“Cục cưng...” Cung Thụy Thần nhìn cô bèn cúi thân hình to lớn xuống hôn lấy hôn để như mưa lên mặt cô.
Nhưng mặc kệ, trong cơ thể cô vẫn khó chịu, không thể dừng ngứa ngáy được, cứ như vậy mà tra tấn cô. An ủi như thế này, chỉ làm cho cô càng thêm nôn nóng, giống như uống rượu độc. Cô dưới thân anh lắc lư khó chịu, mạnh tay nắm lấy tay anh, nắm lấy thật chặt.
Đôi mắt ướt át đen bóng, mang theo sự tố cáo mãnh liệt, bất mãn nhìn anh. Cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn, hết cách đành cầu xin anh” Chồng ơi...xin anh... hãy cho em...”
“Em muốn anh cho em cái gì? Hả?” Anh cúi đầu cười đầy mê đắm! Dụ dỗ cô nói ra những lời dâm đãng sắc tình.
Anh xấu xa như vậy thật khiến Lăng Nhược Tịch chịu không nổi. Kiên quyết cắn môi không nói, lắc lư vòng eo chủ động tìm kiếm thoải mái, hai chân như rắn nhỏ quấn lấy hông anh, nơi tư mật mềm mại ướt át tự đưa đến gần to lớn của anh hơn, cọ xát từng chút từng chút.
Cô làm như vậy thật muốn người khác chết, Cung Thụy Thần không khỏi gầm nhẹ, riêng tư nóng rực lại lớn thêm vài phần. Cuối cùng anh cũng không trêu chọc cô nữa, tay to tóm chặt lấy eo nhỏ của cô, giữ không cho cô vặn vẹo, sau đó nâng mình, động thắt lưng một cái, đẩy cực đại nóng bỏng thẳng đường đi vào nơi sâu nhất trong cô.
“A~~~~” Bị to lớn của anh đánh thẳng đến tử cung, vừa căng chật lại đầy thỏa mãn làm Lăng Nhược Tịch chủ động kẹp chặt hai chân, mẫn cảm vô cùng, mềm mại ướt át hút chặt lấy gậy th*t nóng rực của anh trong cơ thể mình.
“Ha~~~ Thật chặt, cục cưng, em thật chặt, cắn anh thật sướng, sao lại chặt đến thế này, ngoan....” Anh đẩy tận cùng gốc rể vào trong nhưng lại không vội tấn công, chỉ để tử cung của cô vây chặt lấy nó, hưởng thụ cảm giác vách thịt trong cơ thể cô đang hút chặt lấy gốc rể của mình, càng lúc càng chặt, khoái cảm không ngừng đánh đến làm cho cơ thể anh sinh ra một trận sóng nóng rực, giống như muốn nhấn chìm anh trong đó, làm cho anh không thể chịu được mà gầm nhẹ thành tiếng.
“Hô....” Lăng Nhược Tịch bị anh đè ép càng thêm khó chịu, không ngừng nâng thẳng lưng vè phía anh, muốn nơi đang chịu giày vò bên trong được thoải mái.
Cảm giác miệng nhỏ bên dưới đã ướt át, Cung Thụy Thần bắt đầu chậm rãi chuyển động, đợi khi cô thích ứng được nhịp độ của mình, anh liền đẩy nhanh hơn nữa, va chạm mạnh mẽ vào nơi mềm mại sâu nhất trong cô.
Hai tay đồng thời nắm lấy hai khối tròn trịa trắng nõn phía trước, mặc tình vuốt ve nắn bóp tùy ý.
Miệng nhỏ bên dưới Lăng Nhược Tịch bị anh cắm đến căng trướng, gậy th*t thô to dùng sức đâm vào va chạm nơi nào đó trong cơ thể mẫn cảm của cô, mỗi lần anh đi vào cô đều có cảm điện giật tê rần, giống như đánh thẳng vào trái tim cô.
