Sau khi hội ý, giám khảo công bố danh sách 15 người tiếp tục lọt vào vòng ba. Thiết kế của Thiên Lam được đánh giá rất cao về mặt sáng tạo. Bởi vậy, cô rất dễ dàng lọt vào vòng sau của cuộc thi.
Ngay khi kết thúc vòng hai, thiết kế của Thiên Lam được công bố trên trang Web của cuộc thi với lượt bình chọn cao ngất ngưởng. Chiếc váy trắng chéo vai giống như hình giọt nước, với chân váy xòe gắn lông vũ, đã giành được thiện cảm của rất đông các bậc ba mẹ và các bé. Nhiều người ngỏ ý muốn mua bộ váy cho con gái của mình nhưng được Thiên Lam khéo léo từ chối. Mỗi một chiến thắng của mình, Thiên Lam đều muốn lưu lại để tưởng niệm. Lần này cũng giống vậy.
Vòng ba nhanh chóng được mở màn. Vòng này khảo sát sự sáng tạo và ánh mắt nhìn của nhà thiết kế. Mỗi người sẽ thiết kế trang phục cho một người mẫu ban tổ chức mời tới. Không có chủ đề thúc ép, chỉ cần biến người mẫu của mình trở nên đẹp nhất.
Người mẫu là do các thí sinh tự rút thăm. Thiên Lam rút trúng là một mĩ nữ người Hàn Quốc, tên Cherry.
Vừa nhìn gặp gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu theo sau Diana bước lên sân khấu, Thiên Lam có trong phút chốc ngây ngẩn cả người. Tại sao lại là người này?
"Anna, đây là người mẫu của cô, Cherry."
Giọng Diana kéo Thiên Lam trở lại thực tại. Dù đã cố gắng nhưng Thiên Lam vẫn không thể làm ra vẻ tự nhiên. Cô gượng cười chào hỏi: " Xin chào."
"Xin chào. Mong chúng ta hợp tác vui vẻ." Cherry cười ngọt ngào cùng Thiên Lam bắt tay.
Ngay cả giọng nói cũng giống như vậy. Thiên Lam nén giận rút tay lại, gương mặt vẫn bày ra vẻ tươi cười.
"Thiết kế của tôi đành phải nhờ vào cô."
"Là vinh hạnh của tôi mới phải."
Hai người khiêm tốn trao đổi vài lời rồi cùng hẹn thời gian lần sau gặp mặt.
Nhìn Cherry đi xa, Thiên Lam hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh. Đây chỉ là trùng hợp. Không phải là bọn họ...
Mặc dù tự an ủi bản thân, Thiên Lam vẫn ngăn không được nhớ lại gương mặt quen thuộc vừa rồi. Cherry... Midu...
Kiếp trước, trước khi quay về Việt Nam, Thiên Lam cũng tham gia một cuộc thi quốc tế. Khi đó, người mẫu của cô là Midu, một cô gái Hàn Quốc ngọt ngào. Không chỉ sở hữu gương mặt dễ thương,Midu còn có giọng nói rất ngọt, nụ cười ôn nhu với hai núm đồng tiền. Lần đầu gặp mặt, Thiên Lam đã rất thích Midu. Trong suốt thời gian hợp tác, hai người cũng rất vui vẻ, hòa hợp.
Nhưng tất cả đó chỉ là giả tạo. Midu không đơn thuần giống như cô nghĩ.
Bước lên sân khấu, thiết kế của cô trùng lặp với một thí sinh nữ khác. Cô bị buộc dừng lại cuộc thi khi Midu đứng ra tố cáo cô sao chép thiết kế của người khác. Bởi vì chuyện này, công ty cũng không tiếp tục nhận cô. Mặc dù, cô đã có nhiều đóng góp cho công ty. Thậm chí cuộc thi này, cô cũng là vì danh dự của công ty mà thi.
Làm sao mọi người có thể tin được, tất cả những điều này đều do vị tiểu thư cao quý của chủ tịch gây ra. Đầu tiên là mua chuộc Midu và thí sinh đánh cắp thiết kế, rồi lại lên tiếng vì danh dự công ty mà đuổi việc cô. Lí do cũng chỉ vì người trong lòng cô ta yêu thích Thiên Lam.
