Minato là một cao thủ đứng đầu trong thiên hạ và hắn đương nhiên biết cách nào để ra tay một cách tàn ác nhất, cuộc chiến giữa Gold cùng Minato căn bản không phải là trò đùa trẻ con, cho dù là Minato cũng phải cẩn thân vạn phần, trong mắt Minato lúc này thì Gold quả thực đã là một phế nhân.
Nói là phế nhân cũng không hẳn khi một cao thủ đạt đến trình độ như bọn họ có lẽ chỉ mất vài năm là lại có thể làm quen với thực trạng mới của cơ thể có điều cao thủ dùng chân như Gold khi đã gãy mất một chân thực sự đã có thể lui ra khỏi hậu trường được rồi, một người như thế sẽ mãi mãi không bao giờ tìm lại được đỉnh cao của mình, so với một phế nhân cũng không khác là bao.
Một ví dụ điển hình chính là Zeff chân đỏ, ông ta từng là một hải tặc đủ sức đi vào tân thế giới sau đó trở về với một bên chân bị mất đi, trước khi mất chân ông ta có thể đi vào tân thế giới nhưng khi đã mất một bên chân thì ngay cả hải tặc của biển Đông bản thân Zeff cũng đánh không lại, đây là bi ai của đời người.
Gold cũng như Zeff vậy, cả hai người không có được tuổi trẻ như Shanks năm đó, Shanks có cơ hội làm lại còn cả hai người này thì không. Nếu Zeff có thể tìm lại được niềm vui trong cuộc sống nhờ nhà hàng trên biển thì Gold có gì ?, ông ta sống chỉ để chiến đấu, ông ta tồn tại chỉ để thủ hộ nhà Vinsmoke, một khi đã trở thành phế nhân thì ngay cả mục đích sống cũng không còn.
Ánh mắt Minato híp lại nhìn Gold đang ôm chân rên rỉ, khuôn mặt của ông ta nhăn lại đầy đau đớn cùng ánh mắt như đang cầu xin Minato vậy, bản thân Gold như đang xin một cái chết êm ái vậy.
Nếu là bình thường thì Minato quả thực cũng sẽ nghĩ đến việc tha cho Gold một mạng có điều hiện nay trên hòn đảo Rafael này nếu hắn không giết Gold thì người khác cũng sẽ giết ông ta mà thôi.
Không ai có thể rời khỏi hòn đảo Rafael nếu như cuộc chiến này không kết thúc, Minato lại càng không thể nào mang Gold đi theo mình được và hắn cũng không thể ở đây bảo vệ ông ta, sự thực cực kỳ tàn nhẫn, trên hòn đảo Rafael này bị trọng thương cũng gần như chắc chắn đối mặt với cái chết, cho dù không bị giết bởi người tham gia trò chơi cuối cùng thì cũng bị cương thi giết mà thôi, máu là mùi mà bản thân cương thi thích nhất.
Chậm rãi từng bước từng bước lại gần Gold, thanh Muramasha cũng từ từ được rút ra khỏi vỏ, sau đó một đường kiếm lạnh léo lóe lên, một đường kiếm chém thẳng vào cổ Gold.
Lúc này đột nhiên Gold đang nằm ôm chân dưới đất chợt lao lên như con báo săn mồi, bàn tay ông ta duỗi thẳng ra đâm vào cổ Minato, ánh mắt nồng nặc sát cơ.
Ngay khi cánh tay của Gold còn cách cổ Minato khoảng 5cm ngắn ngủi thì một vệt máu bắn lên mặt Gold, một lần nữa bản thân ông ta trải nghiệm cảm giác trống vắng, cánh tay đang dơ ra bay thẳng lên bầu trời, từng giọt máu đỏ bay lượn trên không trung.
Minato bước một bước lướt qua người Gold sau đó đóng thanh Muramasha của mình lại, ánh mắt hắn khẽ đảo qua Gold đằng sau rồi ung dung mỉm cười “Xin lỗi, ta cũng là một sát thủ”.
