Tào Lan có thể nói những lời này, Vạn Tố Y hoàn toàn không ngạc nhiên. Cô nhìn Tào Lan nói với một nụ cười: “Vì vậy, nếu chồng tôi không phải là Mạnh Kiều Dịch, bà sẽ không nghĩ rằng bản thân mình sai đúng không, cũng không cần xin lỗi, phải không? “
“...”
Câu hỏi của Vạn Tố Y ngay lập tức khiến Tào Lan rất sợ hãi, ngay cả khi đó là sự thật, nhưng Vạn Tố Y đã nói trực tiếp, đây là điều mà Tào Lan không nghĩ tới.
Tào Lan tự hoảng hốt trong lòng, bà ta còn che giấu đi mặt:” Không phải... Tôi nhận ra rằng mình làm chưa đúng lắm nên mới hẹn cô ra ngoài xin lỗi”
“Vâng? À, lời xin lỗi của bà tôi đã nhận được. Thậm chí còn muốn chuyển cho chồng tôi, tôi thấy không cần. Rốt cuộc, bà cũng không làm gì có lỗi với anh ấy.” Vạn Tố Y trông rất khoan dung, cô nói, đút tay vào túi rồi đứng dậy rời đi.
Động tác của Vạn Tố Y rất nhanh, cô nhanh chóng bước đến cửa của mình. Tào Lan aLan phản ứng chậm chạp, nhưng bà ta vẫn gặp được Vạn Tố Y ở cửa. Hai tay bà nắm lấy tay Vạn Tố Y cầu xin: “Tố Y, Tố Y đợi tôi một lúc. Con dù sao cũng là vợ chồng với Lương Dần, ba năm, mặc dù tôi không tốt với cô, nhưng Lương Dần đối với cô không tệ, có thể bỏ qua cho nó được không!”
“Ý bà là gì?” Vạn Tố Y lặng lẽ rút tay lại.
Tào Lan không muốn nói rõ, nhưng Vạn Tố Y luôn giả vờ không thể hiểu được, buộc cô ta phải nói rõ. Bà ta không còn cách nào khác ngoài hạ thấp mình yêu cầu Vạn Tố Y. Theo sau tất cả, thật khó để nghĩ về nó trong tương lai.
“Tôi biết rằng chồng cô có quyền có quyền lực. Có nhiều cách để phá vỡ sự phát triển của Lương Dần. Đó là lỗi của tôi mắc sai lầm. Tôi xin côvđừng đổ lỗi cho Lương Dần!” Tào Lan trông thật đáng thương, Hai tay vô thức muốn kéo Vạn Tố Y, nhưng không dám hành động.
Đây là lần đầu tiên Vạn Tố Y thấy Tào Lan như này trước mặt cô. Cô không biết rằng mình nên thông cảm với Tào Lan, vẫn phải cảm thấy hạnh phúc.
“Theo như tôi biết, chồng tôi không nên làm gì để chống lại Lương Dần?” Vạn Tố Y luôn nói rất rõ rằng Mạnh Kiều Dịch không phải là một người keo kiệt. Mặc dù anh không thích Lương Dần, nhưng Lương Dần không chạm vào vấn đề mấu chốt của Mạnh Kiều Dịch, anh sẽ không vội giết.
“Không, tôi lo lắng...”
“Bà là một người đáng lo ngại, có thể là quá nhiều tội lỗi.”
Vạn Tố Y mỉm cười dịu dàng, có ý lạnh lùng trong nụ cười của cô. Nói xong, cô không còn có thể cho Tào Lan cơ hội nói và rời đi.
Tại sao Tào Lan tìm thấy những lời này Vạn Tố Y rất rõ ràng. Những chuyện trước đây bà ta đối với cô đều rất quá đáng. Tuy nhiên, nếu chồng Vạn Tố Y không phải là Mạnh Kiều Dịch, Tào Lan vẫn không có bất kỳ cảm xúc nào. Lương tâm bất an và bà thực sự chống không lại kẻ mạnh.
