Không chỉ đổi giá mà thậm chí còn bước vào một tầm cao mới.
Cũng coi như, tiền của Đan Nghi đã gần như tăng lên gấp đôi rồi.
Cô đầu tư tất cả là 600 vạn, giờ trong tài khoản đã có gần 1000 vạn rồi.
Đan Nghi cong môi cười, rút ra 600 vạn.
Cô không tham lam, và cũng hiểu rõ việc phải biết thu tay đúng lúc.
Rút ra 600 vạn, vừa hay dùng dể đầu tư vào loạt thiết kế của mẹ cô, cố gắng để sớm ngày cho những mẫu thiết kế ấy ra mắt công chúng.
Số còn lại là tiền lãi thì để lại để tiếp tục đầu tư.
Nghỉ ngơi một ngày, Đan Nghi biết là bản thân không được phép lười nữa.
Quan trọng nhất là, cô cần đến trường để còn xem kịch hay nữa.
Không phải Trần Mỹ Tâm đã bán những chiếc vòng giả ấy trong hai ngày rồi ư, cũng đã đến lúc bạo phát rồi.
Trần Hải Minh về lại thư phòng của mình, phát hiện những chiếc vòng thật trong két đã biến mất, nhưng lại tra không ra là ai đã lấy.
Trần Hải Minh vì thường gặp, nói chuyện với Trần Mỹ Tâm ở trong thư phòng nên không cho người lắp đặt camera giám sát ở đây để tránh không bị bại lộ.
Ông ta đang cho người điều tra xem ai đã vào thư phòng của mình.
Trần Mỹ Tâm vốn dĩ có lưu lại dấu vân tay trên két sắt, nhưng lát sau Lục Thiên đến thì đã xóa sạch sẽ không còn dấu vết gì nữa.
Ngày này, Trần Mỹ Tâm và Đan Nghi đều đến trường.
Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương đều học ở lớp dự bị, những năm trung học thì Điền Nhĩ Phương đều học ở Hành Châu nên quen biết rộng hơn Trần Mỹ Tâm.
Hôm qua cô ta đã giúp Trần Mỹ Tâm bán được hẳn mấy chiếc vòng.
Đang học, chỉ thấy một người phụ nữ trang điểm rất đậm từ ngoài bước vào trong lớp rồi lao luôn đến trước mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương.
Hai chiếc vòng tay bay thẳng vào mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương.
- Cho các người bán đồ giả này, bán đồ giả này!
Người phụ nữ này vung tay tát rất mạnh vào mắt hai người họ.
Thầy giáo thấy vậy thì không khỏi tức giận:
- Bà là ai mà dám xông vào trong trường hành hung học sinh hả?
- Tôi hành hung? Đó là do bọn chúng thích gọi đòn.
Người phụ nữ trang điểm lòe loẹt đó gào lên.
- Hôm qua, con trai tôi đã mua hai chiếc vòng ngọc từ chỗ họ, đem về tôi mới mang ra tiệm kiểm tra thì biết đâu hoàn toàn là đồ giả, còn không đáng một, hai nghìn đồng, ấy vậy mà chúng đòi của con tôi tận 4 vạn? Chúng coi con tôi là đồ ngốc dễ lừa tiền vậy sao hả?
Người phụ nữ này là vợ của một tỉ phú chân đất, bản thân vốn rất thích đeo đồ trang sức ngọc ngà châu báu, trên người giờ cũng đang đeo hàng tá đồ như vậy.
Hôm qua, con trai bà ta lấy đi hẳn mấy vạn, nói là giúp bà ta mua món hời.
Tối qua bà ta đeo chiếc vòng mới đi đánh bài, ai dè lại bị mọi người xung quanh chế giễu vì đeo đồ giả.
Vậy thì sao bà ta lại có thể không tức cho được?
Nhịn cả một buổi tối, đến hôm nay bà ta mang chiếc vòng đến tiệm trang sức kiểm tra thì quả nhiên được nói cho biết đây là món đồ giả mạo, chẳng đáng tiền, vậy là bà ta lập tức lao đến đây.
Con trai bà ta cũng hoảng nên lập tức chỉ mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương cho bà ta biết.
Bị một vố mất mặt với đám người trong giới, trong lòng vô cùng giận dữ cần phải được phát tiết nên vừa xuất hiện đã thưởng cho hai người họ mỗi người một bạt tai.
Nghe đến đây,vị giáo viên nói:
- Bất kể là phát sinh chuyện gì chăng nữa, nhưng giờ đang là giờ học, bà không thể làm ảnh hưởng đến buổi học của chúng tôi. Mời bà ra ngoài, hết giờ học sẽ giải quyết sau.
- Gì mà hết giờ học mới giải quyết?Lẽ nào trường các người muốn bao che cho chúng, cho phép chúng công khai bán đồ ở trong trường như này?
Người đàn bà gào lên, không phục.
Vẫn nói tú tài gặp quân binh, có lí cũng chẳng cãi nổi, vị giáo viên này cũng chẳng ngoại lệ.....
