Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ

Chương 14

/49


“A, cậu đoán lần này cô gái ấy gặp gỡ bao lâu?”

“Nhìn dáng vẻ của cô ấy và Đỗ tiên sinh hoàn toàn không giống với, mình đoán có thể là. . . . . .”

Đông Ánh Thần không có nghe xong hai nhân viên cửa hàng suy đoán, liền vội xoay người đi trở về phòng thay quần áo.

Trước sau bất quá mười mấy giây thời gian, tâm tình của cô đã từ trên cao rơi xuống đáy cốc, khó chịu được chỉ muốn nhanh chóng cởi hết đống quần áo này, rời khỏi chỗ này.Bạn đang đọc truyện tại ThichTruyen.Vn . Giúp mình chia sẻ link truyện này đến bạn bè của bạn nhé http://thichtruyen.vn/truyen-dai-ky/ong-xa-hap-dan-me-hoac-vo/

Cô trăm triệu lần không nghĩ tới Đỗ Thiên Hải lại có có thể đưa cô đến cửa hàng này mua quần áo? ! Nơi đây là chỗ hắn và tình nhân thường xuyên đến mua.

Cho nên xem ra,cô và các cô gái hắn gặp gỡ bên ngoài cũng không có bất kỳ khác biệt?

Cô khổ sở địa suy đoán mình địa vị của mìnhở trong lòng hắn. . . . . . Dù thế là dạng nào, cô cũng chỉ là vợ hắn trên”Danh nghĩa”, hắn lại đưa cô đến nơi này mua đồ, chẳng lẽ cũng không suy nghĩ thay lập trường của cô ở nơi này, còn có nếu như cô biết được chuyện này có cảm nhận ra sao?

Còn nếu là những nhân viên cửa hàng kia biết cô thật ra là vợ của hắn.Thấy được Đỗ phu nhân bọn họ sẽ đồng tình với cô, hay là đang sau lưng cười nhạo cô không biết?

Mọi chuyện cần thiết. . . . . . Hắn chẳng lẽ thật cũng không nghĩ tới sao?

Đông Ánh Thần càng nghĩ càng thương tâm, vội vội vàng vàng đổi lại quần áo của mình, thuận miệng nói với nhân viên bên ngoài cửa hàng “cám ơn”, liền trực tiếp đi ra cửa tiệm.

Đỗ Thiên Hải phát hiện cô vội vã rời đi, cũng đi theo đi ra khỏi cửa hàng.

“Không chọn được quần áo hợp ý áo?” Hắn nhìn thấy cô vẫn bận bộ đồ ban nãy.

“Không có.” Những quần áo kia, một cái cô cũng không muốn mặc. Người đàn ông này thấy cô tức giận!

“Làm sao có thể,anh thấy có vài bộ rất hợp mà. . . . . .” Hắn mới vừa rồi thấy nhân viên cửa hàng giúp cô chọn quần áo rất hợp với cô , đang mong đợi cô mặc ra ngoài để cho hắn thưởng thức một chút.

“Cảm giác của anh hẳn là sai rất nhiều.”Cô hiện tại cảm giác rất mệt mỏi! Bỏ lại một câu nói liền đi hướng xe.

Hắn nhìn bóng lưng của cô, cảm thấy chuyện thật không đúng lắm, chẳng lẽ là. . . . . .

“Ánh Thần.” Hắn gọi cô,cô không ngừng.

Xe hắn đậu bên kia đường, hắn cho là cô không nghe thấy giọng của hắn, lại đuổi theo——

“Ánh Thần. . . . . .” Hắn đi theo phía sau cô gọi cô, nhưng mãi không thấy cô quay đầu lại.

Bước nhỏ trở thành bước lớn, đang muốn đuổi theo cô, cô lại đột nhiên dừng bước, xoay người ——

“Đỗ Thiên Hải.” Cô nhìn thẳng mắt của hắn, cũng nhịn không được nữa bụng đầy nghi vấn, không nên tìm hắn lên tiếng hỏi …không thể.

“Làm gì đột nhiên dừng lại?” Hắn đứng mạnh lại, thiếu chút nữa liền đụng vào cô, hơn nữa ánh mắt cô lộ ra nguy hiểm, dường như mang theo một chút oán hận hỏi hắn.

“Tại sao muốn dẫn em tới nơi này mua quần áo?”

“Bởi vì hợp ——”

“Em hỏi anh tại sao chọn cửa hàng này!” Cô không nhịn được hỏi.

“Bởi vì thuận đường a, hơn nữa cách phòng ăn không xa.” Hắn không chút suy nghĩ liền trả lời, chọn cửa hàng này, thuần túy là bởi vì hợp với tuyến đừơng lái xe của hắn.

Bởi vì hắn đối với Đông Ánh Thần không lo lắng, cũng không giấu giếm chuyện ở nơi này với cô, cho nên trực tiếp dùng suy nghĩ Logic của phái nam, với lại cũng thấy nơi đây cách phòng ăn không xa,với lại phong cách nơi đây hoàn toàn phù hợp nhu cầu của hắn.

“Tại sao, có phải đã xảy ra chuyện gì? Hay là đám người phục vụ có chỗ nào để em không hài lòng ?” Đỗ Thiên Hải thấy cô mới vừa trực tiếp từ trong phòng thay quần áo lao ra, phỏng đoán có thể là chủ chủ tiệm phục vụ cô không đồng ý, làm cho cô cảm thấy không vui.

Cô nhìn hắn đáp, hơn nữa vẻ mặt quan tâm ánh mắt của cô, trong lòng bỗng nhiên tràn đầy nỗi thẫn thờ buồn khổ khó tả. . . . . .

“. . . . . . Không có chuyện gì.” Cô nghĩ đến mình đối với hắn chỉ là hôn nhân trên hợp đồng, cũng mới nhớ tới mình thật đúng là không có tư cách yêu cầu hắn , hoặc trách cứ hắn không lịch sự. Bởi vì ban đầu là chính cô đã nói, hắn không cần để ý cô vợ này, bọn họ trong lúc đó chẳng qua là giao dịch. . . . . .

Không dám nói ra khỏi miệng,cô cho dù”Có việc” cũng là tự mình tìm , trách được người nào?

Vẻ mặt em hơi lạ nha !Hắn cảm thấy ánh mắt của cô có chút buồn bực, rõ ràng có chuyện.


/49

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status