Y Ly, ngươi có điều tra được lần này ai hại ta Thiên Song Song ngồi trên bàn cùng bốn nam nhân chuẩn bị dùng thiện hỏi hỏi.
- Ta còn chưa tra được danh tính rõ ràng Đông Y Ly cũng cảm thấy khó chịu, hắn đường đường là Ám các các chủ mà vài cái tin tức nhỏ này vẫn không điều tra ra.
Thấy Đông Y Ly trong lòng khó chịu, Thiên Song Song cũng an ủi hắn Y Ly không sao, ngươi cứ cử người tiếp tục điều tra, là ai làm ta cũng đã mơ hồ đoán ra được Nàng chính là một cái thông minh, đương nhiên không thể không nhìn ra mối liên hệ.
- Tiểu Song đôi nghĩ gì nói ta nghe với Tạ Khuyển hiện tại cũng như là người một nhà, hắn cũng loáng thoáng được mấy người kể qua sự việc, hướng Thiên Song Song làm nũng lên.
Thiên Song Song liếc Tạ Khuyển một cái liền hướng bốn nam nhân nói ra suy nghĩ trong đầu.
- Kỳ thật ta cũng nghĩ vậy, có điều bọn Xa Xa, Xa Nhất còn chưa có điều tra được rõ ràng nên không có nói cho ngươi Đông Y Ly nhìn Thiên Song Song ôn nhu vô cùng.
- Ta hiểu, để tránh đã thảo kinh xà cứ coi như ta đã chết, các ngươi cứ về hảo hảo chuẩn bị, ta cùng Khuyển nhi sẽ đi một chuyến về Phong tộc để nâng cao một chút võ công, sau đó lại đến nhờ một vài thế lực liên kết lên, Y Ly cứ tiếp tục điều tra tin tức, có gì nhớ nhanh nhất gửi cho ta Thiên Song Song nhìn bốn nam nhân chốt cái phương án nói.
- Hảo Đông Y Ly rất nhanh đáp ứng, nếu là ý của nàng hắn đều nghe.
- Hảo, ta sẽ về Bắc Thần quốc sắp xếp chờ ngươi Bắc Thần Tử Yên nhu tình nhìn Thiên Song Song cười nhẹ như phong.
- Song nhi, đây là địa chỉ cùng cách vào Phong cốc Lãnh Phong hướng dẫn cụ thể cho Thiên Song Song, hắn không thể về cùng nàng, nếu hắn đi bọn kia sẽ phát giác, ngộ nhỡ phát hiện nàng còn sống nàng sẽ gặp nguy hiểm, cuối cùng hắn đành ngậm ngùi ở lại đợi.
- Cám ơn ba ngươi, các ngươi trong lúc ta vắng mặt phải hảo hảo giữ gìn sức khỏe, hảo hảo nghĩ ngơi, nếu được thì tìm cách nâng cao võ công, chờ ta trở về Thiên Song Song lúc này như cái tướng công dặn dò nương tử trước khi ra xa trường. Không khí có một chút đình trệ mà ấm áp.
- Song Song vậy ta thứ mấy? Bắc Thần Tử Yên bỗng nhiên phá vỡ bầu không khí tang thương mặt dày hỏi.
- Còn ta nữa Tạ Khuyển lúc này cũng mở miệng đòi danh phận.
Đông Y Ly cùng Lãnh Phong nhìn hai người kia ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
- Ta còn không biết đâu Thiên Song Song khó xử nói.
- Bắc Thần Tử Yên làm lão tứ, Tạ Khuyển là lão ngũ Lãnh Phong bạc môi khẽ nhếch, nói ra rồi.
- Di, tại sao ta phải làm bé a, không chịu đâu Tạ Khuyển ủy khuất hề hề khóc tang cái mặt nhìn Thiên Song Song. Nhưng là Thiên Song Song không có nhìn hắn, hắn giả vờ khóc hức hức.
- Ta cũng nghĩ Bắc Thần Tử Yên làm lão tứ Đông Y Ly khốc khốc nói, hắn thấy Bắc Thần Tử Yên dễ chịu hơn Tạ Khuyển, tên kia nhỏ hơn hắn mà đêm qua dám giành tài đầu vì nàng giải độc, đương nhiên hắn không thể bỏ qua, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, hiện tại tên kia muốn bước vào cửa đương nhiên không dễ, phải hảo hảo làm khó.
- Nếu Y Ly cùng Phong Phong đã nói vậy thì cứ y như ý bọn họ đi, dù gì ta tôn trọng quyền dân chủ, tôn trọng ý kiến số đông Thiên Song Song mắt sáng rỡ nói, đương nhiên nàng phải biết nắm thời cơ, nàng còn không biết giải quyết chuyện này như thế nào đâu.