Thân hình Gold run lên một chút sau đó khuôn mặt ông ta xuất hiện một nụ cười đắng chát, dọc theo cơ thể từ đỉnh đầu kéo xuống Gold lập tức bị tách làm hai phần, máu bắn ra tung tóe nhuộm đỏ cả mặt đất xung quanh.
Hành động của Gold rất kín kẽ đồng thời ông ta ra tay cũng rất nhanh bất quá có nhanh thế nào đi chăng nữa cũng làm sao nhanh hơn được tốc kiếm phái của Minato, hơn nữa bản thân Minato từ đầu đến cuối chưa bao giờ thương hại cho Gold cả, Gold rất mạnh ông ta là một cường giả siêu cấp trong thế giới này, thương hại một đối thủ như vậy chính là khinh thường đối thủ và cũng là coi thường chính mạng sống của mình,
Bản thân Minato không phải là người tốt, nếu được chọn lại hắn vẫn cứ chọn đi theo con đường người xấu, đối với một người xấu mà nói thì hắn rất đa nghi, có điều Minato cũng không nổi giận với Gold, hai người lúc này là kẻ thù, đã là kẻ thù thì cần gì quan tâm thủ đoạn ?, lịch sử dù sao cũng do người thắng viết, lịch sử cũng chỉ ghi danh người chiên thắng mà thôi, trên đời này có mấy ai quan tâm đến diễn biến thế nào, chỉ cần kết quả là đủ rồi.
Hiện nay bản thân Minato rất mệt, hắn thực sự rất muốn ngủ có điều bản thân hắn không được gục ngã, cơ thể lung lay một chút vậy mà vẫn chậm rãi tiến về phía trước, thanh Muramasha vẫn được nắm chặt trong tay, ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng.
Minato có huyết nhãn, bằng vào huyết nhãn giúp Minato có thể vừa chiến đấu lại vừa quan sát rất tốt tình hình xung quanh, hắn đương nhiên biết cuộc chiến của Bigmom cùng Ah-ran lúc này đã dừng lại, Minato thực sự không dám buông tay, hắn thực sự không dám nghỉ ngơi dù sao Bigmom vẫn ở đây, Chaos vẫn ở đây, nếu bọn họ không rời đi thì sao Minato có thể yên tâm gục xuống.
Bigmom cũng quan sát thấy ánh mắt của Minato nhìn chằm chằm vào mình, người phụ nữ này khẽ nhếch miệng, ẩn bên trong chiếc mặt nạ hình hoa hồng đen quen thuộc cũng không ai biết Bigmom đang nghĩ gì.
Gió hiu hiu thôi, mây lững lờ trôi, tất cả mọi thứ đều bình thường cực điểm cho đến khi Bigmom biến mất.
Bằng năng lực không gian của mình khiến Bigmom có thể không phải là người có tốc độ nhanh nhất nhưng tuyệt đối là quỷ dị nhất, nơi Bigmom xuất hiện trùng hợp lại là vị trí của Minato.
Một tay Bigmom đưa về phía trước, trong tay bà ta nhìn như không có vật gì nhưng lại làm Minato có cảm giác lạnh cả sống lưng có điều Bigmom nhanh nhưng Minato cũng tuyệt đối không chậm, khi mà Bigmom hiện ra cũng là lúc Minato vung kiếm, một kiếm mạnh mẽ cản thế công của Bigmom lại.
“Keng”.
Một âm thanh va chạm vang lên, rõ ràng Bigmom chỉ dùng tay không đánh tới nhưng âm thanh va chạm không khác gì hai thanh kiếm quyết đấu cả. Thân hình Bigmom đạp vào không trung cả người lộn lên trên bầu trời, năm ngón tay mạnh mẽ cong lại lần này mục tiêu là đầu của Minato.
Đáp lại đòn này của Bigmom thì lưng Minato khẽ rung lên, một đôi cánh Chu Tước lại một lần nữa hiện ra, đôi cánh mang theo cả một biển lửa sau lưng hất tung Bigmom ra ngoài.
