Chương 20: Cảm thấy cô rất không dễ chọc
Cả người Hạ Thành Võ cảm thấy choáng váng, mắt thấy ông sắp ngất xỉu……
“Cha ——” Hạ Trí sợ tới mức trong nháy mắt nhào lên đỡ được ông.
Sắc mặt Hạ Thành Võ rất kém, rất dễ nhận thấy ra ông đang bị bệnh.
Hạ Tinh Hà vội tiến lên kiểm tra tình trạng của ông, cô dặn Hạ Trí, “Nhanh gọi xe cứu thương.”
“Vâng!” Giọng của Hạ Trí run rẩy, lúc cậu còn đang lấy di động gọi cấp cứu, Hạ Tinh Hà đã làm cấp cứu cho Hạ Thành Võ rồi.
Cô biết cũng không nhiều lắm, chỉ có thể để ông nằm thẳng ở trên sô pha, dùng hết sức giúp hô hấp của ông thông thuận.
Chủ nhà và mọi người chung quanh đều bị dọa sợ.
Đám người đến náo nhiệt cũng không dám nhìn, chỉ sợ Hạ Thành Võ bị gì đó, bọn họ sẽ bị liên lụy, cho nên cả đám người đều chuồn đi cả.
“Việc này không liên quan đến chúng tôi, là ông ta tự té xỉu, không liên quan đến tôi.” Chủ nhà cũng định chuồn luôn.
Hạ Tinh Hà đột nhiên ngẩng đầu nhìn chằm chằm người nọ, ánh mắt cô sắc bén lạnh lùng, vô hình khiến cho người ta bị một loại khí thế mạnh mẽ trấn áp.
Chủ nhà sợ tới mức càng thêm chột dạ, “Đã nói không liên quan đến tôi rồi mà, cô đừng mơ tưởng ăn vạ được tôi!”
“Bây giờ nếu anh dám đi, món nợ này nhất định sẽ tính ở trên đầu anh. Không tin cứ chờ xem.” Hạ Tinh Hà nhàn nhạt uy hiếp, khiến cho người ta có một loại cảm giác cô còn chưa giận mà đã khiến người ta phải sợ sệt.
Chủ nhà còn muốn giảo biện gì đó, nhưng Hạ Tinh Hà đã không thèm để ý đến anh ta nữa.
Mà anh ta cũng đứng nguyên tại chỗ, đúng là không dám đi thật……
Xe cứu thương rất nhanh đã tới, lúc Hạ Thành Võ được đưa lên xe, Hạ Tinh Hà đi từng bước về phía chủ nhà.
Chủ nhà nhìn cô thấy không cao lắm, còn có chút mong manh yếu đuối của phụ nữ nhưng lại cảm thấy cô rất không dễ chọc.
Anh ta thấy là lạ, một người phụ nữ yếu ớt đến nỗi một tay anh ta có thể bóp chết, sao lại khiến anh ta có cảm giác cô ấy rất không dễ chọc đây?
Chủ nhà đang muốn hù dọa cô, Hạ Tinh Hà đột nhiên nhàn nhạt mở miệng, “Ai là người sai khiến anh?”
“Cái gì?” Chủ nhà sửng sốt.
Hạ Tinh Hà cũng không phí lời với anh ta, “Nói ra người sai khiến anh, chuyện lần này liền không liên quan đến anh. Bằng không chú của tôi có mệnh hệ gì, chúng ta sẽ gặp nhau trên tòa.”
Người phụ nữ này, cô không phải đang nói giỡn.
Mỗi một câu cô nói đều nghiêm túc, không phải đang cố ý hù dọa anh ta.
Trực giác của chủ nhà nói cho anh ta biết, anh ta tốt nhất vẫn nên nói thật, đừng ôm phiền phức cho mình mới là sáng suốt.
Tuy rằng người nọ bảo anh ta đừng tiết lộ, nhưng rõ ràng Hạ Tinh Hà đã biết.
Vì dấu diếm chút chuyện này, tự đưa mình vào phiền phức là việc không đáng.
Chủ nhà trực tiếp nói: “Là một người phụ nữ, bà ta cho tôi một số tiền, muốn tôi đuổi các người đi, tôi chỉ biết bà ta họ Ngô.”
Ngô Dung!
Đáy mắt Hạ Tinh Hà sắc bén, người phụ nữ kia, cô còn chưa đi tìm bà ta tính sổ, bà ta liền mò đến tận cửa.
Nếu bà ta đã muốn tìm chết, cô liền thành toàn cho bà ta!
Hạ Tinh Hà xoay người đi theo lên xe, thấy cô đi rồi, chủ nhà thở phào nhẹ nhõm một hơi.
…… ……
Tới bệnh viện, Hạ Tinh Hà và Hạ Trí mới biết được, hai ngày trước Hạ Thành Võ không đến lọc máu.
Nhưng ông lại lừa bọn họ nói, ông đã đi lọc máu rồi.
Hạ Thành Võ cầm tiền tiết kiệm, chữa bệnh cho Hạ Tinh Hà.
Ông không lọc máu, sức khỏe vốn dĩ đã không tốt lại càng khiến bệnh tình của ông thêm nghiêm trọng, hơi bất cẩn liền phải đi cấp cứu.
Bác sĩ nghiêm túc nói chuyện với hai người họ, “Người bệnh tuy tạm thời không có nguy hiểm tính mạng, nhưng tình trạng của ông ấy không thể tiếp tục kéo dài nữa. Cần phải nhanh chóng thay thận, vừa hay hiện tại có thận phù hợp, nếu các vị đồng ý, ngày mai liền sắp xếp phẫu thuật luôn.”
Tâm trạng của Hạ Trí rối bời, hỏi, “Bác sĩ, thay thận cần bao nhiêu tiền?”
…….
/994
|