Cảm giác của Hân Hân khi về phòng không nhìn thấy Đào Đào chính là nỗi sợ. Sợ đến chân tay run rẩy. Cho đến khi quản gia Hà đưa Đào Đào về đến, cô mới có thể thở phào nhẹ nhõm trong lúc nước mắt vẫn cứ rơi:
-Đào Đào, con đi đâu vậy hả? Làm mẹ lo chết, con….
-Đừng la con bé -Quản gia Hà ôn tồn -Nhưng lần sau không để cho Đào Đào ra ngoài lung tung như vậy nữa. Lão phu nhân đã gặp con bé, người không thích đâu.
Nghiêm lão phu nhân của Nghiêm thị. Du Hân Hân nhớ tới vẻ mặt lạnh như băng của người phụ nữ quyền lực họ Nghiêm đó. Bà cùng luật sư đều khăng khăng khẳng định Diệp Tâm có ý đồ bất chính, quyến rũ Nghiêm Thành nên mới xảy ra chuyện. Họ còn ngụy tạo chứng cứ trong ly trà Nghiêm Thành hay uống có bỏ chất kích thích, dẫn tới hành động của anh ta đêm đó….Tim Hân Hân nghẹn đi khi hình dung lại những giây phút nhục nhã. Nghiêm Thành không màng đến sự phản kháng yếu ớt của cô, đè Diệp Tâm xuống sàn nhà, điên cuồng như một con thú hoang vừa mới sổng cương.
Tay Diệp Tâm bị bẻ ngoặc ra sau, quần áo còn chưa kịp cởi, chỉ có chiếc váy công sở bị xé nham nhở. Nghiêm Thành quần áo nguyên vẹn, chỉ kịp kéo khóa quần.
Cả người cô đau lắm. Bàn tay Nghiêm Thành thô lỗ nắn bóp, anh ta còn dùng răng cắn xé trên người Diệp Tâm nữa. Cảm giác đau đớn của người con gái lần đầu tiên bị đàn ông xâm phạm thô bạo, cả đời cô cũng không quên.
Diệp Tâm xuôi tay khi mọi sự chống cự đều trở nên vô ích. Dù sau đó ý thức mờ mịt nhưng Diệp Tâm vẫn nhớ….Người đàn ông đó không buông tha khi cô bất tỉnh. Mãi đến khi gần sáng mọi chuyện mới kết thúc. Anh ta nhận của Diệp Tâm một cái tát, tờ chi phiếu bị cô xé tan thành hàng nghìn mảnh. Cũng trong buổi sáng ngày hôm ấy, với tấm thân đầy thương tích, lượng tinh dịch vẫn còn trong âm đạo, Diệp Tâm đến đồn cảnh sát, lập hồ sơ kiện Nghiêm Thành.
Nghĩ lại, cô đã quá ngây thơ tin vào thứ gọi là công lý. Thay vì sáng hôm đó về nhà tắm rửa, lấy ra cho hết khỏi người mầm mống của kẻ gây chuyện, uống thuốc tránh thai khẩn cấp thì Đào Đào sẽ không ra đời. Con bé là kết quả của sự cưỡng đoạt, thế mà lại đáng yêu như một thiên thần. Ngay phút đầu tiên ẵm con trong bệnh viện, cái miệng nhỏ mếu máo khóc nhè, Diệp Tâm đã bỏ đi ý định rời xa Đào Đào. Bốn năm bình lặng, nguồn an ủi duy nhất chỉ có Đào Đào.
-Mẹ ơi, mẹ “hóc” sao?
Đôi tay nhỏ xíu lau nước mắt cho Hân Hân. Cô giật mình, cố gượng cười:
-Sau này không được đi lung tung nữa. Ngoan ngoãn ở trong phòng cho mẹ, biết chưa?
