Get chèo thuyền lại gần, hình ảnh con thuyền hải tặc dần hiện lớn ra, là cờ hiệu băng hải tặc Mèo Đen (Black Cat).
…
“Thưa thuyền trưởng, phát hiện một chiếc thuyền nhỏ hướng về phía thuyền ta bơi tới”
Kuro đưa mắt liếc nhìn, ngay sau đó như cũ thần sắc lạnh lùng “Các ngươi thích thì cứ giết đi”.
…
Chèo tới cạnh thuyền của băng hải tặc Mèo Đen, Get một tay ôm một khúc Hải quái giết được lúc nãy nhảy phốc lên boong tàu, Get nhã nhặn mở miệng nói “Cho hỏi thuyền trưởng Kuro Trăm Kế có nhàn rỗi không, ta đây có quà, muốn gặp hắn một phen chỉ giáo”.
Nghe xong câu này toàn bộ băng hải tặc Mèo Đen trừ Kuro, cả thầy thôi miên Jango cùng anh em người mèo lông tóc đều dựng đứng, phải hay không tên này đến khiêu chiến thuyền trưởng của họ.
Mặc dù biệt danh Trăm Kế nhưng thực lực của thuyền trưởng là không thể chối cãi a, Phải thuộc top đầu của biển Đông đấy. Có chăng trông người trẻ tuổi này là một con ngựa non háo đá hoặc là một kẻ điên đang tìm đường tự vẫn.
“Sao hả?” Nhìn thấy Kuro lạnh lùng không thèm ngó, Get cảm giác như ăn một trái bơ thật lớn, trên đầu hắc tuyến nổi lên.
“Ây da! Xem ra phải thể hiện chút bản lĩnh mới được” Get thầm nghĩ, sắc mặt nghiêm lại, hai tay đặt vào hai thanh Đoản Đao hai bên hông, một luồng sát khí nhè nhẹ quét ngang mà ra.
“Nguyệt Xạ” Get vung hai Đoản đao lên, hàng trăm đạo ánh đao nhỏ bé hướng xung quanh quét ra, toàn bộ thuyền viên băng Mèo Đen đứng xung quanh Get đều bị ánh đao quét qua, cả Jango lẫn anh em người mèo cũng bị thương, theo đó mà bị hất bay ra xa.
Kì thật Get ra chiêu là nương tay lắm đấy, bởi bản thân hắn nếu không có lí do sẽ không tùy tiện sát sinh, dù sao hắn tâm tư cũng là một người ôn hòa.
Nhìn thấy thủy thủ đoàn bị một chiêu cho nằm la liệt, Kuro có chút kinh ngạc, rất nhanh sau đó liền lấy lại phong thái lạnh lùng mà đứng lên, nhưng lúc này khóe miệng hắn có chút tươi cười, ánh mắt nhìn Get tràn đầy sát ý “Vui đùa với ngươi một chút vậy”. “Tới đây” Get mỉm cười ngoắc tay đầy khiêu khích.
“Nuki Ashi” Kuro khẽ quát một tiếng, bóng dáng hắn vụt biến mất không còn tăm hơi, sau 1 giây bất chợt hiện ra sau lưng Get, miêu trảo đưa lên.
Keng!
Âm thanh kim loại va vào nhau vang lên, Get nhẹ nhàng vung tay đỡ bằng sống dao, chặn lại miêu trảo sắp tới cổ.
“Làm sao có khả năng!” Kuro nhíu mày, một bước lùi ra xa.
Thủy thủ băng Mèo Đen thấy thế cũng luống cuống lôi kéo những tên nằm la liệt tìm chỗ ẩn núp, mấy tên còn chút hơi sức cũng lồm cồm bò dậy.
Get cười lạnh, kì thực đối với hắn kẻ đã lĩnh ngộ được Haki quan sát, cứ cho là giới hạn cấp bậc Haki chia ra làm 5 cấp S, A, B, C, D đi, thì dù hắn mới có được Haki quan sát không bao lâu, cũng có thể miễn cưỡng xếp vào loại C đấy.