Khi biết được nguyên nhân này, Thiên Lam cảm thấy cô ta thật điên loạn. Đây là người bá đạo, ngang ngược ra sao mới có thể hãm hại người khác chỉ vì muốn hạ thấp danh dự 'tình địch' trong mắt người yêu.
Emma còn trêu đùa, nói cô may mắn, chỉ bị vu oan mà không bị giết hại. Nếu cô ta nhỏ nhen chút nữa, có lẽ hai người đã không thể gặp lại nhau.
Nghe xem. Đây là an ủi bạn bè hay sao?
Thiên Lam liếc trắng Emma một cái. Nhưng cũng cảm thấy lời Emma thật đúng. Nếu lúc trước cô còn không tin một người có thể vì tình yêu mà giết người. Nhưng qua chuyện này, cô cảm thấy con gái khi yêu thật đáng sợ. Vẫn là tránh xa thì tốt hơn.
Tuy danh dự bị hao tổn, nhưng Thiên Lam cũng không quá thất vọng. Bởi vì thân nhân và bạn bè đều tin tưởng cô. Điều này tạo động lực rất lớn cho Thiên Lam. Cô còn quyết định sẽ về nước nghỉ ngơi một thời gian rồi lập công ty riêng. Không nghĩ, lần trở về này cũng là lần cuối cô gặp mọi người...
"... think of you
Anh đâu hay biết
Bao đêm nhung nhớ
Anh từng đêm thao thức..."
Tiếng chuông điện thoại đánh thức Thiên Lam ra khỏi dòng kí ức. Nhìn hai chữ 'my love' trên di động, Thiên Lam vui vẻ cười một tiếng.
"Alex, nhớ em sao?"
Đầu bên kia im lặng một chút. Alex chưa bao giờ biết cô nghe điện thoại cũng nhiệt tình như vậy, bất ngờ không kịp phản ứng. Suy nghĩ một chút, Alex thật thà nói.
"Đúng vậy."
"Hì hì" Cô cũng nhớ anh.
Nghe tiếng cười, Alex cũng biết Thiên Lam rất vui vẻ. Nghĩ tới vẻ mặt rạng rỡ của cô, khuôn mặt đóng băng hiện lên chút ý cười.
"Thi xong rồi?"
"Vâng. Em vào vòng sau." Thiên Lam hào hứng khoe chiến tích của mình. Đột nhiên, nghĩ tới một chuyện, Thiên Lam bất an hỏi. "Alex..."
Nghe giọng cô khác thường, Alex nhíu lại lông mày. Xảy ra chuyện gì khiến Thiên Lam chuyển biến thái độ?
"Như thế nào?"
Hít sâu một hơi, Thiên Lam bình tĩnh nói.
"Nếu trong cuộc thi, thiết kế của em trùng với một người khác. Mọi người nói là do em đánh cắp thiết kế. Như vậy, anh có tin em không?"
Ý nghĩ đầu tiên của Alex không phải là tin Thiên Lam hay không, mà là lo lắng có người ở trường thi khi dễ Thiên Lam. Nếu không tại sao Thiên Lam lại hỏi vấn đề này?
Không nghe được Alex trả lời, Thiên Lam bất mãn cau mày.
"Alex?"
"Là ai?"
"Cái gì?" Thiên Lam kinh ngạc hỏi lại.
"Là ai khiến em khó chịu?"
Alex nhắc lại hỏi. Chỉ cần Thiên Lam nói cho hắn biết là ai. Hắn nhất định sẽ cho người xử lí. Dám làm bảo bối của hắn không vui phải có tâm lí chịu hậu quả.
"Không phải như vậy. Em chỉ là đang lấy ví dụ. Nếu là như vậy, anh có tin em không?"
Thiên Lam vừa tức giận vừa buồn cười. Alex đúng là đa nghi, chưa gì đã nghĩ tới có người làm hại cô rồi.