-Làm vậy cũng tội con bé -Vú Ngô hiện đang chăm sóc con trai của tiểu thư Nghiêm Đồng ôn tồn- Hay sáng sớm con cứ cho Đào Đào ra vườn sau chơi với con Tiểu Thắng, Tiểu Hải. Có tới 2-3 đứa, sàng sàng độ tuổi chơi sẽ vui hơn.
-Dạ….
Hân Hân cũng cần thời gian tập trung làm việc. Nghiêm Thành đã về nước. Mấy tháng nữa sẽ làm lễ đính hôn với Yên Yên tiểu thư. Nghe nói đó là một cuộc hôn nhân lợi ích, trên cơ sở là sợi dây siết chặt quan hệ giữa hai bên.
Khi còn làm việc trong Nghiêm thị, Hân Hân không lạ gì mối quan hệ phức tạp trong gia tộc của bọn họ. Tài sản Nghiêm lão gia để lại rất lớn trong khi lại có đến 5 cậu con trai.
Con trai trưởng Nghiêm Toàn không có khả năng kinh doanh nhưng lại có một đứa con vô cùng nhạy bén. Khi còn sống Nghiêm lão gia rất vừa ý với Nghiêm Thành, ra sức đào tạo. Mấy năm làm việc ở Nghiêm thị, Nghiêm Thành càng lúc càng vững vàng trên ghế giám đốc điều hành, chiếm trọn lòng tin của các cổ đông.
Người giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị là con trai thứ hai Nghiêm Minh Nghĩa. Ông ta có khả năng giao tế rộng, kinh doanh tốt nhưng lại ăn chơi sa đọa, tới năm 45 tuổi mới có con trai lớn là Nghiêm Mạnh Bằng.
Hai cậu con trai tiếp theo thì không có gì nổi bật. Riêng cậu Út Nghiêm Minh Vũ cũng có năng lực xuất xắc, tuy nhiên tính tình lại ngang ngạnh, năm 20 tuổi đã có con ngoài giá thú, sau đó qua đời trong một cuộc đua xe.
Đứa con gái duy nhất của Nghiêm lão gia là Nghiêm Tử Kỳ cũng là mẹ của Thẩm Thanh Dương….
Thẩm Thanh Dương….Mãi mãi là một nỗi đau trong lòng cả hai khi quay về những kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng giữa hai người. Sau khi xảy ra chuyện, Thanh Dương không hề khinh rẻ cô, còn bất chấp sự phản đối của gia tộc mà bảo vệ, giúp cả nhà Diệp Tâm đòi lại công bằng. Tuy nhiên sức anh có hạn, nhà họ Nghiêm vẫn có cách đổi đen thành trắng….Trong phiên tòa, luật sư liên tục dồn ép, đưa ra những câu hỏi nhạy cảm mà không cô gái nào bị cưỡng hiếp có thể thoải mái trả lời….
-Mẹ ơi….Mẹ còn giận Đào Đào sao?
-Không có -Hân Hân ôm lấy con gái, nhẹ nhàng -Đào Đào nhớ lời mẹ dặn là được, đừng nên chạy lung tung, nhất là ban đêm, biết không?
-Nhưng mẹ ơi, vậy nếu Đào Đào muốn….muốn đi vệ sinh thì sao? Đào Đào ngồi bô, nhưng ngồi bô không xối nước được, sẽ ướt phòng.
Hân Hân ngẩn ra trong giây lát. Cô con gái nhỏ cũng đã biết nhiều thứ lắm rồi.
-Mẹ dạy Đào Đào dùng giấy vệ sinh lau nhé?- Hân Hân dịu dàng- Con phải chú ý sạch sẽ, nếu không sẽ bị bệnh, phải chích thuốc đau lắm.
-Mẹ ơi, sao trong phòng mình không như ở nhà cũ hả mẹ? Nhà cũ có nhà vệ sinh nhỏ. Đào Đào có thể rửa bằng nước mà phòng không ướt.
