Edit: Thương Thù
———————————————————
Lương Quyết Thành toàn thân như bị giẫm phải đuôi mèo, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Cô gái nhỏ ngồi lên đùi anh, đem anh áp trở về, hai tay Lương Quyết Thành nâng lên, một động tác nhỏ cũng không dám động, so với tượng điêu khắc còn muốn điêu khắc hơn.
Tiễn Ý Ý nóng nảy, trực tiếp đem tay Lương Quyết Thành vòng qua hông cô, tạo thành tư thế hai người đang gắt gao ôm nhau.
Video trò chuyện vang lên đã lâu, Tiễn Ý Ý lúc này mới nhấn nút nhận.
Vừa thông, Tiễn Ý Ý đã cố ý làm ra một bộ dáng kinh ngạc, đứng dậy từ trong ngực Lương Quyết Thành tránh đi.
Cô ngồi trên đùi anh chỉ ngắn ngủi có hai giây, Lương Quyết Thành toàn bộ hành trình đều bị động, bị bắt ôm rồi lại bị bắt buông tay.
Trong ngực vừa mới có người bây giờ liền biến mất, anh không được tự nhiên hoạt động chân một chút, sau đó lại ngồi xuống.
Ánh mắt anh nặng nề nhìn chăm chú Tiễn Ý Ý bên cạnh.
"Chào mẹ."
Bên kia, mẹ Tiễn đang ngồi ở phòng khách, bà ta nghiêm mặt, tầm mắt nhanh chóng đảo qua bên kia của Tiễn Ý Ý.
Lúc cô chuyển video mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng bà ta vẫn có thể nhìn thấy cô thực sự là từ trong ngực một người đàn ông đứng lên.
Dáng người đó vừa nhìn là biết của đàn ông, chẳng qua có Tiễn Ý Ý cố ý cho nên không nhìn thấy mặt.
Cô thật sự là đang hẹn hò với người khác?
"Người bên cạnh con đâu?"
Tiễn Ý Ý cố ý đem màn hình chuyển đi, chỉ lộ ra cánh tay của Lương Quyết Thành.
Cánh tay của thiếu niên cùng cô gái nhỏ khoác lên nhau, hình thành sự so sánh tươi sáng, hai tay ở cùng một chỗ, cho dù không thấy quá nhiều nhưng cũng có thể cảm giác được không khí thân mật giữa hai người.
Tiễn Ý Ý thừa dịp lão đại chưa chuẩn bị, cưỡng chế đem bàn tay anh nắm chặt lấy, mười ngón đan nhau, trong lòng chột dạ nhảy lên bang bang, sợ lão đại sẽ không vui mà hất tay cô ra, hoặc là phản ứng quá mức, sẽ xảy ra sơ hở gì đó.
Cái này quá kích thích.
Adrenalin* của Tiễn Ý Ý trực tiếp tăng cao.
*Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. _ Nguồn: Google.
Lương Quyết Thành không động.
Bàn tay anh cùng tay cô mười ngón giao nhau, thoạt nhìn vô cùng triền miên.
Anh không lên tiếng, ánh mắt dừng lại ở chỗ hai người đang dán chặt vào nhau kia, tựa hồ không kịp phản ứng xem tại sao mình lại đột nhiên bị chiếm tiện nghi.
Tiễn Ý Ý rất muốn xin lỗi.
Hôm nay lão đại khả năng cao sẽ gặp ác mộng rồi, đi ra ngoài có một ngày mà bị chiếm tiện nghi không biết bao nhiêu lần.
Mẹ Tiễn nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm lấy nhau kia.
Bàn tay của nam sinh rất lớn, làn da hơi trắng, cánh tay thoạt nhìn có chút bắp thịt, không phải là loại học sinh phổ thông có dáng người gầy yếu kia.
Trên tay không có gì cả, bởi vì ngâm suối nước nóng nên không mang đồng hồ cũng không có nhẫn, một chút trang sức, đồ vật cũng không có, làm cho mẹ Tiễn không phán đoán ra được gia cảnh của đối phương.
"Nếu là bạn trai của con thì không nên lộ diện chào hỏi trưởng bối một chút sao? Thật không có lễ độ gì cả."
"Người bên cạnh con vẫn còn đang thẹn thùng, chưa tới thời điểm gặp mặt mẹ."
Thanh âm Tiễn Ý Ý có chút rung rung, cố gắng giữ vững.
Tay của lão đại, sao giống như đang nắm lại tay cô vậy?
Ảo giác! Nhất định là ảo giác!
Lương Quyết Thành làm sao có thể làm ra loại động tác tán tỉnh này được, nhất định là ảo giác!
Ảo giác đó không sai, nhưng cũng không phải là anh đang tán tỉnh cô.
Anh là muốn rút tay ra, đổi tư thế khác.
Lòng bàn tay Tiễn Ý Ý đều ra mồ hôi, ướt đến trên lòng bàn tay anh khiến anh không khỏi có chút khẩn trương.
Nhưng không nghĩ đến không những không rút tay lại được mà còn câu lấy bàn tay của cô.
Lương Quyết Thành không dám động.
Mẹ Tiễn vô cùng bất mãn. Nâng cằm.
"Mẹ thấy hai người ở công viên nước chơi đùa, tuổi trẻ có thể chơi, nhưng không thể quá phận."
Làm cha mẹ, đối với con gái nói ra những lời này quả thực rất bình thường, nhưng Tiễn Ý Ý biết rõ, mẹ Tiễn không phải lo lắng cho cô mà là lo rằng nếu cô cùng nam sinh khác vượt biên giới, bán cô đi sẽ không có giá trị nữa.
Tiễn Ý Ý lộ ra một nụ cười khách sáo lại lễ phép: "Mẹ nói muộn mất rồi."
Vẻ mặt mẹ Tiễn ngưng lại.
Mà Lương Quyết Thành nhanh chóng nhìn Tiễn Ý Ý một chút.
Tiễn Ý Ý với mẹ Tiễn nói chuyện video không mang tai nghe, là loa ngoài. Cho nên những lời mẹ Tiễn nói anh đều có thể nghe được rõ ràng.
Ý tứ của mẹ Tiễn, anh cũng hiểu được.
Những lời này của Tiễn Ý Ý...
Lương Quyết Thành trong phút chốc đã nghĩ đến lúc đưa thẻ cho anh, Tiễn Ý Ý đã nói gì.
Trong bụng cô mang thai đứa bé của anh.
Tiễn Ý Ý lười biếng hướng tới trên người Lương Quyết Thành nhích lại gần, điều chỉnh màn hình, để mẹ Tiễn bên kia chỉ có thể nhìn thấy bả vai lõa lồ của anh, mặt anh lại không đưa vào ống kính.
"Bọn con ở bên ngoài ngâm suối nước nóng, không thích hợp gọi điện thoại đâu. Nếu mẹ tò mò thì lúc về bọn con sẽ tới gặp, mẹ muốn biết chuyện gì, đến lúc đó đều nói cho mẹ."
Tiễn Ý Ý duy trì vẻ lễ phép của một tiểu bối: "Chúc mẹ ngủ ngon."
Video ngắn ngủi có mấy phút mà toàn thân Tiễn Ý Ý đều đổ mồ hôi.