Sau khi Vạn Tố Y đi, Tôn Ích đã đợi bên ngoài. Lúc này, thấy Vạn Tố Y vẫn an toàn đi ra, và cậu ấy lập tức mở cửa cho Vạn Tố Y: “Tiểu thư, về nhà phải không?”
“Về nhà đi.” Vạn Tố Y nhìn Tôn Ích khẽ mỉm cười.
Tôn Ích lái xe, m ngay lập tức đưa Vạn Tố Y trở về.
Trên đường đi, Tôn Ích đã báo cáo với Vạn Tốq lời mời nhận được hôm nay:” Tiểu thư, tôi đã nhận được tổng cộng sáu lời mời trong hộp thư ngày hôm nay. Họ đang mở thẩm mỹ viện, xin hãy đến đó có một số sản phẩm kinh doanh siêu nhỏ đang tìm kiếm người phát ngôn. Phần còn lại là tất cả các lời mời đến chương trình. “
“Cậu có nghĩ những điều đó tốt không?” Vạn Tố Y hỏi Tôn Ích rất nghiêm túc. Không biết tại sao, mặc dù Tôn Ích không phải là người trong nghề, nhưng Vạn Tố Y luôn cảm thấy rằng những lời nói ccuảToon Ích sẽ rất có lý lẽ.
Kể từ khi Vạn Tố Y hỏi, Tôn Ích không ngại. Theo phân tích suy nghĩ của mình, Vạn Tố Y nói: “Cá nhân tôi nghĩ rằng chương trình tốt hơn. Sau tất cả, quan hệ lớn hơn và sự nổi tiếng nhiều hơn.”
“Thế thì tốt, vậy chọn chương trình, để biết cách sắp xếp, cô hãy xem nó.” Vạn Tố Y vẫn rất yên tâm về Tôn Ích.
Vạn Tố Y dựa lưng ra sau cũng như là nghỉ ngơi một chút. Khi quay lại nhìn ra bên ngoài, cô thấy rằng chiếc xe không đi về nhà.
“Cậu không về nhà à?”
Vạn Tố Y nhớ cô nói với Tôn Ích rằng cô sẽ về nhà.
Tôn Ích xin lỗi nhìn Vạn Tố Y mỉm cười: “Khi tiểu thư đang nghỉ ngơi, ông chủ đã gửi một tin nhắn nói rằng đưa tiểu thư đến chỗ mình trước.”
“Anh ấy biết rằng tôi ra ngoài?” Vạn Tố Y hơi ngạc nhiên. Cô đã không nói với Mạnh Kiều Dịch cô ra ngoài hôm nay. Làm sao anh ấy biết?
Khi Vạn Tố Y cảm thấy bối rối, cô nhìn Tôn Ích. Ngoài Tôn Ích, Vạn Tố Y không thể nghĩ đến người thứ hai.
Tôn Ích nheo mắt nhìn Vạn Tố Y:”Xin lỗi cô.”
Cậu ấy nghĩ rằng cần phải nói với Mạnh Kiều Dịch về các vấn đề hôm nay. Nếu Vạn Tố Y gặp phải bất kỳ vấn đề nào, Mạnh Kiều Dịch cũng có thể giúp cô giải quyết.
Vạn Tố Y nghe lời xin lỗi của Tôn Ích thở dài:” Được rồi.”
Dường như không thể mong đợi cậu ta tự giúp mình. Giữa Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch, sự lựa chọn của Tôn Ích vẫn là Mạnh Kiều Dịch.
Hành động của Tôn Ích, có phần phản bội Vạn Tố Y, nhưng Vạn Tố Y không khó chịu. Ngược lại, cô ấy rất hạnh phúc.
Mạnh Kiều Dịch có một người đối tốt với anh như thế, anh chắc rất thoải mái trong công việc. Vạn Tố Y cũng hiểu tại sao anh nên đặt Tôn Ích vào vị trí quản gia.