Động tác của anh càng ngày càng mãnh liệt cảm giác ngứa ngứa không nên lời dọc xương sống đánh thẳng về phía trước, làm cho cô cam chịu rê rỉ: “A...A...ôi...Chồng yêu...A...Em chịu không nổi...A...Được rồi mà...A”
“Bé lừa đảo, mỗi lần em đều nói không chịu nổi, mà cái miệng nhỏ phía dưới em thì lại không như vậy, xem ra nó rất thích anh, hút chặt như vậy, còn chưa đủ phải không, cho em, tất cả đều cho em hết.” Cung Thụy Thần ăn ngon thành nghiện, đem chân cô ép ngược lên ngực, anh từ phía trên cắm thẳng vào động nhỏ.
gậy th*t thô to lập tức đâm thẳng đến tử cung, nhanh chóng cạy mở tử cung, cái miệng nhỏ nhắn chịu nhiều kích thích, ngậm chặt lấy đầu gậy th*t của anh, vì luyến tiếc sợ anh rời đi nên cố gắng giữ thật chặt, làm Cung Thụy Thần thích chí càng muốn dùng thêm sức đâm vào trong.
“A... Không muốn đâu...Đau em...Hô… Chỗ đó... Đừng mà... Không muốn... Quá sâu...A....” Lăng Nhược Tịch bị động tác thô lỗ của anh làm đau nhưng lại rất thích, không biết làm sao cho đúng chỉ có thể thở từng hơi hổn hển, vừa muốn chối từ nhưng lại rất mong chờ.
“Ngoan...Em sẽ thấy sung sướng nhanh thôi.” Nghe cô kêu đau, anh cũng đau lòng, nhưng sự sung sướng cực hạn này làm anh không muốn từ bỏ, chỉ có thể ra sức đâm vào trong cô nhanh hơn nữa, đồng thời đưa tay nắm lấy trân châu đang sưng đỏ của cô ấn ấn xoa xoa an ủi.
“Đừng mà...Á a a a...” Cô không thể không kêu to được, vừa tê dại vừa đau xót, tra tấn cô muốn ngất đi, thân thể không chịu được run rẩy, sau đó hét lên một tiếng rơi vào cao trào.
Anh chỉ cảm thấy một dòng suối nóng đang không ngừng tuôn ra cọ rửa đỉnh đầu phân thân, cái miệng nhỏ đáng trách kia lại hút chặt không buông gậy th*t của mình, hút như vậy anh lại thấy sướng khoái vô cùng, eo run lên, anh luyến tiếc không muốn rời khỏi người cô như vậy, vừa định rút phân thân ra một chút thì điện thoại anh lại reo vang lên, Cung Thụy Thần giật mình lập bắn ra, tinh dịch đều phun hết vào trong tử cung của cô.
Anh nằm trên người Lăng Nhược Tịch, tức không nhịn được mắng: “Đáng chết.”Mỗi lần đang ở giây phút quyết định thì điện thoại đến, mà cũng không chỉ một vài lần cho nên anh không thể không buông cô ra.
Lăng Nhược Tịch mệt chịu không nổi, mơ màng muốn ngủ cũng bị tiếng điện thoại làm cho phiền. Mở mắt thở dài, vỗ vỗ vai Cung Thụy Thần còn đang nằm trên người mình không muốn đi, giọng nói khàn khàn: “Ồn quá, anh nghe điện thoại đi.”
“Ừ” Cung Thụy Thần hết cách liền hôn môi cô một cái, mới chịu xoay người rời khỏi thân thể cô, anh nhặt quần áo bị ném dưới đất, lấy điện thoại ra, nhìn thấy số gọi đến, mày nhăn lại không chút suy nghĩ liền tắt máy.
"Ai vậy anh, sao anh không nghe máy?" nhìn anh như vậy nhất thời trong lòng Lăng Nhược Tịch liền có một dự cảm không tốt, cô ngồi bật dậy, nhíu mi nhìn anh hỏi có chút chua chát.
“Không biết ai nữa, số này anh không biết.” Cung Thụy Thần thấy cô hỏi, ngẩng đầu mỉm cười với cô, sau đó tránh sang chuyện khác: “Em muốn ngủ tiếp hay là đi tắm trước?”
Nghe anh nói cho có như vậy, lòng cô liền thấy chua xót, nhưng giao thừa sắp đến, lại còn đang ở nhà chồng, cô cũng không muốn ầm ĩ với anh, lời nói lên đến miệng cũng đành nuốt xuống, giả vờ không thèm để ý nói: "Em đi tắm trước.”
