Đây là lần đầu tiên Hạ Phân đến Uông phủ.
Thật ra rất lâu trước đây, hắn đã biết mình là con trai của Uông Vân Phong, cũng ở tại Hạ gia nghe được bọn ảnh vệ nói về quá khứ của Uông Vân Phong. Chẳng qua là, ảnh vệ Hạ gia thiên vị Hạ Lệnh Mị, không ít lần khích bác ly gián, Hắc Tử rất giỏi bịa chuyện, một chuyện tình nghiêm túc, thông qua cái miệng của hắn thì trở thành chuyện tội ác tày trời, cho nên, ban đầu Hạ Phân rất muốn nhìn thấy Uông Vân Phong. Sau khi thấy sẽ như thế nào? Có lẽ là giết đối phương, có lẽ trực tiếp chém tứ chi đối phương, cột hắn bên cạnh mẫu thân cả đời.
Tiểu hải tử muốn đồ rất thẳng thắn, nhưng trước mắt, dự đoán cùng hành động luôn mâu thuẫn, không ít lần hỏng chuyện của hắn.
Sau khi đến thành Bắc Định, Hạ Phân thấy lão thái quân, vị kia là một vị lão nhân gia mi mục phúc hậu, cười đùa tựa như hỏi hắn: “Ngươi nguyện ý đi theo cha ngươi, hay là mẹ ngươi?”
Hắn dĩ nhiên là không chút đắn đo muốn đi theo mẫu thân. Vì vậy, hắn danh chính ngôn thuận theo Hạ Lệnh Mị, ở lại trong phủ, mãi cho đến khi đối phương bị Uông Vân Phong lừa đi.
Mẫu thân của hắn cư nhiên bị nam tử khác lừa đi, đối với Hạ Phân mà nói, đây quả thực là một sự nhục nhã.
Hắn đã từng xoay eo thon nhỏ đứng trước gương đồng, trong trí nhớ lão nam nhân đó thân thể đơn bạc cũng không giống. Thấy thế nào, cũng là thân thể Hạ Phân mảnh mai mềm mại đẩy cho ngã đây sao, vì sao mẫu thân hắn lại đi theo cái cây gậy trúc này kia chứ?
Lão Khổng nói rất đúng, ý nghĩ của nử tữ thật kỳ quái, thân là nam tử hán hắn không sao hiểu được.
Càng thêm kỳ quái là, lão thái quân không cho hắn đi tìm mẫu thân. Vì thế, hắn len lén treo ngược người trên xà nhà ở trong phòng, cho vào trà của lão thái quân một chút đồ. Không thể không nói, quá trình này tương đối khó khăn. Trong ánh mắt tiểu bối Hạ gia rất sắc bén, tiểu tử võ công cao cường. Bọn họ loại đó không mang theo một chút huyết tinh khí chém giết trên chiến trường, mà là quanh năm suốt tháng ở vết đao liếm máu nhạy bén cùng cẩn thận. Hạ Phân học là hành động giúp đỡ, mà bọn họ phần lớn học là cách bảo vệ tính mạng.
Hạ Phân ngây ngẩn cả người ba ngày ở trên xà nhà trong phòng, có hơn trăm cơ hội để bỏ thuốc. Kết quả, không phải ly trà đột nhiên xê dịch vị trí, hoặc là ly trà hạ độc bị lạnh đi, hoặc lão nhân gia đem ly trà thưởng cho người khác. Thậm chí, cho tới nay các cô nương Hạ gia đoan trang cư nhiên sẽ vụng về làm đổ ly trà, ly trà số thật khổ.
Cuối cùng hắn thưởng cho mấy con chó ngao trong viện một bịch đậu phấn, làm cho bọn chúng đau bụng mấy ngày, cuối cùng vinh quang hạ màn.
Vì thế, tiểu bối Hạ gia liên hiệp lại tất cả mọi huynh đệ có võ nghệ, trong lúc buổi đêm yên tĩnh, hung hăng đánh Hạ Phân một trận. Dĩ nhiên, trước lúc đánh hắn, bọn họ cũng cho hắn ăn cả nửa túi thuốc tiêu chảy trong nước trà, nếu không bọn họ còn đánh cho hắn nằm úp sấp luôn.
