Ba Triệu và cô Triệu hoàn toàn bị trấn áp. Dù là Lâm Du hay Cố Nhiên thìn cũng không có ý định từ bỏ. Mà nếu thật sự phải truy cứu thì không phải bọn họ sẽ gặp nạn sao?
Cố Nhiên... Cuối cùng vẫn là cô Triệu phản ứng kịp. Nở nụ cười lấy lòng nhìn Cố Nhiên, ý muốn cầu xin tha thứ.
Ngoại trừ nói xin lỗi thì dù thím họ có nói cái gì tôi cũng không muốn nghe. Cắt đứt lời cô Triệu, Cố Nhiên xụ mặt, giọng cũng không hề tốt.
Mà đã như vậy thì tất nhiên cô Triệu cũng không còn dáng vẻ tự cao tự đại của trưởng bối nữa. Vẻ mặt ngượng ngùng khẽ thở dài một cái, dùng cùi chỏ đánh ba Triệu đang im lặng.
Không phải ba Triệu không muốn nói chuyện, chẳng qua là không biết nên mở miệng thế nào. Dù là Lâm Du hay Cố Nhiên thì cũng không dễ trêu. Đừng nói ông của ngày hôm nay, cho dù là lúc Nhà họ Triệu còn chưa chao đảo thì ông cũng không đủ năng lực chống lại hai nhà tư bản trước mắt này.
Nếu như thím họ không nói gì thì tôi chỉ đành phải đi tìm chú họ để đòi một lời giải thích. Thấy cô Triệu quyết định ngó lơ thì đầu óc Cố Nhiên lại khôn khéo hiếm thấy, vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho chú họ Cố.
Ai da, chờ một chút... Cô Triệu hoảng sợ vội vàng kéo cánh tay Cố Nhiên, sắc mặt rất kinh hoảng, Cố Nhiên, chuyện này là thím không đúng, thím nói xin lỗi con được không? Con đừng với cho chú họ con biết được không?
Thím họ, người thím nên nói xin lỗi không phải tôi mà là Tuyết Nhi. Cố Nhiên không hề nói là mình có kể lại chuyện này với chú họ hay không, nhưng cô Triệu nhất định phải nói xin lỗi với Triệu Tuyết Nhi.
Sắc mặt cô Triệu thay đổi. Ở trong mắt bà, bà vẫn luôn không hề coi trọng Triệu Tuyết Nhi. Cho dù bây giờ Triệu Tuyết Nhi trở thành đại minh tinh thì cô Triệu vẫn ỷ vào thân phận của mình, dien;dafn*lllequysdoon cảm thấy bà là trưởng bối của Triệu Tuyết Nhi, dù nói hay làm gì cũng đều là đúng.
Mà bây giờ Cố Nhiên lại bắt bà nói xin lỗi với Triệu Tuyết Nhi ư? Cô Triệu không hề tình nguyện nên muốn phản bác theo bản năng. Nhưng sau một phút, nhìn sắc mặt Cố Nhiên và Lâm Du, cô Triệu sáng suốt ngậm miệng lại.
Xem ra thím họ không muốn nói xin lỗi... Cố Nhiên hừ lạnh một tiếng, cử động ngón tay, trực tiếp nhấn nút gọi. Anh sẽ không để cho cô Triệu có cơ hội lặp lại chuyện này vì bà ta không xứng đáng!
Cố... Cô Triệu cho là Cố Nhiên chỉ hù dọa bà. Nào ngờ trong lúc bà ta hơi do dự thì Cố Nhiên đã thật sự nhấn gọi điện thoại. Cô Triệu như bị kinh sợ quá mức, bà ta vươn tay muốn cướp điện thoại di động của Cố Nhiên, nhưng vẫn phí công.
Cố Nhiên tránh được tay của cô Triệu dễ như trở bàn tay, lạnh nhạt kể lại chuyện này cho chú họ Cố.
Chú họ Cố ở đầu dây bên kia cũng hơi ngẩn người rồi vội vàng nói sẽ tới đó ngay lập tức.
Cùng lúc đó, ba Cố và mẹ Cố nghe thấy có tiếng gì kỳ lạ nên cũng đi theo đến.
Chuyện đến nước này đã hoàn toàn lớn lên.
