CHƯƠNG 9
9 Tư thế mập mờ
Chỉ thấy ngón tay của người đàn ông linh hoạt lấy vòi hoa sen ở phía trên xuống dưới, mà vòi nước vẫn đang ở trạng thái mở, vừa mở ra như thế dòng nước mạnh lập tức phun từ trong ống nước ra.
Hai cha con đột nhiên không kịp đề phòng bị phun đến đầy đầu đầy cổ.
“A ” Tô Hoan kêu sợ hãi một tiếng, muốn vươn tay giúp đỡ theo bản năng, kết quả dưới chân trơn trượt, người trực tiếp lao về phía cha.
Tô Vọng vốn rất bình tĩnh, muốn vươn tay đóng van lại, không ngờ tới con gái đột nhiên nhào lên, trực tiếp đẩy hắn lùi về sau mấy bước.
Sợ con gái bị ngã, người đàn ông chỉ có thể vươn một tay ra đỡ cô.
Sau khi binh hoang mã loạn một lát, hai người bị nước xối đến ướt đẫm, nhỏ nước.
May mà đóng van lại, cuối cùng nước không chảy ra nữa, trong phòng tắm chỉ còn lại tiếng thở dốc của hai cha con bọn họ.
Ngoài ý muốn tới quá đột ngột, hai người đều hơi ngây ngốc, trong lúc nhất thời vẫn duy trì tư thế ôm nhau, không nhúc nhích.
Áo tắm dài mùa hè vải dệt rất mỏng, bị dòng nước ấm áp phun lên, vải dệt ướt đẫm dán sát vào làn da.
Trên người Tô Hoan ngoại trừ áo tắm dài ra, bên trong không mặc gì, theo tần suất hít thở của cô ngực cũng phập phồng theo.
Xuyên qua vải dệt dán sát, dễ dàng thấy được hai bên nhũ thịt cùng với núm vú vểnh cao.
Tình hình của Tô Vọng cũng không khá hơn chỗ nào, trên người hắn vốn mặc áo sơmi trắng và quần tây màu xám, lúc này bị nước hoàn toàn xối ướt, sơmi trắng trở nên trong suốt, dán sát vào người hắn, lộ rõ cơ ngực và cơ bụng của hắn, thoạt nhìn vô cùng sắc tình.
Tô Hoan lập tức cảm thấy chân mềm nhũn, ngượng ngùng rời mắt đi.
Nhưng mà mấy giây sau lại không nhịn được nhìn lén, nghĩ thầm dáng người của cha thật đẹp, cơ ngực lộ rõ như thế, cơ bụng cũng rất đẹp.
Giây tiếp theo, một chiếc khăn tắm trùm lên người Tô Hoan, tầm mắt lập tức bị che chắn kín mít.
Tô Vọng đỡ cô để cô đứng vững, mới buồn bực nói “Cha đi gọi người tới sửa, con đến phòng cho khách tắm rửa trước.”
Sau khi nói xong, không đợi Tô Hoan có phản ứng gì, hắn lập tức vội vàng xoay người rời đi.
Tô Hoan ở dưới khăn tắm không thấy được bóng dáng của người đàn ông, chỉ thấy dấu chân ướt hắn để lại trên sàn nhà.
Đợi người đi xa, Tô Hoan mới kéo khăn tắm trùm trên đầu xuống, im lặng thở dài một hơi.
/243
|