Chương 24: Công chúa nhỏ của nhà họ Cố
Edit: Moon Moon
Lúc đầu Đường Tử Tiêu định cười cùng mọi người, ai ngờ vừa quay đầu đã đối diện với đôi con ngươi lạnh lẽo của Phó Cận Thâm, vội vàng thu lại ý cười vừa rồi.
Ồ, ông tướng này đang rất không vui!
"Mấy người rảnh rỗi đi nói mấy chuyện này làm gì? Một lũ nhàm chán!" Đường Tử Tiêu nghiêm mặt thu dọn hiện trường, sợ mấy tên này không có mắt, tiếp tục giẫm phải mìn của Phó Cận Thâm.
Ai ngờ, ngược lại thì Phó Cận Thâm lại vẫn luôn lãnh đạm, coi như không liên quan gì đến mình.
Dù sao thì, từ trước đến nay cô chủ nhà họ Hạ "tiếng xấu đồn xa" kia đều là đối tượng bàn luận của bọn họ, lấy việc trào phúng cô làm niềm vui giải sầu.
"Sao mà nhàm chán? Trước đây không phải cậu Đường cũng thích ngồi cùng một chỗ chém gió với bọn tôi sao!" Đám bạn xấu của Đường Tử Tiêu vẫn còn đùa rất vui.
"Tôi cứ nghĩ cô chủ nhà giàu chuyên lăn lộn ở hộp đêm này sẽ có kỹ thuật không tệ, bản thân dù tốt hay xấu cũng có chút mị lực, ai ngờ lại còn phải dựa vào việc bỏ thuốc!"
"Đúng rồi! Tôi mà là tổng giám đốc Phó thì tôi cũng thấy chướng mắt! Có loại vợ như này thì phải tranh thủ thời gian mà ly hôn sớm!"
"Tôi thấy cô ta và cậu hai cũng thân lắm, thường xuyên tới một hộp đêm, nói không chừng..."
Bọn họ còn muốn nói tiếp, lại thấy Tư Khuynh Vũ nhắc nhở: "Được rồi, đừng nói nữa."
Đám người nhìn lại, hóa ra là công chúa nhỏ của nhà họ Cố tới.
Cố Vãn Tình vẫn mặc một bộ váy trắng như thường lệ, lúc nào trông cũng sạch sẽ lại tươi đẹp, cho dù xuất hiện ở một nơi như này cũng không khiến người ta cảm thấy cô có cái gì không tốt.
Cô không hợp với nơi này, nhưng lại khiến người ta không kiềm chế được, bị cô hấp dẫn.
Người tới hộp đêm tự nhiên là những kẻ đi tìm sự kích thích, công chúa nhỏ của nhà họ Cố xuất hiện ở đây, mọi người chỉ sẽ cảm thấy là cô bị ép tới đây.
"Chào buổi tối." Cố Vãn Tình dịu dàng cười cười, có không ít người ở đây đều là gương mặt lạ, nhưng Tư Khuynh Vũ và Đường Tử Tiêu cô vẫn nhận ra: “Anh Tử tiêu, anh Khuynh Vũ, các anh cũng ở đây sao."
Trong lúc nói chuyện, Bạch Chỉ Nghiên cẩn thận từng li từng tí đi từ bên ngoài vào, sợ Phó Cận Thâm sẽ đuổi cô ta cút ngay ra ngoài, cô ta thật sự rất sợ người này.
Nếu như không phải ba của cô ta tự mình đi tìm Phó Cận Thâm xin lỗi, thì hiện giờ cô ta vẫn còn ngồi chồm hỗm ở trong đồn cảnh sát mà chờ!
Bạch Chỉ Nghiên vừa ra ngoài đã lập tức gọi cho Cố Vãn Tình, Cố Vãn Tình không nói hai lời đã đưa cô ta đến đây.
Chỉ là, cô ta cảm thấy không khí ở nơi này không được bình thường lắm thì phải?
"Anh Thâm, anh lại bị anh Tử Tiêu lôi ra đây rồi?" Cố Vãn Tình cười cười rồi ngồi xuống bên cạnh Phó Cận Thâm, cô gái trẻ tuổi mới vừa rồi ngồi đó bị khí chất của cô đẩy lên bàn cân so sánh, trong nháy mắt đã thấy là so không bằng người ta.
Cô gái ngước mắt nhìn một cái, không riêng gì Tư Khuynh Vũ, ngay cả trong mắt nhóm người Đường Tử Tiêu cũng chứa rất nhiều tình cảm yêu quý Cố Vãn Tình, dường như người này chính là báu vật đáng để tất cả người trong thiên hạ nâng niu trong lòng bàn tay.
Hâm mộ thì hâm mộ, nhưng cô gái kia lại không có một chút hảo cảm nào với Cố Vãn Tình.
Đại khái trên người cô có tất cả những gì tốt đẹp mà phái nữ đều hướng tới, căn bản sẽ nhịn không được mà sinh ra tâm tình ghen tị.
"Ừm." Phó Cận Thâm lạnh nhạt đáp lười: “Muộn như vậy rồi em tới đây làm gì?"
Cố Vãn Tình cũng không sợ Phó Cận Thâm làm mặt lạnh, vẻ mặt vẫn tươi cười như hoa: "Em không thể đi cùng các anh sao? Em chỉ muốn hiểu rõ hơn nhóm các anh thôi, em đã mười chín tuổi rồi đấy, không còn là trẻ ocn nữa đâu! Sơ Lễ và em không chênh lệch nhiều, mà cô ấy đã kết hôn lâu như vậy rồi!"
Lời nói của Cố Vãn Tình rất tự nhiên nâng Hạ Sơ Lễ lên, không ít người đều cảm thấy hơi kinh ngạc, thế mới biết hóa ra công chúa nhỏ này và cái người nhà họ Hạ kia trạc tuổi nhau.
Thế nhưng cách ăn mặc bình thường của Hạ Sơ Lễ, hoàn toàn không giống như là thiếu nữ chút nào!
/960
|