Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 196 - Bị Cắn Ngược Một Cái

/218


Mọi người đứng xem, nghe được lời nói của Lương Giai Giai ở một bên đều chán ghét nhìn chằm chằm An Cửu, bàn tán xôn xao.

Nữ: “Tôi nói là ai chứ, thì ra là vị đại tiểu thư của Tống gia kia, như vậy thì không có gì lạ. . . . . . Nhưng mà không phải đã nhiều năm rồi không có tin tức của cô ta sao?”

Nam: “Quả thật đã lâu rồi không có tin tức, gần đây mới nghe nói là từ nước ngoài trở về để tiếp quản Hoa Kiến.”

Nữ: “Bây giờ ngay bản thân Phó Thần Thương cũng khó bảo toàn, chắc là Tống Hưng Quốc đã tuyệt vọng đến nỗi thử đánh liều rồi! Hiển nhiên lại có thể đưa cả công ty cho một kẻ phá của như vậy, không biết ông ta nghĩ gì nữa…..”

Nam: “Ai biết được, chuyện của bọn họ lộn xộn lắm! Lúc đầu Phó Thần Thương rất tốt, tại sao lại nhúng tay vào Hoa Kiến cũng không phải là không ai biết hay sao? Là như vậy đó.”

Nữ: “Nhưng mà, như vậy thì thật sự là đại tiểu thư Tống gia hả? Mấy năm trước đã nhìn thấy một lần ở tiệc sinh nhật của Tống Hưng Quốc, hoàn toàn không phải bộ dạng như vậy đâu, tôi còn nhớ lúc đó cô ta và một cô bé gái quần áo lộn xộn chạy lung tung, thiếu chút nữa là làm cho Tống Hưng Quốc tức chết. Nếu như đây thật là cô ta, sự thay đổi này cũng lớn quá rồi…..”

Nam: “Ha ha, con gái 18 có đại biến nha, đâu có gì kỳ quái đâu, nhưng mà bản chất trong xương thì không thể thay đổi được, nếu không thì làm sao có thể câu được thiếu gia nhà họ Tiết vào tay chứ!”

Nữ: “Nghe ý tứ của Lương Giai Giai thì hình như cô ta đã ly dị rồi hả? Tôi rất tò mò không biết người đàn ông kết hôn với cô ta là ai, ánh mắt cũng thật kỳ lạ. . . . . .Thì thầm.”

. . . . . .

. . . . . .

Chu Tĩnh Di nhìn khóe mắt của Lương Giai Giai đầy ắp nước mắt, quả thật vẫn rất yêu thương cô ta: “An Cửu, mặc kệ cho đến cùng là con và Tiết Hạo có phải thật sự thích nhau hay không, nhưng dù sao thì cậu ta cũng đã trở thành em rể của con rồi, không biết có lý do gì, bây giờ con cũng không thể sáp lại gần cậu ta đâu!”

Nghe đến đó, rốt cuộc thì An Cửu cũng đập xuống bàn một cái, làm gãy cái ly nhỏ cổ cao: “Đã nói đủ chưa? Tôi dụ dỗ anh ta? Bà nhìn thấy tôi cưỡng hôn anh ta hay là ôm chặt anh ta hả? Có bản lãnh thì bắt gian tại giường rồi hãy chất vấn tôi!”

“An Cửu, con đừng như vậy có được không? Mẹ biết mẹ thực sự có lỗi với con, nhưng mà Giai Giai vô tội, mẹ đã nói sẽ giới thiệu giúp con một người đàn ông tốt. . . . . .”

Lương Giai Giai và Chu Tĩnh Di, một người thì náo loạn, một người thì để cho An Cửu giữ vững tội danh này, hoàn toàn không để cho người ta cơ hội nói chuyện. Tiết Hạo không ngờ tới mọi chuyện sẽ biến thành như vậy, gấp gáp đến nỗi xoay vòng vòng, đang muốn cố gắng giải thích rõ ràng, thì nghe được một giọng nói đàn ông trầm thấp từ phía trước truyền đến——.

“Không phiền lo lắng.”

Trong một nhà hàng cao cấp như vậy, toàn thân Phó Thần Thương lại mặc một bộ quần áo thoải mái ở nhà, nhưng vẫn cao quý ưu nhã giống như một vị vua đang đi tra xét lãnh địa của mình, thong thả ung dung bước tới, từ phía sau khoác tay lên vai An Cửu, cúi người sát tới gần: “Thật là náo nhiệt, đang nói chuyện gì mà vui vậy?”

“Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi vui vẻ vậy?” An Cửu trợn trắng mắt: “Sao anh lại tới đây?”

“Không phải đã nói là tan việc đến đón em sao? Chuyện buổi sáng là do anh không đúng, anh không nên cố tình gây sự, đừng có tức giận nữa có được không? Anh nấu món ăn mà em thích. . . . . .”

Một nam một nữ ở bàn bên cạnh đều nghẹn họng, chỉ có thể nhìn trân trối Phó Thần Thương đột nhiên xuất hiện, còn lấy một bộ dáng hết sức thân mật khoác tay lên vai của An Cửu.

Người đàn ông trợn to đôi mắt đầy kinh ngạc: “Đây không phải là Phó Thần Thương sao?”

“Hình như là. . . . . . Gặp quỷ rồi, nhưng không phải anh ta đang ở trong bệnh viện sao? Tại sao lại xuất hiện ở đây? Còn có quan hệ với Tống An Cửu nữa hả?”

Hai người thì đang hoảng hốt lo lắng, còn Lương Giai Giai ở một bên sau khi nhìn thấy Phó Thần Thương thì cả người cũng bị hấp dẫn, ánh mắt hoàn toàn đặt trên người của anh, trừng mắt nhìn An Cửu đầy căm ghét, sau đó vội vàng ân cần bước về phía trước: “Phó đại ca, Phó đại ca, chân của anh không sao chứ? Làm em lo lắng muốn chết!”

Tiếng ‘Phó đại ca’ này không thể nghi ngờ đã có thể xác định cho những người vẫn còn đang mơ hồ suy đoán về thân phận của Phó


/218

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status