Nuôi Dưỡng Nhân Vật Phản Diện

Chương 122

/147


Editor: Shmily

- ------------------------

Tiễn Ý Ý là thật sự nhịn không được.

Tiễn Mân Văn ở sau lưng cô làm mấy chuyện như thế này khiến cô không thể nhịn được nữa.

Nếu như cô vẫn còn ở Tiễn gia, cô sẽ mang thân phận là dưỡng nữ của Tiễn gia, đối với con gái ruột của người ta mà làm ra chuyện gì đều sẽ đẩy Tiễn gia lên đầu sóng ngọn gió. Sẽ khiến người khác chê cười Tiễn gia, nghi ngờ phương thức giáo dục con cháu của ông nội.

Tiễn Ý Ý không muốn ông nội bị chỉ trích trên phương diện này, như vậy chỉ có thể là cô phải rời khỏi Tiễn gia mà thôi.

Chỉ cần cô không phải là Tiễn Ý Ý của Tiễn gia, như vậy cô có làm gì đối với Tiễn Mân Văn đều có thể quang minh chính đại.

Mà Tiễn Ý Ý lại muốn quang minh chính đại giáo huấn Tiễn Mân Văn.

Ông nội Tiễn cầm những tư liệu kia, trầm mặc hồi lâu.

"Ý Ý, cháu muốn làm gì, ông nội cũng sẽ không cản trở, chẳng qua là muốn nói cho cháu biết, vô luận con có ở đâu đi chăng nữa, trên người con vẫn mang nhãn Tiễn gia. Đây là thứ mà trước khi con có thể tự mình lập danh sẽ không xé được."

"Chuyện giữa cháu với Mân Văn, ta biết, chính bởi vì biết cho nên ta mới muốn nói với cháu một câu."

Tiễn lão gia tử nhìn cô.

"Cháu là cháu gái đường đường chính chính của Tiễn gia chúng ta, quan hệ của cháu với chị gái có xảy ra bất kỳ vấn đề gì thì trưởng bối đều sẽ đứng ở vị trí công chính nhất. Không cần lo lắng lời đồn ở bên ngoài."

"Trên tay cháu có quyền lợi của chính mình, hãy dùng tới nó. Cháu có được quyền lợi đó là do tự mình lấy được, đây là bản lĩnh của cháu, không cần trốn tránh."

"Muốn làm gì thì cứ làm."

Lúc Tiễn Ý Ý rời khỏi chỗ của ông nội liền suy nghĩ tới một chuyện.

Từ trước đến giờ cô luôn cảm thấy mình không phải con gái ruột của Tiễn gia cho nên người ở trong nhà nuôi cô đều là bởi vì ông nội từ nhỏ đã chăm sóc cho cô, tiểu thúc lại chiều chuộng, đau lòng cô. Nói cho cùng thì cô vẫn là người ngoài, vài năm nữa vẫn sẽ phải rời khỏi Tiễn gia, có lẽ về sau cũng chỉ có thể làm quan hệ thân thích với họ mà thôi.

Tiễn Ý Ý nghĩ như vậy cũng phù hợp với suy nghĩ của người bình thường. Ở trước mặt tiểu thư chân chính, dưỡng nữ như cô hẳn là sẽ phải nhường đường.

Thế nhưng hôm nay Tiễn Ý Ý lại phát hiện, có lẽ không phải như vậy.

Ông nội đau lòng cô, thích cô, yêu thương chiều chuộng cô nhưng cũng không hẳn là một mực chỉ đứng về phía cô, không cho cháu gái ruột của mình chút mặt mũi nào.

Sự việc không phải chỉ đơn giản như vậy.

Đến cùng là ông ấy đang suy nghĩ chuyện gì?

Những thứ này quá quan trọng, cũng là chuyện Tiễn Ý Ý muốn nghĩ thông suốt, chẳng qua là thời gian quá ngắn, không lưu lại cho cô một chút thời gian phân tích nào.

Chuyện cô cần làm bây giờ là Tiễn Mân Văn.