Có vẻ mặt mũi Nhà họ Cố không đủ lớn, như vậy giải trí Thần Thiên thì sao đây? So với thái độ của Cố Nhiên thì Lâm Du không nể mặt hơn rất nhiều Nếu như hai vị không nhanh chóng đăng báo xin lỗi thì cứ chờ thư của luật sư đi!
Thấy Lâm Du nói xong rồi liền xoay người rời đi, vốn không cho bọn họ cơ hội mở miệng giải thích, ba Triệu và cô Triệu trố mắt nhìn nhau, bắt đầu cảm thấy bất an.
Sở dĩ Lâm Du yên tâm rời đi, đương nhiên là bởi vì Cố Nhiên ở bên cạnh Triệu Tuyết Nhi, cũng bởi vì trưởng bối Nhà họ Cố đã chạy tới. Như vậy tiếp sau đó là chuyện nhà của Nhà họ Cố rồi. Ngược lại cô đã tỏ rõ thái độ, chắc hẳn ba Triệu và cô Triệu cũng biết nên lựa chọn thế nào.
Lâm Du rời đi, Hứa Mạch cũng không ở lại nữa, chạy tới gật đầu với trưởng bối Nhà họ Cố một cái rồi liền nghênh ngang bỏ đi.
Sắc mặt trưởng bối Nhà họ Cố rất khó coi. Chú họ Cố lại thẳng tay tát vào mặt cô Triệu một cái: Rốt cuộc bà náo loạn đủ chưa?
Chú họ Cố thật sự rất tức giận. Từ khi người Nhà họ Triệu và người Nhà họ Ngô xuất hiện ở tiệc cưới thì ông đã biết nhất định là do cô Triệu giở trò quỷ. Nếu như Triệu Tuyết Nhi chịu nhận những người này là thân thích thì cũng coi như là chuyện tốt, như vậy ông sẽ không nhúng tay. Nhưng khi biết rõ Triệu Tuyết Nhi không nhận thân thích, cô Triệu lại còn mặt dày ép Triệu Tuyết Nhi nhận thân nhân, đúng là trò cười!
Tuyết Nhi, không sao chứ? Mẹ Cố trực tiếp kéo tay Triệu Tuyết Nhi, thương tiếc sờ mặt cô, Có đau hay không?
Mẹ, con không sao, không đau. So với người Nhà họ Triệu và Nhà họ Ngô thì Triệu Tuyết Nhi càng thích ba Cố và mẹ Cố hơn. Mặc dù cô chỉ là con dâu Nhà họ Cố nhưng trưởng bối Nhà họ Cố rất thương yêu cô. Bao gồm cả bà nội Cố, ngày thường cũng rất hòa ái với cô.
Làm sao lại không đau được? Nhìn đi, khuôn mặt nhỏ nhắn này đã bị đánh đỏ lên rồi. Sao Mẹ Cố lại không biết là Triệu Tuyết Nhi không muốn bà lo lắng nên mới nói vậy chứ, nghĩ vậy nên lửa giận ở đáy lòng lại dâng lên, nghiêng đầu nhìn ba Triệu và cô Triệu, Đã xảy ra chuyện gì? Ngay cả con dâu Nhà họ Cố chúng tôi mà cũng dám ra tay đánh sao? Không biết mặt Tuyết Nhi nhà chúng tôi quý giá cỡ nào sao?
Chị họ, chuyện này không như chị nghĩ đâu. Nhất định là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi. Cái tát của chú họ Cố khiến cô Triệu rất đau nhưng lại không dám phản kháng. Đối mặt với lời chỉ trích của mẹ Cố, cô Triệu chột dạ không thôi, vội vàng muốn giải thích.
Hiểu lầm gì mà phải đánh vào mặt? Tôi thấy không biết mấy người tới nhận người thân hay là đến tìm lợi ích? Nếu như cố tình tìm Tuyết Nhi gây phiền phức thì Nhà họ Cố chúng tôi không hoan nghênh, sau này gặp mặt coi như không quen biết, không cần chào hỏi! Mẹ Cố thật rất tức giận.
Lúc trước trưởng bối Nhà họ Cố có nghe nói về thân thế của Triệu Tuyết Nhi. Nhưng vì không quen Triệu Tuyết Nhi nên cũng không tiện nhúng tay quản việc nhà người khác. Nhưng hiện nay khác trước rồi. Triệu Tuyết Nhi đã được cưới vào nhà, vậy thì chính là người Nhà họ Cố, tại sao có thể tiếp tục để mặc cho người khác ức hiếp?