Tất nhiên Bigmom chưa chịu dừng lại, cơ thể của bà ta đang lao từ trên không trung xuống đột nhiên biến mất, đây căn bản là điều rất khó giải thích ít nhất Minato biết hắn lao từ trên xuống thì hắn cũng không lập tức biến mất được, lại một lần nữa Minato phải thầm than sự biến thái của Bigmom.
Ngay khi vừa biến mất thì bà ta lại lập tức hiện ra, trước mặt Minato không ngờ lại xuất hiện một hố đen sau đó Bigmom lao ra từ nơi đó, tốc độ nhanh không khác gì hỏa tiễn, năm ngón tay lần này lại nhắm vào trái tim Minato.
Minato rõ ràng không phản ứng kịp với động tác này của Bigmom, thân thể của hắn nặng như chì vậy, lúc này tác dụng phụ của cơ thể phải chịu khiến Minato thực sự chỉ biết đứng im, rõ ràng hắn bắt kịp chuyển động của Bigmom mà cơ thể hắn không chịu nghe theo.
Ngay khi tưởng như cánh tay của Bigmom có thể đâm xuyên trái tim Minato thì một cái đầu sư tử khổng lồ từ dưới mặt đất đâm thẳng lên, hàm răng sắc lạnh của nó như muốn nghiền nát cơ thể Bigmom ra.
Một pha tấn công cực kỳ bất ngờ bất ngờ y như cái cách Bigmom tập kích Minato vậy có đièu đương nhiên kết quả của hai pha này cũng giống nhau, đều không thành công.
Cái đầu sư tử cũng không thể nào tiến lên được nữa bởi nó đã bị ngăn chăn lại bởi một tấm kính vô hình trong suốt, thân hình của Bigmom cũng nhẹ nhàng lùi lại rồi bỗng nhiên trở về vị trí cũ.
Bigmom cùng Minato đều có một điểm chung, bọn họ có vũ khí.
Bao tay của Minato là thứ Minato luôn rất ít khi sử dụng có điều thứ này quả thực là một át chủ bải của hắn, năng lực điều khiển chiếc bao tay của Minato cũng chưa chắc kém Shinki năm đó là bao, con sử tử đất được tạo nên kia cũng là kiệt tác của chiếc bao tay. Truyện được đăng tại T r u y e n Cv [.] c o m
Về phần Bigmom thì đó là áo choàng, áo choàng của Bigmom cho phép bà ta mở ra một cánh cửa rồi đưa bất cứ vật gì vào cánh cửa đó rồi lại tiếp tục tạo một cánh cửa khác để tống thứ đó ra, khả năng này chính là lý do làm cho Bigmom thoắt ẩn thoắt hiện, khiến bà ta có thể làm được những điều không tưởng và đương nhiênt tác dụng của tấm áo choàng không chỉ có thể.
Bigmom khẽ đảo mắt qua Ah-ran, lúc này Ah-ran cũng mỉm cười nhìn Bigmom, Ah-ran lúc nãy quả thực có thể ra tay ngăn cản Bigmom bất quá nàng không làm, nàng tin tưởng Bigmom không có ý gây hại cho Minato khi có nàng ở đây và nàng lại càng tin tưởng nam nhân của mình không thể gục ngã trước Bigmom.
Hai người phụ nữ bốn mắt nhìn nhau sau đó Bigmom thở dài một hơi, Bigmom không nói câu nào rồi cùng chaos từ từ biến mất, Bigmom rốt cuộc rời khỏi đại khu 5 tiểu khu D.
Về phần Minato, hắn hiện tại cũng chẳng nghĩ được gì nữa rồi, thân hình lập tức ngã về phía trước tuy nhiên tiếp đón hắn không phải là mặt đất cứng rắn mà là một bộ ngực mềm mại đầy ôn nhu, chẳng biết từ bao giờ Ah-ran đã xuất hiện ôm hắn vào lòng.
