Ban đêm ở núi Kyuru tĩnh mịch đến lạ thường, mơ hồ chỉ có thể nghe thấy tiếng côn trùng xôn xao, ngoài ra không có bất kì loài thú nào ở đây xuất hiện.
Nơi này là lãnh địa của Ma Vương, đêm xuống, Ma Vương bóng dáng quét ngang tàn sát, không phải vì đơn thuần săn mồi, mà là thỏa mãn hắn bản thân cuồng sát.
Vĩ Thú dù mạnh hơn Phổ Thông Động Vật, nhưng đối với Ma Vương chúng cùng con kiến hôi chỉ là hơi lớn hơn một chút, căn bản tự nhiên là một bên tàn sát.
Cũng chính vì ở núi Kyuru này tồn tại Ma Vương, đã từ lâu nơi đây động vật làm ra hai lựa chọn, một là chuyển từ sinh hoạt ban đêm thành ban ngày, hai là chuyển nơi sinh sống sang khu vực khác.
Cả hai cái lựa chọn này đều là đem lại kết quả tốt, Ma Vương vốn không có xuất hiện ban ngày, cũng không có đi sang khu vực khác săn, cho nên động vật quanh đây cuộc sống đều một mực hết sức tự nhiên.
Thế nhưng hôm nay là một cái ngoại lệ!
Ma Vương kia không biết uống lộn thuốc gì đêm hôm nay bỗng dưng chạy sang khu vực phụ cận núi Kyuru, làm cho khắp nơi không biết bao nhiêu năm yên bình ngay lúc này một trận gà bay chó sủa.
Cũng còn may không có đến khu vực có con người sinh sống.
Trên một bình nguyên, con dã báo ba đuôi đang chạy trối chết, thật giống như là nó đang bị kẻ thù đuổi sát phía sau lưng.
Mà kì thực sau lưng nó không có bất kì bóng dáng người nào.
Bỗng chốc trên trời xuất hiện một đường bóng dáng hướng con dã báo kia xà xuống, trời mặc dù về đêm nhưng cố gắng có thể nhìn ra cái kia bóng dáng là hắc cùng huyết sắc pha trộn.
Phập một tiếng, máu tươi vẫy ra, con thú tội nghiệp máu của nó lại góp phần tô điểm thêm cho Ma Vương Huyết Trảo.
Clara lưỡi khẽ liếm trên khóe miệng huyết tinh, “Chán quá!” nhàm chán âm thanh lại không phù hợp với nàng lúc này thần sắc thỏa mãn, phảng phất như là Ác Quỷ lấy giết chóc xua tan nỗi buồn.
Cùng với Clara ban ngày có bất đồng cực lớn.
Đưa mắt nhìn về phương xa, chợt Clara sắc mặt nhất thời âm trầm xuống, chứng kiến từ xa một đường bóng dáng cưỡi mây bay tới.
Trên người ngân sắc Quân phục, thần thái lạnh nhạt, đứng trên mây trắng, trường bào Chính Nghĩa phiêu phiêu, người đến thật giống như là một cái Chính nghĩa thiên sứ.
Cùng với bên dưới trái ngược hoàn toàn.
Từ trên cao nhìn xuống, bình nguyên lốm đốm mấy mảnh huyết sắc, mặt đất rãi rác thi thể dã thú, Clara trạng thái hóa Ma thân thể huyết tinh văng đầy, tràng cảnh cùng với Ác Ma từ Địa Ngục bò ra không khác gì nhau.
“Hải Quân!” trong giọng nói mang theo nặng nề sát ý, màu đen đồng tử không khỏi chăm chú nhìn, tựa như là cùng đối phương có rất sâu thù hận.
“Windy tộc bị diệt còn không phải là Hải Quân các ngươi ban cho? Ta ngày hôm nay còn không phải là vì các ngươi ban cho? Hết thảy đều là các ngươi tội lỗi!” Clara tâm lí nhất thời phẫn hận, bao nhiêu tội lỗi đều sắp dồn hết lên đầu đối phương.
Daisuke vân tọa hạ xuống, hắn nhãn thần nhất thời ngưng trọng, tâm lí bất đắc dĩ âm thầm nói “Không ngờ Windy bộ tộc thật sự còn có người sống, lại còn cường đến loại trình độ này, nhiệm vụ lần này khó nhằn đây”.
Hắn trước đây đã nhận được tình báo, hơn một trăm Hải Quân làm nhiệm vụ ở đảo Tails đều lâm trận tử nạn, càng củng cố thêm giả thiết Windy bộ tộc có người còn sống, bất quá tận mắt chứng kiến khiến hắn không khỏi ngạc nhiên, qua hơn 100 năm sự kiện Windy diệt tộc thật sự vẫn có người sống sót.