Mẹ, thím họ chẳng những đánh người mà còn không chịu nói xin lỗi! Cố Nhiên không chút khách sáo bắt đầu thêm dầu vào lửa.
A! Không xin lỗi thì không xin lỗi! Tuyết Nhi nhà chúng ta không cần. Trên mặt mẹ Cố là một nụ cười lạnh, không hề có chút tình cảm nào, Chuyện này chúng ta để luật pháp quyết định đi, nói là bọn họ ác ý tổn thương người khác.
Tôi là cha ruột của Triệu Tuyết Nhi! Không phải ba Triệu không muốn nói xin lỗi, chẳng qua là không muốn mất mặt. Ông ta luôn nhận định mình là ba của Triệu Tuyết Nhi, dạy dỗ Triệu Tuyết Nhi đều là đúng. Chẳng qua chỉ là một cái tát thôi, không được coi là chuyện lớn gì, sao lại phải nói xin lỗi?
Cha ruột thì thế nào? Cha ruột thì có thể đánh con gái sao? Đúng là một gia đình bạo lực! Chúng tôi vẫn có thể tố cáo ông như thường. Dĩ nhiên mẹ Cố biết với thân phận của ba Triệu, tát Triệu Tuyết Nhi một cái cũng không là chuyện lớn gì. Nhưng mà bà rất tức giận, tức giận đến đau rát ruột gan nên lúc này mới muốn cho ba Triệu và cô Triệu một bài học.
Mẹ, giải trí Thần Thiên sẽ truy tố bọn họ. Tuyết Nhi là ngôi sao, nhân vật công chúng, bị đánh cũng không phải là chuyện nhỏ. Thấy ba Triệu rất tự tin thì Cố Nhiên khinh thường nói, Tổng giám đốc của bọn con đã nói rồi, mặt Tuyết Nhi được mua bảo hiểm, không thể đụng vào.
Ba Triệu bị nghẹn họng không trả lời được. Sao ông lại không nhìn ra là Nhà họ Cố và giải trí Thần Thiên đang ở ỷ thế hiếp người chứ? Chẳng qua là thấy ông sa sút nên mới tùy tiện chèn ép thôi.
Nhưng mà dù trong lòng biết rất rõ Nhà họ Cố và giải trí Thần Thiên tính toán mình thì ba Triệu cũng không thể làm gì. Người ta là đao thớt, ông là cá thịt, hiện tại ông không có bất kỳ năng lực chống cự, ngoại trừ ngoan ngoãn chịu trận thì cũng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Không phải cô Triệu không muốn khóc lóc kể lể. Bà ta không có ra tay đánh Triệu Tuyết Nhi, người đánh là ba Triệu. Nhưng không ai cho bà cơ hội nói chuyện, cũng không ai muốn nghe bà giải bày. Chú họ Cố trực tiếp lôi bà đi, chỉ nhìn sắc mặt chú họ Cố cũng biết là ông không muốn giải vây giúp bà.
Chú họ Cố quả thật không muốn giải vây cho cô Triệu. Ông thật sự rất chán ghét hành động của cô Triệu ngày hôm nay, bởi vì quá tức giận cho nên định tranh luận với cô Triệu một phen.
Mà cái gọi là tranh luận dĩ nhiên không chỉ là mấy câu cãi vã ngoài miệng không thôi. Lúc này trong lòng chú họ Cố có một suy nghĩ, suy nghĩ này đã ẩn núp rất lâu rồi, mỗi ngày mỗi đêm đều đang sôi trào, nhưng cho tới hôm nay mới hoàn toàn bùng nổ.
Ba Triệu cũng không biết dự định của chú họ Cố, chỉ cho là ông ta không muốn quan tâm cho nên mới lôi cô Triệu đi nên khó tránh khỏi việc sinh lòng oán thầm bất mãn với cô Triệu và chú họ Cố. Ông thừa nhận đến tìm Triệu Tuyết Nhi là ý của ông. Nhưng nếu không có cô Triệu khuyến khích và giúp đỡ thì sao ông có thể thuận lợi đi vào hội trường bữa tiệc, sao có thể gặp mặt Triệu Tuyết Nhi để giằng co?
Ba Triệu nghĩ như thế nào cũng không có ai quan tâm. Trưởng bối Nhà họ Cố sắc bén nhìn chằm chằm ba Triệu, không hề có ý thỏa hiệp.