Minato cảm nhận được mùi hương quen thuộc trên cơ thể nàng, hắn mỉm cười “Anh mệt quá, anh ngủ chút được không ?”.
Truyện được đăng tại TruyệnCv[.]com
Ah-ran cũng mỉm cười đầy nhỏ nhẹ “Ừ, ngủ đi, ngủ dậy em sẽ kể chuyện cho anh nghe”.
Minato cứ như vậy say ngủ trong bộ ngực Ah-ran, về phần Ah-ran nàng dùng từng ngón tay trắng ngần nhẹ nhàng vuốt mái tóc vàng của Minato, xung quanh hai người một ngôi nhà băng lập tức xuất hiện, Ah-ran cũng không muốn nam nhân mình bất tỉnh ở ngay ngoài trời thế này.
Đây cũng là lúc sự tồn tại của Lina được chứng minh rõ nhất, sau mỗi cuộc chiến thế này mà có bác sĩ như Lina thì còn gì bằng ?, ít nhất Minato có thể rất nhanh tiếp tục chiến đấu chỉ cần hắn bị thương không nguy hiểm đến tính mạng là được.
…...........
Ở một nơi xa hơn Minato đang ở rất nhiều, một cuộc chiến nữa cũng đã kết thúc.
Hoa Cửu Thiên khẽ nhìn cơ thể mình rồi lại nhìn Kuzan đằng xa, ánh mắt chớp động như không biết đang suy nghĩ thứ gì, nửa thân dưới của Hoa Cửu Thiên bị Kuzan đóng băng lại, trên người hắn rất nhiều phần trên da thịt đã biến thành màu xém, cơ thể Hoa Cửu Thiên cũng chốc chốc lại run lên, hắn bị bỏng lạnh quá nắng có điều cuộc chiến này Hoa Cửu Thiên thực sự thắng rồi.
Nói đúng hơn có lẽ Hoa Cửu Thiên cùng Kuzan là chiến hòa, bản thân Hoa Cửu Thiên là người cuối cùng còn đứng lên nổi trong trận chiến này có điều liệu hắn có thể còn sống không ?.
Cả Hoa Cửu Thiên cùng Kuzan hiện nay tính mạng đã sớm đặt cược cho tử thần rồi.
Nói là phế nhân cũng không hẳn khi một cao thủ đạt đến trình độ như bọn họ có lẽ chỉ mất vài năm là lại có thể làm quen với thực trạng mới của cơ thể có điều cao thủ dùng chân như Gold khi đã gãy mất một chân thực sự đã có thể lui ra khỏi hậu trường được rồi, một người như thế sẽ mãi mãi không bao giờ tìm lại được đỉnh cao của mình, so với một phế nhân cũng không khác là bao.
Một ví dụ điển hình chính là Zeff chân đỏ, ông ta từng là một hải tặc đủ sức đi vào tân thế giới sau đó trở về với một bên chân bị mất đi, trước khi mất chân ông ta có thể đi vào tân thế giới nhưng khi đã mất một bên chân thì ngay cả hải tặc của biển Đông bản thân Zeff cũng đánh không lại, đây là bi ai của đời người.
Gold cũng như Zeff vậy, cả hai người không có được tuổi trẻ như Shanks năm đó, Shanks có cơ hội làm lại còn cả hai người này thì không. Nếu Zeff có thể tìm lại được niềm vui trong cuộc sống nhờ nhà hàng trên biển thì Gold có gì ?, ông ta sống chỉ để chiến đấu, ông ta tồn tại chỉ để thủ hộ nhà Vinsmoke, một khi đã trở thành phế nhân thì ngay cả mục đích sống cũng không còn.
Ánh mắt Minato híp lại nhìn Gold đang ôm chân rên rỉ, khuôn mặt của ông ta nhăn lại đầy đau đớn cùng ánh mắt như đang cầu xin Minato vậy, bản thân Gold như đang xin một cái chết êm ái vậy.
Nếu là bình thường thì Minato quả thực cũng sẽ nghĩ đến việc tha cho Gold một mạng có điều hiện nay trên hòn đảo Rafael này nếu hắn không giết Gold thì người khác cũng sẽ giết ông ta mà thôi.