Tiễn Mân Văn sau khi đính hôn với Diêu Nhất Nam thì cô chưa từng gặp cô ta, thế nhưng là cô biết hướng đi gần nhất của cô ta.

Lại nói, vẫn là do Tiễn Mân Văn tự tìm đường chết.

Vốn Tiễn Ý Ý còn đang suy xét xem làm cách nào để xử lý tốt chuyện của Tiễn Mân Văn, giờ cô ta lại chủ động đem họng súng hướng về phía mình.

Tiễn Mân Văn trộm tiền.

Hoặc là nói cô ta lợi dụng sự tín nhiệm của cha Tiễn, từ tài khoản tư nhân của ông ta chuyển cho mình một số tiền lớn.

Thế nhưng là sự việc trôi qua được ba tiếng liền bị cha Tiễn phát hiện.

Cha Tiễn tức đến hộc máu, mẹ Tiễn lại sợ hãi, nhanh chóng đưa ông ta tới bệnh viện, ở lại quan sát vài hôm. Còn đi khắp nơi tìm Tiễn Mân Văn.

Mẹ Tiễn gọi điện thoại cho Tiễn Ý Ý, khóc lóc kêu cô đi tìm cô ta.

Cha Tiễn bị Tiễn Mân Văn làm cho tức đến hộc máu?

Thời điểm tin tức này truyền tới, Tiễn ÝÝ còn không biết là còn có loại cảm giác này, có hơi thổn thức một chút.

Tiễn Mân Văn rốt cuộc là đang nghĩ cái gì mà có thể làm được chuyện này chứ? Cô ta thực sự khiến cho Tiễn Ý Ý phải nhìn với con mắt khác.

Tiễn Ý Ý không đi tìm Tiễn Mân Văn, cô gửi một bó hoa tươi tới cho cha Tiễn, về phần gặp mặt, nghĩ cùng đừng nghĩ, Tiễn Ý Ý chẳng có một chút tâm tình nào gặp mặt hai người đó cả. Bất quá tốt xấu gì cũng là con trai của ông nội, là cha nuôi trên danh nghĩa của cô, cũng phải tỏ vẻ một chút.

Không nghĩ đến ông nội Tiễn lại gọi điện thoại cho Tiễn Ý Ý, bảo cô đến bệnh viện thăm cha Tiễn một chút.

Tiễn lão gia tử cũng không tính sẽ tới thăm đứa con trai lớn này của mình, mà Tiễn Thiếu Trầm thì khỏi cần nói, cơ hồ là coi như không có người anh trai này. Cha Tiễn nằm viện, hắn đã sớm đi công tác ở chỗ khác.

Tiễn gia cũng phải có người đi thăm tỏ vẻ một chút, và người được chọn không ai khác chỉ có Tiễn Ý Ý.

Tiễn Ý Ý bị đe dọa, không thể không tự mình mang hoa tươi tới bệnh viện.

Cha Tiễn chỉ là bị tức đến hộc máu, vốn cũng không phải vấn đề lớn lao gì, thế nhưng tới bệnh viện kiểm tra mới phát hiện thân thể của ông ta có chút vấn đề. Hiện tại cần phải nằm ở bệnh viện theo dõi, điều chỉnh một chút, thuận tiện để tự ông ta suy nghĩ thật kĩ xem vì cái gì mà mình lại biến thành như vậy.

Lúc Tiễn Ý Ý đẩy cửa tiến vào, cha Tiễn đang ho đến kịch liệt.

"Nó đúng là con gái ruột của bà mà! 150 vạn, không nói hai lời liền cứ thế chuyển qua tài khoản của nó! Sao nó không đem nhà chúng ta bán luôn đi!"

Tiễn Ý Ý vừa nhấc được một chân liền do dự không biết có nên đi vào hay không.

Người ta đang mắng con gái nhà mình, cô chỉ là dưỡng nữ, đi vào có hơi không tốt lắm nhỉ.

Bất quá...

Rất sướng nha.

Tiễn Ý Ý cong mắt cười.