Căn phòng trước đây hai mẹ con ở không rộng lắm nhưng đầy đủ các thứ, có một phòng vệ sinh nho nhỏ. Đây là nơi dành cho người giúp việc ở, làm sao đầy đủ bằng chỗ được thuê bằng tiền.
-Đợi mẹ Hân Hân để dành được nhiều tiền, mẹ sẽ cùng con ở căn phòng có nhà vệ sinh nhỏ, có được không?
-Vậy là mẹ có ít tiền phải không ạ?
-Ừ. Mẹ có ít tiền lắm. Mẹ phải làm việc để kiếm tiền nuôi Đào Đào.
-Dạ…
Cô bé ngoan ngoãn không hỏi nữa. Mắt Du Hân Hân chợt cay cay.
Cô vẫn có thể cho con ở chỗ có nhà vệ sinh sạch sẽ, vẫn có thể cho Đào Đào đi học. Bé đã 4 tuổi, hoàn toàn có thể đến trường, có bạn bè rồi.
Nhưng mà….để trả thù thì chỉ có thể ở trong nhà Nghiêm gia chờ đợi. Thứ họ không đề phòng chính là một người phụ nữ yếu đuối, mang theo con nhỏ.Thời gian trước làm việc ở Nghiêm thị cũng đủ để Diệp Tâm nhận thấy, đàn ông trong Nghiêm gia không phải là những người “tuyệt đối chung thủy”. Ngay cả Nghiêm Thành, cô cũng từng vài lần nhìn thấy anh ta âm thầm giải quyết dục vọng bản thân trong lặng lẽ (*e hèm: thủ dâm á). Hiện tại dù bên cạnh có hôn thê xinh đẹp như Yên Yên tiểu thư thì Nghiêm Thành cũng chỉ là người đàn ông bình thường, có ham muốn, có sự yếu lòng.
Có cơ hội tiếp cận, Hân Hân sẽ có thể từ từ trả thù, phá tan sự yên bình vốn có của gia tộc này. Dù có trở thành Hồ ly tinh, người phụ nữ lòng lang dạ sói cũng không sao.
Quan trọng là cơ hội. Hân Hân phải tìm ra cơ hội tại đâu?
-Đào Đào, con đi đâu vậy hả? Làm mẹ lo chết, con….
-Đừng la con bé -Quản gia Hà ôn tồn -Nhưng lần sau không để cho Đào Đào ra ngoài lung tung như vậy nữa. Lão phu nhân đã gặp con bé, người không thích đâu.
Nghiêm lão phu nhân của Nghiêm thị. Du Hân Hân nhớ tới vẻ mặt lạnh như băng của người phụ nữ quyền lực họ Nghiêm đó. Bà cùng luật sư đều khăng khăng khẳng định Diệp Tâm có ý đồ bất chính, quyến rũ Nghiêm Thành nên mới xảy ra chuyện. Họ còn ngụy tạo chứng cứ trong ly trà Nghiêm Thành hay uống có bỏ chất kích thích, dẫn tới hành động của anh ta đêm đó….Tim Hân Hân nghẹn đi khi hình dung lại những giây phút nhục nhã. Nghiêm Thành không màng đến sự phản kháng yếu ớt của cô, đè Diệp Tâm xuống sàn nhà, điên cuồng như một con thú hoang vừa mới sổng cương.
Tay Diệp Tâm bị bẻ ngoặc ra sau, quần áo còn chưa kịp cởi, chỉ có chiếc váy công sở bị xé nham nhở. Nghiêm Thành quần áo nguyên vẹn, chỉ kịp kéo khóa quần.
Cả người cô đau lắm. Bàn tay Nghiêm Thành thô lỗ nắn bóp, anh ta còn dùng răng cắn xé trên người Diệp Tâm nữa. Cảm giác đau đớn của người con gái lần đầu tiên bị đàn ông xâm phạm thô bạo, cả đời cô cũng không quên.
