“A…” Dưới sự mãnh liệt tiến vào của gậy th*t, Lăng Nhược Tịch không nhịn được hét lên một tiếng.
Dường như lý trí của Cung Thụy Thần đã bị lửa tình hừng hực đốt sạch, anh không kịp chờ cô thích ứng đã lập tức di chuyển, mạnh mẽ ra vào trong tiểu huyệt của cô, điên cuồng tiến công.
“A…aa…” Hai tay Lăng Nhược Tịch tóm chặt áo của Cung Thụy Thần, hai chân theo bản năng quấn chặt lấy hông anh, miệng liên tục phát ra những âm thanh kích tình, vừa như bị làm đau, lại vừa như được sung sướng.
“Tuyệt quá… bảo bối… nóng… em thật chặt… cắn anh rất sướng…” Cung Thụy Thần cảm nhận rất rõ vật to lớn của anh đang bị Lăng Nhược Tịch mút chặt, đang điên cuồng luật động vẫn có thể cảm nhận được vách thịt mềm mại kia đang mút chặt lấy mình. Lăng Nhược Tịch như thế càng khiến anh hưng phấn hơn nữa.
Cung Thụy Thần nâng cặp mông đầy đặn của cô lên, để hạ thân cô càng thêm dán sát vào dục vọng đang hừng hừng khí thế của anh, để gậy th*t nóng bỏng của anh có thể càng chui sâu vào trong hoa huyệt mềm mại của cô hơn. Bên trong hoa huy*t, từng cơn co thắt mút chặt lấy anh đem đến khoái cảm cực hạn, làm anh không nhịn được, tốc độ di chuyển ngày càng nhanh, dốc hết sức cắm vào.
“Ưm… a… đừng mà… không được… a… đủ rồi… em không chịu nổi nữa…”
Thân thể Lăng Nhược Tịch không ngừng nảy lên theo từng cú va chạm của anh, cô thật sự không thể chịu nổi sự điên cuồng đợt sau hơn cả đợt trước này. Cô vừa kêu, vừa há miệng cắn vào vai anh, khiến anh hừ một tiếng không rõ là đau hay thích, mà ngay sau đó, tay anh lại càng siết chặt mông cô hơn, càng dùng sức hung hăng ra vào mãnh liệt hơn trước, miệng còn thì thầm sung sướng: “Bảo bối… sướng quá… dùng sức cắn anh.. cắn chặt vào…”
“Đừng mà… ông xã… tha em… đủ… đủ… rồi… sâu… á…” Tần suất cắm vào và sức công phá ngày càng mãnh liệt khiến Lăng Nhược Tịch không sao thở nổi, cuối cùng cô cũng phải cầu xin anh tha cho mình, nhưng sự cầu xin của cô chỉ khiến cho tốc độ cuồng nhiệt của Cung Thụy Thần càng nhanh hơn…
“Không đủ… bảo bối… vẫn không đủ….” Cung Thụy Thần không ngừng đong đưa vòng hông, gậy th*t hung mãnh xâm chiếm tiểu huyệt của Lăng Nhược Tịch, anh dốc sức ra vào trong cơ thể cô tìm khoái cảm, ép tiểu huyệt chặt chẽ của cô không phải liên tục phun ra nuốt vào gậy th*t cực lớn của mình. Mỗi lần rút ra đều đâm vào sâu đến tận gốc rễ, như muốn xỏ xuyên qua hoa tâm mảnh mai bên trong.
“Aaaa…. Thụy Thần… ông xã…” Móng tay Lăng Nhược Tịch cấu vào da thịt Cung Thụy Thần tạo ra vài đường hằn đỏ, thân thể cô rung lắc kịch liệt theo chuyển động ngày càng điên cuồng, ngày càng thô lỗ của anh, khoái cảm liên tục ập đến, khiến Lăng Nhược Tịch không thể trụ nổi mà tiết ra…
“Ưm…. Bảo bối…” Cao trào mãnh liệt nhấn chìm mọi giác quan của Cung Thụy Thần, dưới sự co thắt vừa nhanh vừa chặt của Lăng Nhược Tịch, Cung Thụy Thần cũng không thể kiềm chế nổi nữa, anh gầm lên một tiếng, dứt khoát cắm mạnh vào trong một cái, rồi bắn thẳng tinh dịch nóng bỏng vào trong tử cung mềm mại của cô.
“Aa~~~…” Lăng Nhược Tịch bị dịch nóng bắn vào, vô thức hét lên một tiếng, thân thể gồng chặt căng cứng đón nhận.
Cung Thụy Thần ôm lấy thân thể nhỏ bé ướt sũng mồ hôi của vợ, đè sát vào cánh cửa, cảm thụ từng cơn co thắt điên cuồng trong cơ thể cô khiến anh vô cùng sảng khoái. Hai tay anh vuốt ve thân thể cô từ trên xuống, môi cũng không ngừng phủ những nụ hôn ướt át lên cổ và ngực cô.