Cuối cùng ba Triệu hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ đành phải vội vã nói với Triệu Tuyết Nhi một tiếng “Thật xin lỗi , rồi ảo não rời đi.
Trưởng bối Nhà họ Cố không hề ngăn ba Triệu lại. Nhưng cũng không quá thân thiện nhìn bóng người ba Triệu rời đi.
Ba Triệu cho là chuyện này đến đây liền kết thúc. Dù sao ông ta cũng là cha ruột Triệu Tuyết Nhi, Triệu Tuyết Nhi không dám bắt ông ta. Mà người Nhà họ Cố nể mặt Triệu Tuyết Nhi cũng không nên đụng vào ông ta mới đúng.
Nhưng thật đáng tiếc, ba Triệu đã đoán sai rồi. Không cần nói đến thái độ của Nhà họ Cố, luật sư của giải trí Thần Thiên đã gửi thư đến tay ông ta rồi.
Không dám tin nhìn bức thư trong tay mình, ba Triệu đờ đẫn một hồi lâu. Giờ phút này mới bất tri bất giác phát hiện, mọi chuyện còn chưa kết thúc. Đến lúc này ông mới biết sợ.
Lâm Du nói muốn truy cứu chuyện này không phải nói đùa. Cô thật sự rất không ưa hành động của người Nhà họ Triệu, sau khi được Triệu Tuyết Nhi đồng ý thì luật sư cứ thế mà gửi đơn ra ngoài. Dù không biết đến cuối cùng có thể trừng trị ba Triệu và cô Triệu hay không nhưng ít nhất phải để cho hai người này chịu khổ một chút, bị dạy dỗ một chút mới được.
So với tình cảnh suy sụp của ba Triệu thì lần này chú họ Cố đã thật sự ác độc, đưa ra quyết định ly hôn với cô Triệu.
Ly hôn? Cô Triệu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này. Ban đầu lúc gả cho chú họ Cố thì bà cũng biết, hôn sự này là bà trèo cao. Cho nên bà luôn thận trọng lo gia đình, cũng trăm phương ngàn kế muốn để cháu gái Triệu Linh Lộ gả cho Cố Nhiên. Nếu như Triệu Linh Lộ làm được
Cố Nhiên... Cuối cùng vẫn là cô Triệu phản ứng kịp. Nở nụ cười lấy lòng nhìn Cố Nhiên, ý muốn cầu xin tha thứ.
Ngoại trừ nói xin lỗi thì dù thím họ có nói cái gì tôi cũng không muốn nghe. Cắt đứt lời cô Triệu, Cố Nhiên xụ mặt, giọng cũng không hề tốt.
Mà đã như vậy thì tất nhiên cô Triệu cũng không còn dáng vẻ tự cao tự đại của trưởng bối nữa. Vẻ mặt ngượng ngùng khẽ thở dài một cái, dùng cùi chỏ đánh ba Triệu đang im lặng.
Không phải ba Triệu không muốn nói chuyện, chẳng qua là không biết nên mở miệng thế nào. Dù là Lâm Du hay Cố Nhiên thì cũng không dễ trêu. Đừng nói ông của ngày hôm nay, cho dù là lúc Nhà họ Triệu còn chưa chao đảo thì ông cũng không đủ năng lực chống lại hai nhà tư bản trước mắt này.
Nếu như thím họ không nói gì thì tôi chỉ đành phải đi tìm chú họ để đòi một lời giải thích. Thấy cô Triệu quyết định ngó lơ thì đầu óc Cố Nhiên lại khôn khéo hiếm thấy, vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra chuẩn bị gọi cho chú họ Cố.
Ai da, chờ một chút... Cô Triệu hoảng sợ vội vàng kéo cánh tay Cố Nhiên, sắc mặt rất kinh hoảng, Cố Nhiên, chuyện này là thím không đúng, thím nói xin lỗi con được không? Con đừng với cho chú họ con biết được không?
Thím họ, người thím nên nói xin lỗi không phải tôi mà là Tuyết Nhi. Cố Nhiên không hề nói là mình có kể lại chuyện này với chú họ hay không, nhưng cô Triệu nhất định phải nói xin lỗi với Triệu Tuyết Nhi.