Có thể nghe được cha Tiễn mắng Tiễn Mân Văn, Tiễn Ý Ý cảm thấy như mình uống được một lý nước mật ong, ngọt lịm.

Một chút che giấu cô cũng không làm, cười dài, vừa tiến vào liền hỏi: "Thân thể của ngài đã khá hơn chút nào chưa? Muốn đi tìm Tiễn Mân Văn sao?"

Cơn giận của cha Tiễn bị ngăn ở trong cổ họng.

Mẹ Tiễn ngồi ở trên ghế lau nước mắt, nghe được thanh âm của Tiễn Ý Ý liền nhảy dựng lên, chỉ thẳng vào mặt cô mắng: "Mày tới làm gì? Xem náo nhiệt hả?! Tiễn Ý Ý, tốt xấu gì chúng tao cũng đã từng nuôi mày, mày đừng có thái độ đấy!"

"Tôi có thái độ thế nào rồi."

Tiễn Ý Ý bình tĩnh đặt hoa tươi ở trên bàn, cười nói: "Tôi chỉ tới thăm ngài thôi, đưa cho ngài bó hoa."

"Chỉ là tôi có hơi hiếu kì, không phải ngài vẫn luôn khen Tiễn Mân Văn sao, tại sao lại bị chị ta làm cho tức đến hộc máu thế?"

Tiễn Ý Ý càng muốn cười hơn là tình huống Tiễn gia cô lại rất rõ ràng, trong tay cha Tiễn cơ hồ là không có tiền, hơn một trăm vạn này hoặc là bán cái gì mới có, hoặc chính là tài chính của công ty.

Tất cả số tiền này đều chuyển cho Tiễn Mân văn, trong túi của cha Tiễn bây giờ hoàn toàn trống rỗng, nếu vừa lúc hỏng việc của ông ta, đây sẽ không chỉ là tức đến mộc máu nha.

Thảm nhất là, chuyện này chính là việc tư của Tiễn gia, cha Tiễn lại không thể báo cảnh sát.

Nếu báo cảnh sát, há chẳng phải là để cho cả thiên hạ biết con gái ông ta trộm tiền, còn khiến cho ông ta tức đến hộc máu sao?

Vào giờ khắc này, cha Tiễn cùng Diêu Viễn của trước kia đồng bệnh tương liên*.

*Người cùng cảnh ngộ thương xót lẫn nhau.

Đều là gặp phải mấy đứa con muốn đòi mạng mình a.

Nói là lấy mạng cũng không quá.

Mẹ Tiễn vừa mở miệng liền mắng chửi, còn cha Tiễn thì có vẻ bình tĩnh hơn.

"Ý Ý, con có thể tới thăm người cha này, thật tốt quá."

Quan hệ của Tiễn Ý Ý và Tiễn Mân Văn có lẽ sẽ không bao giờ có thể vãn hồi được nữa, thế nhưng là còn có người cha là hắn này.

Đứa nhỏ Tiễn Mân Văn ở bên ngoài lăn lộn nhiều năm, đích xác là không có cách nào chữa được nữa rồi, trước đó cô ta làm ra những chuyện kia với Tiễn Ý Ý, bọn họ nhắm một mắt mở một mắt, mẹ Tiễn thậm chí còn cảm thấy Tiễn Mân Văn rất thông minh, chẳng qua Tiễn Ý Ý vận khí tốt nên tránh thoát được mà thôi.

Thế nhưng hiện tại, cha Tiễn là đã sáng mắt ra rồi.

Đứa con gái ruột kia của ông ta, thật sự không thể dựa vào, cũng không đáng tin cậy nữa.

Có lẽ chuyện cô ta đính hôn với Diêu gia đã là chuyện tốt cuối cùng cô ta làm được rồi, về phần khác, ông ta cũng không trông mong gì.

Tiễn Mân Văn đã có thể lặng lẽ trộm tiền ở trong nhà thì còn có chuyện gì mà cô ta không dám làm chứ? Lưu lại đứa con này bên người, cha Tiễn đều cảm thấy sợ hãi.