Alex thở ra một hơi. Hắn còn tưởng có người dám động thụ trên đầu thái tuế. Biết Thiên Lam chỉ là bất an làm nũng, Alex an ủi.
"Thật ngốc. Làm sao anh lại không tin em được?"
Thiên Lam cũng là cảm xúc mới buông lời dò hỏi. Mặc dù tin tưởng Alex, nhưng khi nghe hắn nói, cô vẫn thấy cảm động.
"Ngốc cũng là anh yêu."
Alex bị lời này làm cho sửng sốt. Thiên Lam đúng là càng ngày càng tự tin. Chắc chắn là do hắn sủng ra.
"Chỉ cần là em, anh đều yêu."
Nói chuyện với Alex một lát, Thiên Lam liền quên đi chuyện buồn phiền lúc trước. Kiếp này, chỗ dựa của cô đều rất mạnh mẽ. Sẽ không bao giờ có chuyện cô phải nén giận như kiếp trước. Với sự bảo hộ của Alex và mọi người, cô nhất định sẽ là người hạnh phúc nhất.
Vừa tắt liên lạc với Alex, điện thoại lại vang lên. Lần này là mẹ Jenny lo lắng tìm cô.
"Anna, con đang ở đâu? Sao vẫn chưa ra?"
Thiên Lam đúng là quên mất hôm nay là cả nhà đi cùng cô. Cuộc thi đã kết thúc mà cô còn đứng đây lâu như vậy, mọi người nhất định là sốt ruột đi.
"Con xin lỗi, con ra ngay đây."
Vừa nói vừa vội vàng bước ra cửa.
Cùng lúc đó. Đầu bên kia.
Alex buông xuống điện thoại, nhớ lại lời Thiên Lam vừa nói. Mặc dù cô nói chỉ là ví dụ nhưng Alex vẫn không yên tâm. Nếu có người hãm hại Thiên Lam trong cuộc thi, cô nhất định là rất buồn đi. Hắn vẫn nên cho người giám sát, tránh chuyện không may xảy ra.
Nghĩ vậy, hắn liền cầm lên điện thoại.
"Gọi Jim lên cho tôi."
Ngay khi kết thúc vòng hai, thiết kế của Thiên Lam được công bố trên trang Web của cuộc thi với lượt bình chọn cao ngất ngưởng. Chiếc váy trắng chéo vai giống như hình giọt nước, với chân váy xòe gắn lông vũ, đã giành được thiện cảm của rất đông các bậc ba mẹ và các bé. Nhiều người ngỏ ý muốn mua bộ váy cho con gái của mình nhưng được Thiên Lam khéo léo từ chối. Mỗi một chiến thắng của mình, Thiên Lam đều muốn lưu lại để tưởng niệm. Lần này cũng giống vậy.
Vòng ba nhanh chóng được mở màn. Vòng này khảo sát sự sáng tạo và ánh mắt nhìn của nhà thiết kế. Mỗi người sẽ thiết kế trang phục cho một người mẫu ban tổ chức mời tới. Không có chủ đề thúc ép, chỉ cần biến người mẫu của mình trở nên đẹp nhất.
Người mẫu là do các thí sinh tự rút thăm. Thiên Lam rút trúng là một mĩ nữ người Hàn Quốc, tên Cherry.
Vừa nhìn gặp gương mặt nhỏ nhắn đáng yêu theo sau Diana bước lên sân khấu, Thiên Lam có trong phút chốc ngây ngẩn cả người. Tại sao lại là người này?
"Anna, đây là người mẫu của cô, Cherry."
Giọng Diana kéo Thiên Lam trở lại thực tại. Dù đã cố gắng nhưng Thiên Lam vẫn không thể làm ra vẻ tự nhiên. Cô gượng cười chào hỏi: " Xin chào."
"Xin chào. Mong chúng ta hợp tác vui vẻ." Cherry cười ngọt ngào cùng Thiên Lam bắt tay.
Ngay cả giọng nói cũng giống như vậy. Thiên Lam nén giận rút tay lại, gương mặt vẫn bày ra vẻ tươi cười.