“Cô gái đối diện, sự kiện Windy bộ tộc ta rất lấy làm tiếc, chỉ vì quá mức cố chấp cái kia vũ khí cổ đại, Hải Quân mới bất đắc dĩ xuống tay. Cho nên lần này…”
“Nói cứ như đây là lỗi của chúng ta vậy, dẫn dắt Tượng Thú là trách nhiệm của tộc nhân Windy, hơn nữa sự thật là chính các ngươi tới gây chuyện, nói nào là cái gì bọn ta lợi dụng sức mạnh đẩy thế giới lâm vào hiểm họa diệt vong, nào là dù không có ý đồ xấu xa, tuyệt đối sẽ có kẻ khác lợi dụng làm điều tương tự,… Toàn lời huyễn hoặc! Tượng Thú trên cơ bản vô pháp sống sót rời khỏi đảo Tails, vì cái gì các ngươi…” Clara vội cắt lời Daisuke, xổ ra một tràn lâu năm nộ hỏa kiềm nén, bất quá đến lúc cuối dừng một chút cố gắng trấn định lại tâm lí.
“Quên, lúc tộc Windy ta thời điểm bị diệt ngay cả cha ngươi còn chưa có ra đời, lấy tuổi tác tới nói ngươi là không có tư cách cùng ta giảng đạo lí!” Clara cười lạnh trả đũa nói, để một bên Daisuke bất đắc dĩ muốn nói gì tiếp lại thôi.
Những lúc thế này, chỉ có thực lực mới có tư cách lớn hơn mà thôi.
Daisuke khẽ hít một hơi sâu, nhãn thần nhất thời kiên nghị, trầm giọng nói “Ta nhiệm vụ lần này là đến hủy diệt Uranus, chỉ cần cô chịu giao nó ra, ta bảo đảm bộ tộc Windy vẫn còn có người sống!”.
Clara ngọc thủ đặt dưới bờ môi, khanh khách cười vài tiếng, bộ dáng yêu mị mà tà ác, thật giống như là nghe được một cái chuyện rất buồn cười. Sau một khắc, nàng nhãn thần chợt băng lãnh, nhất thời trong giọng mang theo sát ý nói
“Ta lựa chọn một cái khác, đó chính là giết ngươi!”.
Thanh âm vừa rơi xuống, Clara bóng dáng trong nháy mắt hóa thành một đường hắc ảnh hướng Daisuke bay tới.
Haki Vũ Trang!
Choang!
Một thanh âm đinh tay nhức óc vang ra, Daisuke trên tay ngưng tụ màu đen Haki Vũ Trang tới đón nhận Clara Quỷ Trảo, nhất thời mở miệng hỏi “Không cần thời gian suy nghĩ lại sao?”
“Bất kì kẻ nào muốn chạm đến Tượng Thú, một người đến ta giết một người, mười ngươi đến ta giết mười người, cho dù tất cả Hải Quân có đến ta cũng không ngại ra tay liệp sát!” Clara quả quyết nói, sau lưng Quỷ dực vỗ một cái lui ra, nhất thời trên tay Quỷ ngưng tụ hắc sắc như keo hồ một dạng lơ lửng.
Một màu thuần đen, đen nhánh, lại quỷ dị lấp lánh trong đêm, nhìn vào không khỏi khiến người ta nảy sinh một loại không tên cảm giác đối mặt Minh Giới lực lượng.
“Quỷ Bạo Xuyên Thứ!” Clara trên tay một cái ném hướng Daisuke, trong chớp nhoáng hóa thành một đường Long Quyển, lấy tốc độ cực nhanh phá không mà đi, cùng cái kia ám chiêu trên người Get bản chất tương đồng, cái này hắc vật có thể tùy thời phát nổ.
Trong chớp nhoáng Daisuke đã làm ra phản ứng, trước người nhất thời ngưng tụ một cái tường chắn thật dày bằng mây, kích thước còn lớn hơn cả thân thể hắn. “Vân Bích!”
Trong sát na lúc hắc sắc Long Quyển chạm vào tường mây, nhất thời bị lún vào, tường mây xung quanh bao bọc lấy, tựa như là một cái chăn bông cuốn lấy hắc tiễn đang mạnh mẽ bay tới.
Bùm một tiếng bạo nổ, âm thanh lại không giống trong tưởng tượng thật lớn, bên ngoài lớp vỏ mây bị bạo nổ dư âm cho hung hăng biến dạng, thế nhưng không có bị phá hủy, tự nhiên không sinh ra sóng trùng kích, nhìn vào là bị mây mềm hấp thu hết đi.
