Nửa Đời Sau Của Ta

Chương 38

/77


Những người trong phủ cũng được thả về, nhưng không biết sao xác thực thiếu rất nhiều người, cả người trên đảo, từ mười hai người lúc trước, trừ đi hai người ta đã gả, mà chỉ còn ba người trở lại, rõ ràng đều là lão thần tử nhiều năm của bà bà Tín thái phi, ta cảm thấy kỳ quái, xoay người hỏi Gia Tĩnh đế, hắn trào phúng cười một tiếng: "Không phải mỗi người ăn cơm Tín vương phủ, đều hướng về Tín vương phủ. Về sau nàng là đương gia, trẫm giúp nàng dọn dẹp, lần này sạch bóng, không còn người dư thừa rồi." Ta hoảng hốt, thì ra còn có thật nhiều gián điệp hoặc gián điệp tạm thời, tra cái gì chứ? Tra Tín thân vương hôm nay làm việc ở đâu, buổi tối ngủ ở đâu, mỗi ngày đi tiểu đêm mấy lần? Cực lạnh! ~

. . . . . .

Tín thân vương phạm thượng làm loạn, bởi vì chánh phi và hoàng thượng có dây dưa, được hồ ly tinh vương phi gió thoảng bên gối, cả phủ bình an sống tạm, là xì căng đan lớn thế kỷ của hào môn đang được truyền đi khắp kinh thành hiện nay, người người nói chuyện say sưa, trong lúc nhất thời, thanh danh của quý phụ phong lưu Tín thân vương phi (không, Tín Quận Vương phi) trong Kinh Thành - Trương thị Linh Tuyết lên cao lần nữa.

Gian phu trong truyền thuyết trước kia, thì ra không phải đại phò mã, mà là Hoàng Đế Gia Tĩnh, tất cả mọi người tính sai người, đại phò mã chịu tội sai, khó trách lúc ấy trưởng công chúa qua Tín vương phủ tìm phiền toái thì tơi tả mà về. —— dân chúng Kinh Thành nói như vậy.

Tín Quận Vương phi này xinh đẹp khác thường, sắc đẹp họa nước, lúc ấy gả vào Tín vương phủ, lại còn hơn cả kinh thành đệ nhất mỹ nhân - trắc phi Lưu Ngưng Hương. Trong lúc nhất thời, mọi người bỏ ngàn lượng hoàng kim chỉ vì cầu được ảnh ngọc tả thật của Tín Quận Vương phi.

. . . . . .

Kể từ khi Tín vương phủ được giải trừ cấm lệnh, ta liền bảo Lục Ngạc dẫn ám vệ cùng lên phố dò thăm tin tức trên phố. Dù sao, ta vẫn rất quan tâm hình tượng bên ngoài của mình. Trở lên chính là tin tức Lục Ngạc mang về rồi chỉnh lý ra. Ta rất kỳ quái, tại sao cả Hoàng thất, cư nhiên không ai ra mặt ngăn cản, đây rốt cuộc là tại sao?

Sau lại. . . . . . Ta cuối cùng coi là biết là tại sao.

Ngày thứ mười cũng chính là ngày mười lăm tháng giêng, Tín Quận Vương trở về phủ, Tín Quận Vương phủ giới nghiêm lần nữa. Ta được đến tin tức, do dự hồi lâu, rốt cuộc quyết định ra đảo đến thăm hắn. Coi chừng chánh viện mày, chính là thống lĩnh Chu Bột mà ta quen thuộc, Gia Tĩnh không hề buông lỏng cảnh giác đối với hắn. Chu Thống lĩnh thấy ta muốn vào thăm Dực Phong, trong nháy mắt hơi chần chờ, nhưng rất nhanh liền khom người cho ta vào.

Ta gặp được hắn thì nước mắt cơ hồ tràn mi ra, không liên quan tình cảm, có lẽ ở giữa ta và hắn chưa bao giờ có tình cảm, bất kể như thế nào, giờ phút này còn lại, chỉ toàn là thương tiếc. Hắn đang nằm ở trên giường nghỉ ngơi, bình thường là một người thần thái phấn khởi, hôm nay lại giống như ông cụ non, chòm râu không cạo, tóc xơ xác. Người mới vừa tròn 20, lại nhìn như sớm qua tuổi lập gia đình. Oanh nhi đang phục vụ hắn uống nước, thấy ta vào, nàng khéo léo đặt ly trà xuống, cúi cúi người với ta, cúi đầu đóng cửa lại đi ra ngoài.