"Thiết kế của tôi đành phải nhờ vào cô."
"Là vinh hạnh của tôi mới phải."
Hai người khiêm tốn trao đổi vài lời rồi cùng hẹn thời gian lần sau gặp mặt.
Nhìn Cherry đi xa, Thiên Lam hít sâu một hơi, cố giữ bình tĩnh. Đây chỉ là trùng hợp. Không phải là bọn họ...
Mặc dù tự an ủi bản thân, Thiên Lam vẫn ngăn không được nhớ lại gương mặt quen thuộc vừa rồi. Cherry... Midu...
Kiếp trước, trước khi quay về Việt Nam, Thiên Lam cũng tham gia một cuộc thi quốc tế. Khi đó, người mẫu của cô là Midu, một cô gái Hàn Quốc ngọt ngào. Không chỉ sở hữu gương mặt dễ thương,Midu còn có giọng nói rất ngọt, nụ cười ôn nhu với hai núm đồng tiền. Lần đầu gặp mặt, Thiên Lam đã rất thích Midu. Trong suốt thời gian hợp tác, hai người cũng rất vui vẻ, hòa hợp.
Nhưng tất cả đó chỉ là giả tạo. Midu không đơn thuần giống như cô nghĩ.
Bước lên sân khấu, thiết kế của cô trùng lặp với một thí sinh nữ khác. Cô bị buộc dừng lại cuộc thi khi Midu đứng ra tố cáo cô sao chép thiết kế của người khác. Bởi vì chuyện này, công ty cũng không tiếp tục nhận cô. Mặc dù, cô đã có nhiều đóng góp cho công ty. Thậm chí cuộc thi này, cô cũng là vì danh dự của công ty mà thi.
Làm sao mọi người có thể tin được, tất cả những điều này đều do vị tiểu thư cao quý của chủ tịch gây ra. Đầu tiên là mua chuộc Midu và thí sinh đánh cắp thiết kế, rồi lại lên tiếng vì danh dự công ty mà đuổi việc cô. Lí do cũng chỉ vì người trong lòng cô ta yêu thích Thiên Lam.
Khi biết được nguyên nhân này, Thiên Lam cảm thấy cô ta thật điên loạn. Đây là người bá đạo, ngang ngược ra sao mới có thể hãm hại người khác chỉ vì muốn hạ thấp danh dự 'tình địch' trong mắt người yêu.
Emma còn trêu đùa, nói cô may mắn, chỉ bị vu oan mà không bị giết hại. Nếu cô ta nhỏ nhen chút nữa, có lẽ hai người đã không thể gặp lại nhau.
Nghe xem. Đây là an ủi bạn bè hay sao?
Thiên Lam liếc trắng Emma một cái. Nhưng cũng cảm thấy lời Emma thật đúng. Nếu lúc trước cô còn không tin một người có thể vì tình yêu mà giết người. Nhưng qua chuyện này, cô cảm thấy con gái khi yêu thật đáng sợ. Vẫn là tránh xa thì tốt hơn.
Tuy danh dự bị hao tổn, nhưng Thiên Lam cũng không quá thất vọng. Bởi vì thân nhân và bạn bè đều tin tưởng cô. Điều này tạo động lực rất lớn cho Thiên Lam. Cô còn quyết định sẽ về nước nghỉ ngơi một thời gian rồi lập công ty riêng. Không nghĩ, lần trở về này cũng là lần cuối cô gặp mọi người...
"... think of you
Anh đâu hay biết
Bao đêm nhung nhớ
Anh từng đêm thao thức..."
Tiếng chuông điện thoại đánh thức Thiên Lam ra khỏi dòng kí ức. Nhìn hai chữ 'my love' trên di động, Thiên Lam vui vẻ cười một tiếng.
"Alex, nhớ em sao?"
Đầu bên kia im lặng một chút. Alex chưa bao giờ biết cô nghe điện thoại cũng nhiệt tình như vậy, bất ngờ không kịp phản ứng. Suy nghĩ một chút, Alex thật thà nói.
"Đúng vậy."