Cô ném di động sang một bên, người mềm cả ra.
"Rột rột rột rột..."
Tiễn Ý Ý suýt nữa sặc một ngụm nước, Lương Quyết Thành bên cạnh nhanh tay nhấc cô lên, kéo vào trong lòng vỗ vỗ lưng.
"Bị sặc?"
Cô ho khan hai cái, hữu khí vô lực khoát tay: "Không sao."
Bàn tay anh vẫn còn dán ở trên lưng cô gái.
Đầu ngón tay như bị bốc hỏa, nhanh chóng rút tay về.
"Khả năng chúng ta phải đem kế hoạch bàn lại."
Tiễn Ý Ý ôm đầu gối ngồi ở bên người Lương Quyết Thành, có chút do dự.
Ban đầu cô nghĩ là sẽ trực tiếp đem Lương Quyết Thành tới cho cha mẹ Tiễn xem, nhưng bây giờ cô không thể làm chuyện này được.
Bỗng nhiên nghĩ đến, cô cái gì cũng làm được nhưng Lương Quyết Thành thì chưa chắc.
Cô cũng là vì nhìn thấy trước tương lai của nhân vật phản diện này, ai cũng không khi dễ anh được, lại đối với con gái không có nửa điểm hứng thú mới có thể lựa chọn anh là đối tượng tốt nhất. Nhưng cái này cũng không đại biểu cho việc anh có thể chưa trưởng thành liền khiêng cái gánh nặng này trên vai, rơi vào trong tay cha mẹ Tiễn là vẫn nghĩ có thể bình yên đi ra.
Còn có mẹ Lương cùng em gái Lương nữa.
Tuyệt đối không thể làm bừa được.
Nếu ngay từ đầu Tiễn Ý Ý vẫn còn coi Lương Quyết Thành như một tấm chắn của mình thì bây giờ anh ít ra cũng được coi là bạn bè tốt của cô rồi.
Cùng ăn, cùng ở, cùng học, cùng đi du lịch, đến khuê mật còn chưa có loại đãi ngộ này đâu.
Nếu không phải là vì Tiễn Ý Ý với anh là không thể nào, cô liền cảm thấy mình và anh đã sống cuộc sống của một đôi tình nhân bình thường rồi.
Trừ không có tiếp xúc thân mật.
Tiếp xúc thân mật.
Tiễn Ý Ý thật sự có chút phiền.
Nếu muốn đem Lương Quyết Thành ra ngoài ánh sáng, nhất định phải có cách nói cười đại, làm cho cha mẹ Tiễn không động được vào anh.
"Đứa nhỏ..." Tiễn Ý Ý nói nhỏ thì thào.
Đúng rồi.
Còn có đứa nhỏ.
Nếu cô mang thai, nói cha nó là Lương Quyết Thành thì cha mẹ Tiễn cũng sẽ không có cách nào. Không chỉ có thể giải quyết việc hai người đó cố ý nhét cô cho người khác mà còn làm cho ý muốn lấy được tiền trên người ông nội phải thu lại.
Như vậy, vấn đề của Lương Quyết Thành tự nhiên cũng được giải quyết.
Chu kỳ mang thai là chín tháng mười ngày, cô hiện tại có thể giả vờ mang thai, đợi đến mùa hè sang năm đủ mười tám tuổi rồi, cô lại nói không cẩn thận để mất đứa nhỏ?
Trong đầu Tiễn Ý Ý đã nghĩ xem nên tìm ai ở khoa sản làm giả đứa bé này đây.
"Bạn học Lương, chúng ta sau khi trở về, chắc chắn sẽ phải đi gặp phụ huynh." Tiễn Ý Ý nhanh chóng nói, "Xưng hô của bọn mình vẫn phải đổi, tớ không thể ở trước mặt bọn họ gọi cậu là bạn học Lương được."
"Còn tớ nữa, cậu chưa từng kêu tên tớ."
Tiễn Ý Ý chỉ chỉ chính mình, "Từ giờ trở đi, cậu phải tập kêu tớ là "Ý Ý"."
Ngón tay Lương Quyết Thành giật giật.
Ý Ý.
Bạn bè của cô đều gọi cô như vậy, còn có người thân mật hơn gọi cô là "Tiểu Ý Ý".
"Được."
Lương Quyết Thành mặt không chút thay đổi đồng ý.
"Mà trọng điểm bây giờ cũng không phải tớ nữa, là cậu, tớ nên gọi cậu là gì?" Tiễn Ý Ý thực đau đầu, "Lương Lương không được, Thành Thành cũng không, Quyết Thành nghe càng không được tự nhiên."
"Ca."
"Hả?" Tiễn Ý Ý mờ mịt ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành mở mắt ra: "Cậu có thể gọi là ca ca."
Tiễn Ý Ý: "...Oppa?"
Lương Quyết Thành: "..."
Tiễn Ý Ý nở nụ cười.
"Tớ gọi không được, hơn nữa nghe thế nào cũng có cảm giác vi phạm đạo đức ấy."
Ngay từ đầu Lương Quyết Thành cũng là tiện mồm nói ra, nhưng sau khi nghe Tiễn Ý Ý nói vậy, lỗ tai anh đều đỏ cả lên.
"Aizz, cậu không có nhũ danh sao?" Tiễn Ý Ý thật sự đau não.
Lương Quyết Thành mím môi.
Anh có nhũ danh, nhưng sao phải để Tiễn Ý Ý gọi?
Qua bảy tuổi, đã không ai gọi cái tên đó nữa rồi.
"Làm sao đây, làm sao được đây?" Tiễn Ý Ý ôm đầu gối, vẻ mặt u buồn nhìn Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành do dự một lúc, quyết định có chết cũng không lên tiếng: "..."
Tiễn Ý Ý bất đắc dĩ lên Baidu tra.
Trên Baidu, Tiễn Ý Ý gõ: Tình nhân hẹn hò, con gái có thể gọi con trai là gì?
Phía dưới câu trả lời có đủ loại.
Có người nói gọi anh yêu, có người bảo kêu lão công, còn có người nói kêu ca ca.
Còn có một loại nữa chính là biệt xưng: cẩu thối, đại phôi đản, cao to, X gia ngốc tử,...
Tiễn Ý Ý nhìn nửa ngày, lựa chọn sử dụng mấy cái tên được bình chọn nhiều nhất.
Anh yêu, lão công gì đó, khẳng định không thích hợp với học sinh cấp ba. Trương Dung và Tôn Tư Hằng có thể kêu thỏa thích, nhưng lúc trở về Hải thị chắc cũng làm không ít người sợ hãi.
Nhất định phải tuân thủ quy củ của tuổi tác.
Kế tiếp chính là kêu ca ca.
Không ít bình luận đều nói, nam sinh dường như rất thích nữ sinh gọi mình là "ca ca", chỉ cần kêu "ca ca", vạn sự đều OK. Còn có một loại nói là nữ sinh nếu lớn hơn nam sinh, kêu ca ca sẽ làm cho chàng trai ấy có thêm cảm giác thích thú.
Tiễn Ý Ý không mất nhiều thời gian, cô đọc nhanh như gió một loạt câu trả lời, trong lòng đã hiểu rõ.