Diệp Tâm xuôi tay khi mọi sự chống cự đều trở nên vô ích. Dù sau đó ý thức mờ mịt nhưng Diệp Tâm vẫn nhớ….Người đàn ông đó không buông tha khi cô bất tỉnh. Mãi đến khi gần sáng mọi chuyện mới kết thúc. Anh ta nhận của Diệp Tâm một cái tát, tờ chi phiếu bị cô xé tan thành hàng nghìn mảnh. Cũng trong buổi sáng ngày hôm ấy, với tấm thân đầy thương tích, lượng tinh dịch vẫn còn trong âm đạo, Diệp Tâm đến đồn cảnh sát, lập hồ sơ kiện Nghiêm Thành.
Nghĩ lại, cô đã quá ngây thơ tin vào thứ gọi là công lý. Thay vì sáng hôm đó về nhà tắm rửa, lấy ra cho hết khỏi người mầm mống của kẻ gây chuyện, uống thuốc tránh thai khẩn cấp thì Đào Đào sẽ không ra đời. Con bé là kết quả của sự cưỡng đoạt, thế mà lại đáng yêu như một thiên thần. Ngay phút đầu tiên ẵm con trong bệnh viện, cái miệng nhỏ mếu máo khóc nhè, Diệp Tâm đã bỏ đi ý định rời xa Đào Đào. Bốn năm bình lặng, nguồn an ủi duy nhất chỉ có Đào Đào.
-Mẹ ơi, mẹ “hóc” sao?
Đôi tay nhỏ xíu lau nước mắt cho Hân Hân. Cô giật mình, cố gượng cười:
-Sau này không được đi lung tung nữa. Ngoan ngoãn ở trong phòng cho mẹ, biết chưa?
-Làm vậy cũng tội con bé -Vú Ngô hiện đang chăm sóc con trai của tiểu thư Nghiêm Đồng ôn tồn- Hay sáng sớm con cứ cho Đào Đào ra vườn sau chơi với con Tiểu Thắng, Tiểu Hải. Có tới 2-3 đứa, sàng sàng độ tuổi chơi sẽ vui hơn.
-Dạ….
Hân Hân cũng cần thời gian tập trung làm việc. Nghiêm Thành đã về nước. Mấy tháng nữa sẽ làm lễ đính hôn với Yên Yên tiểu thư. Nghe nói đó là một cuộc hôn nhân lợi ích, trên cơ sở là sợi dây siết chặt quan hệ giữa hai bên.
Khi còn làm việc trong Nghiêm thị, Hân Hân không lạ gì mối quan hệ phức tạp trong gia tộc của bọn họ. Tài sản Nghiêm lão gia để lại rất lớn trong khi lại có đến 5 cậu con trai.
Con trai trưởng Nghiêm Toàn không có khả năng kinh doanh nhưng lại có một đứa con vô cùng nhạy bén. Khi còn sống Nghiêm lão gia rất vừa ý với Nghiêm Thành, ra sức đào tạo. Mấy năm làm việc ở Nghiêm thị, Nghiêm Thành càng lúc càng vững vàng trên ghế giám đốc điều hành, chiếm trọn lòng tin của các cổ đông.
Người giữ chức chủ tịch hội đồng quản trị là con trai thứ hai Nghiêm Minh Nghĩa. Ông ta có khả năng giao tế rộng, kinh doanh tốt nhưng lại ăn chơi sa đọa, tới năm 45 tuổi mới có con trai lớn là Nghiêm Mạnh Bằng.
Hai cậu con trai tiếp theo thì không có gì nổi bật. Riêng cậu Út Nghiêm Minh Vũ cũng có năng lực xuất xắc, tuy nhiên tính tình lại ngang ngạnh, năm 20 tuổi đã có con ngoài giá thú, sau đó qua đời trong một cuộc đua xe.
Đứa con gái duy nhất của Nghiêm lão gia là Nghiêm Tử Kỳ cũng là mẹ của Thẩm Thanh Dương….