Sắc mặt cô Triệu thay đổi. Ở trong mắt bà, bà vẫn luôn không hề coi trọng Triệu Tuyết Nhi. Cho dù bây giờ Triệu Tuyết Nhi trở thành đại minh tinh thì cô Triệu vẫn ỷ vào thân phận của mình, dien;dafn*lllequysdoon cảm thấy bà là trưởng bối của Triệu Tuyết Nhi, dù nói hay làm gì cũng đều là đúng.
Mà bây giờ Cố Nhiên lại bắt bà nói xin lỗi với Triệu Tuyết Nhi ư? Cô Triệu không hề tình nguyện nên muốn phản bác theo bản năng. Nhưng sau một phút, nhìn sắc mặt Cố Nhiên và Lâm Du, cô Triệu sáng suốt ngậm miệng lại.
Xem ra thím họ không muốn nói xin lỗi... Cố Nhiên hừ lạnh một tiếng, cử động ngón tay, trực tiếp nhấn nút gọi. Anh sẽ không để cho cô Triệu có cơ hội lặp lại chuyện này vì bà ta không xứng đáng!
Cố... Cô Triệu cho là Cố Nhiên chỉ hù dọa bà. Nào ngờ trong lúc bà ta hơi do dự thì Cố Nhiên đã thật sự nhấn gọi điện thoại. Cô Triệu như bị kinh sợ quá mức, bà ta vươn tay muốn cướp điện thoại di động của Cố Nhiên, nhưng vẫn phí công.
Cố Nhiên tránh được tay của cô Triệu dễ như trở bàn tay, lạnh nhạt kể lại chuyện này cho chú họ Cố.
Chú họ Cố ở đầu dây bên kia cũng hơi ngẩn người rồi vội vàng nói sẽ tới đó ngay lập tức.
Cùng lúc đó, ba Cố và mẹ Cố nghe thấy có tiếng gì kỳ lạ nên cũng đi theo đến.
Chuyện đến nước này đã hoàn toàn lớn lên.
Có vẻ mặt mũi Nhà họ Cố không đủ lớn, như vậy giải trí Thần Thiên thì sao đây? So với thái độ của Cố Nhiên thì Lâm Du không nể mặt hơn rất nhiều Nếu như hai vị không nhanh chóng đăng báo xin lỗi thì cứ chờ thư của luật sư đi!
Thấy Lâm Du nói xong rồi liền xoay người rời đi, vốn không cho bọn họ cơ hội mở miệng giải thích, ba Triệu và cô Triệu trố mắt nhìn nhau, bắt đầu cảm thấy bất an.
Sở dĩ Lâm Du yên tâm rời đi, đương nhiên là bởi vì Cố Nhiên ở bên cạnh Triệu Tuyết Nhi, cũng bởi vì trưởng bối Nhà họ Cố đã chạy tới. Như vậy tiếp sau đó là chuyện nhà của Nhà họ Cố rồi. Ngược lại cô đã tỏ rõ thái độ, chắc hẳn ba Triệu và cô Triệu cũng biết nên lựa chọn thế nào.
Lâm Du rời đi, Hứa Mạch cũng không ở lại nữa, chạy tới gật đầu với trưởng bối Nhà họ Cố một cái rồi liền nghênh ngang bỏ đi.
Sắc mặt trưởng bối Nhà họ Cố rất khó coi. Chú họ Cố lại thẳng tay tát vào mặt cô Triệu một cái: Rốt cuộc bà náo loạn đủ chưa?
Chú họ Cố thật sự rất tức giận. Từ khi người Nhà họ Triệu và người Nhà họ Ngô xuất hiện ở tiệc cưới thì ông đã biết nhất định là do cô Triệu giở trò quỷ. Nếu như Triệu Tuyết Nhi chịu nhận những người này là thân thích thì cũng coi như là chuyện tốt, như vậy ông sẽ không nhúng tay. Nhưng khi biết rõ Triệu Tuyết Nhi không nhận thân thích, cô Triệu lại còn mặt dày ép Triệu Tuyết Nhi nhận thân nhân, đúng là trò cười!
Tuyết Nhi, không sao chứ? Mẹ Cố trực tiếp kéo tay Triệu Tuyết Nhi, thương tiếc sờ mặt cô, Có đau hay không?
Mẹ, con không sao, không đau. So với người Nhà họ Triệu và Nhà họ Ngô thì Triệu Tuyết Nhi càng thích ba Cố và mẹ Cố hơn. Mặc dù cô chỉ là con dâu Nhà họ Cố nhưng trưởng bối Nhà họ Cố rất thương yêu cô. Bao gồm cả bà nội Cố, ngày thường cũng rất hòa ái với cô.