“Đồ háo sắc, anh muốn giết chết em đó hả?” Lăng Nhược Tịch mệt đứt hơi dựa vào lòng Cung Thụy Thần, một hồi lâu mới bình ổn lại hơi thở, bất mãn đấm vào ngực anh hờn dỗi nói. Tuy anh thèm khát cô như vậy khiến lòng hư vinh của cô rất thỏa mãn, nhưng sau mỗi lần hoan ái quá kịch liệt, toàn thân cô đều rã rời vô lực, điều này cực kì không tốt.
“Haha, ai bảo cái miệng nhỏ bên dưới của anh lại ngon như vậy chứ.” Cung Thụy Thần cũng cảm thấy lúc nãy hình như anh quá xúc động, căn bản là không thể tự kiềm chế, quên chuyện cô có đau hay không, có chịu nổi hay không. Nhưng đó giờ anh luôn mất đi định lực khi đứng trước vợ yêu của mình, cho nên cũng quá để ý.
Cung Thụy Thần vừa hôn vừa dịu dàng dỗ dành cảm xúc của cô, xong vẫn duy trì tư thế kết hợp ôm cô vào trong phòng tắm. Anh xả nước ấm vào bồn, nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, rồi ôm cô ngồi vào trong.
Lăng Nhược Tịch đã mệt đến mở mắt không nổi nữa, thân thể mềm mại không xương của cô dựa vào bờ vai cứng rắn của anh, động tác thả cô xuống nước của anh làm eo cô cảm thấy ê ẩm, Lăng Nhược Tịch nhịn không được khẽ mắng ‘cầm thú’, đổi lấy một trận cười sung sướng của Cung Thụy Thần. Anh cúi đầu hôn lên trán cô một nụ hôn đầy cưng chiều, hấp nước lên tưới ướt tấm lưng trần của cô.
“Bà xã…” Cung Thụy Thần đang giúp vợ tắm rửa, lại yêu thương gọi.
“Hửm?” Lăng Nhược Tịch đang liu thiu ngủ, mơ màng đáp lại.
“Bảo bối…” Cung Thụy Thần lại dịu dàng kêu một tiếng.
“Sao?” Lăng Nhược Tịch bị anh gọi không thể vào giấc, hơi bất mãn nhíu mày.
“Bà xã, anh muốn làm lần nữa…” Lúc đầu Cung Thụy Thần chỉ muốn đùa cô một chút thôi, không ngờ vừa kêu vài tiếng thì ngọn lửa trong lòng lại bừng lên, càng lúc càng có xu hướng cháy mạnh hơn.
Lăng Nhược Tịch đang dựa vào người anh cũng phát hiện ra sự biến hóa trên thân thể con sói đói, cô lùi lại như gặp kẻ địch, nhưng Cung Thụy Thần lại nhanh tay hơn, anh xoay người đè cô dưới thân, một tay giữ chặt eo không cho cô chạy thoát, một tay mò xuống dưới tìm hơn mất hồn kia để xâm chiếm.
“Ưm… đừng mà… em mệt lắm…” Lăng Nhược Tịch chỉ có thể khép chặt chân, tay đẩy ngực anh ra, mềm yếu từ chối.
“Ngoan, một lần nữa thôi, làm xong sẽ để em ngủ.” Cung Thụy Thần dứt lời, không thèm đợi Lăng Nhược Tịch đồng ý hay không, anh đã đè cả người cô xuống, chiếm lấy cái miệng nhỏ, thành công đoạt đất.
Mắt Lăng Nhược Tịch lúc này đã mờ hơi nước, toàn thân run rẩy không thể kiềm chế, cô níu chặt vai Cung Thụy Thần, hai chân dang rộng, miệng liên tục phát ra những tiếng rên rỉ không liền mạch, mặc cho người đàn ông phía trên thoải mái ra vào. Cô chỉ có thể thầm cầu cho anh nhanh nhanh thỏa mãn, để cô còn được đi ngủ.
Nhưng mà, phải rất lâu sau cô mới được anh ôm về giường. toàn thân mệt mỏi rã rời, mà kẻ vô liêm sỉ nào đó lại đòi cô thêm lần nữa.
Lăng Nhược Tịch nước mắt dàn dụa thầm than khóc: Một lần nữa, thực tế chứng minh rằng, lời nói của đàn ông là không thể tin được, tuyệt không thể tin…
Đêm này, Cung Thụy Thần giống như uống phải thuốc kích dục, càng làm càng hăng hái, ham muốn như không thể dập tắt, khiến Lăng Nhược Tịch hoàn toàn cạn kiệt sinh lực, chìm vào vô thức mà ngủ….