Thẩm Thanh Dương….Mãi mãi là một nỗi đau trong lòng cả hai khi quay về những kỷ niệm ngọt ngào lẫn cay đắng giữa hai người. Sau khi xảy ra chuyện, Thanh Dương không hề khinh rẻ cô, còn bất chấp sự phản đối của gia tộc mà bảo vệ, giúp cả nhà Diệp Tâm đòi lại công bằng. Tuy nhiên sức anh có hạn, nhà họ Nghiêm vẫn có cách đổi đen thành trắng….Trong phiên tòa, luật sư liên tục dồn ép, đưa ra những câu hỏi nhạy cảm mà không cô gái nào bị cưỡng hiếp có thể thoải mái trả lời….
-Mẹ ơi….Mẹ còn giận Đào Đào sao?
-Không có -Hân Hân ôm lấy con gái, nhẹ nhàng -Đào Đào nhớ lời mẹ dặn là được, đừng nên chạy lung tung, nhất là ban đêm, biết không?
-Nhưng mẹ ơi, vậy nếu Đào Đào muốn….muốn đi vệ sinh thì sao? Đào Đào ngồi bô, nhưng ngồi bô không xối nước được, sẽ ướt phòng.
Hân Hân ngẩn ra trong giây lát. Cô con gái nhỏ cũng đã biết nhiều thứ lắm rồi.
-Mẹ dạy Đào Đào dùng giấy vệ sinh lau nhé?- Hân Hân dịu dàng- Con phải chú ý sạch sẽ, nếu không sẽ bị bệnh, phải chích thuốc đau lắm.
-Mẹ ơi, sao trong phòng mình không như ở nhà cũ hả mẹ? Nhà cũ có nhà vệ sinh nhỏ. Đào Đào có thể rửa bằng nước mà phòng không ướt.
Căn phòng trước đây hai mẹ con ở không rộng lắm nhưng đầy đủ các thứ, có một phòng vệ sinh nho nhỏ. Đây là nơi dành cho người giúp việc ở, làm sao đầy đủ bằng chỗ được thuê bằng tiền.
-Đợi mẹ Hân Hân để dành được nhiều tiền, mẹ sẽ cùng con ở căn phòng có nhà vệ sinh nhỏ, có được không?
-Vậy là mẹ có ít tiền phải không ạ?
-Ừ. Mẹ có ít tiền lắm. Mẹ phải làm việc để kiếm tiền nuôi Đào Đào.
-Dạ…
Cô bé ngoan ngoãn không hỏi nữa. Mắt Du Hân Hân chợt cay cay.
Cô vẫn có thể cho con ở chỗ có nhà vệ sinh sạch sẽ, vẫn có thể cho Đào Đào đi học. Bé đã 4 tuổi, hoàn toàn có thể đến trường, có bạn bè rồi.
Nhưng mà….để trả thù thì chỉ có thể ở trong nhà Nghiêm gia chờ đợi. Thứ họ không đề phòng chính là một người phụ nữ yếu đuối, mang theo con nhỏ.Thời gian trước làm việc ở Nghiêm thị cũng đủ để Diệp Tâm nhận thấy, đàn ông trong Nghiêm gia không phải là những người “tuyệt đối chung thủy”. Ngay cả Nghiêm Thành, cô cũng từng vài lần nhìn thấy anh ta âm thầm giải quyết dục vọng bản thân trong lặng lẽ (*e hèm: thủ dâm á). Hiện tại dù bên cạnh có hôn thê xinh đẹp như Yên Yên tiểu thư thì Nghiêm Thành cũng chỉ là người đàn ông bình thường, có ham muốn, có sự yếu lòng.
Có cơ hội tiếp cận, Hân Hân sẽ có thể từ từ trả thù, phá tan sự yên bình vốn có của gia tộc này. Dù có trở thành Hồ ly tinh, người phụ nữ lòng lang dạ sói cũng không sao.
Quan trọng là cơ hội. Hân Hân phải tìm ra cơ hội tại đâu?
/51
|