Oan có đầu nợ có chủ. Hạ Phân không chút áy náy nào ghen ghét Uông Vân Phong.
Hạ Phân nhìn thấy Uông Vân Phong;
Hạ Phân vào phủ Ngự Sử Uông;
Hạ Phân rất tức giận, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, lộn nhào một cái, đá lệch cầm của Uông Vân Phong. Hơn nữa, vô cùng sảng khoái xoay cánh tay cho Uông Vân Phong hai quyền, đánh đối phương thành gấu mèo.
Sau đó, hắn dạt hai chân chạy một mạch vào hậu viện, hô to: “Mẫu thân, Phân nhi đến thăm người!” --- --- ở nửa tháng trước, hắn đã xem xét trong ngoài của Uông phủ tường tận, sẽ chờ đến hôm nay vào phủ.
Uông Vân Phong mặt mày hốc hác, chỉ có thể xin nghỉ hai ngày, mang bộ dáng cha ruột đi bắt tiểu dã báo. Trừ đi học ở thư viện, Hạ Phân liền không chịu rời khỏi Uông gia.
Lần đầu tiên, à không, có lẽ là là thứ hai, Uông Vân Phong cùng tranh đoạt chỗ ngủ bên cạnh Hạ Lệnh Mị với Hạ Phân.
Cùng nhi tử tranh thủ tình cảm, Uông Vân Phong quả thực dại dột không có giới hạn rồi! Trong hoàng cung, ngồi một mình trong phòng Hoàng đế hung hăng xé nát mật báo mới nhất. Làm Hoàng đế, hắn là sống chết sẽ không thừa nhận mình cùng đồng bệnh tương liên cùng bị nạn với Uông Vân Phong.
Hạ Phân đang trong tình trạng tranh thủ tình cảm cùng Uông Vân Phong. Thường thường thấy thương thế của Uông Vân Phong đang chuyển biến, sẽ đánh hắn một chút. Uông Vân Phong người này
Thật ra rất lâu trước đây, hắn đã biết mình là con trai của Uông Vân Phong, cũng ở tại Hạ gia nghe được bọn ảnh vệ nói về quá khứ của Uông Vân Phong. Chẳng qua là, ảnh vệ Hạ gia thiên vị Hạ Lệnh Mị, không ít lần khích bác ly gián, Hắc Tử rất giỏi bịa chuyện, một chuyện tình nghiêm túc, thông qua cái miệng của hắn thì trở thành chuyện tội ác tày trời, cho nên, ban đầu Hạ Phân rất muốn nhìn thấy Uông Vân Phong. Sau khi thấy sẽ như thế nào? Có lẽ là giết đối phương, có lẽ trực tiếp chém tứ chi đối phương, cột hắn bên cạnh mẫu thân cả đời.
Tiểu hải tử muốn đồ rất thẳng thắn, nhưng trước mắt, dự đoán cùng hành động luôn mâu thuẫn, không ít lần hỏng chuyện của hắn.
Sau khi đến thành Bắc Định, Hạ Phân thấy lão thái quân, vị kia là một vị lão nhân gia mi mục phúc hậu, cười đùa tựa như hỏi hắn: “Ngươi nguyện ý đi theo cha ngươi, hay là mẹ ngươi?”
Hắn dĩ nhiên là không chút đắn đo muốn đi theo mẫu thân. Vì vậy, hắn danh chính ngôn thuận theo Hạ Lệnh Mị, ở lại trong phủ, mãi cho đến khi đối phương bị Uông Vân Phong lừa đi.
Mẫu thân của hắn cư nhiên bị nam tử khác lừa đi, đối với Hạ Phân mà nói, đây quả thực là một sự nhục nhã.
Hắn đã từng xoay eo thon nhỏ đứng trước gương đồng, trong trí nhớ lão nam nhân đó thân thể đơn bạc cũng không giống. Thấy thế nào, cũng là thân thể Hạ Phân mảnh mai mềm mại đẩy cho ngã đây sao, vì sao mẫu thân hắn lại đi theo cái cây gậy trúc này kia chứ?