Dường như lý trí của Cung Thụy Thần đã bị lửa tình hừng hực đốt sạch, anh không kịp chờ cô thích ứng đã lập tức di chuyển, mạnh mẽ ra vào trong tiểu huyệt của cô, điên cuồng tiến công.
“A…aa…” Hai tay Lăng Nhược Tịch tóm chặt áo của Cung Thụy Thần, hai chân theo bản năng quấn chặt lấy hông anh, miệng liên tục phát ra những âm thanh kích tình, vừa như bị làm đau, lại vừa như được sung sướng.
“Tuyệt quá… bảo bối… nóng… em thật chặt… cắn anh rất sướng…” Cung Thụy Thần cảm nhận rất rõ vật to lớn của anh đang bị Lăng Nhược Tịch mút chặt, đang điên cuồng luật động vẫn có thể cảm nhận được vách thịt mềm mại kia đang mút chặt lấy mình. Lăng Nhược Tịch như thế càng khiến anh hưng phấn hơn nữa.
Cung Thụy Thần nâng cặp mông đầy đặn của cô lên, để hạ thân cô càng thêm dán sát vào dục vọng đang hừng hừng khí thế của anh, để gậy th*t nóng bỏng của anh có thể càng chui sâu vào trong hoa huyệt mềm mại của cô hơn. Bên trong hoa huy*t, từng cơn co thắt mút chặt lấy anh đem đến khoái cảm cực hạn, làm anh không nhịn được, tốc độ di chuyển ngày càng nhanh, dốc hết sức cắm vào.
“Ưm… a… đừng mà… không được… a… đủ rồi… em không chịu nổi nữa…”
Thân thể Lăng Nhược Tịch không ngừng nảy lên theo từng cú va chạm của anh, cô thật sự không thể chịu nổi sự điên cuồng đợt sau hơn cả đợt trước này. Cô vừa kêu, vừa há miệng cắn vào vai anh, khiến anh hừ một tiếng không rõ là đau hay thích, mà ngay sau đó, tay anh lại càng siết chặt mông cô hơn, càng dùng sức hung hăng ra vào mãnh liệt hơn trước, miệng còn thì thầm sung sướng: “Bảo bối… sướng quá… dùng sức cắn anh.. cắn chặt vào…”
“Đừng mà… ông xã… tha em… đủ… đủ… rồi… sâu… á…” Tần suất cắm vào và sức công phá ngày càng mãnh liệt khiến Lăng Nhược Tịch không sao thở nổi, cuối cùng cô cũng phải cầu xin anh tha cho mình, nhưng sự cầu xin của cô chỉ khiến cho tốc độ cuồng nhiệt của Cung Thụy Thần càng nhanh hơn…
“Không đủ… bảo bối… vẫn không đủ….” Cung Thụy Thần không ngừng đong đưa vòng hông, gậy th*t hung mãnh xâm chiếm tiểu huyệt của Lăng Nhược Tịch, anh dốc sức ra vào trong cơ thể cô tìm khoái cảm, ép tiểu huyệt chặt chẽ của cô không phải liên tục phun ra nuốt vào gậy th*t cực lớn của mình. Mỗi lần rút ra đều đâm vào sâu đến tận gốc rễ, như muốn xỏ xuyên qua hoa tâm mảnh mai bên trong.
“Aaaa…. Thụy Thần… ông xã…” Móng tay Lăng Nhược Tịch cấu vào da thịt Cung Thụy Thần tạo ra vài đường hằn đỏ, thân thể cô rung lắc kịch liệt theo chuyển động ngày càng điên cuồng, ngày càng thô lỗ của anh, khoái cảm liên tục ập đến, khiến Lăng Nhược Tịch không thể trụ nổi mà tiết ra…
“Ưm…. Bảo bối…” Cao trào mãnh liệt nhấn chìm mọi giác quan của Cung Thụy Thần, dưới sự co thắt vừa nhanh vừa chặt của Lăng Nhược Tịch, Cung Thụy Thần cũng không thể kiềm chế nổi nữa, anh gầm lên một tiếng, dứt khoát cắm mạnh vào trong một cái, rồi bắn thẳng tinh dịch nóng bỏng vào trong tử cung mềm mại của cô.
“Aa~~~…” Lăng Nhược Tịch bị dịch nóng bắn vào, vô thức hét lên một tiếng, thân thể gồng chặt căng cứng đón nhận.
Cung Thụy Thần ôm lấy thân thể nhỏ bé ướt sũng mồ hôi của vợ, đè sát vào cánh cửa, cảm thụ từng cơn co thắt điên cuồng trong cơ thể cô khiến anh vô cùng sảng khoái. Hai tay anh vuốt ve thân thể cô từ trên xuống, môi cũng không ngừng phủ những nụ hôn ướt át lên cổ và ngực cô.