Công ty của mình đã sớm lung lay sắp đổ đến nơi rồi, tài chính chỉ cần đứt một cái thì chính là kết thúc cho ông ta.

Cha và em trai ruột của mình căn bản sẽ không đưa tay ra giúp, đứa con gái ruột lại cướp hết đường sống của ông ta, người cuối cùng ông ta có thể dựa vào, cuối cùng vẫn chỉ là Tiễn Ý Ý mà thôi.

"Ý Ý, con biết chuyện chị con làm rồi sao?" Cha Tiễn ngồi dậy, tựa vào đệm lót đằng sau, thở dài nhiều lần, "Con nhóc kia, từ nhỏ chưa từng thấy qua việc đời, lại tin vào lời nói của người khác, lấy trộm tiền trong nhà."

"Chuyện này chúng ta thật sự không có biện pháp nào, chị con dù có sai thì cũng là chuyện riêng ở trong nhà, không thể công khai ra bên ngoài được."

"Chị con gây họa xong cũng trốn đi mất tích. Hiện tại, cha cũng không tìm thấy nó nữa, aizz." Cha Tiễn thở dài, "Chẳng qua chuyện tài chính này là vấn đề lớn, chị con căn bản không hiểu mấy thứ này, trộm xong liền bỏ chạy mất. Ý Ý, con cũng biết, tiền trong tấm thẻ kia của ta không phải là tiền riêng ở trong nhà, đó là vốn lưu động dự trữ của công ty. Một khi tài chính xảy ra vấn đề, vậy thì công ty của cha liền xong rồi."

Tiễn Ý Ý gật đầu, chính xác là xong rồi đó.

Lại nói, Tiễn Mân Văn đây chẳng phải là đang làm một chuyện tốt sao?

Cô có phải là nên vỗ tay cho cô ta hay không?

"Hiện tại tìm không thấy chị gái con, Ý Ý, con có thể cho cha mượn chút tiền trước được không?"

Cuối cùng thì cha Tiễn vẫn là nói ra những lời này.

Tiễn Ý Ý nhướn mày.

Cha Tiễn thật đúng là... cái gì cũng có thể tính được.

Có lẽ ông ta không còn tài cán gì nữa, nhưng ở trên phương diện này, thế mà lại rất lợi hại. Tiễn Ý Ý không thể không phục, cái này cũng có thể nghĩ ra được thì thật là mệt mỏi cho ông ta quá!

"Trộm tiền là Tiễn Mân Văn, số tiền này, ngài vẫn là nên đi tìm cô ta đòi đi."

"Còn không phải là không tìm thấy chị con sao?"

Tiễn Ý Ý rất bình tĩnh: "Không sao, tôi gọi điện thoại tìm cho."

Cha Tiễn có hơi do dự: "Gọi ai?"

Tiễn Ý Ý ấn xuống ba con số.

Vẻ mặt cha Tiễn biến đổi: "Tiễn Ý Ý, chuyện này không thể báo cảnh sát, con không sợ thành trò cười sao?!"

"Sao lại sợ thành trò cười?" Tiễn Ý Ý vô cùng thản nhiên, "Trộm tiền là Tiễn Mân Văn, người nên cảm thấy mất mặt phải là cô ta mới đúng chứ?"

Cha Tiễn nói quanh nói co.

"Tóm lại là không thể báo cảnh sát."

Tiễn Ý Ý nhún vai, cất điện thoại.

"Vậy được rồi, nếu ngài đã nói vậy thì tôi sẽ nghe theo, là ngài không muốn tìm Tiễn Mân Văn đấy nhé, không muốn lấy lại số tiền đã mất, chuyện này cũng không có quan hệ với tôi đâu nha."

Mặt cha Tiễn tối sầm lại.

Con nhãi Tiễn Ý Ý vô liêm sỉ này, thật đúng là không dễ lừa.

Sớm biết trước thì ban đầu đã không nên đối xử như thế với nó.