Tôn Ích lái xe xuống tầng dưới của Tập đoàn Đại Hưng và nói với Vạn Tố Y: “Thưa cô, tôi sẽ đi cùng cô.”
Ở đây, Tôn Ích quen thuộc hơn Vạn Tố Y. Vạn Tố Y không từ chối, gật đầu và đi theo Tôn Ích.
Tôn Ích đã đi bên phía Vạn Tố Y và rất tôn trọng cô ấy. Trong Tập Đoàn Đại Hưng, mọi người đều biết rằng Tôn Ích là quản gia riêng của Mạnh Kiều Dịch và rất lịch sự với Tôn Ích.
Tôn Ích tôn trọng Vạn Tố Y, mọi người đều thấy điều đó. Ở đây, nhiều người biết Vạn Tố Y và đầu tiên họ sẽ nói xin chào. Một số người trong số họ đã gặp Vạn Tố Y trước rồi, nhưng Tôn Ích ở bên cạnh. Mọi người đều muốn đoán danh tính của Vạn Tố Y cũng rất dễ dàng.
Sau khi Vạn Tố Y bước vào từ cửa, cô đi đến văn phòng của Mạnh Kiều Dịch và luôn chấp nhận sự chú ý của người khác.
Vạn Tố Y không thoải mái lắm. Lần cuối cùng cô đi theo Mạnh Kiều Dịch, cô không có cảm giác rõ ràng như vậy, nhưng cô chỉ có một mình hoặc không thoải mái. Cô ấy không thích mọi người nhìn cô ấy với một mức đánh giá rõ ràng như vậy, như thể cô ấy đang ước tính giá trị của cô ấy, thật xứng đáng để Mạnh Kiều Dịch quay trở lại.
Khi Vạn Tố Y đến văn phòng của Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch vừa kết thúc một cuộc họp và nhìn thấy Vạn Tớ. Lông mày đang nhăn lại nhanh chóng dãn ra: “Đến rồi sao?”
“Anh không thấy em đến à?” Vạn Tố Y dang tay ra, anh rõ ràng là cố ý.
“...”
Câu hỏi của Vạn Tố Y ngay lập tức khiến Tào Lan rất sợ hãi, ngay cả khi đó là sự thật, nhưng Vạn Tố Y đã nói trực tiếp, đây là điều mà Tào Lan không nghĩ tới.
Tào Lan tự hoảng hốt trong lòng, bà ta còn che giấu đi mặt:” Không phải... Tôi nhận ra rằng mình làm chưa đúng lắm nên mới hẹn cô ra ngoài xin lỗi”
“Vâng? À, lời xin lỗi của bà tôi đã nhận được. Thậm chí còn muốn chuyển cho chồng tôi, tôi thấy không cần. Rốt cuộc, bà cũng không làm gì có lỗi với anh ấy.” Vạn Tố Y trông rất khoan dung, cô nói, đút tay vào túi rồi đứng dậy rời đi.
Động tác của Vạn Tố Y rất nhanh, cô nhanh chóng bước đến cửa của mình. Tào Lan aLan phản ứng chậm chạp, nhưng bà ta vẫn gặp được Vạn Tố Y ở cửa. Hai tay bà nắm lấy tay Vạn Tố Y cầu xin: “Tố Y, Tố Y đợi tôi một lúc. Con dù sao cũng là vợ chồng với Lương Dần, ba năm, mặc dù tôi không tốt với cô, nhưng Lương Dần đối với cô không tệ, có thể bỏ qua cho nó được không!”
“Ý bà là gì?” Vạn Tố Y lặng lẽ rút tay lại.
Tào Lan không muốn nói rõ, nhưng Vạn Tố Y luôn giả vờ không thể hiểu được, buộc cô ta phải nói rõ. Bà ta không còn cách nào khác ngoài hạ thấp mình yêu cầu Vạn Tố Y. Theo sau tất cả, thật khó để nghĩ về nó trong tương lai.