Tạ Khuyển thế cô đương nhiên chỉ có thể cam lòng nhận, cuối cùng để thõa mãn chính mình tự tôn hắn nói Không sao, nhỏ liền được thương nhất .
Bắc Thần Tử Yên biết hắn bị khí nên chỉ nhìn hắn cười không nói, Đông Y Ly cùng Lãnh Phong liền ném cho Tạ Khuyển một cái khinh thường ánh mắt, Thiên Song Song đối Tạ Khuyển dễ thương khuôn mặt chỉ có thể cười cười.
Sáng hôm sau, năm người cùng nhau rời đi Tạ Khuyển nơi trú chân.
Tạ Khuyển nơi trú chân nằm ở bìa biên giới Tây quốc cùng Nam quốc. Còn Phong tộc cũ nằm ở vùng núi phía Bắc Tây quốc. Thiên Song Song cùng Tạ Khuyển từ hừng đông đã bắt đầu cuộc hành trình.
Hai người hai ngựa gian khổ hết năm ngày đường, hai người quần áo nhìn tả tơi không chịu nổi, tóc tai có một chút bù xù nhưng không làm mất hết nét đẹp của họ.
- Tiểu Song đôi, đến chưa? Tạ Khuyển quay đầu nhìn Thiên Song Song ôn nhu tươi cười.
- Ta nào có biết Thiên Song Song lắc đầu trả lời.
- Ách, vậy mấy hôm nay chúng ta đi đâu? Tạ Khuyển nhíu mi, đừng nói với hắn là mấy ngày nay hai người đi du sơn ngoạn thủy đi.
- Thì đi Phong tộc Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển bình tĩnh vô cùng.
- Tiểu Song đôi ngươi lại đùa giỡn ta Phát hiện nàng đùa bỡn hắn Tạ Khuyển làm bộ dạng đáng thương hề hề, có điều hắn làm bộ dạng này hàng ngày như cơm bữa nên nàng hiện tại cũng miễn dịch mất rồi.
Thiên Song Song không nhìn hắn một cái làm Tạ Khuyển khóc không ra nước mắt.
- Tiểu Song đôi hảo ác độc, hức Tạ Khuyển lấy trong tay áo chiếc khăn giả vờ chậm chậm khóe mi, nũng nịu nói.
- Ta còn chưa tra được danh tính rõ ràng Đông Y Ly cũng cảm thấy khó chịu, hắn đường đường là Ám các các chủ mà vài cái tin tức nhỏ này vẫn không điều tra ra.
Thấy Đông Y Ly trong lòng khó chịu, Thiên Song Song cũng an ủi hắn Y Ly không sao, ngươi cứ cử người tiếp tục điều tra, là ai làm ta cũng đã mơ hồ đoán ra được Nàng chính là một cái thông minh, đương nhiên không thể không nhìn ra mối liên hệ.
- Tiểu Song đôi nghĩ gì nói ta nghe với Tạ Khuyển hiện tại cũng như là người một nhà, hắn cũng loáng thoáng được mấy người kể qua sự việc, hướng Thiên Song Song làm nũng lên.
Thiên Song Song liếc Tạ Khuyển một cái liền hướng bốn nam nhân nói ra suy nghĩ trong đầu.
- Kỳ thật ta cũng nghĩ vậy, có điều bọn Xa Xa, Xa Nhất còn chưa có điều tra được rõ ràng nên không có nói cho ngươi Đông Y Ly nhìn Thiên Song Song ôn nhu vô cùng.
- Ta hiểu, để tránh đã thảo kinh xà cứ coi như ta đã chết, các ngươi cứ về hảo hảo chuẩn bị, ta cùng Khuyển nhi sẽ đi một chuyến về Phong tộc để nâng cao một chút võ công, sau đó lại đến nhờ một vài thế lực liên kết lên, Y Ly cứ tiếp tục điều tra tin tức, có gì nhớ nhanh nhất gửi cho ta Thiên Song Song nhìn bốn nam nhân chốt cái phương án nói.
- Hảo Đông Y Ly rất nhanh đáp ứng, nếu là ý của nàng hắn đều nghe.
- Hảo, ta sẽ về Bắc Thần quốc sắp xếp chờ ngươi Bắc Thần Tử Yên nhu tình nhìn Thiên Song Song cười nhẹ như phong.
- Song nhi, đây là địa chỉ cùng cách vào Phong cốc Lãnh Phong hướng dẫn cụ thể cho Thiên Song Song, hắn không thể về cùng nàng, nếu hắn đi bọn kia sẽ phát giác, ngộ nhỡ phát hiện nàng còn sống nàng sẽ gặp nguy hiểm, cuối cùng hắn đành ngậm ngùi ở lại đợi.