Hiện tại thì tốt rồi, con gái ruột thì không đáng tin cậy, trộm tiền trong nhà, cũng không biết có phải là cho tên tiểu tử kia của Diêu gia hay không. Con gái nuôi lại có thù với ông ta, về sau biết làm thế nào đây.

Tin tức của Tiễn Mân Văn kỳ thật cũng không khó tra.

Tiễn Ý Ý chỉ cần hơi nghe ngóng liền biết, cô ta sau khi lấy trộm tiền của cha Tiễn liền trực tiếp đưa cho Diêu Viễn, dùng số tiền ấy đổi lấy cổ phần của cô ta tại Diêu gia.

Tiễn Mân Văn là đang cảm thấy mình chiếm được tiện nghi.

Một nghìn vạn ông nội cho cô ta không thể trông cậy vào, cô ta lại không có được sự yêu mến của ông, tiểu thúc cũng chưa từng cho cô ta sắc mặt tốt.

Như vậy, cô ta chỉ có thể dựa vào cha Tiễn cùng nhà chồng tương lai của chính mình mà thôi.

Diêu Nhất Nam là sự lựa chọn tốt nhất, cô ta với Diêu gia có quan hệ lợi ích sòng phẳng, muốn triệt để đem cái thuyền Diêu gia này trói chặt bên người thì cần phải trả giá một chút.

Tiễn Mân Văn về Tiễn gia được một năm cũng không tích cóp được bao nhiêu tiền.

Một năm nay cô ta luôn có loại cảm giác, Tiễn gia giống như không hề có tiền. Hoặc là nói đối với cô ta luôn vô cùng keo kiệt.

Cô ta là một bạch phú mỹ hàng thật giá thật, vậy mà tiền tiêu vặt một tháng của cô ta không khác nào tiền tiêu vặt một tuần của những phú nhị đại khác.

Lúc ấy Tiễn Mân Văn suy nghĩ rất nhiều, cuối cùng quyết định lặng lẽ lấy trộm tiền từ chỗ của cha Tiễn.

Bất quá chỉ có hơn 100 vạn, Tiễn gia có tiền như vậy, chỗ này nhiều nhất chính là tiền tiêu vặt dự chi của cô ta mà thôi.

Tiễn Mân Văn căn bản không biết là chút tiền ấy đối với cha Tiễn đã là số tiền rất lớn.

Tiễn Ý Ý thoải mái biết được hướng đi của Tiễn Mân Văn xong, cũng không biết là nên cười hay nên thở dài đây.

Đây là Tiễn Mân Văn chủ động đem mình đẩy lên thuyền của Diêu gia đấy.

Cũng tốt, như vậy càng dễ cho cô hơn.

Vốn là Tiễn Ý Ý còn đang nghĩ, nên giải quyết đám người Diêu gia trước, hay là giải quyết chuyện của Tiễn Mân Văn trước.

Giờ Tiễn Mân Văn lại vô cùng tốt bụng, trực tiếp đem mình với Diêu gia cột chặt vào nhau, đây quả thực là một chuyện tốt khó thấy mà.

Không cần làm khó.

Chỉ một tuần thôi, công ty dưới trướng Diêu gia rung chuyển một trận, sản phẩm của công ty không ngừng xảy ra vấn đề, cổ phiếu giảm mạnh, có mấy cổ đông còn công khai rao bán cổ phần của tập đoàn Diêu thị.

Mà trưởng nữ của Diêu gia, Diêu Nhất Lâm bị bắt quả tang ra vào khách sạn với người đàn ông đã có vợ, còn hôn hít nồng nhiệt bị người ta chụp được.

Ngày hôm sau, vợ của người đàn ông kia ở trước mặt không ít phóng viên, truyền thông la hét một trận, vọt tới cửa nhà Diêu gia, luôn mồm yêu cầu gặp mặt tiện nhân không biết xấu hổ kia.

- --------------------

Spoil một chút cho ngày hè năng động:

Tiễn Ý Ý trừng mắt nhìn đứa bé kia xông lên ôm lấy Lương Quyết Thành:

"A a a em rất nhớ anh, anh yêu!"

/147

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status