Thứ nhất là dâu tây mới chưa đến, hiện tại nếu đem sự thật nói ra, tiểu Vương gia có khả năng sẽ lại khóc lớn đòi ăn dâu tây.
Thứ hai……….
Mọi người đang rất nghiêm túc, nàng muốn giữ gìn hình tượng.
Về phần hình tượng là cái gì……..
Sự việc là như vậy.
Người cố đại yêu thích cực kì chuyện bát quái, cái chuyện dưa hấu dâu tây kia nàng nói đã nhanh chóng lan ra khắp cung.
Vừa mới có một đám quan lại quyền quý nói đến chuyện đó, sau lại lan truyền ra ngoài phủ, rồi bây giờ bàn dân thiên hạ đều biết.
Phía sau bị lôi ra, nàng nhanh chóng trở thành một thần tượng trong lòng cha mẹ với việc dọa trẻ nhỏ.
Ví dụ như trên bàn cơm, có một tiểu tử không chịu ăn, sẽ có những người làm cha làm mẹ giận tái mặt nói, “ Không ngoan ngoãn ăn ta sẽ gọi dâu dâu tỷ tỷ đến kể chuyện ngày xưa.”
“ Hu…..ta ăn….”
Tiểu tử bị cảnh cáo sợ tới mức nước mắt giàn giụa, ngoan ngoãn nghe lời, nếu chỉ sợ chậm một chút sẽ gặp được dưa hấu tỷ tỷ trong truyền thuyết.
Hừm……………
Ngoài cung mọi người mỗi người một kiểu gọi nàng bằng nhiều biệt danh khác nhau, cơ bản là có hẳn quả mâm xôi tỷ tỷ, dưa hẩu tỷ tỷ, cái kia tỷ tỷ nhiều loại khác nhau…..
Sau này nghe nói vậy, Hạ Noãn Ngôn đau buồn quá.
Nàng ở trong cung được coi như hình tượng là một lão vu bà ( giống kiểu gọi người già)
Ở trong lòng nói thầm như vậy, trước mắt Hạ Noãn Ngôn thật không thể nào làm quen được với cuộc sống hậu cung ở đây.
Đúng vậy, thật không thể nào quen thuộc với tường của hậu cung, bởi vì nàng đang ở ngoài Vinh Ninh điện.
Phía sau Vinh Ninh điện là cửa chính, khả năng nàng đi cũng không thể trở về.
Không không không, không phải nàng bị đuổi ra ngoài.
…….Cũng không đúng, thực ra cũng nên xem như nàng bị đuổi ra đi.
Hạ Noãn Ngôn cúi đầu không nói gì, nhìn thấy người nọ cầm một giỏ dâu tây.
Nhưng mà không phải bởi vì mọi người liên thủ bắt nạt nàng, mà là……..
Hạ Noãn Ngôn cúi đầu không nói gì, bên kia có người cầm một giỏ dâu tây.
Hôm nay rốt cục dâu tây đã được đưa đến, nhưng Vĩnh Ninh điện chắc cũng không có người ăn.
Cậu nhóc tiểu Vương gia chắc chắn không cần nói, tự nhiên chạm vào cũng không dám chạm.
Nhất là bọn thị vệ cung nữ khi nhìn thấy giỏ dâu tây đó, chắc chắn sẽ nghĩ đến ngay một đám dưa hấu mập, nhưng cuối cùng cũng sẽ im lặng nhìn lên trời.
Cho nên trọng trách tiêu diệt dâu tây liền rơi xuống đầu nàng.
Thứ hai……….
Mọi người đang rất nghiêm túc, nàng muốn giữ gìn hình tượng.
Về phần hình tượng là cái gì……..
Sự việc là như vậy.
Người cố đại yêu thích cực kì chuyện bát quái, cái chuyện dưa hấu dâu tây kia nàng nói đã nhanh chóng lan ra khắp cung.
Vừa mới có một đám quan lại quyền quý nói đến chuyện đó, sau lại lan truyền ra ngoài phủ, rồi bây giờ bàn dân thiên hạ đều biết.
Phía sau bị lôi ra, nàng nhanh chóng trở thành một thần tượng trong lòng cha mẹ với việc dọa trẻ nhỏ.
Ví dụ như trên bàn cơm, có một tiểu tử không chịu ăn, sẽ có những người làm cha làm mẹ giận tái mặt nói, “ Không ngoan ngoãn ăn ta sẽ gọi dâu dâu tỷ tỷ đến kể chuyện ngày xưa.”
“ Hu…..ta ăn….”
Tiểu tử bị cảnh cáo sợ tới mức nước mắt giàn giụa, ngoan ngoãn nghe lời, nếu chỉ sợ chậm một chút sẽ gặp được dưa hấu tỷ tỷ trong truyền thuyết.
Hừm……………
Ngoài cung mọi người mỗi người một kiểu gọi nàng bằng nhiều biệt danh khác nhau, cơ bản là có hẳn quả mâm xôi tỷ tỷ, dưa hẩu tỷ tỷ, cái kia tỷ tỷ nhiều loại khác nhau…..
Sau này nghe nói vậy, Hạ Noãn Ngôn đau buồn quá.
Nàng ở trong cung được coi như hình tượng là một lão vu bà ( giống kiểu gọi người già)
Ở trong lòng nói thầm như vậy, trước mắt Hạ Noãn Ngôn thật không thể nào làm quen được với cuộc sống hậu cung ở đây.
Đúng vậy, thật không thể nào quen thuộc với tường của hậu cung, bởi vì nàng đang ở ngoài Vinh Ninh điện.
Phía sau Vinh Ninh điện là cửa chính, khả năng nàng đi cũng không thể trở về.
Không không không, không phải nàng bị đuổi ra ngoài.
…….Cũng không đúng, thực ra cũng nên xem như nàng bị đuổi ra đi.
Hạ Noãn Ngôn cúi đầu không nói gì, nhìn thấy người nọ cầm một giỏ dâu tây.
Nhưng mà không phải bởi vì mọi người liên thủ bắt nạt nàng, mà là……..
Hạ Noãn Ngôn cúi đầu không nói gì, bên kia có người cầm một giỏ dâu tây.
Hôm nay rốt cục dâu tây đã được đưa đến, nhưng Vĩnh Ninh điện chắc cũng không có người ăn.
Cậu nhóc tiểu Vương gia chắc chắn không cần nói, tự nhiên chạm vào cũng không dám chạm.
Nhất là bọn thị vệ cung nữ khi nhìn thấy giỏ dâu tây đó, chắc chắn sẽ nghĩ đến ngay một đám dưa hấu mập, nhưng cuối cùng cũng sẽ im lặng nhìn lên trời.
Cho nên trọng trách tiêu diệt dâu tây liền rơi xuống đầu nàng.
/268
|