Nhưng mặc kệ, trong cơ thể cô vẫn khó chịu, không thể dừng ngứa ngáy được, cứ như vậy mà tra tấn cô. An ủi như thế này, chỉ làm cho cô càng thêm nôn nóng, giống như uống rượu độc. Cô dưới thân anh lắc lư khó chịu, mạnh tay nắm lấy tay anh, nắm lấy thật chặt.
Đôi mắt ướt át đen bóng, mang theo sự tố cáo mãnh liệt, bất mãn nhìn anh. Cái miệng hồng hồng nhỏ nhắn, hết cách đành cầu xin anh” Chồng ơi...xin anh... hãy cho em...”
“Em muốn anh cho em cái gì? Hả?” Anh cúi đầu cười đầy mê đắm! Dụ dỗ cô nói ra những lời dâm đãng sắc tình.
Anh xấu xa như vậy thật khiến Lăng Nhược Tịch chịu không nổi. Kiên quyết cắn môi không nói, lắc lư vòng eo chủ động tìm kiếm thoải mái, hai chân như rắn nhỏ quấn lấy hông anh, nơi tư mật mềm mại ướt át tự đưa đến gần to lớn của anh hơn, cọ xát từng chút từng chút.
Cô làm như vậy thật muốn người khác chết, Cung Thụy Thần không khỏi gầm nhẹ, riêng tư nóng rực lại lớn thêm vài phần. Cuối cùng anh cũng không trêu chọc cô nữa, tay to tóm chặt lấy eo nhỏ của cô, giữ không cho cô vặn vẹo, sau đó nâng mình, động thắt lưng một cái, đẩy cực đại nóng bỏng thẳng đường đi vào nơi sâu nhất trong cô.
“A~~~~” Bị to lớn của anh đánh thẳng đến tử cung, vừa căng chật lại đầy thỏa mãn làm Lăng Nhược Tịch chủ động kẹp chặt hai chân, mẫn cảm vô cùng, mềm mại ướt át hút chặt lấy gậy th*t nóng rực của anh trong cơ thể mình.
“Ha~~~ Thật chặt, cục cưng, em thật chặt, cắn anh thật sướng, sao lại chặt đến thế này, ngoan....” Anh đẩy tận cùng gốc rể vào trong nhưng lại không vội tấn công, chỉ để tử cung của cô vây chặt lấy nó, hưởng thụ cảm giác vách thịt trong cơ thể cô đang hút chặt lấy gốc rể của mình, càng lúc càng chặt, khoái cảm không ngừng đánh đến làm cho cơ thể anh sinh ra một trận sóng nóng rực, giống như muốn nhấn chìm anh trong đó, làm cho anh không thể chịu được mà gầm nhẹ thành tiếng.
“Hô....” Lăng Nhược Tịch bị anh đè ép càng thêm khó chịu, không ngừng nâng thẳng lưng vè phía anh, muốn nơi đang chịu giày vò bên trong được thoải mái.
Cảm giác miệng nhỏ bên dưới đã ướt át, Cung Thụy Thần bắt đầu chậm rãi chuyển động, đợi khi cô thích ứng được nhịp độ của mình, anh liền đẩy nhanh hơn nữa, va chạm mạnh mẽ vào nơi mềm mại sâu nhất trong cô.
Hai tay đồng thời nắm lấy hai khối tròn trịa trắng nõn phía trước, mặc tình vuốt ve nắn bóp tùy ý.
Miệng nhỏ bên dưới Lăng Nhược Tịch bị anh cắm đến căng trướng, gậy th*t thô to dùng sức đâm vào va chạm nơi nào đó trong cơ thể mẫn cảm của cô, mỗi lần anh đi vào cô đều có cảm điện giật tê rần, giống như đánh thẳng vào trái tim cô.