Không ai có thể rời khỏi hòn đảo Rafael nếu như cuộc chiến này không kết thúc, Minato lại càng không thể nào mang Gold đi theo mình được và hắn cũng không thể ở đây bảo vệ ông ta, sự thực cực kỳ tàn nhẫn, trên hòn đảo Rafael này bị trọng thương cũng gần như chắc chắn đối mặt với cái chết, cho dù không bị giết bởi người tham gia trò chơi cuối cùng thì cũng bị cương thi giết mà thôi, máu là mùi mà bản thân cương thi thích nhất.
Chậm rãi từng bước từng bước lại gần Gold, thanh Muramasha cũng từ từ được rút ra khỏi vỏ, sau đó một đường kiếm lạnh léo lóe lên, một đường kiếm chém thẳng vào cổ Gold.
Lúc này đột nhiên Gold đang nằm ôm chân dưới đất chợt lao lên như con báo săn mồi, bàn tay ông ta duỗi thẳng ra đâm vào cổ Minato, ánh mắt nồng nặc sát cơ.
Ngay khi cánh tay của Gold còn cách cổ Minato khoảng 5cm ngắn ngủi thì một vệt máu bắn lên mặt Gold, một lần nữa bản thân ông ta trải nghiệm cảm giác trống vắng, cánh tay đang dơ ra bay thẳng lên bầu trời, từng giọt máu đỏ bay lượn trên không trung.
Minato bước một bước lướt qua người Gold sau đó đóng thanh Muramasha của mình lại, ánh mắt hắn khẽ đảo qua Gold đằng sau rồi ung dung mỉm cười “Xin lỗi, ta cũng là một sát thủ”.
Thân hình Gold run lên một chút sau đó khuôn mặt ông ta xuất hiện một nụ cười đắng chát, dọc theo cơ thể từ đỉnh đầu kéo xuống Gold lập tức bị tách làm hai phần, máu bắn ra tung tóe nhuộm đỏ cả mặt đất xung quanh.
Hành động của Gold rất kín kẽ đồng thời ông ta ra tay cũng rất nhanh bất quá có nhanh thế nào đi chăng nữa cũng làm sao nhanh hơn được tốc kiếm phái của Minato, hơn nữa bản thân Minato từ đầu đến cuối chưa bao giờ thương hại cho Gold cả, Gold rất mạnh ông ta là một cường giả siêu cấp trong thế giới này, thương hại một đối thủ như vậy chính là khinh thường đối thủ và cũng là coi thường chính mạng sống của mình,
Bản thân Minato không phải là người tốt, nếu được chọn lại hắn vẫn cứ chọn đi theo con đường người xấu, đối với một người xấu mà nói thì hắn rất đa nghi, có điều Minato cũng không nổi giận với Gold, hai người lúc này là kẻ thù, đã là kẻ thù thì cần gì quan tâm thủ đoạn ?, lịch sử dù sao cũng do người thắng viết, lịch sử cũng chỉ ghi danh người chiên thắng mà thôi, trên đời này có mấy ai quan tâm đến diễn biến thế nào, chỉ cần kết quả là đủ rồi.
Hiện nay bản thân Minato rất mệt, hắn thực sự rất muốn ngủ có điều bản thân hắn không được gục ngã, cơ thể lung lay một chút vậy mà vẫn chậm rãi tiến về phía trước, thanh Muramasha vẫn được nắm chặt trong tay, ánh mắt càng ngày càng ngưng trọng.
Minato có huyết nhãn, bằng vào huyết nhãn giúp Minato có thể vừa chiến đấu lại vừa quan sát rất tốt tình hình xung quanh, hắn đương nhiên biết cuộc chiến của Bigmom cùng Ah-ran lúc này đã dừng lại, Minato thực sự không dám buông tay, hắn thực sự không dám nghỉ ngơi dù sao Bigmom vẫn ở đây, Chaos vẫn ở đây, nếu bọn họ không rời đi thì sao Minato có thể yên tâm gục xuống.
