Nobunaga nhếch miệng lên “ Thú vị , ngay dưới chân ta còn có cao thủ bực này , thú vị thú vị”.
Akira không biết hành động của mình sẽ gây ra hậu quả gì , cậu lập tức trở về nhà , thay đổi quần áo rồi chạy đi tìm y sư . Akira cũng quên luôn việc phải đến chỗ làm , trong đầu cậu nhóc chỉ còn mỗi tiểu ăn mày ở nhà mà thôi .
Y sư khi nhìn thấy ngôi nhà tồi tàn của Akira theo bản năng liền muốn quay đầu , ông ta thừa biết loại gia đình này không có tiền trả cho mình nhưng Akira kéo tay ông ta quá chặt , một mực mang ông ta đến đây .
Y sư vốn đang định mắng cho Akira té tát thì đã thấy cậu chạy vào phòng trong , chỉ để lại ông ta cùng tiểu ăn mày . Y sư nhìn căn nhà một lượt , 1 cái giường , 2 cái ghế , 1 cái bàn thế là hết không còn gì cả . Sau đó nhìn thân thể hôi hám của tiểu ăn mày , ông nhăn mày lại quyết định trực tiếp rời đi .
Bỗng Akira quay lại , trong tay cậu là một thỏi vàng lóng lánh “ Có đủ không , thưa tiên sinh”. Akira biết vàng có giá trị , nhưng giá trị bao nhiêu thì cậu ta chịu , nếu y sư cảm thấy không đủ thì Akira sẽ mang tiếp một thỏi nữa ra .
Ánh mắt của y sư ngạc nhiên cực độ , miệng há hốc ra , ông ta vội cầm lấy thỏi vàng trong tay Akira , định kiểm tra thật giả thì thấy ký hiệu của phủ tướng quân , lập tức hít một hơi khí lạnh .
Vàng của phủ tướng quân thì chắc chắn không thể là giả , mà đã có ký hiệu này thì chắc chắn phải là người có quan hệ với phủ tướng quân , dân đen tầm thường tuyệt đối không thể có được .
Y sư ánh mắt đầy cẩn thận đánh giá Akira , sau đó thở dài “ Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài “ . Sau đó tập trung cứu chữa cho tiểu ăn mày , lúc này đừng có nói là mùi hôi chứ hôi nữa thì ông ta cũng tập trung chữa bệnh .
Akira thì biết thân biết phận , cậu lủi thủi ra ngoài đứng đợi , ở trong đó chỉ làm vướng tay vướng chân Y sư mà thôi . Một tiếng sau , lão y sư đi ra , Akira liền lo lắng hỏi “ thế nào rồi y sư “ .
Y sư mỉm cười “ Cô bé đó đã qua cơn nguy hiểm rồi , cậu chỉ cần cho cô ta uống thuốc đầy đặn theo đơn của tôi thôi là không có việc gì nữa “.
“ Mà cậu có tiền thì nên mua cho con gái người ta một bộ quần áo hẳn hoi , để cô ấy ăn mặc như thế thì sao được “ . Nói xong lão y sư bước ra khỏi cửa để lại Akira đứng lặng một mình .
Akira thì thào “ Con gái ? “ . Cả đời Akira còn chưa lại gần cô gái nào cả , cậu tiến vào phòng nơi đó tiểu ăn mày đang say ngủ , mái tóc màu hồng phấn cực kỳ bắt mắt .
Nếu tóc của Akira là màu trắng của sự đơn độc cô đơn thì mái tóc của nàng đại diện cho sự ấm áp và vui vẻ . Akira chạm vào mái tóc đó rồi nhẹ vuốt , mái tóc có sức hấp dẫn đặc biệt với Akira .
Một tuần tiếp theo trôi qua , Akira đã sống trung một mái nhà với người con gái đó được 1 tuần rồi . Hắn biết tên nàng là Nishino , nàng kém hắn một tuổi . Cuộc sống của Akira từ khi có nàng phong phú hơn rất nhiều , hắn cười nhiều hơn bao giờ hết , hắn thấy cuộc sống này đẹp hơn bao giờ hết .
Chưa bao giờ Akira quý trọng thời gian như thế này , không biết từ bao giờ Akira đã không thể rời xa nàng ta được nữa rồi , như một tiếng sét ái tình vậy . Nhìn nàng cười nói , ăn món ăn nàng nấu thế là quá đủ rồi , có những khi đến cả kiếm Akira cũng không quan tâm đến nữa .