"Hay thôi, tớ gọi cậu là Thành ca đi." Tiễn Ý Ý búng tay một cái, "Lương ca, Thành ca đều được, lúc show ân ái cố ý tớ sẽ gọi là tiểu ca ca."
Lỗ tai Lương Quyết Thành bị thiêu đến đỏ bừng, quay đầu ra vẻ bình tĩnh.
"Tùy cậu."
Cái vấn đề xưng hô này, cứ như vậy được thông qua.
Đấy là vấn đề thứ nhất, cũng là thứ cô dai dẳng cho đến bây giờ, giải quyết xong Tiễn Ý Ý liền thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cũng đem vấn đề bị bại lộ được cải thiện, như vậy liền có thể đi vào giai đoạn tiếp theo rồi.
"Vấn đề thứ hai, tiến độ giữa chúng ta."
Rốt cuộc cũng là con gái, khi Tiễn Ý Ý nhắc tới cái này cũng có chút thẹn thùng.
"Ý tớ là, hiện tại tớ mang thai."
Tiễn Ý Ý lần trước nói loại chuyện này vẫn là rất phong đạm vân khinh, lại có chút soái. Lần thứ hai nhắc đến cô lại có cảm giác xấu hổ.
Cô gái nhỏ xấu hổ chìm xuống suối nước nóng, nháy mắt khi cô nói cô mang thai, Lương Quyết Thành bỗng lặn xuống bên dưới, nửa ngày cũng không ngoi lên.
"Bạn học Lương... Lương ca?" Tiễn Ý Ý thích ứng rất nhanh cách xưng hô mới này, có chút buồn bực, "Cậu ngâm nhiều đến váng đầu sao?"
Lương Quyết Thành ngoi lên, sờ soạng một cái trên mặt nước ra vẻ, "Không có gì." Anh trả lời rất ngắn gọn.
"Tớ đang nói, tớ..."
Lương Quyết Thành đánh gãy lời của cô.
"Tôi biết, cậu mang thai." Lương Quyết Thành cứng ngắc nói: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó..." Tiễn Ý Ý nghĩ ngợi, "Tớ muốn ở nhà dưỡng thai?"
Trong trường vẫn còn có Tiễn Mân Văn, nếu cô ta không ngu thì chắc chắn sẽ không mang tin tức này lộ ra ngoài, như vậy ở trường cô cũng có thể được thoải mái hơn.
Còn trong nhà...chỉ cần lừa cha mẹ Tiễn hoặc ông nội hay tiểu thúc là được rồi.
Nếu thấy tội lỗi quá thì chờ gạt cha mẹ Tiễn xong, cô liền đi xin lỗi ông nội với tiểu thúc.
Tiễn Ý Ý nghĩ rất nhiều, nhưng là có thể nói rất ít.
"Được."
Lương Quyết Thành cứng ngắc trả lời.
Hai người hai mặt nhìn nhau.
Tiễn Ý Ý bỗng nhiên cảm thấy, chính mình y như tú bà đang cưỡng ép gái nhà lành vậy.
Loại cảm giác tội lỗi này...làm người ta có chút hưng phấn.
Tiễn Ý Ý triển khai kế hoạch tiếp theo: "Còn có một điều nữa chúng ta cần chú ý, chính là động tác thân mật. Hôm nay cậu cũng thấy rồi đó, giả chính là giả, ngày thường có thể ngụy trang một chút nhưng chỉ cần ở trước mặt người khác so sánh thôi, thật giả đều biết ngay."
"Tớ cảm thấy chúng ta nên có huấn luyện đặc biệt."
Tiễn Ý Ý vô cùng chính trực: "Phải huấn luyện sao để lúc hai chúng ta ở gần nhau thì phải có cảm giác thân mật, muốn để người trong nhà tớ tin thì không cần nói nửa chữ tình nhân giữa hai chúng ta, bọn họ sẽ có khả năng nghi ngờ rất cao."
Lương Quyết Thành trầm mặc.
Tiễn Ý Ý nói gì anh cũng nghe, cô chính là có rất nhiều lí do chính đáng, thậm chí đối với cô, hoàn cảnh ép cô phải làm như vậy.
Nhưng Lương Quyết Thành nghe xong lời cô nói, trong đầu lại luẩn quẩn một vòng vô hạn.
Cô muốn sinh em bé với anh.
Còn có loại chuyện thân mật để có đứa nhỏ...
Lương Quyết Thành không khống chế nổi nhiệt độ trên mặt mình, đỏ rần lên.
Có một số việc không thể nói, một khi nói, thực dễ dàng có thể...liên tưởng đến.
Lương Quyết Thành tới bây giờ vẫn kiêu ngạo về sự tự chủ của bản thân, giờ khắc này liền sụp đổ.
Anh kích động đứng dậy, mang theo một thân bọt nước.
"Tôi ngâm xong rồi."
"Aizz!?"
Tiễn Ý Ý đều không có phản ứng kịp, Lương Quyết Thành đã đứng dậy.
Anh cầm khăn lông lớn, bước lớn từng bước, sau đó như nghĩ đến cái gì lại quay lưng lại về phía suối nước nóng, chờ Tiễn Ý Ý.
Cô tính toán thời gian một chút, hai người ngâm cũng 40 phút rồi, đã giảm được mệt mỏi cũng không sai biệt lắm đi, đổi chỗ khác.
Trương Dung cùng Tôn Tư Hằng đã tới, biết bọn họ ngâm suối cho nên không tới quấy rầy mà lựa chọn một cái suối khác tự mình ngâm.
Thức ăn đã được chuẩn bị sẵn ở quầy bar, tổng cộng là bốn phần. Trường Dung với Tôn Tư Hằng sau khi đi ngâm về nhìn thấy bữa ăn tối phong phú trên quầy bar đều kinh ngạc.
Phong phú đến thế nào thì Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành cũng không ăn được, tùy tiện ăn vài ba miếng, cô cùng Lương Quyết Thành trở về phòng nói tiếp chuyện đang dang dở.
Loại thởi điểm này có cái phòng họp kia đúng ra rất tiện.
Tiễn Ý Ý tắm xong thay quần áo, quản gia phái người đi mua cho cô là váy dài, Tiễn Ý Ý đổi một thân váy dài, đeo dép lê trong suốt, rõ ràng là bộ dáng rất tự tại, lại nhăn mặt nghiêm túc hẳn lên.
Trên người Lương Quyết Thành là áo sơ mi hoa, vốn là tràn đầy hơi thở phong lưu nhưng mặc trên người anh, mỗi nút áo đều cài chặt, nhìn không ra được là phong lưu chỗ nào, ngược lại lại có chút cấm dục.
"Ngồi đi."
Tiễn Ý Ý bảo Lương Quyết Thành ngồi đối diện cô, hai người cách nhau một bàn công tác rộng rãi, nhìn cũng oai ra phết.
Trong tay cô cầm một nắm giấy, hai cái bút, đưa cho Lương Quyết Thành một nửa.
"Lương ca, chúng ta tới thảo luận xem làm thế nào để thân mật được đây."