Cho nên là, tốc độ của Kuro với hắn chẳng bõ bèn gì, thậm chí khi tấn công còn phải khựng lại ra chiêu, liền cảm giác như bất động vậy.
Nhưng Get lúc đó không có phản công, điều đó đi ngược lại với phong cách tốc chiến tốc sát của hắn, vì trong lòng hắn muốn vờn Kuro một lát. Cảm giác hành Boss của truyện sảng khoái đến mức khó tả, dù chỉ là một trong mấy tên Boss đầu.
“Nguyệt ảnh” Get nhếch miệng, chỉ thấy hắn lao lên, nhưng bóng dáng vẫn hiện ra trước mắt, hướng về phía Kuro.
Kuro nhếch mép cười “Tưởng gì, dù đỡ được đòn của ta nhưng tốc độ di chuyển của ngươi lại chậm như vậy”.
Kuro vung miêu trảo về phía Get, Xẹt một đường vết miêu trảo trên sàn, chỉ thấy bóng dáng bị cắt vụt biến mất.
“Không thể nào, là tàn ảnh!” Kuro hai con ngươi co rụt lại, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
“Ăn một nhát tình cảm đi” Ngay lập tức Get từ đâu xuất hiện, hướng về phía Kuro một nhát dao chém tới.
Xoẹt một tiếng, Kuro bật ra xa, trên người hắn xuất hiện một đạo vết thương chảy máu nhưng không sâu.
Get ung dung “Chà Chà! Còn nhanh hơn nữa được không, làm tốt ta sẽ thưởng” mỉm cười hướng mắt về phía Kuro. Lúc này Kuro nhưng là thở hồng hộc, thần sắc kinh ngạc nhìn Get “Ngươi là ai?”.
Get có chút ngạc nhiên, không ngờ Kuro lại mở miệng hỏi hắn, xem ra tên Kuro này cũng tự hiểu được thực lực bản thân không bằng, quả nhiên không hổ là người thông minh thứ hai biển Đông.
“Cái đó, danh tính của ta cũng nằm trong phần thưởng đấy” Get ngạo nghễ cười.
…
“Thưa thuyền trưởng, phát hiện một chiếc thuyền nhỏ hướng về phía thuyền ta bơi tới”
Kuro đưa mắt liếc nhìn, ngay sau đó như cũ thần sắc lạnh lùng “Các ngươi thích thì cứ giết đi”.
…
Chèo tới cạnh thuyền của băng hải tặc Mèo Đen, Get một tay ôm một khúc Hải quái giết được lúc nãy nhảy phốc lên boong tàu, Get nhã nhặn mở miệng nói “Cho hỏi thuyền trưởng Kuro Trăm Kế có nhàn rỗi không, ta đây có quà, muốn gặp hắn một phen chỉ giáo”.
Nghe xong câu này toàn bộ băng hải tặc Mèo Đen trừ Kuro, cả thầy thôi miên Jango cùng anh em người mèo lông tóc đều dựng đứng, phải hay không tên này đến khiêu chiến thuyền trưởng của họ.
Mặc dù biệt danh Trăm Kế nhưng thực lực của thuyền trưởng là không thể chối cãi a, Phải thuộc top đầu của biển Đông đấy. Có chăng trông người trẻ tuổi này là một con ngựa non háo đá hoặc là một kẻ điên đang tìm đường tự vẫn.
“Sao hả?” Nhìn thấy Kuro lạnh lùng không thèm ngó, Get cảm giác như ăn một trái bơ thật lớn, trên đầu hắc tuyến nổi lên.
“Ây da! Xem ra phải thể hiện chút bản lĩnh mới được” Get thầm nghĩ, sắc mặt nghiêm lại, hai tay đặt vào hai thanh Đoản Đao hai bên hông, một luồng sát khí nhè nhẹ quét ngang mà ra.
“Nguyệt Xạ” Get vung hai Đoản đao lên, hàng trăm đạo ánh đao nhỏ bé hướng xung quanh quét ra, toàn bộ thuyền viên băng Mèo Đen đứng xung quanh Get đều bị ánh đao quét qua, cả Jango lẫn anh em người mèo cũng bị thương, theo đó mà bị hất bay ra xa.