Nhưng rồi việc gì phải đến cũng đến , buổi sáng bình minh bắt đầu với tiếng thét chói tai của Nishino , Akira vội lao ra ngoài , lại gần bên cô , nơi đó hàng nghìn binh lính gươm giáo chỉnh tề đang bao vây ngôi nhà , chúng mở một con đường ở giữa cho một người đàn ông đi tơi , Oda Nobunaga xuất hiện .
Nobunaga lạnh lùng đưa bàn tay về phía Nishino “ Con gái , sao chưa chịu về với ta “ . Nishino sợ hãi càng núp kỹ hơn sau lưng Akira , ánh mắt cô đầy căm thù nhìn Nobunaga “ Ông không phải là cha tôi , tôi sẽ không trở về đó “.
Nobunaga mỉm cười “ Con nghĩ gì cũng được nhưng thân phận của con không cho phép con thoát khỏi vòng tay của ta , hay là để ta giết thằng nhóc này ? “.
Nishino thở dài , cô lặng lẽ nhìn Akira sau đó cúi đầu đi về phía đội ngũ của Nobunga , đột nhiên cánh tay của Nishino bị giữ lại , Akira bước lên một bước “ Không thấy cô ấy không muốn đi à “ .
Obunaga quay lưng lại không thèm nhìn Akira nữa , ông ta phất tay “ Giết hắn đi “ . Nishino liền lao lên ngăn cản “ Không , tôi sẽ đi về với ông , tha cho cậu ta đi “ .
Nhưng trái ngược hoàn toàn với dự đoán của cả Nishino và Nobunaga , một đường kiếm khí khổng lồ chém ra , cả trăm đầu người bay lên . Sau lưng Akira hai thân ảnh hình rồng xuất hiện , một trắng một đen , ánh mắt xanh mở ra như chúa tể thế gian , Akira lạnh lùng “ Ta không cho phép thì thiên hạ này chưa có ai có thể mang nàng ta đi “.
Một cuộc thảm chiến xảy ra ở Tokyo và cuối cùng người thất bại là Nobunaga ông ta vẫn không thể cản được Akira thoát đi bởi lúc đó Akira chính là cường giả mạnh nhất Wano , sức mạnh không phải của con người mà là của thần.
2 năm sau biến cố đó , Akira đã trưởng thành hơn rất nhiều , hắn cũng có mục tiêu sống của riêng mình , đó chính là giữ cho nụ cười của Nishino nở mãi trên môi .
Và trong năm nay cũng là cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Akira và Mihawk . Cuộc chiến giữa hai kiếm khách mạnh nhất thiên hạ .
Bên bờ biển Wano , một cuộc chiến ngầm được diễn ra giữa nhà Dracule ở biển Tây và các cao thủ kiếm đạo hàng đầu Wano . Cuộc chiến tuy chỉ mang tính chất giao hữu nhưng lại là đại diện cho hai trường phái kiếm đạo phương đông và phương tây , cuộc chiến vì danh dự .
Mihawk ngồi trong tửu quán , miệng hắn lẩm bẩm “ Nhạt nhẽo “ . Hắn tiến đến Wano hy vọng tìm được một đối thủ xứng tầm nhưng thực sự nhìn người gia tộc mình cùng các kiếm sĩ Wano chiến đấu thì quá thất vọng .
Không có một ái có thể tiêu khiển cho Mihawk cả . Rồi đột nhiên bên cạnh Mihawk một tiểu tử tóc trắng ngồi xuống , hông vẫn cuốn cái tạp dề , trang phục của tiểu nhị .
Akira chống hai tay lên cằm “ ừ nhàm chán thật , như mấy đứa trẻ đánh nhau vậy . Mất công ta lặn lội đến đây xem , kiếm pháp của ngoài biển xanh cũng chỉ đến thế “.
Mihawk liền đặt bát rượu xuống , hắn nhếch miệng lên “ Buồn cười , ta mới là người nghĩ kiếm pháp Wano chỉ đến thế “ . Akira quay đầu lại nhìn thẳng vào Mihawk , sau đó tự tay rót cho mình một tách trà , đằng nào thì sau hôm nay hắn cũng nghỉ việc trở về bên Nishino .
“ Ngươi nghĩ những người mạnh nhất của Wano ra hết rồi à , mấy kẻ ở dưới chỉ là tốt thí thôi”.
Mihawk liền khinh thường “ Người mạnh nhất ngoài đó cũng đâu có ra tay “ . Ánh mắt Mihawk tràn ngập tự tin sự tự tin cường đại vô cùng .