“Tôi biết rằng chồng cô có quyền có quyền lực. Có nhiều cách để phá vỡ sự phát triển của Lương Dần. Đó là lỗi của tôi mắc sai lầm. Tôi xin côvđừng đổ lỗi cho Lương Dần!” Tào Lan trông thật đáng thương, Hai tay vô thức muốn kéo Vạn Tố Y, nhưng không dám hành động.
Đây là lần đầu tiên Vạn Tố Y thấy Tào Lan như này trước mặt cô. Cô không biết rằng mình nên thông cảm với Tào Lan, vẫn phải cảm thấy hạnh phúc.
“Theo như tôi biết, chồng tôi không nên làm gì để chống lại Lương Dần?” Vạn Tố Y luôn nói rất rõ rằng Mạnh Kiều Dịch không phải là một người keo kiệt. Mặc dù anh không thích Lương Dần, nhưng Lương Dần không chạm vào vấn đề mấu chốt của Mạnh Kiều Dịch, anh sẽ không vội giết.
“Không, tôi lo lắng...”
“Bà là một người đáng lo ngại, có thể là quá nhiều tội lỗi.”
Vạn Tố Y mỉm cười dịu dàng, có ý lạnh lùng trong nụ cười của cô. Nói xong, cô không còn có thể cho Tào Lan cơ hội nói và rời đi.
Tại sao Tào Lan tìm thấy những lời này Vạn Tố Y rất rõ ràng. Những chuyện trước đây bà ta đối với cô đều rất quá đáng. Tuy nhiên, nếu chồng Vạn Tố Y không phải là Mạnh Kiều Dịch, Tào Lan vẫn không có bất kỳ cảm xúc nào. Lương tâm bất an và bà thực sự chống không lại kẻ mạnh.
Sau khi Vạn Tố Y đi, Tôn Ích đã đợi bên ngoài. Lúc này, thấy Vạn Tố Y vẫn an toàn đi ra, và cậu ấy lập tức mở cửa cho Vạn Tố Y: “Tiểu thư, về nhà phải không?”
“Về nhà đi.” Vạn Tố Y nhìn Tôn Ích khẽ mỉm cười.
Tôn Ích lái xe, m ngay lập tức đưa Vạn Tố Y trở về.
Trên đường đi, Tôn Ích đã báo cáo với Vạn Tốq lời mời nhận được hôm nay:” Tiểu thư, tôi đã nhận được tổng cộng sáu lời mời trong hộp thư ngày hôm nay. Họ đang mở thẩm mỹ viện, xin hãy đến đó có một số sản phẩm kinh doanh siêu nhỏ đang tìm kiếm người phát ngôn. Phần còn lại là tất cả các lời mời đến chương trình. “
“Cậu có nghĩ những điều đó tốt không?” Vạn Tố Y hỏi Tôn Ích rất nghiêm túc. Không biết tại sao, mặc dù Tôn Ích không phải là người trong nghề, nhưng Vạn Tố Y luôn cảm thấy rằng những lời nói ccuảToon Ích sẽ rất có lý lẽ.
Kể từ khi Vạn Tố Y hỏi, Tôn Ích không ngại. Theo phân tích suy nghĩ của mình, Vạn Tố Y nói: “Cá nhân tôi nghĩ rằng chương trình tốt hơn. Sau tất cả, quan hệ lớn hơn và sự nổi tiếng nhiều hơn.”
“Thế thì tốt, vậy chọn chương trình, để biết cách sắp xếp, cô hãy xem nó.” Vạn Tố Y vẫn rất yên tâm về Tôn Ích.
Vạn Tố Y dựa lưng ra sau cũng như là nghỉ ngơi một chút. Khi quay lại nhìn ra bên ngoài, cô thấy rằng chiếc xe không đi về nhà.
“Cậu không về nhà à?”
Vạn Tố Y nhớ cô nói với Tôn Ích rằng cô sẽ về nhà.