Động tác của anh càng ngày càng mãnh liệt cảm giác ngứa ngứa không nên lời dọc xương sống đánh thẳng về phía trước, làm cho cô cam chịu rê rỉ: “A...A...ôi...Chồng yêu...A...Em chịu không nổi...A...Được rồi mà...A”
“Bé lừa đảo, mỗi lần em đều nói không chịu nổi, mà cái miệng nhỏ phía dưới em thì lại không như vậy, xem ra nó rất thích anh, hút chặt như vậy, còn chưa đủ phải không, cho em, tất cả đều cho em hết.” Cung Thụy Thần ăn ngon thành nghiện, đem chân cô ép ngược lên ngực, anh từ phía trên cắm thẳng vào động nhỏ.
gậy th*t thô to lập tức đâm thẳng đến tử cung, nhanh chóng cạy mở tử cung, cái miệng nhỏ nhắn chịu nhiều kích thích, ngậm chặt lấy đầu gậy th*t của anh, vì luyến tiếc sợ anh rời đi nên cố gắng giữ thật chặt, làm Cung Thụy Thần thích chí càng muốn dùng thêm sức đâm vào trong.
“A... Không muốn đâu...Đau em...Hô… Chỗ đó... Đừng mà... Không muốn... Quá sâu...A....” Lăng Nhược Tịch bị động tác thô lỗ của anh làm đau nhưng lại rất thích, không biết làm sao cho đúng chỉ có thể thở từng hơi hổn hển, vừa muốn chối từ nhưng lại rất mong chờ.
“Ngoan...Em sẽ thấy sung sướng nhanh thôi.” Nghe cô kêu đau, anh cũng đau lòng, nhưng sự sung sướng cực hạn này làm anh không muốn từ bỏ, chỉ có thể ra sức đâm vào trong cô nhanh hơn nữa, đồng thời đưa tay nắm lấy trân châu đang sưng đỏ của cô ấn ấn xoa xoa an ủi.
“Đừng mà...Á a a a...” Cô không thể không kêu to được, vừa tê dại vừa đau xót, tra tấn cô muốn ngất đi, thân thể không chịu được run rẩy, sau đó hét lên một tiếng rơi vào cao trào.
Anh chỉ cảm thấy một dòng suối nóng đang không ngừng tuôn ra cọ rửa đỉnh đầu phân thân, cái miệng nhỏ đáng trách kia lại hút chặt không buông gậy th*t của mình, hút như vậy anh lại thấy sướng khoái vô cùng, eo run lên, anh luyến tiếc không muốn rời khỏi người cô như vậy, vừa định rút phân thân ra một chút thì điện thoại anh lại reo vang lên, Cung Thụy Thần giật mình lập bắn ra, tinh dịch đều phun hết vào trong tử cung của cô.
Anh nằm trên người Lăng Nhược Tịch, tức không nhịn được mắng: “Đáng chết.”Mỗi lần đang ở giây phút quyết định thì điện thoại đến, mà cũng không chỉ một vài lần cho nên anh không thể không buông cô ra.
Lăng Nhược Tịch mệt chịu không nổi, mơ màng muốn ngủ cũng bị tiếng điện thoại làm cho phiền. Mở mắt thở dài, vỗ vỗ vai Cung Thụy Thần còn đang nằm trên người mình không muốn đi, giọng nói khàn khàn: “Ồn quá, anh nghe điện thoại đi.”
“Ừ” Cung Thụy Thần hết cách liền hôn môi cô một cái, mới chịu xoay người rời khỏi thân thể cô, anh nhặt quần áo bị ném dưới đất, lấy điện thoại ra, nhìn thấy số gọi đến, mày nhăn lại không chút suy nghĩ liền tắt máy.
"Ai vậy anh, sao anh không nghe máy?" nhìn anh như vậy nhất thời trong lòng Lăng Nhược Tịch liền có một dự cảm không tốt, cô ngồi bật dậy, nhíu mi nhìn anh hỏi có chút chua chát.
“Không biết ai nữa, số này anh không biết.” Cung Thụy Thần thấy cô hỏi, ngẩng đầu mỉm cười với cô, sau đó tránh sang chuyện khác: “Em muốn ngủ tiếp hay là đi tắm trước?”
Nghe anh nói cho có như vậy, lòng cô liền thấy chua xót, nhưng giao thừa sắp đến, lại còn đang ở nhà chồng, cô cũng không muốn ầm ĩ với anh, lời nói lên đến miệng cũng đành nuốt xuống, giả vờ không thèm để ý nói: "Em đi tắm trước.”
/162
|