Tiễn Ý Ý mở Baidu ra tra, cô đối với Baidu đã có sự tin tưởng tuyệt đối.
"Thứ nhất, lúc tình nhân hẹn hò với nhau sẽ khắc chế không được mà muốn thân cận với đối phương. Lương ca, đây là trọng điểm, cậu mau vẽ ra."
"Thứ hai, hai người sẽ không lúc nào là không nhớ đến người kia... A, cái này người khác nhìn không được, không cần viết, tiếp theo đến..." Tiễn Ý Ý lướt một cái, tiếp tục xuống phía dưới, "Thứ ba, lúc đi một chỗ thì chắc chắn phải có tiếp xúc với nhau."
Tiễn Ý Ý trầm ngâm: "Cậu có thể chịu được đến trình độ nào của việc tiếp xúc thân thể?"
Lương Quyết Thành nhìn tờ giấy trước mặt đã vẽ ra mấy thứ linh tinh. Anh bấm bấm ngòi bút để lõi nó lòi ra một đoạn dài.
Trình độ thân thể tiếp xúc?
"Đều có thể."
Lương Quyết Thành đích xác đối với việc này đều không quan trọng.
Nếu bọn họ trưởng thành rồi, Tiễn Ý Ý nói cái gì anh đều có thể chấp nhận được.
Không những thế, nếu cô muốn...anh có thể cho cô.
Không được, muốn ở ý thức.
Lương Quyết Thành dời tầm mắt, nhớ lại ngày sinh trên chứng minh thư của cô, tâm lập tức bình tĩnh lại.
Trẻ vị thành niên không thể làm gì.
"Được." Tiễn Ý Ý suy tư một chút, cô đối với việc tiếp xúc thân thể có ý tưởng, chính là luyện tập chút sự ăn ý giữa hai người. Có tình nhân căn bản không cần nói chuyện, chỉ cần duổi tay ra là đối phương có thể biết họ muốn gì, hoặc nắm hoặc ôm, mỗi một động tác đều rất phù hợp.
Cô cùng Lương Quyết Thành nhất định phải luyện ra được cái loại phối hợp này, như vậy cô cũng sẽ không sợ có ai nhìn ra hai người là giả nữa.
"Bây giờ bắt đầu luôn đi." Tiễn Ý Ý nói, "Đầu tiên từ cái đơn giản nhất. Tớ nói trước là tớ có thể tiếp nhận được. Thứ nhất là nắm tay, chúng ta phải tập, chỉ cần giơ tay ra, tướng nắm...vẫn là mười ngón đan xen đi."
Lương Quyết Thành trầm mặc.
"Thứ hai là ôm..." Tiễn Ý Ý khẽ nhíu mày, "Cái này xem như là cấp độ 2 của nhiệm vụ, chúng ta bây giờ không dùng được. Trước không suy tính."
"Cậu thì sao?"
Tiễn Ý Ý thật cẩn thận hỏi: "Cậu làm được không?"
Lương Quyết Thành nâng nâng con mắt: "Được."
Chỉ cần là cô, anh đều có thể.
Nắm tay cũng được, ôm cũng được, thậm chí nhiều hơn, nhiều hơn, anh đều có thể.
Tiễn Ý Ý thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng cô với lão đại là quan hệ tiền bạc, nhưng hai người ở chung lâu như vậy cũng ít nhiều có chút tình cảm của bạn bè. Không cần quá lạnh như băng, chỉ cần yêu thích đối phương một chút thôi cũng được.
"Chúng ta tập đi."
Tiễn Ý Ý nói làm thì làm.
Cô đứng lên, cách bàn vươn tay về phía Lương Quyết Thành.
Tay của cô bé trắng nõn, mười ngón thon dài, móng tay được mài dũa cẩn thận, có một hình trăng non màu trắng ở trên móng tay.
Lương Quyết Thành sửng sốt, rồi sau đó vươn tay, nắm lấy tay Tiễn Ý Ý.
Tay anh rất lớn, so với tay cô nhìn còn lớn hơn, hoàn toàn đem lòng bàn tay của cô ôm trọn.
Hai người trầm mặc nắm tay.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm tay hai người, nhìn hồi lâu, có chút mờ mịt.
"Sao chẳng có gì hết vậy?"
Cô rút tay về.
Lòng bàn tay Lương Quyết Thành đột nhiên trống trơn, anh cuộn cuộn tay lại.
Tiễn Ý Ý quay đầu nhìn điện thoại.
"Trên mạng không phải nói là lúc hai người nắm tay thì tim sẽ đập nhanh, có cảm giác muốn ôm đối phương mà?"
Lương Quyết Thành trầm mặc.
Tim anh đích xác đập rất nhanh, có chút ý nghĩ đem cô gái nhỏ đối diện kéo vào lòng mình, cũng có nghĩ...ôm chặt lấy cô.
"Trên mạng nói toàn mấy điều khoa trương, gạt người." Tiễn Ý Ý thở dài, "Cái này có dùng được không đây?"
"Không." Lương Quyết Thành hắng giọng một cái, "Hữu dụng."
Hữu dụng?
Tiễn Ý Ý ngẫm lại, hữu dụng là chuyện tốt!
Cô có thể diễn, lão đại khả năng cũng chỉ có thể dựa vào luyện tập, Lương Quyết Thành luyện tập nhiều một chút, khi bọn họ tiếp xúc khả năng bị lộ sẽ ngày càng nhỏ, cứ như vậy, đối với bọn họ đều là chuyện tốt.
"Thêm một lần nữa."
Lương Quyết Thành nghiêm mặt, thậm chí là có chút khiến cho người khác cảm thấy lạnh nhạt.
Anh cần nhận thức lại một lần nữa.
Tiễn Ý Ý không nói hai lời, đưa tay ra.
Lúc này Lương Quyết Thành chỉ nghĩ đến mười ngón tay phải giao nhau, anh tách tay mình ra, đan vào tay của cô.
Thịch, thịch.
Trên mạng nói không sai, tim của anh xác thực là đập nhanh hơn rất nhiều.
Lương Quyết Thành mặt không đổi nghĩ, đây là Tiễn Ý Ý đang cố ý sao? Cố ý làm ra chuyện này, cố ý đọc lên những lời đó, làm cho anh nghe được sau đó cũng bị cuốn vào?
Cô quá giảo hoạt.
Lúc Lương Quyết Thành buông lỏng tay cô ra, lòng bàn tay anh đã ướt mồ hôi.
Anh đang khẩn trương.
Lúc nắm tay cô, cái cảm giác khẩn trương cùng cảm giác xa lạ xen lẫn cùng một chỗ khiến cổ họng anh trở nên khô khốc.
Có một số thứ, không thể khống chế được.
Lương Quyết Thành ngước mắt, Tiễn Ý Ý ở trong mắt anh trở nên mê người như một miếng bánh ngọt.
Muốn ăn.
Rất đói.
———————————————————
Lương Quyết Thành toàn thân như bị giẫm phải đuôi mèo, thiếu chút nữa nhảy dựng lên.
Cô gái nhỏ ngồi lên đùi anh, đem anh áp trở về, hai tay Lương Quyết Thành nâng lên, một động tác nhỏ cũng không dám động, so với tượng điêu khắc còn muốn điêu khắc hơn.