Tôn Ích xin lỗi nhìn Vạn Tố Y mỉm cười: “Khi tiểu thư đang nghỉ ngơi, ông chủ đã gửi một tin nhắn nói rằng đưa tiểu thư đến chỗ mình trước.”
“Anh ấy biết rằng tôi ra ngoài?” Vạn Tố Y hơi ngạc nhiên. Cô đã không nói với Mạnh Kiều Dịch cô ra ngoài hôm nay. Làm sao anh ấy biết?
Khi Vạn Tố Y cảm thấy bối rối, cô nhìn Tôn Ích. Ngoài Tôn Ích, Vạn Tố Y không thể nghĩ đến người thứ hai.
Tôn Ích nheo mắt nhìn Vạn Tố Y:”Xin lỗi cô.”
Cậu ấy nghĩ rằng cần phải nói với Mạnh Kiều Dịch về các vấn đề hôm nay. Nếu Vạn Tố Y gặp phải bất kỳ vấn đề nào, Mạnh Kiều Dịch cũng có thể giúp cô giải quyết.
Vạn Tố Y nghe lời xin lỗi của Tôn Ích thở dài:” Được rồi.”
Dường như không thể mong đợi cậu ta tự giúp mình. Giữa Vạn Tố Y và Mạnh Kiều Dịch, sự lựa chọn của Tôn Ích vẫn là Mạnh Kiều Dịch.
Hành động của Tôn Ích, có phần phản bội Vạn Tố Y, nhưng Vạn Tố Y không khó chịu. Ngược lại, cô ấy rất hạnh phúc.
Mạnh Kiều Dịch có một người đối tốt với anh như thế, anh chắc rất thoải mái trong công việc. Vạn Tố Y cũng hiểu tại sao anh nên đặt Tôn Ích vào vị trí quản gia.
Tôn Ích lái xe xuống tầng dưới của Tập đoàn Đại Hưng và nói với Vạn Tố Y: “Thưa cô, tôi sẽ đi cùng cô.”
Ở đây, Tôn Ích quen thuộc hơn Vạn Tố Y. Vạn Tố Y không từ chối, gật đầu và đi theo Tôn Ích.
Tôn Ích đã đi bên phía Vạn Tố Y và rất tôn trọng cô ấy. Trong Tập Đoàn Đại Hưng, mọi người đều biết rằng Tôn Ích là quản gia riêng của Mạnh Kiều Dịch và rất lịch sự với Tôn Ích.
Tôn Ích tôn trọng Vạn Tố Y, mọi người đều thấy điều đó. Ở đây, nhiều người biết Vạn Tố Y và đầu tiên họ sẽ nói xin chào. Một số người trong số họ đã gặp Vạn Tố Y trước rồi, nhưng Tôn Ích ở bên cạnh. Mọi người đều muốn đoán danh tính của Vạn Tố Y cũng rất dễ dàng.
Sau khi Vạn Tố Y bước vào từ cửa, cô đi đến văn phòng của Mạnh Kiều Dịch và luôn chấp nhận sự chú ý của người khác.
Vạn Tố Y không thoải mái lắm. Lần cuối cùng cô đi theo Mạnh Kiều Dịch, cô không có cảm giác rõ ràng như vậy, nhưng cô chỉ có một mình hoặc không thoải mái. Cô ấy không thích mọi người nhìn cô ấy với một mức đánh giá rõ ràng như vậy, như thể cô ấy đang ước tính giá trị của cô ấy, thật xứng đáng để Mạnh Kiều Dịch quay trở lại.
Khi Vạn Tố Y đến văn phòng của Mạnh Kiều Dịch, Mạnh Kiều Dịch vừa kết thúc một cuộc họp và nhìn thấy Vạn Tớ. Lông mày đang nhăn lại nhanh chóng dãn ra: “Đến rồi sao?”
“Anh không thấy em đến à?” Vạn Tố Y dang tay ra, anh rõ ràng là cố ý.
/513
|