Ông Xã Cầm Thú Không Đáng Tin

Chương 92 - Chương 92

/218


“Mày, nói, cái, gì?”

Vẻ mặt của Phó Thần Thương lập tức khiến cho lão Tôn hối hận, cuối cùng cũng hiểu vì sao đại ca và đồng bạn kiên quyết không nói.

Nếu không nói, còn có đường sống, nói, sẽ phải chết không thể nghi ngờ!

“Thật, thật… Là thật! Nhưng không phải bọn tôi làm! Là do chính cô ta tự kích bom nổ! Thật sự không có quan hệ với bọn tôi! Đừng đánh!” Lão Tôn uổng công phí sức muốn xoay chuyển cục diện.

Lục Chu vội vàng lên tiếng với thuộc hạ: “Thất thần cái gì? Còn không nhanh chóng đi vào tìm?”

Lửa đã cháy sạch gần xong, lúc này có người đi vào cũng không nguy hiểm, nhưng nếu bên trong thật sự có người, lqd nhất định là lành ít dữ nhiều.

Tất cả mọi người đều khẩn trương chờ kết quả.

Trong lòng Lục Chu ưu tư, bởi vì vẻ mặt Phó Thần Thương bình tĩnh có chút quỷ dị.

Đã chết…

Tự mình kích bom nổ chết…

Phó Thần Thương đã không nhớ có biết bao nhiêu lần cô phá phán đoán của bản thân, để cho anh tính sai hết lần này đến lần khác.

Cô lải nhải dính lấy anh, quấn lấy anh, cô ngang ngược không hiểu chuyện chỉ đông đi tây, cô lười biếng, ăn toàn đồ ăn vặt không vệ sinh nói mãi không sửa…

Cô không hiểu chuyện, không nghe lời, không ôn nhu, không đúng mực, anh lại hết lần này đến lần này dễ dàng tha thứ, là vì đại cục, vì cổ phần công ty nên… Nhẫn nhục gánh vác?

Nhưng mà, giờ phút này trong đầu anh đầy rẫy những hình ảnh của cô, tính tình trẻ con làm nũng chơi xấu, thậm chí tranh luận với anh, trên cổ vẫn còn lưu lại nhiệt độ cô vui mừng ôm lấy, bên tai vẫn còn có thể nghe thấy tiếng cô nói: “Phó Thần Thương, chưa từng có ai đối tốt với tôi như vậy…”

Toàn bộ đều là tật xấu khiến anh đau đầu, tất cả những biểu hiện nhỏ bé khiến cho anh mềm lòng…

Khi nhận ra rằng những điều này sẽ không có nơi nào có thể tìm thấy…

“Đại ca?” Lục Chu nhìn biểu hiện của anh càng ngày càng không bình thường, vô cùng cẩn thẩn gọi một tiếng.

Phó Thần Thương giống như giật mình tỉnh giấc, ánh mắt tối sầm mới vừa rồi tan thành mây khói, chỉ còn có sát phạt quyết đoán.

“Chết phải thấy người, sống phải thấy xác.”

Năm phút sau, nhận được tin bên trong không có tìm thấy thi thể nào, lúc này tinh thần của mọi người mới được thả lỏng.

Lão Tôn lúc này lại nói nhỏ: “Còn không phải bị nổ tan nát rồi…”

Mới vừa nói xong liền nhìn thấy Phó Thần Thương bước từng bước lại gần, lão Tôn sợ hãi thiếu chút nữa tè ra quần, hận không thể tự tát bản thân vài cái, cà lăm còn muốn nói


/218

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status