Tiễn Ý Ý nóng nảy, trực tiếp đem tay Lương Quyết Thành vòng qua hông cô, tạo thành tư thế hai người đang gắt gao ôm nhau.
Video trò chuyện vang lên đã lâu, Tiễn Ý Ý lúc này mới nhấn nút nhận.
Vừa thông, Tiễn Ý Ý đã cố ý làm ra một bộ dáng kinh ngạc, đứng dậy từ trong ngực Lương Quyết Thành tránh đi.
Cô ngồi trên đùi anh chỉ ngắn ngủi có hai giây, Lương Quyết Thành toàn bộ hành trình đều bị động, bị bắt ôm rồi lại bị bắt buông tay.
Trong ngực vừa mới có người bây giờ liền biến mất, anh không được tự nhiên hoạt động chân một chút, sau đó lại ngồi xuống.
Ánh mắt anh nặng nề nhìn chăm chú Tiễn Ý Ý bên cạnh.
"Chào mẹ."
Bên kia, mẹ Tiễn đang ngồi ở phòng khách, bà ta nghiêm mặt, tầm mắt nhanh chóng đảo qua bên kia của Tiễn Ý Ý.
Lúc cô chuyển video mặc dù thời gian rất ngắn, nhưng bà ta vẫn có thể nhìn thấy cô thực sự là từ trong ngực một người đàn ông đứng lên.
Dáng người đó vừa nhìn là biết của đàn ông, chẳng qua có Tiễn Ý Ý cố ý cho nên không nhìn thấy mặt.
Cô thật sự là đang hẹn hò với người khác?
"Người bên cạnh con đâu?"
Tiễn Ý Ý cố ý đem màn hình chuyển đi, chỉ lộ ra cánh tay của Lương Quyết Thành.
Cánh tay của thiếu niên cùng cô gái nhỏ khoác lên nhau, hình thành sự so sánh tươi sáng, hai tay ở cùng một chỗ, cho dù không thấy quá nhiều nhưng cũng có thể cảm giác được không khí thân mật giữa hai người.
Tiễn Ý Ý thừa dịp lão đại chưa chuẩn bị, cưỡng chế đem bàn tay anh nắm chặt lấy, mười ngón đan nhau, trong lòng chột dạ nhảy lên bang bang, sợ lão đại sẽ không vui mà hất tay cô ra, hoặc là phản ứng quá mức, sẽ xảy ra sơ hở gì đó.
Cái này quá kích thích.
Adrenalin* của Tiễn Ý Ý trực tiếp tăng cao.
*Adrenalin: là một hormon có tác dụng trên thần kinh giao cảm, được sản xuất bởi cơ thể khi bạn sợ hãi, tức giận hay thích thú, cái làm cho nhịp tim của bạn đập nhanh hơn và cơ thể chuẩn bị cho những phản ứng chống lại nguy hiểm. _ Nguồn: Google.
Lương Quyết Thành không động.
Bàn tay anh cùng tay cô mười ngón giao nhau, thoạt nhìn vô cùng triền miên.
Anh không lên tiếng, ánh mắt dừng lại ở chỗ hai người đang dán chặt vào nhau kia, tựa hồ không kịp phản ứng xem tại sao mình lại đột nhiên bị chiếm tiện nghi.
Tiễn Ý Ý rất muốn xin lỗi.
Hôm nay lão đại khả năng cao sẽ gặp ác mộng rồi, đi ra ngoài có một ngày mà bị chiếm tiện nghi không biết bao nhiêu lần.
Mẹ Tiễn nhìn chằm chằm hai bàn tay đang nắm lấy nhau kia.
Bàn tay của nam sinh rất lớn, làn da hơi trắng, cánh tay thoạt nhìn có chút bắp thịt, không phải là loại học sinh phổ thông có dáng người gầy yếu kia.
Trên tay không có gì cả, bởi vì ngâm suối nước nóng nên không mang đồng hồ cũng không có nhẫn, một chút trang sức, đồ vật cũng không có, làm cho mẹ Tiễn không phán đoán ra được gia cảnh của đối phương.
"Nếu là bạn trai của con thì không nên lộ diện chào hỏi trưởng bối một chút sao? Thật không có lễ độ gì cả."
"Người bên cạnh con vẫn còn đang thẹn thùng, chưa tới thời điểm gặp mặt mẹ."
Thanh âm Tiễn Ý Ý có chút rung rung, cố gắng giữ vững.
Tay của lão đại, sao giống như đang nắm lại tay cô vậy?
Ảo giác! Nhất định là ảo giác!
Lương Quyết Thành làm sao có thể làm ra loại động tác tán tỉnh này được, nhất định là ảo giác!
Ảo giác đó không sai, nhưng cũng không phải là anh đang tán tỉnh cô.
Anh là muốn rút tay ra, đổi tư thế khác.
Lòng bàn tay Tiễn Ý Ý đều ra mồ hôi, ướt đến trên lòng bàn tay anh khiến anh không khỏi có chút khẩn trương.
Nhưng không nghĩ đến không những không rút tay lại được mà còn câu lấy bàn tay của cô.
Lương Quyết Thành không dám động.
Mẹ Tiễn vô cùng bất mãn. Nâng cằm.
"Mẹ thấy hai người ở công viên nước chơi đùa, tuổi trẻ có thể chơi, nhưng không thể quá phận."
Làm cha mẹ, đối với con gái nói ra những lời này quả thực rất bình thường, nhưng Tiễn Ý Ý biết rõ, mẹ Tiễn không phải lo lắng cho cô mà là lo rằng nếu cô cùng nam sinh khác vượt biên giới, bán cô đi sẽ không có giá trị nữa.
Tiễn Ý Ý lộ ra một nụ cười khách sáo lại lễ phép: "Mẹ nói muộn mất rồi."
Vẻ mặt mẹ Tiễn ngưng lại.
Mà Lương Quyết Thành nhanh chóng nhìn Tiễn Ý Ý một chút.
Tiễn Ý Ý với mẹ Tiễn nói chuyện video không mang tai nghe, là loa ngoài. Cho nên những lời mẹ Tiễn nói anh đều có thể nghe được rõ ràng.
Ý tứ của mẹ Tiễn, anh cũng hiểu được.
Những lời này của Tiễn Ý Ý...
Lương Quyết Thành trong phút chốc đã nghĩ đến lúc đưa thẻ cho anh, Tiễn Ý Ý đã nói gì.
Trong bụng cô mang thai đứa bé của anh.
Tiễn Ý Ý lười biếng hướng tới trên người Lương Quyết Thành nhích lại gần, điều chỉnh màn hình, để mẹ Tiễn bên kia chỉ có thể nhìn thấy bả vai lõa lồ của anh, mặt anh lại không đưa vào ống kính.
"Bọn con ở bên ngoài ngâm suối nước nóng, không thích hợp gọi điện thoại đâu. Nếu mẹ tò mò thì lúc về bọn con sẽ tới gặp, mẹ muốn biết chuyện gì, đến lúc đó đều nói cho mẹ."
Tiễn Ý Ý duy trì vẻ lễ phép của một tiểu bối: "Chúc mẹ ngủ ngon."
