“ Đa tạ cô nương quan tâm, bất quá chỉ là cái túi da thôi, nếu đổi cho Thiên Ninh điện thái bình, cũng rất đáng giá, huống hồ……..”
Thẩm Hoài Nhiên cẩn thận suy nghĩ, cười cười, “ Thật tốt là ta chẳng thích người nào”.
“………….”
Miệng Hạ Noãn Ngôn mở ra, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ hỏi một câu, “ Hiện tại ngươi sẽ đến Bạch gia sao?”
“ Vâng”.
“……… Có thể chờ một chút không?”
“ Ý tứ của cô nương là sao?”
“ Ta……..”
Hạ Noãn Ngôn do dự một chút, vẫn không biết nói gì để cam đoan.
Nàng chỉ muốn chờ Bạch công tử đến, nàng có thể xác định thân phận của mình cùng với thân phận của Bạch công tử.
Chỉ cần một trong hai người họ có khả năng giúp được hắn, Thẩm Hoài Nhiên sẽ không phải làm nam sủng nữa.
Nhưng lại sợ Bạch công tử rất lâu sau mới có thể tìm thấy nàng, cũng sợ không bao lâu nữa thân phận không phải người Linh tộc của nàng sẽ bị phát hiện.
Không đợi câu sau, Thẩm Hoài Nhiên cười cười, “Nếu cô nương đã mở miệng yêu cầu như vậy, bổn vương liền hoãn lại ba tháng”.
Ba tháng.
Trong vòng ba tháng, Bạch công tử ngươi phải tìm được ta đó…….
Trước mặt Thẩm Hoài Nhiên, Hạ Noãn Ngôn lại sửa lại ý nghĩ, cầu mong mình là người Linh tộc.
Người bình thường cũng có loại hạnh phúc của người thường, nhưng nếu quả thật thân phận không bình thường thì sẽ giải quyết những vấn đề khó hơn.
Phải hay không phải thì cũng phải giúp Gia Các Mộ Quy giải được mới được đúng không?
Bây giờ nàng thực sự hi vọng mình là người Linh tộc rồi.
Tuy rằng trong lòng mãnh liệt mong Bạch công tử nhanh đến, khả năng vẫn rất lâu không nhìn thấy hình ảnh nào của hắn xuất hiện.
Vào một buổi tối, Hạ Noãn Ngôn vẫn có thói quen từ Vĩnh Ninh điện đi ra, hướng về phía tẩm cung đi đến.
Trước mắt có một lối rẽ, rẽ về bên trái nhìn thấy đường dẫn đến tẩm cung, chân Hạ Noãn Ngôn đột nhiên cứng đờ.
Lại là cảm giác này!
Không hiểu vì lí do nào, nàng cảm thấy cảm giác này thật sởn tóc gáy!
Cảm giác này giống như cảm giác ngày đó Bạch công tử tìm thấy nàng, cảm giác phía trước bị người đánh trộm.
Thẩm Hoài Nhiên cẩn thận suy nghĩ, cười cười, “ Thật tốt là ta chẳng thích người nào”.
“………….”
Miệng Hạ Noãn Ngôn mở ra, muốn nói gì đó nhưng cuối cùng chỉ hỏi một câu, “ Hiện tại ngươi sẽ đến Bạch gia sao?”
“ Vâng”.
“……… Có thể chờ một chút không?”
“ Ý tứ của cô nương là sao?”
“ Ta……..”
Hạ Noãn Ngôn do dự một chút, vẫn không biết nói gì để cam đoan.
Nàng chỉ muốn chờ Bạch công tử đến, nàng có thể xác định thân phận của mình cùng với thân phận của Bạch công tử.
Chỉ cần một trong hai người họ có khả năng giúp được hắn, Thẩm Hoài Nhiên sẽ không phải làm nam sủng nữa.
Nhưng lại sợ Bạch công tử rất lâu sau mới có thể tìm thấy nàng, cũng sợ không bao lâu nữa thân phận không phải người Linh tộc của nàng sẽ bị phát hiện.
Không đợi câu sau, Thẩm Hoài Nhiên cười cười, “Nếu cô nương đã mở miệng yêu cầu như vậy, bổn vương liền hoãn lại ba tháng”.
Ba tháng.
Trong vòng ba tháng, Bạch công tử ngươi phải tìm được ta đó…….
Trước mặt Thẩm Hoài Nhiên, Hạ Noãn Ngôn lại sửa lại ý nghĩ, cầu mong mình là người Linh tộc.
Người bình thường cũng có loại hạnh phúc của người thường, nhưng nếu quả thật thân phận không bình thường thì sẽ giải quyết những vấn đề khó hơn.
Phải hay không phải thì cũng phải giúp Gia Các Mộ Quy giải được mới được đúng không?
Bây giờ nàng thực sự hi vọng mình là người Linh tộc rồi.
Tuy rằng trong lòng mãnh liệt mong Bạch công tử nhanh đến, khả năng vẫn rất lâu không nhìn thấy hình ảnh nào của hắn xuất hiện.
Vào một buổi tối, Hạ Noãn Ngôn vẫn có thói quen từ Vĩnh Ninh điện đi ra, hướng về phía tẩm cung đi đến.
Trước mắt có một lối rẽ, rẽ về bên trái nhìn thấy đường dẫn đến tẩm cung, chân Hạ Noãn Ngôn đột nhiên cứng đờ.
Lại là cảm giác này!
Không hiểu vì lí do nào, nàng cảm thấy cảm giác này thật sởn tóc gáy!
Cảm giác này giống như cảm giác ngày đó Bạch công tử tìm thấy nàng, cảm giác phía trước bị người đánh trộm.
/268
|