Akira nghi hoặc nhìn Mihawk “ Đừng có bảo ngươi là kẻ mạnh nhất đó nhé “ . Mihawk không hề phủ nhận , hắn là thiên hạ đệ nhất kiếm khách , hắn không cần phải phủ nhận .
Akira khóe miệng cong lên “ Vậy ở trên cao ngươi thấy cái gì “ . Mihawk bình thản nói “Nhàm chán và tịch mịch “ . Mihawk thực sự rất chán , thiên hạ này không có bất kỳ một kiếm khách nào có tư cách chiến đấu với hắn nữa .
Shanks bị cụt tay , kể từ đó Mihawk liền không quyết đấu cùng hắn . Tam trưởng lão của Ngũ Lão Tinh cũng không có thời gian rảnh đấu với hắn , trên biển Mihawk quả nhiên có thể nhận là vô địch thủ .
Akira liền mỉm cười mở miệng “ Nếu ta có thể tìm cho ngươi một đối thủ thì sao , một kẻ khiến ngươi có thể dốc hết sức chiến đấu “ . Mihawk mỉm cười “ Nếu kẻ mà ngươi giới thiệu thực sự tồn tại , không làm ta thất vọng ta có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu “.
Akira đặt thanh Kizetsu lên bàn rồi nói “Đây là cực phẩm đại bảo kiếm Kizetsu “ , sau đó tay hắn đưa ra hư không rồi nhẹ nắm lại , một thanh kiếm thuần trắng xuất hiện trong tay hắn “ Cực phẩm đại bảo kiếm Muramasha “ . Sau đó Akira mỉm cười “ Đánh thử không “ .
Mihawk đứng dậy rút thanh kiếm sau lưng của mình ra , thanh hắc kiếm làm kinh sợ cả tân thế giới “ Cực phẩm đại bảo kiếm Yoru , thanh kiếm mạnh nhất thế giới “.
Dòng suy nghĩ của Akira đến đây là kết thúc bởi âm thanh của Elric vang lên “ Đến Kyoto rồi , để ta đưa ngươi đi gặp thiên hoàng “ . Akira gật đầu sau đó liếm môi , đây là lần đầu tiên hắn trực tiếp gặp mặt thiên hoàng Leyasu .
Akira không biết hành động của mình sẽ gây ra hậu quả gì , cậu lập tức trở về nhà , thay đổi quần áo rồi chạy đi tìm y sư . Akira cũng quên luôn việc phải đến chỗ làm , trong đầu cậu nhóc chỉ còn mỗi tiểu ăn mày ở nhà mà thôi .
Y sư khi nhìn thấy ngôi nhà tồi tàn của Akira theo bản năng liền muốn quay đầu , ông ta thừa biết loại gia đình này không có tiền trả cho mình nhưng Akira kéo tay ông ta quá chặt , một mực mang ông ta đến đây .
Y sư vốn đang định mắng cho Akira té tát thì đã thấy cậu chạy vào phòng trong , chỉ để lại ông ta cùng tiểu ăn mày . Y sư nhìn căn nhà một lượt , 1 cái giường , 2 cái ghế , 1 cái bàn thế là hết không còn gì cả . Sau đó nhìn thân thể hôi hám của tiểu ăn mày , ông nhăn mày lại quyết định trực tiếp rời đi .
Bỗng Akira quay lại , trong tay cậu là một thỏi vàng lóng lánh “ Có đủ không , thưa tiên sinh”. Akira biết vàng có giá trị , nhưng giá trị bao nhiêu thì cậu ta chịu , nếu y sư cảm thấy không đủ thì Akira sẽ mang tiếp một thỏi nữa ra .
Ánh mắt của y sư ngạc nhiên cực độ , miệng há hốc ra , ông ta vội cầm lấy thỏi vàng trong tay Akira , định kiểm tra thật giả thì thấy ký hiệu của phủ tướng quân , lập tức hít một hơi khí lạnh .
Vàng của phủ tướng quân thì chắc chắn không thể là giả , mà đã có ký hiệu này thì chắc chắn phải là người có quan hệ với phủ tướng quân , dân đen tầm thường tuyệt đối không thể có được .
Y sư ánh mắt đầy cẩn thận đánh giá Akira , sau đó thở dài “ Đúng là nhìn người không thể nhìn bề ngoài “ . Sau đó tập trung cứu chữa cho tiểu ăn mày , lúc này đừng có nói là mùi hôi chứ hôi nữa thì ông ta cũng tập trung chữa bệnh .