"Hì hì" Cô cũng nhớ anh.
Nghe tiếng cười, Alex cũng biết Thiên Lam rất vui vẻ. Nghĩ tới vẻ mặt rạng rỡ của cô, khuôn mặt đóng băng hiện lên chút ý cười.
"Thi xong rồi?"
"Vâng. Em vào vòng sau." Thiên Lam hào hứng khoe chiến tích của mình. Đột nhiên, nghĩ tới một chuyện, Thiên Lam bất an hỏi. "Alex..."
Nghe giọng cô khác thường, Alex nhíu lại lông mày. Xảy ra chuyện gì khiến Thiên Lam chuyển biến thái độ?
"Như thế nào?"
Hít sâu một hơi, Thiên Lam bình tĩnh nói.
"Nếu trong cuộc thi, thiết kế của em trùng với một người khác. Mọi người nói là do em đánh cắp thiết kế. Như vậy, anh có tin em không?"
Ý nghĩ đầu tiên của Alex không phải là tin Thiên Lam hay không, mà là lo lắng có người ở trường thi khi dễ Thiên Lam. Nếu không tại sao Thiên Lam lại hỏi vấn đề này?
Không nghe được Alex trả lời, Thiên Lam bất mãn cau mày.
"Alex?"
"Là ai?"
"Cái gì?" Thiên Lam kinh ngạc hỏi lại.
"Là ai khiến em khó chịu?"
Alex nhắc lại hỏi. Chỉ cần Thiên Lam nói cho hắn biết là ai. Hắn nhất định sẽ cho người xử lí. Dám làm bảo bối của hắn không vui phải có tâm lí chịu hậu quả.
"Không phải như vậy. Em chỉ là đang lấy ví dụ. Nếu là như vậy, anh có tin em không?"
Thiên Lam vừa tức giận vừa buồn cười. Alex đúng là đa nghi, chưa gì đã nghĩ tới có người làm hại cô rồi.
Alex thở ra một hơi. Hắn còn tưởng có người dám động thụ trên đầu thái tuế. Biết Thiên Lam chỉ là bất an làm nũng, Alex an ủi.
"Thật ngốc. Làm sao anh lại không tin em được?"
Thiên Lam cũng là cảm xúc mới buông lời dò hỏi. Mặc dù tin tưởng Alex, nhưng khi nghe hắn nói, cô vẫn thấy cảm động.
"Ngốc cũng là anh yêu."
Alex bị lời này làm cho sửng sốt. Thiên Lam đúng là càng ngày càng tự tin. Chắc chắn là do hắn sủng ra.
"Chỉ cần là em, anh đều yêu."
Nói chuyện với Alex một lát, Thiên Lam liền quên đi chuyện buồn phiền lúc trước. Kiếp này, chỗ dựa của cô đều rất mạnh mẽ. Sẽ không bao giờ có chuyện cô phải nén giận như kiếp trước. Với sự bảo hộ của Alex và mọi người, cô nhất định sẽ là người hạnh phúc nhất.
Vừa tắt liên lạc với Alex, điện thoại lại vang lên. Lần này là mẹ Jenny lo lắng tìm cô.
"Anna, con đang ở đâu? Sao vẫn chưa ra?"
Thiên Lam đúng là quên mất hôm nay là cả nhà đi cùng cô. Cuộc thi đã kết thúc mà cô còn đứng đây lâu như vậy, mọi người nhất định là sốt ruột đi.
"Con xin lỗi, con ra ngay đây."
Vừa nói vừa vội vàng bước ra cửa.
Cùng lúc đó. Đầu bên kia.
Alex buông xuống điện thoại, nhớ lại lời Thiên Lam vừa nói. Mặc dù cô nói chỉ là ví dụ nhưng Alex vẫn không yên tâm. Nếu có người hãm hại Thiên Lam trong cuộc thi, cô nhất định là rất buồn đi. Hắn vẫn nên cho người giám sát, tránh chuyện không may xảy ra.
Nghĩ vậy, hắn liền cầm lên điện thoại.
"Gọi Jim lên cho tôi."
/50
|