Chương 25: Kế hoạch đã xảy ra vấn đề
Từ Phượng Chi trừng mắt nhìn Vương Tranh: "Đã nhìn thấy người đó chưa?"
Vương Tranh suy nghĩ một chút: "Tôi cũng không nhìn rõ lắm, tôi chỉ nhìn một bên khuôn mặt của cô ấy, dáng người ... Ồ, đúng rồi, tôi nhìn thấy chứng minh thư của cô ấy, ảnh chụp chứng minh thư nhìn rất đơn thuần."
Từ Phượng Chi biết chị Liễu có một cháu gái đang học trung học cơ sở, vào cuối tuần và các kỳ nghỉ đông và hè cô bé thường đến bếp của Cố gia để giúp chị Liễu. Khi đó, cô ấy còn bé và trông rất xinh xắn. Nhưng quan trọng không phải là chuyện này, quan trọng là gia đình nhà họ Cố sao có thể lấy cháu của người giúp việc chứ, chuyện này sẽ khiến cho những gia đình khác và những người trong Hải Thành chê cười con trai bà mất?
Thực sự không hiểu nổi, làm sao con trai bà lại có thể quen biết được nhà đầu nhà họ Liễu và còn lấy được giấy chứng nhận kết hôn? Từ Phượng Chi nghĩ muốn vỡ đầu và không thể hiểu nổi.
Cô trừng mắt nhìn Vương Tranh “haha haha ~” cười lên hai tiếng: “đơn thuần? Hừ!.” Anh có biết cô gái đó là ai không? Nó rất đơn thuần sao, chỉ e rằng mới chỉ mười mấy tuổi đã nhắm vào vào vị trí thiếu phu nhân của Cố gia!
Từ Phượng Chi rời đi, và để lại lời nhắn cho Vương Tranh: "Nói với Thủ Trưởng của anh, tôi không đồng ý với cuộc hôn nhân này."
Khi Vương Tranh vào phòng, hai y tá đã sát trùng vết thương và bôi thuốc cho Cố Bắc Thần và dưới sự giám sát của bác sĩ. Cố Bắc Thần dựa vào chăn để gửi tin nhắn, trong mắt Vương Tranh, từ trước đến giờ Cố Bắc Thần sẽ không bao giờ gửi tin nhắn, đối với anh mà nói, gửi tin nhắn quá rắc rối, chi bằng gọi một cuộc điện thoại cho nhanh.
Sau khi An Noãn Noãn tan sở vài phút, cô đã lấy được tài liệu mình muốn, khi cô định gửi tài liệu cho giám đốc, điện thoại di động của cô lại rung lên và mở ra thì có một tin nhắn từ Cố Bắc Thần: "Sau khi tan sở, Đi taxi tới bệnh viện quân y. Số tầng và số phòng XXXX.”
An Noãn Noãn cầm lấy điện thoại di động sững sờ, bệnh viện, phòng bệnh nhân? Anh ấy có bị thương không? Đêm hôm đó anh phải đi là nhận lệnh một nhiệm vụ khẩn cấp cô chợt nghĩ đến Di thư ...
Lý Hân, trợ lý của tổng giám đốc gõ bàn làm việc: "An Noãn Noãn đến văn phòng tổng giám đốc Đường."
An Noãn Noãn vội vàng giấu điện thoại: "Ừm, được rồi."
An Noãn Noãn theo Lý Hân vào văn phòng tổng giám đốc: "Giám đốc Đường, tài liệu anh cần đã chuẩn bị xong."
Đường Thần đang ngồi sau một chiếc bàn lớn, nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính với vẻ mặt ảm đạm: "Ừ."
Sau khi được sự cho phép, An Noãn Noãn đặt tài liệu lên bàn của Đường Thần.
Đường Thần liền ngẩng đầu liếc nhìn An Noãn Noãn: "An Noãn Noãn, cô không biết tôi tìm cô là có chuyện gì sao?"
An Noãn Noãn không biết chuyện gì đã xảy ra, không phải kế hoạch này vào thứ hai mới cần dùng đến sao? Bây giờ cô ấy đã làm xong cũng chưa muộn mà! Cho nên vào lúc này, An Noãn Noãn mở to đôi mắt tròn nhìn chằm chằm Đường Thần mà không biết mình đã sai chỗ nào.
Đường Thần châm điếu thuốc hít vào rồi nhả ra một đám sương mù, có chút mơ hồ không rõ nói: "Lý Hân, đưa sổ kế hoạch cho cô ấy xem."
Lý Hân giao cho An Noãn Noãn một bản kế hoạch. Đó là một bản quảng cáo quy mô lớn đã được tiếp quản vào cuối tháng trước. Kế hoạch từ quá trình đến thực tế đều rất cụ thể, tất cả kế hoạch này đều do An Noãn Noãn làm hết. Không thông qua người thứ ba? Điều cốt yếu là đối tác rất hài lòng! Bây giờ lại xảy ra vấn đề gì thế?
An Noãn Noãn nhanh chóng mở nó ra nhìn vào những chỗ có vấn đề được khoanh bằng bút đỏ.
An Noãn Noãn nhướng mày cẩn thận nhìn lại ba lần, mới hướng nhìn Đường Thần và Lý Hân nói: "Đường Tổng, Trợ lý Lý, bản kế hoạch này này rõ ràng đã bị người khác động vào. Ban đầu không phải như thế này. Nó không phải là được Vương Tổng của công ty Vương Kiều thông qua và đã ký xác nhận sao.”
Đường Thần ra sức dập tàn thuốc vào gạt tàn, liếc nhìn An Noãn Noãn: "Chuyện này tôi không quan tâm, tôi chỉ quan tâm đến kết quả. Vấn đề bây giờ là Vương Kiều đã trả lại bản kế hoạch và yêu cầu chúng ta làm lại nó, nhưng hội nghị ra mắt sản phẩm mới của họ không thể thay đổi thời gian, địa điểm, dàn diễn viên và đoàn làm phim cũng như không thể thay đổi thời gian xuất bản quảng cáo trang bìa của tạp chí "Mystery". Nếu không, công ty chúng ta sẽ phải bồi thường vài trăm vạn tiền vi phạm hợp đồng."
/1905
|