Làm sao lại không đau được? Nhìn đi, khuôn mặt nhỏ nhắn này đã bị đánh đỏ lên rồi. Sao Mẹ Cố lại không biết là Triệu Tuyết Nhi không muốn bà lo lắng nên mới nói vậy chứ, nghĩ vậy nên lửa giận ở đáy lòng lại dâng lên, nghiêng đầu nhìn ba Triệu và cô Triệu, Đã xảy ra chuyện gì? Ngay cả con dâu Nhà họ Cố chúng tôi mà cũng dám ra tay đánh sao? Không biết mặt Tuyết Nhi nhà chúng tôi quý giá cỡ nào sao?
Chị họ, chuyện này không như chị nghĩ đâu. Nhất định là hiểu lầm, hiểu lầm mà thôi. Cái tát của chú họ Cố khiến cô Triệu rất đau nhưng lại không dám phản kháng. Đối mặt với lời chỉ trích của mẹ Cố, cô Triệu chột dạ không thôi, vội vàng muốn giải thích.
Hiểu lầm gì mà phải đánh vào mặt? Tôi thấy không biết mấy người tới nhận người thân hay là đến tìm lợi ích? Nếu như cố tình tìm Tuyết Nhi gây phiền phức thì Nhà họ Cố chúng tôi không hoan nghênh, sau này gặp mặt coi như không quen biết, không cần chào hỏi! Mẹ Cố thật rất tức giận.
Lúc trước trưởng bối Nhà họ Cố có nghe nói về thân thế của Triệu Tuyết Nhi. Nhưng vì không quen Triệu Tuyết Nhi nên cũng không tiện nhúng tay quản việc nhà người khác. Nhưng hiện nay khác trước rồi. Triệu Tuyết Nhi đã được cưới vào nhà, vậy thì chính là người Nhà họ Cố, tại sao có thể tiếp tục để mặc cho người khác ức hiếp?
Mẹ, thím họ chẳng những đánh người mà còn không chịu nói xin lỗi! Cố Nhiên không chút khách sáo bắt đầu thêm dầu vào lửa.
A! Không xin lỗi thì không xin lỗi! Tuyết Nhi nhà chúng ta không cần. Trên mặt mẹ Cố là một nụ cười lạnh, không hề có chút tình cảm nào, Chuyện này chúng ta để luật pháp quyết định đi, nói là bọn họ ác ý tổn thương người khác.
Tôi là cha ruột của Triệu Tuyết Nhi! Không phải ba Triệu không muốn nói xin lỗi, chẳng qua là không muốn mất mặt. Ông ta luôn nhận định mình là ba của Triệu Tuyết Nhi, dạy dỗ Triệu Tuyết Nhi đều là đúng. Chẳng qua chỉ là một cái tát thôi, không được coi là chuyện lớn gì, sao lại phải nói xin lỗi?
Cha ruột thì thế nào? Cha ruột thì có thể đánh con gái sao? Đúng là một gia đình bạo lực! Chúng tôi vẫn có thể tố cáo ông như thường. Dĩ nhiên mẹ Cố biết với thân phận của ba Triệu, tát Triệu Tuyết Nhi một cái cũng không là chuyện lớn gì. Nhưng mà bà rất tức giận, tức giận đến đau rát ruột gan nên lúc này mới muốn cho ba Triệu và cô Triệu một bài học.
Mẹ, giải trí Thần Thiên sẽ truy tố bọn họ. Tuyết Nhi là ngôi sao, nhân vật công chúng, bị đánh cũng không phải là chuyện nhỏ. Thấy ba Triệu rất tự tin thì Cố Nhiên khinh thường nói, Tổng giám đốc của bọn con đã nói rồi, mặt Tuyết Nhi được mua bảo hiểm, không thể đụng vào.
Ba Triệu bị nghẹn họng không trả lời được. Sao ông lại không nhìn ra là Nhà họ Cố và giải trí Thần Thiên đang ở ỷ thế hiếp người chứ? Chẳng qua là thấy ông sa sút nên mới tùy tiện chèn ép thôi.