Từ khi ta vào cửa hắn liền một mực yên lặng quan sát ta, lúc này thấy bên trong phòng không có ai, cười một tiếng với ta rồi nói: "Nàng đã đến rồi, lại đây ngồi đi." Ta thuận theo ngồi vào mép giường, suy nghĩ rất nhiều lời nhưng lại không nói ra miệng, trầm mặc một hồi lâu rốt cuộc từ từ mở miệng: "Ngươi. . . ."

"Nàng. . . ." Hắn đồng thời lên tiếng. Thấy thế, hắn cười càng thê lương: "Ta muốn nói. . . . Nàng có khỏe không?"

Ta gật đầu không nói.

"Hắn. . . . Đối đãi nàng có tốt không?"

Ta do dự một lát, vẫn gật đầu một cái.

Hắn cười khổ, xoay đầu vào bên trong: "Ai, việc này không trách người được, hắn nói đúng, đích xác là ta tặng nàng cho hắn. Nếu như ban đầu ta cũng rộng mở cánh cửa lòng đối đãi nàng, nàng cũng sẽ không ở chung với hắn." Nước mắt của ta rốt cuộc không nhịn được rớt xuống. Nhìn tinh thần hắn uể oải, ta không khỏi hỏi: "Ngươi rốt cuộc làm sao rồi?"

Hắn thấy vẻ mặt buồn bã của ta, ngẩn người, vươn tay ra chuẩn bị giúp ta lau nước mắt trên mặt, ta lại cứng đờ, hắn phát hiện, lúng túng thả tay xuống, cố cười nói: "Không sao cả, chỉ là công phu bị phế, tứ chi vô lực mà thôi."

Hoá ra là như vậy, có lẽ hắn đã không thể mạnh như rồng hổ nhảy loạn.

"Nàng còn giận ta lợi dụng nàng không?" Hắn nhỏ giọng cẩn thận hỏi thăm.

Ta lắc đầu một cái. Việc đã đến nước này, chưa nói tới người nào lợi dụng người nào. Nếu như ban đầu hắn thật toàn tâm toàn ý đối đãi ta, ta sẽ không gặp Gia Tĩnh đế sao? A, thật châm chọc, không phải sớm đã gặp sao, ban đầu gặp gỡ bên hồ Vị Danh, ma chướng đã sinh ra, nếu như sau đó Dực Phong thật có thể đối đãi ta thật lòng, ta cũng không biết sẽ thế nào? Cuộc đời ta hận nhất uất ức mình, một chút xíu cũng không cam tâm, nếu như nhìn trúng người hoặc vật, ta sẽ chết sống muốn trả lại, thật là oan nghiệt.

"Nàng có xem thường ta không?" Hắn không chết tâm hỏi nữa.

Ta cười, cầm tay của hắn: "Được làm vua thua làm giặc, ta có lập trường gì xem thường ai?" Hắn cười, vẫn rực rỡ như trước, giống như mới gặp gỡ.

Lại trầm tịch hồi lâu, hắn lên tiếng lần nữa, "Chúng ta có thể bắt đầu lại từ đầu hay không?" Hắn buồn bã hỏi.

Ta sửng sốt, lại tuyệt vọng lắc đầu một cái, nhìn vẻ mặt cô đơn của hắn, ta lắc đầu cười khổ: "Tin tưởng ta, Dực Phong, đây là tổn thất của ta."

Hắn mỉm cười, "Vậy sao, vậy ta được vậy là nhờ ai?"

Ta nhất thời cứng họng, không thể trả lời, kinh ngạc nhìn hắn.

Qua hồi lâu, hắn thản nhiên nói: "Ngươi biết bên ngoài đang lưu truyền cái gì không? A, mỗi ngày đều có người ở bên ngoài ‘ nhỏ giọng ’ nói chuyện bên cạnh, đúng lúc ta mới vừa nghe thấy. Tất cả mọi người nói Tín vương Dực Phong ta dựa vào nữ nhân sống tạm."

Ta vội vàng trấn an hắn: "Còn sống là tốt rồi, là hắn niệm tình huynh đệ của hai người, không liên quan chuyện của nữ nhân."

Hắn thở dài nói: "Còn sống. Cho tới bây giờ ta mới hiểu được, còn sống thật không dễ dàng, phải cần rất nhiều dũng khí chống đỡ." Thấy ánh mắt phòng bị cảnh giác của ta, hắn cười: "Nàng yên tâm. Nàng vẫn sẽ đối xử với Hàm nhi như trước chứ?"