Kì thật Get ra chiêu là nương tay lắm đấy, bởi bản thân hắn nếu không có lí do sẽ không tùy tiện sát sinh, dù sao hắn tâm tư cũng là một người ôn hòa.
Nhìn thấy thủy thủ đoàn bị một chiêu cho nằm la liệt, Kuro có chút kinh ngạc, rất nhanh sau đó liền lấy lại phong thái lạnh lùng mà đứng lên, nhưng lúc này khóe miệng hắn có chút tươi cười, ánh mắt nhìn Get tràn đầy sát ý “Vui đùa với ngươi một chút vậy”. “Tới đây” Get mỉm cười ngoắc tay đầy khiêu khích.
“Nuki Ashi” Kuro khẽ quát một tiếng, bóng dáng hắn vụt biến mất không còn tăm hơi, sau 1 giây bất chợt hiện ra sau lưng Get, miêu trảo đưa lên.
Keng!
Âm thanh kim loại va vào nhau vang lên, Get nhẹ nhàng vung tay đỡ bằng sống dao, chặn lại miêu trảo sắp tới cổ.
“Làm sao có khả năng!” Kuro nhíu mày, một bước lùi ra xa.
Thủy thủ băng Mèo Đen thấy thế cũng luống cuống lôi kéo những tên nằm la liệt tìm chỗ ẩn núp, mấy tên còn chút hơi sức cũng lồm cồm bò dậy.
Get cười lạnh, kì thực đối với hắn kẻ đã lĩnh ngộ được Haki quan sát, cứ cho là giới hạn cấp bậc Haki chia ra làm 5 cấp S, A, B, C, D đi, thì dù hắn mới có được Haki quan sát không bao lâu, cũng có thể miễn cưỡng xếp vào loại C đấy.
Cho nên là, tốc độ của Kuro với hắn chẳng bõ bèn gì, thậm chí khi tấn công còn phải khựng lại ra chiêu, liền cảm giác như bất động vậy.
Nhưng Get lúc đó không có phản công, điều đó đi ngược lại với phong cách tốc chiến tốc sát của hắn, vì trong lòng hắn muốn vờn Kuro một lát. Cảm giác hành Boss của truyện sảng khoái đến mức khó tả, dù chỉ là một trong mấy tên Boss đầu.
“Nguyệt ảnh” Get nhếch miệng, chỉ thấy hắn lao lên, nhưng bóng dáng vẫn hiện ra trước mắt, hướng về phía Kuro.
Kuro nhếch mép cười “Tưởng gì, dù đỡ được đòn của ta nhưng tốc độ di chuyển của ngươi lại chậm như vậy”.
Kuro vung miêu trảo về phía Get, Xẹt một đường vết miêu trảo trên sàn, chỉ thấy bóng dáng bị cắt vụt biến mất.
“Không thể nào, là tàn ảnh!” Kuro hai con ngươi co rụt lại, trên trán đổ mồ hôi lạnh.
“Ăn một nhát tình cảm đi” Ngay lập tức Get từ đâu xuất hiện, hướng về phía Kuro một nhát dao chém tới.
Xoẹt một tiếng, Kuro bật ra xa, trên người hắn xuất hiện một đạo vết thương chảy máu nhưng không sâu.
Get ung dung “Chà Chà! Còn nhanh hơn nữa được không, làm tốt ta sẽ thưởng” mỉm cười hướng mắt về phía Kuro. Lúc này Kuro nhưng là thở hồng hộc, thần sắc kinh ngạc nhìn Get “Ngươi là ai?”.
Get có chút ngạc nhiên, không ngờ Kuro lại mở miệng hỏi hắn, xem ra tên Kuro này cũng tự hiểu được thực lực bản thân không bằng, quả nhiên không hổ là người thông minh thứ hai biển Đông.
“Cái đó, danh tính của ta cũng nằm trong phần thưởng đấy” Get ngạo nghễ cười.
/82
|