Nhưng mà dù trong lòng biết rất rõ Nhà họ Cố và giải trí Thần Thiên tính toán mình thì ba Triệu cũng không thể làm gì. Người ta là đao thớt, ông là cá thịt, hiện tại ông không có bất kỳ năng lực chống cự, ngoại trừ ngoan ngoãn chịu trận thì cũng chỉ có thể yên lặng chịu đựng.
Không phải cô Triệu không muốn khóc lóc kể lể. Bà ta không có ra tay đánh Triệu Tuyết Nhi, người đánh là ba Triệu. Nhưng không ai cho bà cơ hội nói chuyện, cũng không ai muốn nghe bà giải bày. Chú họ Cố trực tiếp lôi bà đi, chỉ nhìn sắc mặt chú họ Cố cũng biết là ông không muốn giải vây giúp bà.
Chú họ Cố quả thật không muốn giải vây cho cô Triệu. Ông thật sự rất chán ghét hành động của cô Triệu ngày hôm nay, bởi vì quá tức giận cho nên định tranh luận với cô Triệu một phen.
Mà cái gọi là tranh luận dĩ nhiên không chỉ là mấy câu cãi vã ngoài miệng không thôi. Lúc này trong lòng chú họ Cố có một suy nghĩ, suy nghĩ này đã ẩn núp rất lâu rồi, mỗi ngày mỗi đêm đều đang sôi trào, nhưng cho tới hôm nay mới hoàn toàn bùng nổ.
Ba Triệu cũng không biết dự định của chú họ Cố, chỉ cho là ông ta không muốn quan tâm cho nên mới lôi cô Triệu đi nên khó tránh khỏi việc sinh lòng oán thầm bất mãn với cô Triệu và chú họ Cố. Ông thừa nhận đến tìm Triệu Tuyết Nhi là ý của ông. Nhưng nếu không có cô Triệu khuyến khích và giúp đỡ thì sao ông có thể thuận lợi đi vào hội trường bữa tiệc, sao có thể gặp mặt Triệu Tuyết Nhi để giằng co?
Ba Triệu nghĩ như thế nào cũng không có ai quan tâm. Trưởng bối Nhà họ Cố sắc bén nhìn chằm chằm ba Triệu, không hề có ý thỏa hiệp.
Cuối cùng ba Triệu hoàn toàn bất đắc dĩ, chỉ đành phải vội vã nói với Triệu Tuyết Nhi một tiếng “Thật xin lỗi , rồi ảo não rời đi.
Trưởng bối Nhà họ Cố không hề ngăn ba Triệu lại. Nhưng cũng không quá thân thiện nhìn bóng người ba Triệu rời đi.
Ba Triệu cho là chuyện này đến đây liền kết thúc. Dù sao ông ta cũng là cha ruột Triệu Tuyết Nhi, Triệu Tuyết Nhi không dám bắt ông ta. Mà người Nhà họ Cố nể mặt Triệu Tuyết Nhi cũng không nên đụng vào ông ta mới đúng.
Nhưng thật đáng tiếc, ba Triệu đã đoán sai rồi. Không cần nói đến thái độ của Nhà họ Cố, luật sư của giải trí Thần Thiên đã gửi thư đến tay ông ta rồi.
Không dám tin nhìn bức thư trong tay mình, ba Triệu đờ đẫn một hồi lâu. Giờ phút này mới bất tri bất giác phát hiện, mọi chuyện còn chưa kết thúc. Đến lúc này ông mới biết sợ.
Lâm Du nói muốn truy cứu chuyện này không phải nói đùa. Cô thật sự rất không ưa hành động của người Nhà họ Triệu, sau khi được Triệu Tuyết Nhi đồng ý thì luật sư cứ thế mà gửi đơn ra ngoài. Dù không biết đến cuối cùng có thể trừng trị ba Triệu và cô Triệu hay không nhưng ít nhất phải để cho hai người này chịu khổ một chút, bị dạy dỗ một chút mới được.
So với tình cảnh suy sụp của ba Triệu thì lần này chú họ Cố đã thật sự ác độc, đưa ra quyết định ly hôn với cô Triệu.
Ly hôn? Cô Triệu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này. Ban đầu lúc gả cho chú họ Cố thì bà cũng biết, hôn sự này là bà trèo cao. Cho nên bà luôn thận trọng lo gia đình, cũng trăm phương ngàn kế muốn để cháu gái Triệu Linh Lộ gả cho Cố Nhiên. Nếu như Triệu Linh Lộ làm được
/139
|