Tạ Khuyển gia tăng tốc độ ngày càng dồn dập, mỗi lần vào cơ hồ là chạm đến đỉnh điểm tiểu hoa huyệt làm cho Thiên Song Song cảm thấy rất thích.
- Ân...a... Thiên Song Song cơ hồ ngân nga theo tiết tấu làm cho Tạ Khuyển ngày càng phấn khích.
- Tiểu Song đôi, ngươi thật đúng là cái yêu nghiệt Tạ Khuyển nói câu này không sai, nàng chính là cái yêu nghiệt làm cho hắn trầm luân trầm luân.
Tạ Khuyển như vị tướng quân cưỡi mã trên người Thiên Song Song, từ sau tới, lúc sau lại chuyển lại tư thế từ trước tới, rồi sau lại trở lại tư thế truyền thống.
Hai người thở gấp không ngừng, cơ hồ bên ngoài ba cái nam nhân đều là nghe rõ ràng. Lãnh Phong chính là chịu không được liền bay đi ra ngoài tìm chỗ phát tiết. Không lâu sau Đông Y Ly cũng chịu không nổi kích thích bỏ đi. Lúc này ngoài cửa chỉ còn có Bắc Thần Tử Yên, không phải hắn muốn nghe tiếp đâu. Chỉ là hắn hiện tại không biết làm gì, hắn còn lo lắng Song Song. Hắn muốn thấy nàng trở lại bình thường mới an tâm.
Bắc Thần Tử Yên chính là chịu đựng.
- Khuyển nhi.. Thiên Song Song cơ hồ lại ngân nga. Lúc này hai người đã đến lần thứ ba, lần đầu tiên vì Tạ Khuyển là cái xử nam nên hơi bị nhanh, bất quá lần thứ hai đương nhiên khác hẳn. Và hiện tại thì...
- Tiểu Song đôi thoải mái không? Tạ Khuyển cơ hồ bị mê luyến cái cảm giác này không muốn rời. Khuyển tiểu đệ vừa xâm nhập vừa thổi khí vào tai nàng, khàn khàn giọng hỏi.
- Ân Thiên Song Song mơ hồ trả lời.
Hai người lúc này là mặt đối mặt, Thiên Song Song câu cổ Tạ Khuyển phao cho hắn cái mị nhãn, Tạ Khuyển như bị điện giật lại tiếp tục cường hãn đi tới.
- A...A...Ân.. Thiên Song Song bị Tạ Khuyển nhiệt tình làm thở dốc không ngừng, kiều mị ngâm, hai tay bất giác ôm chặt thắt lưng Tạ Khuyển.
Tạ Khuyển hai tay tà ác đặt tại hai cái bánh bao thịt trắng nõn, mềm mịn mềm mịn hắn cảm thấy bị mê hoặc không thể ngừng cúi đầu cắn mút.
Thiên Song Song bị hắn cắn đến ngứa không thể chịu được toàn thân vặn vẹo không ngừng. Tạ Khuyển thấy nàng như vậy càng thích ý càng làm càng hăng.
Côn thịt sâu thật sâu tiến vào làm Thiên Song Song cảm thấy như đạt đến đỉnh điểm hạnh phúc, còn Tạ Khuyển bị vây lấy một tầng ấm áp càng ngày càng ham mê.
- Ngô... Tiểu Song đôi Tạ Khuyển cuối cùng đạt đến thõa mãn phóng xuất tinh hoa vào bên trong mỹ huyệt. Nhìn thấy tiểu hoa huyệt dính ấn ký của mình trên môi hắn lộ ra một chút thõa mãn tươi cười.
- Khuyển nhi ngươi thật hư, ta còn chưa muốn có Thiên Song Song biểu tình ủy khuất vô cùng, liếc Tạ Khuyển một cái.
- Tiểu Song đôi ngươi không muốn có con với ta sao? Tạ Khuyển hơi thất vọng hỏi.
- Không phải, hiện tại chưa phải lúc Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển thành thật trả lời.