“Đồ háo sắc, anh muốn giết chết em đó hả?” Lăng Nhược Tịch mệt đứt hơi dựa vào lòng Cung Thụy Thần, một hồi lâu mới bình ổn lại hơi thở, bất mãn đấm vào ngực anh hờn dỗi nói. Tuy anh thèm khát cô như vậy khiến lòng hư vinh của cô rất thỏa mãn, nhưng sau mỗi lần hoan ái quá kịch liệt, toàn thân cô đều rã rời vô lực, điều này cực kì không tốt.
“Haha, ai bảo cái miệng nhỏ bên dưới của anh lại ngon như vậy chứ.” Cung Thụy Thần cũng cảm thấy lúc nãy hình như anh quá xúc động, căn bản là không thể tự kiềm chế, quên chuyện cô có đau hay không, có chịu nổi hay không. Nhưng đó giờ anh luôn mất đi định lực khi đứng trước vợ yêu của mình, cho nên cũng quá để ý.
Cung Thụy Thần vừa hôn vừa dịu dàng dỗ dành cảm xúc của cô, xong vẫn duy trì tư thế kết hợp ôm cô vào trong phòng tắm. Anh xả nước ấm vào bồn, nhanh chóng cởi hết quần áo trên người, rồi ôm cô ngồi vào trong.
Lăng Nhược Tịch đã mệt đến mở mắt không nổi nữa, thân thể mềm mại không xương của cô dựa vào bờ vai cứng rắn của anh, động tác thả cô xuống nước của anh làm eo cô cảm thấy ê ẩm, Lăng Nhược Tịch nhịn không được khẽ mắng ‘cầm thú’, đổi lấy một trận cười sung sướng của Cung Thụy Thần. Anh cúi đầu hôn lên trán cô một nụ hôn đầy cưng chiều, hấp nước lên tưới ướt tấm lưng trần của cô.
“Bà xã…” Cung Thụy Thần đang giúp vợ tắm rửa, lại yêu thương gọi.
“Hửm?” Lăng Nhược Tịch đang liu thiu ngủ, mơ màng đáp lại.
“Bảo bối…” Cung Thụy Thần lại dịu dàng kêu một tiếng.
“Sao?” Lăng Nhược Tịch bị anh gọi không thể vào giấc, hơi bất mãn nhíu mày.
“Bà xã, anh muốn làm lần nữa…” Lúc đầu Cung Thụy Thần chỉ muốn đùa cô một chút thôi, không ngờ vừa kêu vài tiếng thì ngọn lửa trong lòng lại bừng lên, càng lúc càng có xu hướng cháy mạnh hơn.
Lăng Nhược Tịch đang dựa vào người anh cũng phát hiện ra sự biến hóa trên thân thể con sói đói, cô lùi lại như gặp kẻ địch, nhưng Cung Thụy Thần lại nhanh tay hơn, anh xoay người đè cô dưới thân, một tay giữ chặt eo không cho cô chạy thoát, một tay mò xuống dưới tìm hơn mất hồn kia để xâm chiếm.
“Ưm… đừng mà… em mệt lắm…” Lăng Nhược Tịch chỉ có thể khép chặt chân, tay đẩy ngực anh ra, mềm yếu từ chối.
“Ngoan, một lần nữa thôi, làm xong sẽ để em ngủ.” Cung Thụy Thần dứt lời, không thèm đợi Lăng Nhược Tịch đồng ý hay không, anh đã đè cả người cô xuống, chiếm lấy cái miệng nhỏ, thành công đoạt đất.
Mắt Lăng Nhược Tịch lúc này đã mờ hơi nước, toàn thân run rẩy không thể kiềm chế, cô níu chặt vai Cung Thụy Thần, hai chân dang rộng, miệng liên tục phát ra những tiếng rên rỉ không liền mạch, mặc cho người đàn ông phía trên thoải mái ra vào. Cô chỉ có thể thầm cầu cho anh nhanh nhanh thỏa mãn, để cô còn được đi ngủ.
Nhưng mà, phải rất lâu sau cô mới được anh ôm về giường. toàn thân mệt mỏi rã rời, mà kẻ vô liêm sỉ nào đó lại đòi cô thêm lần nữa.
Lăng Nhược Tịch nước mắt dàn dụa thầm than khóc: Một lần nữa, thực tế chứng minh rằng, lời nói của đàn ông là không thể tin được, tuyệt không thể tin…
Đêm này, Cung Thụy Thần giống như uống phải thuốc kích dục, càng làm càng hăng hái, ham muốn như không thể dập tắt, khiến Lăng Nhược Tịch hoàn toàn cạn kiệt sinh lực, chìm vào vô thức mà ngủ….
/162
|