Video ngắn ngủi có mấy phút mà toàn thân Tiễn Ý Ý đều đổ mồ hôi.
Cô ném di động sang một bên, người mềm cả ra.
"Rột rột rột rột..."
Tiễn Ý Ý suýt nữa sặc một ngụm nước, Lương Quyết Thành bên cạnh nhanh tay nhấc cô lên, kéo vào trong lòng vỗ vỗ lưng.
"Bị sặc?"
Cô ho khan hai cái, hữu khí vô lực khoát tay: "Không sao."
Bàn tay anh vẫn còn dán ở trên lưng cô gái.
Đầu ngón tay như bị bốc hỏa, nhanh chóng rút tay về.
"Khả năng chúng ta phải đem kế hoạch bàn lại."
Tiễn Ý Ý ôm đầu gối ngồi ở bên người Lương Quyết Thành, có chút do dự.
Ban đầu cô nghĩ là sẽ trực tiếp đem Lương Quyết Thành tới cho cha mẹ Tiễn xem, nhưng bây giờ cô không thể làm chuyện này được.
Bỗng nhiên nghĩ đến, cô cái gì cũng làm được nhưng Lương Quyết Thành thì chưa chắc.
Cô cũng là vì nhìn thấy trước tương lai của nhân vật phản diện này, ai cũng không khi dễ anh được, lại đối với con gái không có nửa điểm hứng thú mới có thể lựa chọn anh là đối tượng tốt nhất. Nhưng cái này cũng không đại biểu cho việc anh có thể chưa trưởng thành liền khiêng cái gánh nặng này trên vai, rơi vào trong tay cha mẹ Tiễn là vẫn nghĩ có thể bình yên đi ra.
Còn có mẹ Lương cùng em gái Lương nữa.
Tuyệt đối không thể làm bừa được.
Nếu ngay từ đầu Tiễn Ý Ý vẫn còn coi Lương Quyết Thành như một tấm chắn của mình thì bây giờ anh ít ra cũng được coi là bạn bè tốt của cô rồi.
Cùng ăn, cùng ở, cùng học, cùng đi du lịch, đến khuê mật còn chưa có loại đãi ngộ này đâu.
Nếu không phải là vì Tiễn Ý Ý với anh là không thể nào, cô liền cảm thấy mình và anh đã sống cuộc sống của một đôi tình nhân bình thường rồi.
Trừ không có tiếp xúc thân mật.
Tiếp xúc thân mật.
Tiễn Ý Ý thật sự có chút phiền.
Nếu muốn đem Lương Quyết Thành ra ngoài ánh sáng, nhất định phải có cách nói cười đại, làm cho cha mẹ Tiễn không động được vào anh.
"Đứa nhỏ..." Tiễn Ý Ý nói nhỏ thì thào.
Đúng rồi.
Còn có đứa nhỏ.
Nếu cô mang thai, nói cha nó là Lương Quyết Thành thì cha mẹ Tiễn cũng sẽ không có cách nào. Không chỉ có thể giải quyết việc hai người đó cố ý nhét cô cho người khác mà còn làm cho ý muốn lấy được tiền trên người ông nội phải thu lại.
Như vậy, vấn đề của Lương Quyết Thành tự nhiên cũng được giải quyết.
Chu kỳ mang thai là chín tháng mười ngày, cô hiện tại có thể giả vờ mang thai, đợi đến mùa hè sang năm đủ mười tám tuổi rồi, cô lại nói không cẩn thận để mất đứa nhỏ?
Trong đầu Tiễn Ý Ý đã nghĩ xem nên tìm ai ở khoa sản làm giả đứa bé này đây.
"Bạn học Lương, chúng ta sau khi trở về, chắc chắn sẽ phải đi gặp phụ huynh." Tiễn Ý Ý nhanh chóng nói, "Xưng hô của bọn mình vẫn phải đổi, tớ không thể ở trước mặt bọn họ gọi cậu là bạn học Lương được."
"Còn tớ nữa, cậu chưa từng kêu tên tớ."
Tiễn Ý Ý chỉ chỉ chính mình, "Từ giờ trở đi, cậu phải tập kêu tớ là "Ý Ý"."
Ngón tay Lương Quyết Thành giật giật.
Ý Ý.
Bạn bè của cô đều gọi cô như vậy, còn có người thân mật hơn gọi cô là "Tiểu Ý Ý".
"Được."
Lương Quyết Thành mặt không chút thay đổi đồng ý.
"Mà trọng điểm bây giờ cũng không phải tớ nữa, là cậu, tớ nên gọi cậu là gì?" Tiễn Ý Ý thực đau đầu, "Lương Lương không được, Thành Thành cũng không, Quyết Thành nghe càng không được tự nhiên."
"Ca."
"Hả?" Tiễn Ý Ý mờ mịt ngẩng đầu.
Lương Quyết Thành mở mắt ra: "Cậu có thể gọi là ca ca."
Tiễn Ý Ý: "...Oppa?"
Lương Quyết Thành: "..."
Tiễn Ý Ý nở nụ cười.
"Tớ gọi không được, hơn nữa nghe thế nào cũng có cảm giác vi phạm đạo đức ấy."
Ngay từ đầu Lương Quyết Thành cũng là tiện mồm nói ra, nhưng sau khi nghe Tiễn Ý Ý nói vậy, lỗ tai anh đều đỏ cả lên.
"Aizz, cậu không có nhũ danh sao?" Tiễn Ý Ý thật sự đau não.
Lương Quyết Thành mím môi.
Anh có nhũ danh, nhưng sao phải để Tiễn Ý Ý gọi?
Qua bảy tuổi, đã không ai gọi cái tên đó nữa rồi.
"Làm sao đây, làm sao được đây?" Tiễn Ý Ý ôm đầu gối, vẻ mặt u buồn nhìn Lương Quyết Thành.
Lương Quyết Thành do dự một lúc, quyết định có chết cũng không lên tiếng: "..."
Tiễn Ý Ý bất đắc dĩ lên Baidu tra.
Trên Baidu, Tiễn Ý Ý gõ: Tình nhân hẹn hò, con gái có thể gọi con trai là gì?
Phía dưới câu trả lời có đủ loại.
Có người nói gọi anh yêu, có người bảo kêu lão công, còn có người nói kêu ca ca.
Còn có một loại nữa chính là biệt xưng: cẩu thối, đại phôi đản, cao to, X gia ngốc tử,...
Tiễn Ý Ý nhìn nửa ngày, lựa chọn sử dụng mấy cái tên được bình chọn nhiều nhất.
Anh yêu, lão công gì đó, khẳng định không thích hợp với học sinh cấp ba. Trương Dung và Tôn Tư Hằng có thể kêu thỏa thích, nhưng lúc trở về Hải thị chắc cũng làm không ít người sợ hãi.
Nhất định phải tuân thủ quy củ của tuổi tác.
Kế tiếp chính là kêu ca ca.
Không ít bình luận đều nói, nam sinh dường như rất thích nữ sinh gọi mình là "ca ca", chỉ cần kêu "ca ca", vạn sự đều OK. Còn có một loại nói là nữ sinh nếu lớn hơn nam sinh, kêu ca ca sẽ làm cho chàng trai ấy có thêm cảm giác thích thú.