Bigmom cũng quan sát thấy ánh mắt của Minato nhìn chằm chằm vào mình, người phụ nữ này khẽ nhếch miệng, ẩn bên trong chiếc mặt nạ hình hoa hồng đen quen thuộc cũng không ai biết Bigmom đang nghĩ gì.
Gió hiu hiu thôi, mây lững lờ trôi, tất cả mọi thứ đều bình thường cực điểm cho đến khi Bigmom biến mất.
Bằng năng lực không gian của mình khiến Bigmom có thể không phải là người có tốc độ nhanh nhất nhưng tuyệt đối là quỷ dị nhất, nơi Bigmom xuất hiện trùng hợp lại là vị trí của Minato.
Một tay Bigmom đưa về phía trước, trong tay bà ta nhìn như không có vật gì nhưng lại làm Minato có cảm giác lạnh cả sống lưng có điều Bigmom nhanh nhưng Minato cũng tuyệt đối không chậm, khi mà Bigmom hiện ra cũng là lúc Minato vung kiếm, một kiếm mạnh mẽ cản thế công của Bigmom lại.
“Keng”.
Một âm thanh va chạm vang lên, rõ ràng Bigmom chỉ dùng tay không đánh tới nhưng âm thanh va chạm không khác gì hai thanh kiếm quyết đấu cả. Thân hình Bigmom đạp vào không trung cả người lộn lên trên bầu trời, năm ngón tay mạnh mẽ cong lại lần này mục tiêu là đầu của Minato.
Đáp lại đòn này của Bigmom thì lưng Minato khẽ rung lên, một đôi cánh Chu Tước lại một lần nữa hiện ra, đôi cánh mang theo cả một biển lửa sau lưng hất tung Bigmom ra ngoài.
Tất nhiên Bigmom chưa chịu dừng lại, cơ thể của bà ta đang lao từ trên không trung xuống đột nhiên biến mất, đây căn bản là điều rất khó giải thích ít nhất Minato biết hắn lao từ trên xuống thì hắn cũng không lập tức biến mất được, lại một lần nữa Minato phải thầm than sự biến thái của Bigmom.
Ngay khi vừa biến mất thì bà ta lại lập tức hiện ra, trước mặt Minato không ngờ lại xuất hiện một hố đen sau đó Bigmom lao ra từ nơi đó, tốc độ nhanh không khác gì hỏa tiễn, năm ngón tay lần này lại nhắm vào trái tim Minato.
Minato rõ ràng không phản ứng kịp với động tác này của Bigmom, thân thể của hắn nặng như chì vậy, lúc này tác dụng phụ của cơ thể phải chịu khiến Minato thực sự chỉ biết đứng im, rõ ràng hắn bắt kịp chuyển động của Bigmom mà cơ thể hắn không chịu nghe theo.
Ngay khi tưởng như cánh tay của Bigmom có thể đâm xuyên trái tim Minato thì một cái đầu sư tử khổng lồ từ dưới mặt đất đâm thẳng lên, hàm răng sắc lạnh của nó như muốn nghiền nát cơ thể Bigmom ra.
Một pha tấn công cực kỳ bất ngờ bất ngờ y như cái cách Bigmom tập kích Minato vậy có đièu đương nhiên kết quả của hai pha này cũng giống nhau, đều không thành công.
Cái đầu sư tử cũng không thể nào tiến lên được nữa bởi nó đã bị ngăn chăn lại bởi một tấm kính vô hình trong suốt, thân hình của Bigmom cũng nhẹ nhàng lùi lại rồi bỗng nhiên trở về vị trí cũ.
Bigmom cùng Minato đều có một điểm chung, bọn họ có vũ khí.
