Ông Xã Bá Đạo Rất Cưng Chiều Vợ

Chương 148: Chương 94.1

/997


Lúc ăn cơm, ông cụ Cố và Cố Hữu đều bị giữ lại, thức ăn lúc này đây đều là cô giúp việc nấu, bọn An Nhiên vây tại một chỗ, gần như xem ảnh chụp cả buổi chiều, cụ Phó thỉnh thoảng còn có thể lại đây nói vài câu.

“A đúng rồi, vài ngày nữa chính là sinh nhật của tiểu hồ ly rồi.” Ông cụ Cố đang uống canh bỗng nhiên mở miệng nói: “Ông nhớ rõ là mấy ngày trước năm mới thì phải?”

Đúng, mấy ngày nữa chính là sinh nhật của An Nhiên.

Sinh nhật của An Nhiên được chọn cùng ngày với Phó Quân Hoàng. An Nhiên là được Phó Quân Hoàng ôm trở về, Phó Quân Hoàng cũng không biết ngày sinh của cô rốt cuộc là ngày nào tháng nào, liền tự mình quyết định ngày sinh của cô cùng ngày với mình.

“Đúng vậy, còn có bốn ngày, đúng lúc trong kỳ nghỉ của Quân Hoàng.” Từ Tĩnh Ngưng cười tủm tỉm, thiệp mời bà đều đã gửi đi, còn nhà họ Cố bà chưa đưa qua, có lẽ ngày mai phải chính thức đưa qua mới được.

“Mấy ngày nữa thì tiểu hồ ly tròn mười tám tuổi rồi.” Cố Trường Thanh thở dài: “Lão già Phó, ông nói sao thời gian trôi qua nhanh như vậy chứ?” Tiểu hồ ly cũng mười tám tuổi rồi.

Cụ Phó liếc Cố Trường Thanh một cái, tiếp tục uống canh.

“Đúng rồi, anh, trong mấy ngày này anh phải nên…” Phó Quân Nghị vẫn chưa nói hết, chân đã bị Từ Tĩnh Ngưng giẫm lên, Phó Quân Nghị lập tức kêu đau: “Ui da! Mẹ, mẹ làm gì vậy?”

Vẻ mặt Từ Tĩnh Ngưng dịu dàng, nét mặt nhìn không ra chút sơ hở nào: “Ăn cơm thì ăn cơm, nói ít thôi.”

Tầm mắt Phó Quân Hoàng dừng ở trên người Từ Tĩnh Ngưng, trong con ngươi đen nhánh ẩn chứa một chút nghi ngờ: “Mẹ?”

Từ Tĩnh Ngưng cười khan vài tiếng, nhưng lén lút trừng mắt nhìn Phó Quân Nghị một cái.

Khi nhận thấy mẹ già nhà mình nhìn chằm chằm, bỗng nhiên Phó Quân Nghị nghĩ đến chuyện lúc trước chính mình suýt nữa lỡ miệng nói ra, bọn họ đều nói không thể nói với anh hai, nếu như anh tiết lộ rồi, có chuyện gì xảy ra, anh tuyệt đối sẽ bị cả nhà nhìn chằm chằm.

“Ha ha, ha ha, không có việc gì không có việc gì.” Sau khi Phó Quân Nghị cười khan vài tiếng, bắt đầu lùa cơm trong bát của mình.

Tầm mắt An Nhiên vẫn luôn dừng ở trên người Phó Quân Nghị, ánh mắt lập tức đảo qua trên mặt mất tự nhiên của người nhà họ Phó, dường như những người này lén gạt bọn họ cái gì đó.

“Mẹ, nếu như mẹ có chuyện gì muốn nói thì có thể nói thẳng với chúng con.” An Nhiên đặt bát đũa trong tay xuống, nhỏ giọng nói.

Từ Tĩnh Ngưng lại đạp Phó Quân Nghị một cái dưới bàn, nhưng vẻ mặt lại là một mảnh dịu dàng: “Mẹ có thể có chuyện gì chứ? Yên tâm đi, nếu như có việc, mẹ nhất định sẽ tìm


/997

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status