Akira thì biết thân biết phận , cậu lủi thủi ra ngoài đứng đợi , ở trong đó chỉ làm vướng tay vướng chân Y sư mà thôi . Một tiếng sau , lão y sư đi ra , Akira liền lo lắng hỏi “ thế nào rồi y sư “ .
Y sư mỉm cười “ Cô bé đó đã qua cơn nguy hiểm rồi , cậu chỉ cần cho cô ta uống thuốc đầy đặn theo đơn của tôi thôi là không có việc gì nữa “.
“ Mà cậu có tiền thì nên mua cho con gái người ta một bộ quần áo hẳn hoi , để cô ấy ăn mặc như thế thì sao được “ . Nói xong lão y sư bước ra khỏi cửa để lại Akira đứng lặng một mình .
Akira thì thào “ Con gái ? “ . Cả đời Akira còn chưa lại gần cô gái nào cả , cậu tiến vào phòng nơi đó tiểu ăn mày đang say ngủ , mái tóc màu hồng phấn cực kỳ bắt mắt .
Nếu tóc của Akira là màu trắng của sự đơn độc cô đơn thì mái tóc của nàng đại diện cho sự ấm áp và vui vẻ . Akira chạm vào mái tóc đó rồi nhẹ vuốt , mái tóc có sức hấp dẫn đặc biệt với Akira .
Một tuần tiếp theo trôi qua , Akira đã sống trung một mái nhà với người con gái đó được 1 tuần rồi . Hắn biết tên nàng là Nishino , nàng kém hắn một tuổi . Cuộc sống của Akira từ khi có nàng phong phú hơn rất nhiều , hắn cười nhiều hơn bao giờ hết , hắn thấy cuộc sống này đẹp hơn bao giờ hết .
Chưa bao giờ Akira quý trọng thời gian như thế này , không biết từ bao giờ Akira đã không thể rời xa nàng ta được nữa rồi , như một tiếng sét ái tình vậy . Nhìn nàng cười nói , ăn món ăn nàng nấu thế là quá đủ rồi , có những khi đến cả kiếm Akira cũng không quan tâm đến nữa .
Nhưng rồi việc gì phải đến cũng đến , buổi sáng bình minh bắt đầu với tiếng thét chói tai của Nishino , Akira vội lao ra ngoài , lại gần bên cô , nơi đó hàng nghìn binh lính gươm giáo chỉnh tề đang bao vây ngôi nhà , chúng mở một con đường ở giữa cho một người đàn ông đi tơi , Oda Nobunaga xuất hiện .
Nobunaga lạnh lùng đưa bàn tay về phía Nishino “ Con gái , sao chưa chịu về với ta “ . Nishino sợ hãi càng núp kỹ hơn sau lưng Akira , ánh mắt cô đầy căm thù nhìn Nobunaga “ Ông không phải là cha tôi , tôi sẽ không trở về đó “.
Nobunaga mỉm cười “ Con nghĩ gì cũng được nhưng thân phận của con không cho phép con thoát khỏi vòng tay của ta , hay là để ta giết thằng nhóc này ? “.
Nishino thở dài , cô lặng lẽ nhìn Akira sau đó cúi đầu đi về phía đội ngũ của Nobunga , đột nhiên cánh tay của Nishino bị giữ lại , Akira bước lên một bước “ Không thấy cô ấy không muốn đi à “ .
Obunaga quay lưng lại không thèm nhìn Akira nữa , ông ta phất tay “ Giết hắn đi “ . Nishino liền lao lên ngăn cản “ Không , tôi sẽ đi về với ông , tha cho cậu ta đi “ .
Nhưng trái ngược hoàn toàn với dự đoán của cả Nishino và Nobunaga , một đường kiếm khí khổng lồ chém ra , cả trăm đầu người bay lên . Sau lưng Akira hai thân ảnh hình rồng xuất hiện , một trắng một đen , ánh mắt xanh mở ra như chúa tể thế gian , Akira lạnh lùng “ Ta không cho phép thì thiên hạ này chưa có ai có thể mang nàng ta đi “.
Một cuộc thảm chiến xảy ra ở Tokyo và cuối cùng người thất bại là Nobunaga ông ta vẫn không thể cản được Akira thoát đi bởi lúc đó Akira chính là cường giả mạnh nhất Wano , sức mạnh không phải của con người mà là của thần.
2 năm sau biến cố đó , Akira đã trưởng thành hơn rất nhiều , hắn cũng có mục tiêu sống của riêng mình , đó chính là giữ cho nụ cười của Nishino nở mãi trên môi .