Bao tay của Minato là thứ Minato luôn rất ít khi sử dụng có điều thứ này quả thực là một át chủ bải của hắn, năng lực điều khiển chiếc bao tay của Minato cũng chưa chắc kém Shinki năm đó là bao, con sử tử đất được tạo nên kia cũng là kiệt tác của chiếc bao tay. Truyện được đăng tại T r u y e n Cv [.] c o m
Về phần Bigmom thì đó là áo choàng, áo choàng của Bigmom cho phép bà ta mở ra một cánh cửa rồi đưa bất cứ vật gì vào cánh cửa đó rồi lại tiếp tục tạo một cánh cửa khác để tống thứ đó ra, khả năng này chính là lý do làm cho Bigmom thoắt ẩn thoắt hiện, khiến bà ta có thể làm được những điều không tưởng và đương nhiênt tác dụng của tấm áo choàng không chỉ có thể.
Bigmom khẽ đảo mắt qua Ah-ran, lúc này Ah-ran cũng mỉm cười nhìn Bigmom, Ah-ran lúc nãy quả thực có thể ra tay ngăn cản Bigmom bất quá nàng không làm, nàng tin tưởng Bigmom không có ý gây hại cho Minato khi có nàng ở đây và nàng lại càng tin tưởng nam nhân của mình không thể gục ngã trước Bigmom.
Hai người phụ nữ bốn mắt nhìn nhau sau đó Bigmom thở dài một hơi, Bigmom không nói câu nào rồi cùng chaos từ từ biến mất, Bigmom rốt cuộc rời khỏi đại khu 5 tiểu khu D.
Về phần Minato, hắn hiện tại cũng chẳng nghĩ được gì nữa rồi, thân hình lập tức ngã về phía trước tuy nhiên tiếp đón hắn không phải là mặt đất cứng rắn mà là một bộ ngực mềm mại đầy ôn nhu, chẳng biết từ bao giờ Ah-ran đã xuất hiện ôm hắn vào lòng.
Minato cảm nhận được mùi hương quen thuộc trên cơ thể nàng, hắn mỉm cười “Anh mệt quá, anh ngủ chút được không ?”.
Truyện được đăng tại TruyệnCv[.]com
Ah-ran cũng mỉm cười đầy nhỏ nhẹ “Ừ, ngủ đi, ngủ dậy em sẽ kể chuyện cho anh nghe”.
Minato cứ như vậy say ngủ trong bộ ngực Ah-ran, về phần Ah-ran nàng dùng từng ngón tay trắng ngần nhẹ nhàng vuốt mái tóc vàng của Minato, xung quanh hai người một ngôi nhà băng lập tức xuất hiện, Ah-ran cũng không muốn nam nhân mình bất tỉnh ở ngay ngoài trời thế này.
Đây cũng là lúc sự tồn tại của Lina được chứng minh rõ nhất, sau mỗi cuộc chiến thế này mà có bác sĩ như Lina thì còn gì bằng ?, ít nhất Minato có thể rất nhanh tiếp tục chiến đấu chỉ cần hắn bị thương không nguy hiểm đến tính mạng là được.
…...........
Ở một nơi xa hơn Minato đang ở rất nhiều, một cuộc chiến nữa cũng đã kết thúc.
Hoa Cửu Thiên khẽ nhìn cơ thể mình rồi lại nhìn Kuzan đằng xa, ánh mắt chớp động như không biết đang suy nghĩ thứ gì, nửa thân dưới của Hoa Cửu Thiên bị Kuzan đóng băng lại, trên người hắn rất nhiều phần trên da thịt đã biến thành màu xém, cơ thể Hoa Cửu Thiên cũng chốc chốc lại run lên, hắn bị bỏng lạnh quá nắng có điều cuộc chiến này Hoa Cửu Thiên thực sự thắng rồi.
Nói đúng hơn có lẽ Hoa Cửu Thiên cùng Kuzan là chiến hòa, bản thân Hoa Cửu Thiên là người cuối cùng còn đứng lên nổi trong trận chiến này có điều liệu hắn có thể còn sống không ?.
Cả Hoa Cửu Thiên cùng Kuzan hiện nay tính mạng đã sớm đặt cược cho tử thần rồi.
/439
|