Cũng coi như, tiền của Đan Nghi đã gần như tăng lên gấp đôi rồi.
Cô đầu tư tất cả là 600 vạn, giờ trong tài khoản đã có gần 1000 vạn rồi.
Đan Nghi cong môi cười, rút ra 600 vạn.
Cô không tham lam, và cũng hiểu rõ việc phải biết thu tay đúng lúc.
Rút ra 600 vạn, vừa hay dùng dể đầu tư vào loạt thiết kế của mẹ cô, cố gắng để sớm ngày cho những mẫu thiết kế ấy ra mắt công chúng.
Số còn lại là tiền lãi thì để lại để tiếp tục đầu tư.
Nghỉ ngơi một ngày, Đan Nghi biết là bản thân không được phép lười nữa.
Quan trọng nhất là, cô cần đến trường để còn xem kịch hay nữa.
Không phải Trần Mỹ Tâm đã bán những chiếc vòng giả ấy trong hai ngày rồi ư, cũng đã đến lúc bạo phát rồi.
Trần Hải Minh về lại thư phòng của mình, phát hiện những chiếc vòng thật trong két đã biến mất, nhưng lại tra không ra là ai đã lấy.
Trần Hải Minh vì thường gặp, nói chuyện với Trần Mỹ Tâm ở trong thư phòng nên không cho người lắp đặt camera giám sát ở đây để tránh không bị bại lộ.
Ông ta đang cho người điều tra xem ai đã vào thư phòng của mình.
Trần Mỹ Tâm vốn dĩ có lưu lại dấu vân tay trên két sắt, nhưng lát sau Lục Thiên đến thì đã xóa sạch sẽ không còn dấu vết gì nữa.
Ngày này, Trần Mỹ Tâm và Đan Nghi đều đến trường.
Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương đều học ở lớp dự bị, những năm trung học thì Điền Nhĩ Phương đều học ở Hành Châu nên quen biết rộng hơn Trần Mỹ Tâm.
Hôm qua cô ta đã giúp Trần Mỹ Tâm bán được hẳn mấy chiếc vòng.
Đang học, chỉ thấy một người phụ nữ trang điểm rất đậm từ ngoài bước vào trong lớp rồi lao luôn đến trước mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương.
Hai chiếc vòng tay bay thẳng vào mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương.
- Cho các người bán đồ giả này, bán đồ giả này!
Người phụ nữ này vung tay tát rất mạnh vào mắt hai người họ.
Thầy giáo thấy vậy thì không khỏi tức giận:
- Bà là ai mà dám xông vào trong trường hành hung học sinh hả?
- Tôi hành hung? Đó là do bọn chúng thích gọi đòn.
Người phụ nữ trang điểm lòe loẹt đó gào lên.
- Hôm qua, con trai tôi đã mua hai chiếc vòng ngọc từ chỗ họ, đem về tôi mới mang ra tiệm kiểm tra thì biết đâu hoàn toàn là đồ giả, còn không đáng một, hai nghìn đồng, ấy vậy mà chúng đòi của con tôi tận 4 vạn? Chúng coi con tôi là đồ ngốc dễ lừa tiền vậy sao hả?
Người phụ nữ này là vợ của một tỉ phú chân đất, bản thân vốn rất thích đeo đồ trang sức ngọc ngà châu báu, trên người giờ cũng đang đeo hàng tá đồ như vậy.
Hôm qua, con trai bà ta lấy đi hẳn mấy vạn, nói là giúp bà ta mua món hời.
Tối qua bà ta đeo chiếc vòng mới đi đánh bài, ai dè lại bị mọi người xung quanh chế giễu vì đeo đồ giả.
Vậy thì sao bà ta lại có thể không tức cho được?
Nhịn cả một buổi tối, đến hôm nay bà ta mang chiếc vòng đến tiệm trang sức kiểm tra thì quả nhiên được nói cho biết đây là món đồ giả mạo, chẳng đáng tiền, vậy là bà ta lập tức lao đến đây.
Con trai bà ta cũng hoảng nên lập tức chỉ mặt Trần Mỹ Tâm và Điền Nhĩ Phương cho bà ta biết.
Bị một vố mất mặt với đám người trong giới, trong lòng vô cùng giận dữ cần phải được phát tiết nên vừa xuất hiện đã thưởng cho hai người họ mỗi người một bạt tai.
Nghe đến đây,vị giáo viên nói:
- Bất kể là phát sinh chuyện gì chăng nữa, nhưng giờ đang là giờ học, bà không thể làm ảnh hưởng đến buổi học của chúng tôi. Mời bà ra ngoài, hết giờ học sẽ giải quyết sau.
- Gì mà hết giờ học mới giải quyết?Lẽ nào trường các người muốn bao che cho chúng, cho phép chúng công khai bán đồ ở trong trường như này?
Người đàn bà gào lên, không phục.
Vẫn nói tú tài gặp quân binh, có lí cũng chẳng cãi nổi, vị giáo viên này cũng chẳng ngoại lệ.....
/263
|