Hắn nhìn nàng khẽ gật đầu vì hắn vô điều kiện tin nàng.
- Ân...a... Thiên Song Song cơ hồ ngân nga theo tiết tấu làm cho Tạ Khuyển ngày càng phấn khích.
- Tiểu Song đôi, ngươi thật đúng là cái yêu nghiệt Tạ Khuyển nói câu này không sai, nàng chính là cái yêu nghiệt làm cho hắn trầm luân trầm luân.
Tạ Khuyển như vị tướng quân cưỡi mã trên người Thiên Song Song, từ sau tới, lúc sau lại chuyển lại tư thế từ trước tới, rồi sau lại trở lại tư thế truyền thống.
Hai người thở gấp không ngừng, cơ hồ bên ngoài ba cái nam nhân đều là nghe rõ ràng. Lãnh Phong chính là chịu không được liền bay đi ra ngoài tìm chỗ phát tiết. Không lâu sau Đông Y Ly cũng chịu không nổi kích thích bỏ đi. Lúc này ngoài cửa chỉ còn có Bắc Thần Tử Yên, không phải hắn muốn nghe tiếp đâu. Chỉ là hắn hiện tại không biết làm gì, hắn còn lo lắng Song Song. Hắn muốn thấy nàng trở lại bình thường mới an tâm.
Bắc Thần Tử Yên chính là chịu đựng.
- Khuyển nhi.. Thiên Song Song cơ hồ lại ngân nga. Lúc này hai người đã đến lần thứ ba, lần đầu tiên vì Tạ Khuyển là cái xử nam nên hơi bị nhanh, bất quá lần thứ hai đương nhiên khác hẳn. Và hiện tại thì...
- Tiểu Song đôi thoải mái không? Tạ Khuyển cơ hồ bị mê luyến cái cảm giác này không muốn rời. Khuyển tiểu đệ vừa xâm nhập vừa thổi khí vào tai nàng, khàn khàn giọng hỏi.
- Ân Thiên Song Song mơ hồ trả lời.
Hai người lúc này là mặt đối mặt, Thiên Song Song câu cổ Tạ Khuyển phao cho hắn cái mị nhãn, Tạ Khuyển như bị điện giật lại tiếp tục cường hãn đi tới.
- A...A...Ân.. Thiên Song Song bị Tạ Khuyển nhiệt tình làm thở dốc không ngừng, kiều mị ngâm, hai tay bất giác ôm chặt thắt lưng Tạ Khuyển.
Tạ Khuyển hai tay tà ác đặt tại hai cái bánh bao thịt trắng nõn, mềm mịn mềm mịn hắn cảm thấy bị mê hoặc không thể ngừng cúi đầu cắn mút.
Thiên Song Song bị hắn cắn đến ngứa không thể chịu được toàn thân vặn vẹo không ngừng. Tạ Khuyển thấy nàng như vậy càng thích ý càng làm càng hăng.
Côn thịt sâu thật sâu tiến vào làm Thiên Song Song cảm thấy như đạt đến đỉnh điểm hạnh phúc, còn Tạ Khuyển bị vây lấy một tầng ấm áp càng ngày càng ham mê.
- Ngô... Tiểu Song đôi Tạ Khuyển cuối cùng đạt đến thõa mãn phóng xuất tinh hoa vào bên trong mỹ huyệt. Nhìn thấy tiểu hoa huyệt dính ấn ký của mình trên môi hắn lộ ra một chút thõa mãn tươi cười.
- Khuyển nhi ngươi thật hư, ta còn chưa muốn có Thiên Song Song biểu tình ủy khuất vô cùng, liếc Tạ Khuyển một cái.
- Tiểu Song đôi ngươi không muốn có con với ta sao? Tạ Khuyển hơi thất vọng hỏi.
- Không phải, hiện tại chưa phải lúc Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển thành thật trả lời.
Hắn nhìn nàng khẽ gật đầu vì hắn vô điều kiện tin nàng.
/137
|