Nơi này là lãnh địa của Ma Vương, đêm xuống, Ma Vương bóng dáng quét ngang tàn sát, không phải vì đơn thuần săn mồi, mà là thỏa mãn hắn bản thân cuồng sát.
Vĩ Thú dù mạnh hơn Phổ Thông Động Vật, nhưng đối với Ma Vương chúng cùng con kiến hôi chỉ là hơi lớn hơn một chút, căn bản tự nhiên là một bên tàn sát.
Cũng chính vì ở núi Kyuru này tồn tại Ma Vương, đã từ lâu nơi đây động vật làm ra hai lựa chọn, một là chuyển từ sinh hoạt ban đêm thành ban ngày, hai là chuyển nơi sinh sống sang khu vực khác.
Cả hai cái lựa chọn này đều là đem lại kết quả tốt, Ma Vương vốn không có xuất hiện ban ngày, cũng không có đi sang khu vực khác săn, cho nên động vật quanh đây cuộc sống đều một mực hết sức tự nhiên.
Thế nhưng hôm nay là một cái ngoại lệ!
Ma Vương kia không biết uống lộn thuốc gì đêm hôm nay bỗng dưng chạy sang khu vực phụ cận núi Kyuru, làm cho khắp nơi không biết bao nhiêu năm yên bình ngay lúc này một trận gà bay chó sủa.
Cũng còn may không có đến khu vực có con người sinh sống.
Trên một bình nguyên, con dã báo ba đuôi đang chạy trối chết, thật giống như là nó đang bị kẻ thù đuổi sát phía sau lưng.
Mà kì thực sau lưng nó không có bất kì bóng dáng người nào.
Bỗng chốc trên trời xuất hiện một đường bóng dáng hướng con dã báo kia xà xuống, trời mặc dù về đêm nhưng cố gắng có thể nhìn ra cái kia bóng dáng là hắc cùng huyết sắc pha trộn.
Phập một tiếng, máu tươi vẫy ra, con thú tội nghiệp máu của nó lại góp phần tô điểm thêm cho Ma Vương Huyết Trảo.
Clara lưỡi khẽ liếm trên khóe miệng huyết tinh, “Chán quá!” nhàm chán âm thanh lại không phù hợp với nàng lúc này thần sắc thỏa mãn, phảng phất như là Ác Quỷ lấy giết chóc xua tan nỗi buồn.
Cùng với Clara ban ngày có bất đồng cực lớn.
Đưa mắt nhìn về phương xa, chợt Clara sắc mặt nhất thời âm trầm xuống, chứng kiến từ xa một đường bóng dáng cưỡi mây bay tới.
Trên người ngân sắc Quân phục, thần thái lạnh nhạt, đứng trên mây trắng, trường bào Chính Nghĩa phiêu phiêu, người đến thật giống như là một cái Chính nghĩa thiên sứ.
Cùng với bên dưới trái ngược hoàn toàn.
Từ trên cao nhìn xuống, bình nguyên lốm đốm mấy mảnh huyết sắc, mặt đất rãi rác thi thể dã thú, Clara trạng thái hóa Ma thân thể huyết tinh văng đầy, tràng cảnh cùng với Ác Ma từ Địa Ngục bò ra không khác gì nhau.
“Hải Quân!” trong giọng nói mang theo nặng nề sát ý, màu đen đồng tử không khỏi chăm chú nhìn, tựa như là cùng đối phương có rất sâu thù hận.
“Windy tộc bị diệt còn không phải là Hải Quân các ngươi ban cho? Ta ngày hôm nay còn không phải là vì các ngươi ban cho? Hết thảy đều là các ngươi tội lỗi!” Clara tâm lí nhất thời phẫn hận, bao nhiêu tội lỗi đều sắp dồn hết lên đầu đối phương.
Daisuke vân tọa hạ xuống, hắn nhãn thần nhất thời ngưng trọng, tâm lí bất đắc dĩ âm thầm nói “Không ngờ Windy bộ tộc thật sự còn có người sống, lại còn cường đến loại trình độ này, nhiệm vụ lần này khó nhằn đây”.
Hắn trước đây đã nhận được tình báo, hơn một trăm Hải Quân làm nhiệm vụ ở đảo Tails đều lâm trận tử nạn, càng củng cố thêm giả thiết Windy bộ tộc có người còn sống, bất quá tận mắt chứng kiến khiến hắn không khỏi ngạc nhiên, qua hơn 100 năm sự kiện Windy diệt tộc thật sự vẫn có người sống sót.