Tiễn Ý Ý không mất nhiều thời gian, cô đọc nhanh như gió một loạt câu trả lời, trong lòng đã hiểu rõ.
"Hay thôi, tớ gọi cậu là Thành ca đi." Tiễn Ý Ý búng tay một cái, "Lương ca, Thành ca đều được, lúc show ân ái cố ý tớ sẽ gọi là tiểu ca ca."
Lỗ tai Lương Quyết Thành bị thiêu đến đỏ bừng, quay đầu ra vẻ bình tĩnh.
"Tùy cậu."
Cái vấn đề xưng hô này, cứ như vậy được thông qua.
Đấy là vấn đề thứ nhất, cũng là thứ cô dai dẳng cho đến bây giờ, giải quyết xong Tiễn Ý Ý liền thở phào nhẹ nhõm, ít nhất cũng đem vấn đề bị bại lộ được cải thiện, như vậy liền có thể đi vào giai đoạn tiếp theo rồi.
"Vấn đề thứ hai, tiến độ giữa chúng ta."
Rốt cuộc cũng là con gái, khi Tiễn Ý Ý nhắc tới cái này cũng có chút thẹn thùng.
"Ý tớ là, hiện tại tớ mang thai."
Tiễn Ý Ý lần trước nói loại chuyện này vẫn là rất phong đạm vân khinh, lại có chút soái. Lần thứ hai nhắc đến cô lại có cảm giác xấu hổ.
Cô gái nhỏ xấu hổ chìm xuống suối nước nóng, nháy mắt khi cô nói cô mang thai, Lương Quyết Thành bỗng lặn xuống bên dưới, nửa ngày cũng không ngoi lên.
"Bạn học Lương... Lương ca?" Tiễn Ý Ý thích ứng rất nhanh cách xưng hô mới này, có chút buồn bực, "Cậu ngâm nhiều đến váng đầu sao?"
Lương Quyết Thành ngoi lên, sờ soạng một cái trên mặt nước ra vẻ, "Không có gì." Anh trả lời rất ngắn gọn.
"Tớ đang nói, tớ..."
Lương Quyết Thành đánh gãy lời của cô.
"Tôi biết, cậu mang thai." Lương Quyết Thành cứng ngắc nói: "Sau đó thì sao?"
"Sau đó..." Tiễn Ý Ý nghĩ ngợi, "Tớ muốn ở nhà dưỡng thai?"
Trong trường vẫn còn có Tiễn Mân Văn, nếu cô ta không ngu thì chắc chắn sẽ không mang tin tức này lộ ra ngoài, như vậy ở trường cô cũng có thể được thoải mái hơn.
Còn trong nhà...chỉ cần lừa cha mẹ Tiễn hoặc ông nội hay tiểu thúc là được rồi.
Nếu thấy tội lỗi quá thì chờ gạt cha mẹ Tiễn xong, cô liền đi xin lỗi ông nội với tiểu thúc.
Tiễn Ý Ý nghĩ rất nhiều, nhưng là có thể nói rất ít.
"Được."
Lương Quyết Thành cứng ngắc trả lời.
Hai người hai mặt nhìn nhau.
Tiễn Ý Ý bỗng nhiên cảm thấy, chính mình y như tú bà đang cưỡng ép gái nhà lành vậy.
Loại cảm giác tội lỗi này...làm người ta có chút hưng phấn.
Tiễn Ý Ý triển khai kế hoạch tiếp theo: "Còn có một điều nữa chúng ta cần chú ý, chính là động tác thân mật. Hôm nay cậu cũng thấy rồi đó, giả chính là giả, ngày thường có thể ngụy trang một chút nhưng chỉ cần ở trước mặt người khác so sánh thôi, thật giả đều biết ngay."
"Tớ cảm thấy chúng ta nên có huấn luyện đặc biệt."
Tiễn Ý Ý vô cùng chính trực: "Phải huấn luyện sao để lúc hai chúng ta ở gần nhau thì phải có cảm giác thân mật, muốn để người trong nhà tớ tin thì không cần nói nửa chữ tình nhân giữa hai chúng ta, bọn họ sẽ có khả năng nghi ngờ rất cao."
Lương Quyết Thành trầm mặc.
Tiễn Ý Ý nói gì anh cũng nghe, cô chính là có rất nhiều lí do chính đáng, thậm chí đối với cô, hoàn cảnh ép cô phải làm như vậy.
Nhưng Lương Quyết Thành nghe xong lời cô nói, trong đầu lại luẩn quẩn một vòng vô hạn.
Cô muốn sinh em bé với anh.
Còn có loại chuyện thân mật để có đứa nhỏ...
Lương Quyết Thành không khống chế nổi nhiệt độ trên mặt mình, đỏ rần lên.
Có một số việc không thể nói, một khi nói, thực dễ dàng có thể...liên tưởng đến.
Lương Quyết Thành tới bây giờ vẫn kiêu ngạo về sự tự chủ của bản thân, giờ khắc này liền sụp đổ.
Anh kích động đứng dậy, mang theo một thân bọt nước.
"Tôi ngâm xong rồi."
"Aizz!?"
Tiễn Ý Ý đều không có phản ứng kịp, Lương Quyết Thành đã đứng dậy.
Anh cầm khăn lông lớn, bước lớn từng bước, sau đó như nghĩ đến cái gì lại quay lưng lại về phía suối nước nóng, chờ Tiễn Ý Ý.
Cô tính toán thời gian một chút, hai người ngâm cũng 40 phút rồi, đã giảm được mệt mỏi cũng không sai biệt lắm đi, đổi chỗ khác.
Trương Dung cùng Tôn Tư Hằng đã tới, biết bọn họ ngâm suối cho nên không tới quấy rầy mà lựa chọn một cái suối khác tự mình ngâm.
Thức ăn đã được chuẩn bị sẵn ở quầy bar, tổng cộng là bốn phần. Trường Dung với Tôn Tư Hằng sau khi đi ngâm về nhìn thấy bữa ăn tối phong phú trên quầy bar đều kinh ngạc.
Phong phú đến thế nào thì Tiễn Ý Ý với Lương Quyết Thành cũng không ăn được, tùy tiện ăn vài ba miếng, cô cùng Lương Quyết Thành trở về phòng nói tiếp chuyện đang dang dở.
Loại thởi điểm này có cái phòng họp kia đúng ra rất tiện.
Tiễn Ý Ý tắm xong thay quần áo, quản gia phái người đi mua cho cô là váy dài, Tiễn Ý Ý đổi một thân váy dài, đeo dép lê trong suốt, rõ ràng là bộ dáng rất tự tại, lại nhăn mặt nghiêm túc hẳn lên.
Trên người Lương Quyết Thành là áo sơ mi hoa, vốn là tràn đầy hơi thở phong lưu nhưng mặc trên người anh, mỗi nút áo đều cài chặt, nhìn không ra được là phong lưu chỗ nào, ngược lại lại có chút cấm dục.
"Ngồi đi."
Tiễn Ý Ý bảo Lương Quyết Thành ngồi đối diện cô, hai người cách nhau một bàn công tác rộng rãi, nhìn cũng oai ra phết.