- Cám ơn ba ngươi, các ngươi trong lúc ta vắng mặt phải hảo hảo giữ gìn sức khỏe, hảo hảo nghĩ ngơi, nếu được thì tìm cách nâng cao võ công, chờ ta trở về Thiên Song Song lúc này như cái tướng công dặn dò nương tử trước khi ra xa trường. Không khí có một chút đình trệ mà ấm áp.
- Song Song vậy ta thứ mấy? Bắc Thần Tử Yên bỗng nhiên phá vỡ bầu không khí tang thương mặt dày hỏi.
- Còn ta nữa Tạ Khuyển lúc này cũng mở miệng đòi danh phận.
Đông Y Ly cùng Lãnh Phong nhìn hai người kia ánh mắt tràn đầy khinh bỉ.
- Ta còn không biết đâu Thiên Song Song khó xử nói.
- Bắc Thần Tử Yên làm lão tứ, Tạ Khuyển là lão ngũ Lãnh Phong bạc môi khẽ nhếch, nói ra rồi.
- Di, tại sao ta phải làm bé a, không chịu đâu Tạ Khuyển ủy khuất hề hề khóc tang cái mặt nhìn Thiên Song Song. Nhưng là Thiên Song Song không có nhìn hắn, hắn giả vờ khóc hức hức.
- Ta cũng nghĩ Bắc Thần Tử Yên làm lão tứ Đông Y Ly khốc khốc nói, hắn thấy Bắc Thần Tử Yên dễ chịu hơn Tạ Khuyển, tên kia nhỏ hơn hắn mà đêm qua dám giành tài đầu vì nàng giải độc, đương nhiên hắn không thể bỏ qua, quân tử trả thù mười năm chưa muộn, hiện tại tên kia muốn bước vào cửa đương nhiên không dễ, phải hảo hảo làm khó.
- Nếu Y Ly cùng Phong Phong đã nói vậy thì cứ y như ý bọn họ đi, dù gì ta tôn trọng quyền dân chủ, tôn trọng ý kiến số đông Thiên Song Song mắt sáng rỡ nói, đương nhiên nàng phải biết nắm thời cơ, nàng còn không biết giải quyết chuyện này như thế nào đâu.
Tạ Khuyển thế cô đương nhiên chỉ có thể cam lòng nhận, cuối cùng để thõa mãn chính mình tự tôn hắn nói Không sao, nhỏ liền được thương nhất .
Bắc Thần Tử Yên biết hắn bị khí nên chỉ nhìn hắn cười không nói, Đông Y Ly cùng Lãnh Phong liền ném cho Tạ Khuyển một cái khinh thường ánh mắt, Thiên Song Song đối Tạ Khuyển dễ thương khuôn mặt chỉ có thể cười cười.
Sáng hôm sau, năm người cùng nhau rời đi Tạ Khuyển nơi trú chân.
Tạ Khuyển nơi trú chân nằm ở bìa biên giới Tây quốc cùng Nam quốc. Còn Phong tộc cũ nằm ở vùng núi phía Bắc Tây quốc. Thiên Song Song cùng Tạ Khuyển từ hừng đông đã bắt đầu cuộc hành trình.
Hai người hai ngựa gian khổ hết năm ngày đường, hai người quần áo nhìn tả tơi không chịu nổi, tóc tai có một chút bù xù nhưng không làm mất hết nét đẹp của họ.
- Tiểu Song đôi, đến chưa? Tạ Khuyển quay đầu nhìn Thiên Song Song ôn nhu tươi cười.
- Ta nào có biết Thiên Song Song lắc đầu trả lời.
- Ách, vậy mấy hôm nay chúng ta đi đâu? Tạ Khuyển nhíu mi, đừng nói với hắn là mấy ngày nay hai người đi du sơn ngoạn thủy đi.
- Thì đi Phong tộc Thiên Song Song nhìn Tạ Khuyển bình tĩnh vô cùng.
- Tiểu Song đôi ngươi lại đùa giỡn ta Phát hiện nàng đùa bỡn hắn Tạ Khuyển làm bộ dạng đáng thương hề hề, có điều hắn làm bộ dạng này hàng ngày như cơm bữa nên nàng hiện tại cũng miễn dịch mất rồi.
Thiên Song Song không nhìn hắn một cái làm Tạ Khuyển khóc không ra nước mắt.
- Tiểu Song đôi hảo ác độc, hức Tạ Khuyển lấy trong tay áo chiếc khăn giả vờ chậm chậm khóe mi, nũng nịu nói.
/137
|