoay người.
Mỗi một bước cô đi, đều mang ra tư thái nữ vương cao cao tại thượng, người phụ nữ kiêu ngạo tự tin cùng với bất bại!
Cẩu nam nữ kia ngây ngốc nhìn bóng dáng cô chỉ còn lại phân theo không kịp...
*
Trên hành lang khách sạn.
Đoàn người khí thế lẫm lẫm đi trước, quân trang bọn họ thuần một sắc màu đen, sau lưng áo trên thêu hình Bạch Hổ, sinh động như thật, uy chấn lẫm lẫm, làm người vừa thấy liền không khỏi tránh lui ba phần. Thotho_
Người đàn ông đi đầu khí tràng càng rõ ràng độc lập, vừa thấy liền biết địa vị của anh phi phàm.
Nhìn lên trên, mặt người đàn ông này quả thực tuấn mỹ tuyệt luân, mắt ưng sắc bén tràn đầy khí phách, cuồng vọng mà cao ngạo, ngạo khí phảng phất như đạp cả trời đất dưới lòng bàn chân, hoảng sợ cô sát, sóng mũi cao thẳng, môi mỏng tuyệt lãnh như lưỡi dao, phối hợp thân hình người đàn ông cao lớn, khí phách hiện rõ!
Mà anh...
Đúng là bá chủ hoàng thành ----- Hoàng Phủ Minh!!
/495
|