CHƯƠNG 26
Bà tư còn chưa có con, chỉ có thể tươi cười trong lòng chua xót, âm thầm trừng bà hai mấy cái.
Minh San ngồi cách xa cha nhất, khiến cô vô cùng an tâm, cảnh tượng dâm lσạn trong phòng khách vừa rồi khiến cơ thể cô vẫn còn tê dại, còn có chút thất thần, căn bản không nghe bọn họ nói gì.
Chỉ thỉnh thoảng ngẩng đầu thấy cha cầm khăn cô tặng, thong thả ung dung lau miệng.
Minh San lập tức lúng túng muốn chết, khăn kia vừa mới cọ qua chỗ riêng tư của cô
Một bữa gia yến, Minh San ăn đến thể xác và tinh thần đều mệt, trở lại trong sân bảo Tiểu Thanh khóa trái cửa trước tiên, buổi chiều ai tới cũng không gặp.
Chỉ có khóa cửa, mới khiến cô an tâm.
Buổi tối phủ đại soái khách khứa tụ tập, sân trước ầm ĩ nối liền không dứt, ban đêm như vậy, Thích đại soái xã giao là không tránh khỏi.
Vì buổi tối mẹ vẫn liên tục khụ, Minh San ở phòng cô ấy đến tận canh hai, đột nhiên nghe thấy trong sân truyền đến âm thanh, cẩn thận lắng nghe thì không có, Minh San cũng không quá để ý.
Đợi Lâm Thị ngủ, Minh San dặn dò Tiểu Thanh chăm sóc cô ấy, mới xoay người về sương phòng phía tây.
Mới đóng cửa phòng lại, phía sau cửa đột nhiên xuất hiện bóng dáng cao lớn, kèm theo mùi rượu, chỉ trong nháy mắt bao vây lấy cô.
“A ”
Minh San sợ tới mức kêu lên sợ hãi, giây tiếp theo miệng cô bị che kín.
…
Hơi thở nóng rực kèm theo mùi rượu phả về phía Minh San, hun đến cô suýt nữa cũng say.
Cô trợn to mắt, hoảng sợ nhìn người đàn ông trước mặt, nghĩ mãi không rõ vì sao hắn đột nhiên xuất hiện ở trong phòng cô.
Rõ ràng là cửa sân đã sớm khóa lại, rốt cuộc là hắn vào bằng cách nào?
Cảnh tượng tối qua và dâm lσạn giữa trưa đều nhắc nhở cô ý đồ cha cô tới lúc này.
Cô không muốn thuận theo, nhưng không có sức lực phản kháng, lúc này là nửa đêm, nếu làm ra chút động tĩnh sẽ bị mọi người biết.
Cô đã chết cũng không sợ, nhưng mẹ của cô thì làm sao bây giờ?
Cũng đi theo cô chết đi sao?
Trong lòng Minh San vừa đau khổ vừa giận dữ, đây là cha cô mà, là người có quan hệ huyết thống với cô, sao hắn có thể hết lần này tới lần khác không kiêng nể gì mà xâm phạm cô.
Thấy hắn có vẻ không đứng vững Minh San đột nhiên vươn tay đẩy hắn, dùng hết tất cả sức lực, vậy mà đẩy được hắn lảo đảo lùi về sau hai bước.
Cơ thể của Minh San phản ứng nhanh hơn đầu óc, xoay người muốn mở cửa chạy đi.
/315
|