Nữ Yêu Vật , Chuyên Câu Dẫn Đàn Ông (Sắc)

CHƯƠNG 20

/243


CHƯƠNG 20

Tô Vọng Chươռg nghiến chặt răng, giọng nói như nặn từ kẽ răng ra “Cút đi, lập tức cút ”

Cảm giác uy áp quen thuộc ập vào trước mặt, trái tim của Tô Hoan giống như bị đập ma͙nh một quyền, đập kinh hoàng.

Hai ͼhân kẹp chặt, cơ thể của cô đột nhiên run rẩy lên, vậy mà cao trào…



Ban đêm Tô Hoan ngủ không được an ổn, còn mơ thấy ác mộng, mãi đến rạng sáng mới ngủ ngon, nhưng mà chưa tới 8 giờ đã tỉnh.

Sau khi nghỉ hè, bình thường cô phải ngủ từ 9 giờ đến 10 giờ mới tỉnh, hiện giờ tɾong lòng có việc, ngủ không say.

Nhớ tới chuyện xảy ra tối qua, mặt cô lập tức nóng lên, cuối cùng cha nổi nóng như vậy, không biết hôm nay có thu thập cô hay không…

Nhớ tới chuyện này, Tô Hoan bất ngờ ngồi bật dậy, cho dù hôm nay cha muốn thu thập người ta, cũng nên thu thập Thẩm Châu Châu mới đúng.

Tối hôm qua Thẩm Châu Châu hạ xuân dược với hắn, muốn bò lên trên giường hắn, sau đó bị đuổi đi.

Tô Hoan vội vàng khoác thêm áo khoác, mặt cũng không rửa, đi dép lê xuống lầụ

Cô muốn đi xem diễn

Quả nhiên, bầu không khí dưới lầu vô cùng áp lực.

Gương mặt Tô Vọng Chươռg lạnh lùng, biểu cảm âm trầm ngồi trước bàn ăn ăn sáng, mà bà nội và Thẩm Châu Châu ngồi trên sô pha tɾong phòng khách.

Vẻ mặt bà nội nghiêm trọng, Thẩm Châu Châu thì đỏ mắt, lén gạt lệ.

Tô Hoan bưng cốc nước, làm bộ muốn đi rót nước.

Khi đi ngang qua phòng khách và nhà ăn, cô ngoan ngoãn gọi cha bà nội, khi tầm mắt đối diện với cha, cô chột dạ rời mắt, chạy chậm vào phòng ßếp.

Khi cha nhìn cô ánh mắt không lạnh như vậy, nhưng rấtphức tạp, giống như không biết nên làm thế nào với cô.

Khi Tô Hoan quay lưng về phía hắn, không nhịn được thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Khi rót nước, cô nghe thấy giọng cha nói “Tôi nói lại lần nữa, chuyện tối hôm qua tôi không truy cứu, nhưng hôm nay cô cần phải thu dọn đồ đạc rời đi.”

Xem ra đây là kết quả xử lý cuối cùng của cha đối với việc Thẩm Châu Châu hạ thuốc.

Tô Hoan suýt nữa vỗ tay khen hay.

Thẩm Châu Châu không mở miệng, nhưng bà nội cướp lời “Mẹ không đồng ý ”

“Mẹ, nếu cô ta bỏ thuốc, đã nói lên nhân phẩm của cô ta không được, nói không chừng lần sau sẽ làm ra chuyện càng đáng sợ hơn.”

Lúc này Thẩm Châu Châu khóc nức nở nói

“Em không có, em thật sự không làm gì, anh… Tô tiên sinh, anh ở bên ngoài xã giao đến muộn như vậy, có phải uống nhầm gì đó ở đấy hay không…”


/243

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status