Lão Khổng nói rất đúng, ý nghĩ của nử tữ thật kỳ quái, thân là nam tử hán hắn không sao hiểu được.
Càng thêm kỳ quái là, lão thái quân không cho hắn đi tìm mẫu thân. Vì thế, hắn len lén treo ngược người trên xà nhà ở trong phòng, cho vào trà của lão thái quân một chút đồ. Không thể không nói, quá trình này tương đối khó khăn. Trong ánh mắt tiểu bối Hạ gia rất sắc bén, tiểu tử võ công cao cường. Bọn họ loại đó không mang theo một chút huyết tinh khí chém giết trên chiến trường, mà là quanh năm suốt tháng ở vết đao liếm máu nhạy bén cùng cẩn thận. Hạ Phân học là hành động giúp đỡ, mà bọn họ phần lớn học là cách bảo vệ tính mạng.
Hạ Phân ngây ngẩn cả người ba ngày ở trên xà nhà trong phòng, có hơn trăm cơ hội để bỏ thuốc. Kết quả, không phải ly trà đột nhiên xê dịch vị trí, hoặc là ly trà hạ độc bị lạnh đi, hoặc lão nhân gia đem ly trà thưởng cho người khác. Thậm chí, cho tới nay các cô nương Hạ gia đoan trang cư nhiên sẽ vụng về làm đổ ly trà, ly trà số thật khổ.
Cuối cùng hắn thưởng cho mấy con chó ngao trong viện một bịch đậu phấn, làm cho bọn chúng đau bụng mấy ngày, cuối cùng vinh quang hạ màn.
Vì thế, tiểu bối Hạ gia liên hiệp lại tất cả mọi huynh đệ có võ nghệ, trong lúc buổi đêm yên tĩnh, hung hăng đánh Hạ Phân một trận. Dĩ nhiên, trước lúc đánh hắn, bọn họ cũng cho hắn ăn cả nửa túi thuốc tiêu chảy trong nước trà, nếu không bọn họ còn đánh cho hắn nằm úp sấp luôn.
Oan có đầu nợ có chủ. Hạ Phân không chút áy náy nào ghen ghét Uông Vân Phong.
Hạ Phân nhìn thấy Uông Vân Phong;
Hạ Phân vào phủ Ngự Sử Uông;
Hạ Phân rất tức giận, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai, lộn nhào một cái, đá lệch cầm của Uông Vân Phong. Hơn nữa, vô cùng sảng khoái xoay cánh tay cho Uông Vân Phong hai quyền, đánh đối phương thành gấu mèo.
Sau đó, hắn dạt hai chân chạy một mạch vào hậu viện, hô to: “Mẫu thân, Phân nhi đến thăm người!” --- --- ở nửa tháng trước, hắn đã xem xét trong ngoài của Uông phủ tường tận, sẽ chờ đến hôm nay vào phủ.
Uông Vân Phong mặt mày hốc hác, chỉ có thể xin nghỉ hai ngày, mang bộ dáng cha ruột đi bắt tiểu dã báo. Trừ đi học ở thư viện, Hạ Phân liền không chịu rời khỏi Uông gia.
Lần đầu tiên, à không, có lẽ là là thứ hai, Uông Vân Phong cùng tranh đoạt chỗ ngủ bên cạnh Hạ Lệnh Mị với Hạ Phân.
Cùng nhi tử tranh thủ tình cảm, Uông Vân Phong quả thực dại dột không có giới hạn rồi! Trong hoàng cung, ngồi một mình trong phòng Hoàng đế hung hăng xé nát mật báo mới nhất. Làm Hoàng đế, hắn là sống chết sẽ không thừa nhận mình cùng đồng bệnh tương liên cùng bị nạn với Uông Vân Phong.
Hạ Phân đang trong tình trạng tranh thủ tình cảm cùng Uông Vân Phong. Thường thường thấy thương thế của Uông Vân Phong đang chuyển biến, sẽ đánh hắn một chút. Uông Vân Phong người này
/79
|