Như thế nào nàng cảm thấy bạn nhỏ này như có ý “ Ta biết hết rồi”……
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, tiểu Vương gia mới có 7, 8 tuổi, hơn nữa ở cổ đại bọn nhỏ rất đơn thuần …… Phải không?
Trong đầu đang an ủi mình như vậy, liền nhìn tiểu Vương gia nghiêm túc lắc đầu, thở dài thâm ý sâu xa------
“ Ta đều biết hết rồi”.
“…………..”
Hạ Noãn Ngôn hóa đá rồi.
Không đợi nàng có phản ứng, tiểu Vương gia đến nắm lấy tay nàng, nghiêm túc nói, “ Thỏ tỷ tỷ, ngươi nhất định phải đối tốt với hoàng đế ca ca”.
“…………”
Bạn nhỏ, không cần phải lấy giọng một nam nhân nói!
Đây là giọng điệu khi người làm cha làm mẹ giao phó con gái của mình cho chàng rể chăm sóc, ngươi sử dụng sai ngữ điệu rồi!
Run run bắt lấy tay tiểu Vương gia, khóe miệng Hạ Noãn Ngôn run rẩy nói, “ Tiểu Vương gia, ta cùng……..”
“ Ngươi không cần phải nói, ta hiểu hiện tại lúc này không thể thừa nhận”.
Thân hình tiểu Vương gia đột nhiên đứng thẳng người, tràn đầy khí thế uy phong, “ Ngươi yên tâm, ta sẽ đứng về phía các ngươi”.
“…………”
“ Thật đấy, ngươi hãy tin ta, ta quan sát ngươi đã lâu rồi, ngươi rất tốt”. Ngữ khí nghiêm túc của tiểu Vương gia giống như “ Hàng hóa đều tốt, chất lượng tốt được sự kiểm tra của cục an toàn thực phẩm” vậy.
“……… Tiểu Vương gia”
“ Hả?”
“ Ngươi chắc là ngươi tương lai……….”
“ Là cái gì?”
“ Đó là lúc ta thấy ngươi không để ý lời ta nói…………”
Bị một bạn nhỏ đả kích, thật là mất mặt mà.
Nhưng mà không mất mặt bằng chuyện sau.
Bắt đầu từ ngày đó, tiểu Vương gia không còn nhìn lén nàng nữa, ngược lại mỗi lần nhìn thấy nàng đều có thâm ý, đôi mắt nhỏ giống như “ Ngươi nhất định phải tốt với hoàng đế ca ca, ta tin tưởng ngươi”.
Cậu nhóc lúc trước khóc đòi ăn dâu tây đi đâu vậy?
Ai nói bình thường tiểu Vương gia rất biết điều, không dỗ được lúc ăn dâu tây thôi?
Cáu giận nhiều khi thành đáng yêu rồi!
Huh u hu……
Mỗi ngày Hạ Noãn Ngôn được cho ánh mắt đầy thâm ý của tiểu Vương gia đả kích thật sự rất bi thảm, cuối cùng không nhịn được chuồn ra khỏi cung.
Ý nàng là ban ngày ra khỏi cung, tối thì lại quay về cung.
Ít nhất như vậy có thể tránh tiểu Vương gia vài lần……
Cho nên khi có cơ hội ra khỏi Vĩnh Ninh điện, nàng đều đòi đi theo.
Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, tiểu Vương gia mới có 7, 8 tuổi, hơn nữa ở cổ đại bọn nhỏ rất đơn thuần …… Phải không?
Trong đầu đang an ủi mình như vậy, liền nhìn tiểu Vương gia nghiêm túc lắc đầu, thở dài thâm ý sâu xa------
“ Ta đều biết hết rồi”.
“…………..”
Hạ Noãn Ngôn hóa đá rồi.
Không đợi nàng có phản ứng, tiểu Vương gia đến nắm lấy tay nàng, nghiêm túc nói, “ Thỏ tỷ tỷ, ngươi nhất định phải đối tốt với hoàng đế ca ca”.
“…………”
Bạn nhỏ, không cần phải lấy giọng một nam nhân nói!
Đây là giọng điệu khi người làm cha làm mẹ giao phó con gái của mình cho chàng rể chăm sóc, ngươi sử dụng sai ngữ điệu rồi!
Run run bắt lấy tay tiểu Vương gia, khóe miệng Hạ Noãn Ngôn run rẩy nói, “ Tiểu Vương gia, ta cùng……..”
“ Ngươi không cần phải nói, ta hiểu hiện tại lúc này không thể thừa nhận”.
Thân hình tiểu Vương gia đột nhiên đứng thẳng người, tràn đầy khí thế uy phong, “ Ngươi yên tâm, ta sẽ đứng về phía các ngươi”.
“…………”
“ Thật đấy, ngươi hãy tin ta, ta quan sát ngươi đã lâu rồi, ngươi rất tốt”. Ngữ khí nghiêm túc của tiểu Vương gia giống như “ Hàng hóa đều tốt, chất lượng tốt được sự kiểm tra của cục an toàn thực phẩm” vậy.
“……… Tiểu Vương gia”
“ Hả?”
“ Ngươi chắc là ngươi tương lai……….”
“ Là cái gì?”
“ Đó là lúc ta thấy ngươi không để ý lời ta nói…………”
Bị một bạn nhỏ đả kích, thật là mất mặt mà.
Nhưng mà không mất mặt bằng chuyện sau.
Bắt đầu từ ngày đó, tiểu Vương gia không còn nhìn lén nàng nữa, ngược lại mỗi lần nhìn thấy nàng đều có thâm ý, đôi mắt nhỏ giống như “ Ngươi nhất định phải tốt với hoàng đế ca ca, ta tin tưởng ngươi”.
Cậu nhóc lúc trước khóc đòi ăn dâu tây đi đâu vậy?
Ai nói bình thường tiểu Vương gia rất biết điều, không dỗ được lúc ăn dâu tây thôi?
Cáu giận nhiều khi thành đáng yêu rồi!
Huh u hu……
Mỗi ngày Hạ Noãn Ngôn được cho ánh mắt đầy thâm ý của tiểu Vương gia đả kích thật sự rất bi thảm, cuối cùng không nhịn được chuồn ra khỏi cung.
Ý nàng là ban ngày ra khỏi cung, tối thì lại quay về cung.
Ít nhất như vậy có thể tránh tiểu Vương gia vài lần……
Cho nên khi có cơ hội ra khỏi Vĩnh Ninh điện, nàng đều đòi đi theo.
/268
|