Chương 11: Ngủ cùng A Thâm khiến cô rất đắc ý?
Edit: Moon Moon
"Quan hệ giữa cô và A Thâm thế nào, người trong nhà đều rõ." Khâu Xảo Vân lẳng lặng nhìn Hạ Sơ Lễ, dường như bà ta vừa mới nghe được chuyện gì buồn cười vô cùng: “Dù nói thế nào, thì tôi cũng đáng tuổi bậc cha chú của cô, cô nói chuyện bằng giọng điệu này, còn cảm thấy bản thân mình không có vấn đề gì? Cô không sợ ném hết mặt mũi nhà họ Hạ, cũng không sợ ném luôn mặt mũi của mẹ chồng cô sao?"
Bỗng nhiên kéo mẹ của Phó Cận Thâm là Mục Văn Quân vào, Hạ Sơ Lễ hơi cong khóe môi, cô không cần đoán cũng biết, người mẹ chồng này của cô tám chín phần là luôn giữ thái độ bàng quan, hiện giờ Khâu Xảo Vân cố ý chọc giận cô mới nói như vậy.
Không hòa hợp được với tất cả những người phụ nữ ở nhà họ Phó, Hạ Sơ Lễ biết mình lại bị lôi ra làm vũ khí sử dụng, trước kia là cô quá ngây thơ, ảo tưởng có thể làm cho mấy người phụ nữ này thay đổi cách nhìn về mình.
Thậm chí cô còn có cái suy nghĩ buồn cười rằng, nếu như ngay cả bọn họ cũng thay đổi cách nhìn về cô, thì có khi nào Phó Cận Thâm cũng thấy được sự nỗ lực và cố gắng của cô hay không?
"Em làm việc đường đường chính chính, làm sao nói chuyện mất mặt được?" Hạ Sơ Lễ cười vô tội nhìn Khâu Xảo Vân: “Nếu chị cũng đã biết A Thâm sẽ không bênh vực em, vậy thì chị đến hỏi anh ấy đi, em không thẹn với lòng mình, ngược lại là chị đấy chị hai, có khi Ngôn Mặc nhà chị sắp gặp nạn tới nơi rồi."
Bỗng nhiên nhắc tới con trai bảo bối, nhất thời Khâu Xảo Vân còn chưa hiểu là chuyện gì xảy ra.
"Tối hôm qua, phòng của em và A Thâm bị sắp xếp cho ở gần nhau, sau đó, trong lúc lúc ý thức mơ hồ lại ở chung một chỗ, trong chuyện này hình như còn có công lao của Phó Ngôn Mặc nữa đấy." Hạ Sơ Lễ cười mà như không cười, nói.
Không riêng gì Khâu Xảo Vân, ngay cả Mục Văn Quân nãy giờ không lộ mặt cũng cảm thấy kinh hãi.
Phó Cận Thâm lại qua đêm cùng với người phụ nữ này?
Mà lại còn vì Phó Ngôn Mặc?
"Cô đừng nói bậy! Bớt ở đó ngậm máu phun người! Lại lôi cả loại chuyện này ra nói, cô còn biết xấu hổ hay không?" Khâu Xảo Vân tức giận đến mặt đỏ rần, mặc dù cô ta khó chịu Mục Văn Quân, nhưng cũng không muốn đắc tội bà ta: “Tôi biết rồi, nhất định là chính cô gài bẫy A Thâm! Đạt được mục đích rồi liền đổ lỗi cho Ngôn Mặc? Làm sao trên đời lại có dạng người đê tiện như cô chứ!"
"Ngủ cùng với A Thâm rồi nên cô rất đắc ý đúng không? Hận không thể để tất cả mọi người trong nhà này đều biết?" Khâu Xảo Vân gào lên một cái, lại nhìn Hạ Sơ Lễ da mặt dày mà than thở!
Bất kể như thế nào thì chuyện này cũng đã xác nhận Hạ Sơ Lễ và Phó Cận Thâm đã trở thành vợ chồng thực sự, Mục Văn Quân tức giận đến lá gan cũng đau, bà ta chán ghét cô con dâu điêu ngoa không có lễ phép này, hận không thể khiến cho cô cút khỏi đây sớm một chút.
Bây giờ cô lại còn chiếm tiện nghi của con trai bà ta?
Dơ bẩn!
Bỉ ổi!
"Không phải là A Thâm tự quyết định, thì vì sao mà tôi trở về, mà hai người bọn họ lại không, trong lòng chị còn không rõ sao?" Hạ Sơ Lễ mỉm cười, trong mắt không hề có vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Phó Ngôn Mặc bị Phó Cận Thâm xử lý cũng không phải là chuyện lần một lần hai, mỗi lần đều khiến Khâu Xảo Vân đau lòng muốn chết, nghe đến đây, bà ta tức giận đến mức cả người run rẩy, gần như đứng không yên.
Khổ một nỗi là ở trong nhà này, Phó Cận Thâm có quyền quyết định tuyệt đối, dù bà ta có bất mãn thì cũng không thể nói cái gì.
Nghĩ đến chuyện gì đó, Khâu Xảo Vân thuận thế nhũn chân ra, giả vờ giả vịt lăn xuống khỏi mấy bậc thang cuối cùng.
"A... Đau! Đau quá! Sơ Lễ, tại sao cô lại đối xử với tôi như vậy?" Khâu Xảo Vân chịu đựng cơn đau, nằm rạp trên mặt đất, chống nửa thân trên lên, mạnh mẽ trách móc Hạ Sơ Lễ: "Cô đẩy tôi cũng được! Nhưng cô không thể vu khống cho Ngôn Mặc nhà tôi! Tôi đối xử với cô không tốt chỗ nào mà cô lại muốn hại tôi như vậy!"
Khâu Xảo Vân lập tức làm cho to chuyện, khiến không ít người hầu trong nhà đều tò mò chạy lại vây quanh xem.
Người hầu Khâu Xảo Vân mang từ nhà mẹ đẻ cũng chạy tới, hét về phía Hạ Sơ Lễ một tiếng, làm bộ muốn nhào tới liều mạng với cô!
/960
|