“Cô gái đối diện, sự kiện Windy bộ tộc ta rất lấy làm tiếc, chỉ vì quá mức cố chấp cái kia vũ khí cổ đại, Hải Quân mới bất đắc dĩ xuống tay. Cho nên lần này…”
“Nói cứ như đây là lỗi của chúng ta vậy, dẫn dắt Tượng Thú là trách nhiệm của tộc nhân Windy, hơn nữa sự thật là chính các ngươi tới gây chuyện, nói nào là cái gì bọn ta lợi dụng sức mạnh đẩy thế giới lâm vào hiểm họa diệt vong, nào là dù không có ý đồ xấu xa, tuyệt đối sẽ có kẻ khác lợi dụng làm điều tương tự,… Toàn lời huyễn hoặc! Tượng Thú trên cơ bản vô pháp sống sót rời khỏi đảo Tails, vì cái gì các ngươi…” Clara vội cắt lời Daisuke, xổ ra một tràn lâu năm nộ hỏa kiềm nén, bất quá đến lúc cuối dừng một chút cố gắng trấn định lại tâm lí.
“Quên, lúc tộc Windy ta thời điểm bị diệt ngay cả cha ngươi còn chưa có ra đời, lấy tuổi tác tới nói ngươi là không có tư cách cùng ta giảng đạo lí!” Clara cười lạnh trả đũa nói, để một bên Daisuke bất đắc dĩ muốn nói gì tiếp lại thôi.
Những lúc thế này, chỉ có thực lực mới có tư cách lớn hơn mà thôi.
Daisuke khẽ hít một hơi sâu, nhãn thần nhất thời kiên nghị, trầm giọng nói “Ta nhiệm vụ lần này là đến hủy diệt Uranus, chỉ cần cô chịu giao nó ra, ta bảo đảm bộ tộc Windy vẫn còn có người sống!”.
Clara ngọc thủ đặt dưới bờ môi, khanh khách cười vài tiếng, bộ dáng yêu mị mà tà ác, thật giống như là nghe được một cái chuyện rất buồn cười. Sau một khắc, nàng nhãn thần chợt băng lãnh, nhất thời trong giọng mang theo sát ý nói
“Ta lựa chọn một cái khác, đó chính là giết ngươi!”.
Thanh âm vừa rơi xuống, Clara bóng dáng trong nháy mắt hóa thành một đường hắc ảnh hướng Daisuke bay tới.
Haki Vũ Trang!
Choang!
Một thanh âm đinh tay nhức óc vang ra, Daisuke trên tay ngưng tụ màu đen Haki Vũ Trang tới đón nhận Clara Quỷ Trảo, nhất thời mở miệng hỏi “Không cần thời gian suy nghĩ lại sao?”
“Bất kì kẻ nào muốn chạm đến Tượng Thú, một người đến ta giết một người, mười ngươi đến ta giết mười người, cho dù tất cả Hải Quân có đến ta cũng không ngại ra tay liệp sát!” Clara quả quyết nói, sau lưng Quỷ dực vỗ một cái lui ra, nhất thời trên tay Quỷ ngưng tụ hắc sắc như keo hồ một dạng lơ lửng.
Một màu thuần đen, đen nhánh, lại quỷ dị lấp lánh trong đêm, nhìn vào không khỏi khiến người ta nảy sinh một loại không tên cảm giác đối mặt Minh Giới lực lượng.
“Quỷ Bạo Xuyên Thứ!” Clara trên tay một cái ném hướng Daisuke, trong chớp nhoáng hóa thành một đường Long Quyển, lấy tốc độ cực nhanh phá không mà đi, cùng cái kia ám chiêu trên người Get bản chất tương đồng, cái này hắc vật có thể tùy thời phát nổ.
Trong chớp nhoáng Daisuke đã làm ra phản ứng, trước người nhất thời ngưng tụ một cái tường chắn thật dày bằng mây, kích thước còn lớn hơn cả thân thể hắn. “Vân Bích!”
Trong sát na lúc hắc sắc Long Quyển chạm vào tường mây, nhất thời bị lún vào, tường mây xung quanh bao bọc lấy, tựa như là một cái chăn bông cuốn lấy hắc tiễn đang mạnh mẽ bay tới.
Bùm một tiếng bạo nổ, âm thanh lại không giống trong tưởng tượng thật lớn, bên ngoài lớp vỏ mây bị bạo nổ dư âm cho hung hăng biến dạng, thế nhưng không có bị phá hủy, tự nhiên không sinh ra sóng trùng kích, nhìn vào là bị mây mềm hấp thu hết đi.
/82
|