Ta ngồi nghiêm chỉnh, lời thề son sắt: "Đó là đương nhiên, sáng mai dẫn Hàm nhi tới thăm ngươi." Hắn hài lòng cười.

Lại ngồi hồi lâu, thấy hắn đã mỏi mệt, ta liền giúp hắn dịch chăn, nhẹ nhàng lui ra ngoài, đi tới cửa, cứ tưởng đã ngủ nhưng hắn lại vô cùng nhỏ giọng khuyên nhủ: "Hắn luôn vô tình vô nghĩa với người khác, chỉ có đối đãi nàng giống như trân bảo, nàng phải tiếc phúc."

Ta khiếp sợ, có tài đức gì, ta biết hai nam nhân tính kế lẫn nhau, đến cuối cùng đều có thể tha thứ tất cả hành động không hợp quy củ của ta, được thì vui, mất không buồn, người rút lui còn có thể mỉm cười đưa lên chúc phúc, có chuyện gì chứ?

Bọn họ chỉ là sinh không gặp thời thôi, ta chán nản tinh thần.

Ra khỏi viện, Chu Thống lĩnh tự mình hộ tống ta còn đang sầu não đến cửa đảo, Phi Hồng dẫn Hàm nhi tiến lên đón. Hàm nhi vừa thấy ta liền nhào tới, nũng nịu sẳng giọng: "Mẹ, người đi đâu thế, Hàm nhi vừa tỉnh lại, không trông thấy mẹ, cho là mẹ lại không muốn Hàm nhi nữa." Ta ôm lấy hắn, mè nheo mấy cái trên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại đó, cười nói: "Hàm nhi là bảo bối của mẹ, sao lại không cần Hàm nhi được?" Nhớ tới trạng thái không được tốt của Dực Phong hôm nay, tâm tình xuống thấp, có lẽ cho Hàm nhi đi qua nhốn nháo, tâm tình sẽ tốt hơn rất nhiều, suy nghĩ một chút, phân phó Phi Hồng: "Ngươi dẫn tiểu thế tử tới đằng trước cho Vương Gia nhìn chút. Hiện tại Vương Gia đang nghỉ ngơi, ngươi ở đó chờ một chút, đợi Vương Gia tỉnh rồi vào." Nhìn dáng vẻ có mấy phần miễn cưỡng của Phi Hồng, ta giận trừng qua, nàng không còn dị nghị. Ta thở dài, lại xoay người gọi lại Chu Thống lĩnh đang muốn rời đi: "Có thể dẫn tiểu thế tử đi thăm Vương Gia không?" Cũng lấy ánh mắt khẩn thiết hỏi thăm, hắn cũng là người thức thời, khách khí cười cười: "Nương nương quá lo lắng, dĩ nhiên có thể, mời tiểu thế tử theo ty chức."

Ha, tình cảnh hôm nay của ta như vậy, người trước trước sau sau vẫn còn ngoan ngoãn, mở miệng một tiếng nương nương, không hề tự ti, cũng không mất tôn kính, bất kể tương lai như thế nào, tóm lại chắc là sẽ không gọi sai.

. . . . . .

Này đêm, ta ngủ vô cùng không yên ổn, ác mộng liên tiếp, nơi xa rõ ràng truyền đến tiếng gõ canh hai. Hàm nhi và Lục Ngạc Phi Hồng đều ở trong Mẫu Đơn viên, lúc nửa đêm, trong Hương Tạ yên tĩnh đáng sợ, nhất thời không còn buồn ngủ, chỉ đành phải xuống giường tùy ý phủ thêm áo khoác lông chồn, dạo bước đi tới trước quầy rượu, tìm được rượu nho đỏ Tây Vực năm đó bà bà trân quý, tự rót tự uống. A, người thích uống mấy ly, tóm lại không phải người tốt, hai thân phận cũ mới của ta, đều yêu vật trong ly vô cùng, ta cười khổ, người à, phiền não thì hận không thể lập tức sống mơ mơ màng màng, xong hết mọi chuyện. Nửa tỉnh nửa say, giống như nhìn thấy có người đến gần, mới đầu ta cho là Gia Tĩnh đế, liền không quan tâm hắn, tiếp tục uống rượu, vậy mà, hắn đi đến hồi lâu cũng không nói chuyện, ta thấy kỳ quái, cố gắng mở ra mở to mắt nhìn, thì ra là Dực Phong. Ta cười, hắn bình thường rất ít lên đảo. Bây giờ đến, nhất định là có lời muốn nói với ta! Đợi ngồi vào chỗ của mình, ta lấy qua một cái ly khác rót đầy rượu đưa tới, hắn cười cười nhận lấy uống một hơi cạn sạch.

