Chương 19: Chưa dậy thì xong
Mái tóc ngắn của Cố Bắc Thần đầy những giọt nước nhỏ, tư thế lười biếng quả thật so với khi anh mặc quần áo chỉnh tề hoàn toàn khác biệt.
An Noãn Noãn mở to mắt, nhìn chằm chằm người đàn ông đang tiến đến gần cô, cô hoàn toàn không biết mình cứ như kẻ ngốc nhìn người đàn ông đang bán khoả thân là cám dỗ chết người như thế nào.
Cố Bắc Thần dùng chăn bông quấn ngang hông, chậm rãi lau tóc, giọt nước nhỏ trượt trên thân thể màu đồng, theo cơ ngực trượt xuống, cuối cùng, giọt nước biến mất trên chiếc chăn bông bên dưới.
Khi cách An Noãn Noãn một bước, Cố Bắc Thần dừng lại, nhàn nhạt nhìn An Noãn Noãn, giọng nói có chút kìm chế: "Còn nhìn, anh sẽ thu phí đấy."
An Noãn Noãn lúc này mới khôi phục tinh thần, đột ngột đứng lên, bởi vì ngồi xổm quá lâu, suýt chút nữa đã ngã xuống, vừa loạng choạng liền được bàn tay của Cố Bắc Thần đỡ, trực tiếp rơi vào lòng ngực của Cố Bắc Thần, giống như cố tình nhào vào ngực anh rất đáng ngờ.
"Cảm ơn." Vội vàng nhảy khỏi lồng ngực anh.
Nhưng mà Cố Bắc Thần lại ôm lấy vòng eo thon của cô, cười xấu xa đùa giỡn: "Vội vã động phòng như vậy sao..." Người đàn ông nào đó còn cố ý kéo dài âm thanh cuối, rất là thích thú!
An Noãn Noãn giống như bị điện giật hoảng sợ nhảy lên, đẩy Cố Bắc Thần ra, nhanh chóng ra khỏi lồng ngực anh, trừng mắt nhìn anh, mang theo ý cảnh cáo: "Cố Bắc Thần, chúng ta tuy đã đăng ký kết hôn, nhưng mà đây chẳng qua chỉ là hiểu lầm, hơn nữa cả hai chúng ta cũng sẽ không có tương lai, cho nên anh không được làm loạn, tôi không phải là loại phụ nữ sẽ tùy tiện lên giường với đàn ông."
Khoé môi Cố Bắc Thần hơi cong lên, tiếp tục lau tóc, thản nhiên nói: "Yên tâm, tôi cũng không phải là loại đàn ông sẽ tùy tiện lên giường với phụ nữ." Dù là một người đàn ông bình thường, anh cũng không phải là người có thể tùy tiện cứng lên.
Nói xong, Cố Bắc Thần vì để cho cô yên tâm, nhíu mày: "Em xem, ngực và mông em vẫn chưa dậy thì thành công, anh không có hứng thú đâu."
An Noãn Noãn bị Cố Bắc Thần làm cho choáng váng, có điều vẫn nhíu mày lại, nhìn chính mình trong gương, mông cô rất mẩy mà! Ngực cũng không tệ, ánh mắt của tên đàn ông xấu xa này làm sao vậy? Cô có chỗ nào chưa dậy thì xong chứ.
Thấy cô nhíu mày soi gương, Cố Bắc Thần bước tới tấm gương lau tóc, ánh mắt dán chặt vào An Noãn Noãn.
An Noãn Noãn ra sức trừng mắt nhìn Cố Bắc Thần ở phía sau, ánh mắt gì đấy!
Cố Bắc Thần nhếch khoé môi, cô gái này, đúng là rất thú vị, người nào đó cho rằng anh cực kì nhàm chán! Cùng cô đi đăng ký kết hôn, còn nhàm chán chơi đùa với cô, nhàm chán đến mức vô phương cứu chữa.
An Noãn Noãn trải chỗ ngủ cho Cố Bắc Thần trong lòng nói thầm, người này là đại thiếu gia đương nhiên không thèm loại con gái nhà nghèo như cô đâu, chỉ bằng tám khối cơ bụng kia cũng đủ khiến cho các tiểu thư nhà giàu ở Hải Thành chảy nước miếng rồi, quả nhiên là do cô suy nghĩ quá nhiều.
Người phụ nữ nào đó cúi đầu nhìn ngực của mình, hoàn hảo nha! Chẳng phải lúc trước khi yêu Lục Tĩnh Vũ, anh ta thường xuyên cười đùa quấn quýt muốn sờ cô sao! Không phải anh ta nói ngực của cô vừa tròn trịa lại cao ngất, chỉ cần nhìn thì liền chảy máu mũi sao...
Đột nhiên, sau lưng truyền đến một giọng nói trầm thấp mà êm dịu: "Noãn Noãn?"
Người phụ nữ nào đó sợ đến mức xém chút đã ngã xuống giường, bởi vì "chột dạ" mà mặt càng thêm đỏ, hung hăng nhìn người nào đó: "Làm sao vậy?"
Cố Bắc Thần: "Cắm điện máy sấy tóc giúp anh."
An Noãn Noãn cắm điện cho anh: "Ừ!"
Nhưng mà một giây sau cô liền hoảng loạn, Cố Bắc Thần vậy mà giơ chiếc quần lót tam giác màu đen trong tay lên, dùng máy sấy của cô để hong khô ư?
/1905
|