Và trong năm nay cũng là cuộc gặp gỡ định mệnh giữa Akira và Mihawk . Cuộc chiến giữa hai kiếm khách mạnh nhất thiên hạ .
Bên bờ biển Wano , một cuộc chiến ngầm được diễn ra giữa nhà Dracule ở biển Tây và các cao thủ kiếm đạo hàng đầu Wano . Cuộc chiến tuy chỉ mang tính chất giao hữu nhưng lại là đại diện cho hai trường phái kiếm đạo phương đông và phương tây , cuộc chiến vì danh dự .
Mihawk ngồi trong tửu quán , miệng hắn lẩm bẩm “ Nhạt nhẽo “ . Hắn tiến đến Wano hy vọng tìm được một đối thủ xứng tầm nhưng thực sự nhìn người gia tộc mình cùng các kiếm sĩ Wano chiến đấu thì quá thất vọng .
Không có một ái có thể tiêu khiển cho Mihawk cả . Rồi đột nhiên bên cạnh Mihawk một tiểu tử tóc trắng ngồi xuống , hông vẫn cuốn cái tạp dề , trang phục của tiểu nhị .
Akira chống hai tay lên cằm “ ừ nhàm chán thật , như mấy đứa trẻ đánh nhau vậy . Mất công ta lặn lội đến đây xem , kiếm pháp của ngoài biển xanh cũng chỉ đến thế “.
Mihawk liền đặt bát rượu xuống , hắn nhếch miệng lên “ Buồn cười , ta mới là người nghĩ kiếm pháp Wano chỉ đến thế “ . Akira quay đầu lại nhìn thẳng vào Mihawk , sau đó tự tay rót cho mình một tách trà , đằng nào thì sau hôm nay hắn cũng nghỉ việc trở về bên Nishino .
“ Ngươi nghĩ những người mạnh nhất của Wano ra hết rồi à , mấy kẻ ở dưới chỉ là tốt thí thôi”.
Mihawk liền khinh thường “ Người mạnh nhất ngoài đó cũng đâu có ra tay “ . Ánh mắt Mihawk tràn ngập tự tin sự tự tin cường đại vô cùng .
Akira nghi hoặc nhìn Mihawk “ Đừng có bảo ngươi là kẻ mạnh nhất đó nhé “ . Mihawk không hề phủ nhận , hắn là thiên hạ đệ nhất kiếm khách , hắn không cần phải phủ nhận .
Akira khóe miệng cong lên “ Vậy ở trên cao ngươi thấy cái gì “ . Mihawk bình thản nói “Nhàm chán và tịch mịch “ . Mihawk thực sự rất chán , thiên hạ này không có bất kỳ một kiếm khách nào có tư cách chiến đấu với hắn nữa .
Shanks bị cụt tay , kể từ đó Mihawk liền không quyết đấu cùng hắn . Tam trưởng lão của Ngũ Lão Tinh cũng không có thời gian rảnh đấu với hắn , trên biển Mihawk quả nhiên có thể nhận là vô địch thủ .
Akira liền mỉm cười mở miệng “ Nếu ta có thể tìm cho ngươi một đối thủ thì sao , một kẻ khiến ngươi có thể dốc hết sức chiến đấu “ . Mihawk mỉm cười “ Nếu kẻ mà ngươi giới thiệu thực sự tồn tại , không làm ta thất vọng ta có thể đáp ứng ngươi một yêu cầu “.
Akira đặt thanh Kizetsu lên bàn rồi nói “Đây là cực phẩm đại bảo kiếm Kizetsu “ , sau đó tay hắn đưa ra hư không rồi nhẹ nắm lại , một thanh kiếm thuần trắng xuất hiện trong tay hắn “ Cực phẩm đại bảo kiếm Muramasha “ . Sau đó Akira mỉm cười “ Đánh thử không “ .
Mihawk đứng dậy rút thanh kiếm sau lưng của mình ra , thanh hắc kiếm làm kinh sợ cả tân thế giới “ Cực phẩm đại bảo kiếm Yoru , thanh kiếm mạnh nhất thế giới “.
Dòng suy nghĩ của Akira đến đây là kết thúc bởi âm thanh của Elric vang lên “ Đến Kyoto rồi , để ta đưa ngươi đi gặp thiên hoàng “ . Akira gật đầu sau đó liếm môi , đây là lần đầu tiên hắn trực tiếp gặp mặt thiên hoàng Leyasu .
/439
|