Trong tay cô cầm một nắm giấy, hai cái bút, đưa cho Lương Quyết Thành một nửa.
"Lương ca, chúng ta tới thảo luận xem làm thế nào để thân mật được đây."
Tiễn Ý Ý mở Baidu ra tra, cô đối với Baidu đã có sự tin tưởng tuyệt đối.
"Thứ nhất, lúc tình nhân hẹn hò với nhau sẽ khắc chế không được mà muốn thân cận với đối phương. Lương ca, đây là trọng điểm, cậu mau vẽ ra."
"Thứ hai, hai người sẽ không lúc nào là không nhớ đến người kia... A, cái này người khác nhìn không được, không cần viết, tiếp theo đến..." Tiễn Ý Ý lướt một cái, tiếp tục xuống phía dưới, "Thứ ba, lúc đi một chỗ thì chắc chắn phải có tiếp xúc với nhau."
Tiễn Ý Ý trầm ngâm: "Cậu có thể chịu được đến trình độ nào của việc tiếp xúc thân thể?"
Lương Quyết Thành nhìn tờ giấy trước mặt đã vẽ ra mấy thứ linh tinh. Anh bấm bấm ngòi bút để lõi nó lòi ra một đoạn dài.
Trình độ thân thể tiếp xúc?
"Đều có thể."
Lương Quyết Thành đích xác đối với việc này đều không quan trọng.
Nếu bọn họ trưởng thành rồi, Tiễn Ý Ý nói cái gì anh đều có thể chấp nhận được.
Không những thế, nếu cô muốn...anh có thể cho cô.
Không được, muốn ở ý thức.
Lương Quyết Thành dời tầm mắt, nhớ lại ngày sinh trên chứng minh thư của cô, tâm lập tức bình tĩnh lại.
Trẻ vị thành niên không thể làm gì.
"Được." Tiễn Ý Ý suy tư một chút, cô đối với việc tiếp xúc thân thể có ý tưởng, chính là luyện tập chút sự ăn ý giữa hai người. Có tình nhân căn bản không cần nói chuyện, chỉ cần duổi tay ra là đối phương có thể biết họ muốn gì, hoặc nắm hoặc ôm, mỗi một động tác đều rất phù hợp.
Cô cùng Lương Quyết Thành nhất định phải luyện ra được cái loại phối hợp này, như vậy cô cũng sẽ không sợ có ai nhìn ra hai người là giả nữa.
"Bây giờ bắt đầu luôn đi." Tiễn Ý Ý nói, "Đầu tiên từ cái đơn giản nhất. Tớ nói trước là tớ có thể tiếp nhận được. Thứ nhất là nắm tay, chúng ta phải tập, chỉ cần giơ tay ra, tướng nắm...vẫn là mười ngón đan xen đi."
Lương Quyết Thành trầm mặc.
"Thứ hai là ôm..." Tiễn Ý Ý khẽ nhíu mày, "Cái này xem như là cấp độ 2 của nhiệm vụ, chúng ta bây giờ không dùng được. Trước không suy tính."
"Cậu thì sao?"
Tiễn Ý Ý thật cẩn thận hỏi: "Cậu làm được không?"
Lương Quyết Thành nâng nâng con mắt: "Được."
Chỉ cần là cô, anh đều có thể.
Nắm tay cũng được, ôm cũng được, thậm chí nhiều hơn, nhiều hơn, anh đều có thể.
Tiễn Ý Ý thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Tuy rằng cô với lão đại là quan hệ tiền bạc, nhưng hai người ở chung lâu như vậy cũng ít nhiều có chút tình cảm của bạn bè. Không cần quá lạnh như băng, chỉ cần yêu thích đối phương một chút thôi cũng được.
"Chúng ta tập đi."
Tiễn Ý Ý nói làm thì làm.
Cô đứng lên, cách bàn vươn tay về phía Lương Quyết Thành.
Tay của cô bé trắng nõn, mười ngón thon dài, móng tay được mài dũa cẩn thận, có một hình trăng non màu trắng ở trên móng tay.
Lương Quyết Thành sửng sốt, rồi sau đó vươn tay, nắm lấy tay Tiễn Ý Ý.
Tay anh rất lớn, so với tay cô nhìn còn lớn hơn, hoàn toàn đem lòng bàn tay của cô ôm trọn.
Hai người trầm mặc nắm tay.
Tiễn Ý Ý nhìn chằm chằm tay hai người, nhìn hồi lâu, có chút mờ mịt.
"Sao chẳng có gì hết vậy?"
Cô rút tay về.
Lòng bàn tay Lương Quyết Thành đột nhiên trống trơn, anh cuộn cuộn tay lại.
Tiễn Ý Ý quay đầu nhìn điện thoại.
"Trên mạng không phải nói là lúc hai người nắm tay thì tim sẽ đập nhanh, có cảm giác muốn ôm đối phương mà?"
Lương Quyết Thành trầm mặc.
Tim anh đích xác đập rất nhanh, có chút ý nghĩ đem cô gái nhỏ đối diện kéo vào lòng mình, cũng có nghĩ...ôm chặt lấy cô.
"Trên mạng nói toàn mấy điều khoa trương, gạt người." Tiễn Ý Ý thở dài, "Cái này có dùng được không đây?"
"Không." Lương Quyết Thành hắng giọng một cái, "Hữu dụng."
Hữu dụng?
Tiễn Ý Ý ngẫm lại, hữu dụng là chuyện tốt!
Cô có thể diễn, lão đại khả năng cũng chỉ có thể dựa vào luyện tập, Lương Quyết Thành luyện tập nhiều một chút, khi bọn họ tiếp xúc khả năng bị lộ sẽ ngày càng nhỏ, cứ như vậy, đối với bọn họ đều là chuyện tốt.
"Thêm một lần nữa."
Lương Quyết Thành nghiêm mặt, thậm chí là có chút khiến cho người khác cảm thấy lạnh nhạt.
Anh cần nhận thức lại một lần nữa.
Tiễn Ý Ý không nói hai lời, đưa tay ra.
Lúc này Lương Quyết Thành chỉ nghĩ đến mười ngón tay phải giao nhau, anh tách tay mình ra, đan vào tay của cô.
Thịch, thịch.
Trên mạng nói không sai, tim của anh xác thực là đập nhanh hơn rất nhiều.
Lương Quyết Thành mặt không đổi nghĩ, đây là Tiễn Ý Ý đang cố ý sao? Cố ý làm ra chuyện này, cố ý đọc lên những lời đó, làm cho anh nghe được sau đó cũng bị cuốn vào?
Cô quá giảo hoạt.
Lúc Lương Quyết Thành buông lỏng tay cô ra, lòng bàn tay anh đã ướt mồ hôi.
Anh đang khẩn trương.
Lúc nắm tay cô, cái cảm giác khẩn trương cùng cảm giác xa lạ xen lẫn cùng một chỗ khiến cổ họng anh trở nên khô khốc.
Có một số thứ, không thể khống chế được.
Lương Quyết Thành ngước mắt, Tiễn Ý Ý ở trong mắt anh trở nên mê người như một miếng bánh ngọt.
Muốn ăn.
Rất đói.
/147
|