"Đây là rượu gì?" Hắn lắc lư cái ly hỏi. Ta cười: "Đây là rượu nho ban đầu bà bà lấy được từ chỗ tiên hoàng, từ Tây Vực tới, rất ít, ước chừng chỉ có vài bình, đều bị vơ vét đến đây."

"Mẹ thật là có thủ đoạn, thứ tốt như vậy, nói vậy tất cả mọi người trong cung đều không có khẩu phúc."

Ta nghĩ đến mục đích hắn tới, không khỏi hỏi ra tiếng. "Thân thể ngươi khá hơn rồi à? Trễ như thế còn tới làm gì?" Hắn cười cười: "Ta và nàng rốt cuộc là phu thê, cũng là nữ nhân duy nhất ta để mắt tới lại xem thường ra, phút cuối cùng tới thăm nàng một chút." "Phút cuối cùng? Có ý gì? Ngươi chuẩn bị lên trời xuống đất?" Ta giễu cợt, chuẩn bị rót đầy ly rượu trước mặt hắn, thì ra là làm phu thê đến thế này, mới có thể tâm bình khí hòa ngồi xuống uống rượu tán phiếm.

Hắn phất tay ý bảo không cần thêm rượu, buồn cười nói: "Nàng có thấy kỳ quái vì sao lời đồn về ta nàng và hắn kéo dài không ngớt trong kinh?" Ta đàng hoàng gật đầu: "Ngươi biết là vì cái gì không?"

"Bởi vì hắn không chấp nhận ta! Lại biết tính tình ta kiêu ngạo, nhất định không chịu nổi sống ở nhân gian, mà lại dưới sự che chở của nữ nhân, cho nên càn rỡ mặc cho tin đồn càng náo càng lớn, ta không lùi ra hắn tuyệt không dừng tay." Thở dài, đi tới trước mặt ta nhẹ nhàng đứng lại: "Bất kể như thế nào, tất cả hắn tính toán, luôn không muốn bạc đãi nàng, cứ như vậy, chính là định tốt sau này nàng sẽ được tốt hơn."

Ta hoảng hốt, chuyện đến nước này, vẫn chưa ai tính toán dừng tay, chẳng lẽ ở giữa huynh đệ, cần phải chơi một cuộc ngươi chết ta sống sao? Hắn thấy thần sắc ta không vui, cười: "Chỉ là, nói đi thì nói lại, nếu như hắn không như vậy, giữ lại ta sống, về sau có được cơ hội trả đũa hắn, ta vẫn sẽ không bỏ qua."

Thì ra là, đều không phải người thích nam thương nữ, chỉ có mình ta tin tưởng người khác ở lúc đầu luôn có lòng tốt. Ta nâng bình mãnh liệt rót, hắn thở dài, đoạt lấy bầu rượu của ta đặt ở trên quầy, dịu dàng khuyên nhủ: "Trước kia chưa từng đối đãi nàng thật tốt, tính ta xin lỗi nàng, ngoan, khuya lắm rồi, trở về phòng ngủ đi."

Ta không để ý tới hắn, tiếp tục một mình trầm tư, dần dần mệt mỏi, chỉ đành phải vô lực lười biếng nằm ở trên quầy. Hắn một mực dịu dàng nhìn chăm chú ta, giờ phút này cũng cười, không đợi ta gật đầu, mạnh mẽ ôm eo ta, ngăn cản ánh mắt muốn phản kháng của ta: "Đừng cự tuyệt ta, ta chỉ là muốn tiễn nàng trở về phòng." Ta thật thà mặc hắn ôm, giống như trở về sáng sớm lần đầu tiên bái kiến bà bà, hắn cũng dịu dàng như thế.

Trong lúc mơ màng ngủ, chỉ nghe hắn thì thầm: "Như vậy vừa đúng, ta hoa lệ lui ra, thành toàn các ngươi thôi, đời này của ta, chưa bao giờ từng suy nghĩ vì người khác, lúc này, coi như chỉ vì nàng. . . . ." Mơ hồ, hắn giúp ta cởi áo lông chồn xuống, êm ái đặt ta vào chăn, dịch tốt chăn, nhẹ nhàng đóng cửa rời đi. Trong lòng ta cảm thấy có chút không đúng, muốn gọi hắn lại, nhưng đánh không lại cảm giác say, dần dần cũng ngủ mất.

/77

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status