---------------------------------------------
Đúng 5 phút xe sau chiếc xe của hắn đã về tới biệt thự, tên tài xế mở cửa xe cho hắn ra ngoài. Hắn nhanh chóng bước đi với vẻ kiêu hạnh mà đi thẳng vào biệt thự. Ông quản gia và đám người hầu nghiêng mình cúi chào
- Thiếu gia mới về
- Ừ... ông mau cho người đi dọn dẹp một căn phòng cho cô gái này ở và mau đi gọi bác sĩ Dương tới đây chữa trị cho cô gái ấy đó ngay cho tôi
- Dạ vâng tôi sẽ làm liền thưa thiếu gia
Hắn nhanh chóng bước lên lầu chẳng thèm ngó tới ai. Hắn bước vào phòng và nằm Phịch xuống giường, tay mần mò cái điện thoại (siêu cấp) của hắn mà gọi cho người ở bên kia đầu dây
-.........................................
- Anh hãy mau điều tra cho tôi về cái cô gái mà bữa nay tôi cưu mang cứu sống đem về mà tôi nhặt được. Anh hãy mau điều tra thân phận của cô ấy cho tôi biết vì sao lại như vậy
-............................................
- Ừ. Ngay sáng ngày mai phải có liền cho tôi
-............................................
Cuộc nói chuyện của hai người kết thúc thật nhanh chóng. Ông quản gia từ trên lầu bước lên
Cộc... cộc... cộc
- Dạ thưa thiếu gia, bác sĩ Dương đã tới và hiện giờ đang ngồi ở dưới đợi ngài ạ
Ông quản gia đứng ở ngoài cửa mà thông báo
- Ừ... ông mau dẫn cậu ta lên phòng cô gái đó ngay cho tôi đi, lát tôi sẽ ra
- Dạ vâng
Ông quản gia bước đi xuống lầu và dẫn cậu ta lên phòng mà nó đang nằm bất tỉnh---------------------------------------------------------------------------------------------
Trần Tuấn Dương (cậu ta); 20t, bác sĩ riêng của hắn, soái ca, vui vẻ, bạn từ nhỏ với hắn, là phó bang chủ trong bang của hắn, nhà có chức có quyền v.v
---------------------------------------------------------------------------------------------
- Dạ thưa, thiếu gia kêu tôi dẫn cậu lên ạ
- Ok nà ;) Mau mau dẫn tôi đi lên nhanh đi nè
- Dạ mời cậu đi theo tôi ạ
- Nhanh nhanh đi chứ
Ông quản gia dẫn cậu ta vào phòng mà nó đang nằm bất tỉnh nhân sự kia. Cậu ta thắc mắc mà hỏi ông quản gia.
- Hình như có gì đó sai sai
- Dạ sao sai ạ
- Lộn phòng rồi nè. Phòng này của con kia đang nằm mà
- Dạ đúng rồi đó cậu!!!
- Đúng cái gì mà đúng:v Đây đâu phải là phòng của thiếu gia của ông đâu, ông bị ấm đầu à??? Có cần tôi phải khám bệnh cho ông ngay và liền không hả!!! hả!!!
- Dạ.... *đổ mồ hôi hột* tôi chưa nói xong mà cậu, đây chính là phòng của cô gái hôn mê bất tỉnh ở ngoài đường cho nên.......
- Cho nên thiếu gia của ông đã cứu vớt cô gái đó mà mang về đây có phải không vậy!!!
- Dạ đúng!!!
Cậu ta vui mừng hét lên vì sung sướng, cậu ta thật không ngờ rằng người bạn thân từ nhỏ của cậu giờ phải cưu mang cô gái này thật là tốt bụng quá đi. Cậu vui mừng cho hắn vì hắn sắp thoát kiếp F.A:v
Đúng 5 phút xe sau chiếc xe của hắn đã về tới biệt thự, tên tài xế mở cửa xe cho hắn ra ngoài. Hắn nhanh chóng bước đi với vẻ kiêu hạnh mà đi thẳng vào biệt thự. Ông quản gia và đám người hầu nghiêng mình cúi chào
- Thiếu gia mới về
- Ừ... ông mau cho người đi dọn dẹp một căn phòng cho cô gái này ở và mau đi gọi bác sĩ Dương tới đây chữa trị cho cô gái ấy đó ngay cho tôi
- Dạ vâng tôi sẽ làm liền thưa thiếu gia
Hắn nhanh chóng bước lên lầu chẳng thèm ngó tới ai. Hắn bước vào phòng và nằm Phịch xuống giường, tay mần mò cái điện thoại (siêu cấp) của hắn mà gọi cho người ở bên kia đầu dây
-.........................................
- Anh hãy mau điều tra cho tôi về cái cô gái mà bữa nay tôi cưu mang cứu sống đem về mà tôi nhặt được. Anh hãy mau điều tra thân phận của cô ấy cho tôi biết vì sao lại như vậy
-............................................
- Ừ. Ngay sáng ngày mai phải có liền cho tôi
-............................................
Cuộc nói chuyện của hai người kết thúc thật nhanh chóng. Ông quản gia từ trên lầu bước lên
Cộc... cộc... cộc
- Dạ thưa thiếu gia, bác sĩ Dương đã tới và hiện giờ đang ngồi ở dưới đợi ngài ạ
Ông quản gia đứng ở ngoài cửa mà thông báo
- Ừ... ông mau dẫn cậu ta lên phòng cô gái đó ngay cho tôi đi, lát tôi sẽ ra
- Dạ vâng
Ông quản gia bước đi xuống lầu và dẫn cậu ta lên phòng mà nó đang nằm bất tỉnh---------------------------------------------------------------------------------------------
Trần Tuấn Dương (cậu ta); 20t, bác sĩ riêng của hắn, soái ca, vui vẻ, bạn từ nhỏ với hắn, là phó bang chủ trong bang của hắn, nhà có chức có quyền v.v
---------------------------------------------------------------------------------------------
- Dạ thưa, thiếu gia kêu tôi dẫn cậu lên ạ
- Ok nà ;) Mau mau dẫn tôi đi lên nhanh đi nè
- Dạ mời cậu đi theo tôi ạ
- Nhanh nhanh đi chứ
Ông quản gia dẫn cậu ta vào phòng mà nó đang nằm bất tỉnh nhân sự kia. Cậu ta thắc mắc mà hỏi ông quản gia.
- Hình như có gì đó sai sai
- Dạ sao sai ạ
- Lộn phòng rồi nè. Phòng này của con kia đang nằm mà
- Dạ đúng rồi đó cậu!!!
- Đúng cái gì mà đúng:v Đây đâu phải là phòng của thiếu gia của ông đâu, ông bị ấm đầu à??? Có cần tôi phải khám bệnh cho ông ngay và liền không hả!!! hả!!!
- Dạ.... *đổ mồ hôi hột* tôi chưa nói xong mà cậu, đây chính là phòng của cô gái hôn mê bất tỉnh ở ngoài đường cho nên.......
- Cho nên thiếu gia của ông đã cứu vớt cô gái đó mà mang về đây có phải không vậy!!!
- Dạ đúng!!!
Cậu ta vui mừng hét lên vì sung sướng, cậu ta thật không ngờ rằng người bạn thân từ nhỏ của cậu giờ phải cưu mang cô gái này thật là tốt bụng quá đi. Cậu vui mừng cho hắn vì hắn sắp thoát kiếp F.A:v
/31
|