Chương 1.1: Tôi muốn ly hôn
"Tớ muốn ly hôn."
Úc Nhan nói.
"…"
"Trần Khả Khả, lần này tớ thật sự muốn ly hôn, tớ cũng đã chuẩn bị xong đơn ly hôn rồi.”
"Đơn ly hôn sao?"
"Đúng vậy."
Trần Khả Khả ngạc nhiên nói: "Úc Nhan, cậu quyết tâm thật ly hôn thật sao?"
Úc Nhan nhấp một ngụm cà phê, nói: "Lần này tớ quyết tâm ly hôn thật, tớ đã chuẩn bị xong rồi, chỉ chờ đến lúc ngả bài thôi."
"Vậy trong nhà phải làm sao? Không nói đến nhà họ Tiêu, cha mẹ cậu cũng sẽ không đồng ý đâu!"
Úc Nhan cười khổ một chút: "Trước tiên phải giấu diếm họ trước, ly hôn xong rồi nói sau, bằng không tớ sợ tớ sẽ do dự mất.”
TV trong quán cà phê giống như biết được câu chuyện của bọn họ, phát ra tin tức giải trí mới nhất: “Đạo diễn thiên tài Tiêu Uẩn dựa vào bộ phim điện ảnh thứ hai ‘Đại hiệp’ lấy được giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất. Ngoài ra, ‘Đại hiệp’ ra mắt còn lấy được nam diễn viên xuất sắc nhất, nam phụ xuất sắc nhất, nhạc phim xuất sắc nhất cộng với bảy giải thưởng lớn khác. Tương lai rộng mở!”
[Đoàn phim ‘Đại hiệp’ liên hoan tại khách sạn, Tiêu Uẩn say mèm cần người khác dìu đỡ…]
[Nữ diễn viên Tuyết Nhi đóng ‘Đại hiệp’ chủ động hôn, say rượu ngã vào lòng Tiêu Uẩn, người đẹp yêu thương nhung nhớ…]
[Theo Tiêu Uẩn tiết lộ, bộ phim tiếp theo đã tiến vào bắt đầu giai đoạn chuẩn bị quay…]
Chồng của Úc Nhan không phải ai khác chính là người đàn ông được người đẹp ôm về kia, đạo diễn thiên tài trong miệng mọi người – Tiêu Uẩn.
Anh đẹp trai, nhiều tiền, trẻ tuổi, nổi tiếng, tài năng, đồng thời cũng có thể khiến người khác trở nên có năng lực, nổi danh.
Người như anh khiến người khác chạy theo như vịt.
Ai cũng nói rằng Úc Nhan có thể gả cho Tiêu Uẩn là tích đức mấy đời mới có được.
...
Buổi tối, Úc Nhan trở về nhà mẹ đẻ, mua chút hoa quả và thực phẩm dinh dưỡng mang về. Bà Úc quan tâm nói: "Sao lại mua nhiều như vậy? Lần trước con mua về, mẹ đã dùng hết đâu. Cha mẹ xem tin tức Tiêu Uẩn lấy được giải thưởng rồi, hẳn là chúng ta nên chúc mừng một chút chứ? Hay là mời hai bên thông gia đến ăn bữa cơm ở nhà cho náo nhiệt một chút."
Úc Nhan muốn nói với mẹ rằng giải thưởng anh cũng đạt được rồi, người đẹp cũng ôm rồi. Nhưng khi nghĩ đến đơn ly hôn trong phòng thì cô vẫn không có can đảm ngả bài với mẹ. Cô cũng nên đợi một chút đi, chuyện xong rồi hẵng nói.
Úc Nhan: "Anh ấy không có thời gian đâu mẹ.”
Bà Úc nói: "Cũng không vội, khi nào Tiểu Uẩn trở về chúng ta chọn thời gian sau, dù sao chúng ta cũng có thời gian."
Úc Nhan ấp úng a vài tiếng: "Đêm nay mẹ làm món gì ạ? Con đói qua."
"Ha ha, con chỉ biết ăn thôi, mẹ đang nói chuyện chính với con đấy, con chỉ biết đói thôi, ai không cho con ăn à? Nếu con không nói chuyện thì mẹ tự mình gọi điện thoại cho Tiểu Uẩn."
"Con biết, con biết rồi. Mẹ, con thật sự sắp đói chết rồi!"
Bà Úc chạy vào phòng bếp xào rau nấu cơm, Úc Nhan đi theo sau, nhìn thấy nồi cá hấp dẫn: "Cá kho!"
"Tối hôm nay nếu không ăn hết con đừng có chạy!"
"Rõ!"
Nửa tiếng sau, thức ăn được đặt trên bàn, cha mẹ bàn bạc xem nên chúc mừng như thế nào, đã lâu họ cũng không gặp Tiểu Uẩn rồi, nên gọi Tiểu Uẩn đến đây ăn cơm, làm sườn xào chua ngọt anh thích. Lần này đến thì phải ở lại lâu hơn, sắp cũng 30 rồi, nên có em bé rồi đấy...
Úc Nhan nói: "Không phải bây giờ sự nghiệp của anh ấy đang đi lên sao, anh ấy cũng không có thời gian đâu ạ."
"Sao lại không có thời gian chứ, con cũng sắp 30 rồi, mấy đứa nhỏ cùng tuổi con không phải bây giờ đã có con hết rồi sao?"
Đây cũng không phải chuyện một mình cô có thể quyết định được mà. Trước kia Úc Nhan cũng muốn có một đứa con, cô nghĩ có liên hệ chặt chẽ thì sẽ giống một gia đình hơn.
Cô từng nhắc tới nhưng Tiêu Uẩn nói anh phải làm việc, tạm thời không muốn có con. Cô có muốn cũng chẳng biết làm như thế nào.
/449
|