Ông Xã Tổng Tài Bá Đạo Sủng: Bảo Bối, Tiếp Tục

Chương 72: Hoảng hốt cái gì

/3410


Chương 72: Hoảng hốt cái gì

Thi Cận Dương thoạt nhìn rõ ràng là dễ chung đụng hơn so với Lạc Dịch Bắc nhiều, lúc nói chuyện có chút biếng nhác, người không như Lạc Dịch Bắc, cả ngày gương mặt lạnh lùng.

Phương Trì Hạ đến Dung Hi vào buổi sáng, Thi Cận Dương chỉ để cho cô quen thuộc với công việc ở Dung Hi, các loại tạp chí về thiết kế thời trang, cùng với các buổi trình diễn trang sức, cũng không có đem cho cô những chuyện rườm rà.

Thi Cận Dương như vậy khiến cho ấn tượng của Phương Trì Hạ đối với anh ta rất tốt.

So với Lạc Dịch Bắc tốt hơn rất nhiều!

Một buổi sáng Phương Trì Hạ đều ở bên Thi Cận Dương, cũng không đụng phải Lạc Dịch Bắc.

Giữa trưa, thu thập các loại văn kiện, đang chuẩn bị ra ngoài dùng cơm, thì bị Thi Cận Dương kêu lại, "Phương Tiểu Thư hẳn là chưa quen đường đi? Đi cùng đi!"

Phương Trì Hạ cũng không nghĩ tới anh ta tốt như vậy, kinh ngạc nhìn anh ta, sững sờ.

Cô xác thực không quen đối với nơi này.

"Được." Nhẹ gật đầu, đang muốn rời đi với anh ta, ai ngờ Lạc Dịch Bắc lại gọi điện thoại tới.

Phương Trì Hạ vừa nhìn tên anh, biểu hiện trên mặt cương cứng.

“Điện thoại của cô!" Vừa vặn từ bên cạnh đi qua Thi Cận Dương nhắc nhở.

"Không có việc gì, không quan trọng." Phương Trì Hạ nói là nói như vậy, nhưng vẫn là cầm lấy điện thoại đi đến bên cạnh góc hẻo lánh nghe điện thoại, "Sao vậy?"

"Không phải là muốn đưa cơm đến sao? Buổi trưa hôm nay tôi vừa vặn rảnh, 803, tôi chờ cô!" Lạc Dịch Bắc ngồi ở phòng làm việc của mình, dựa lưng trên ghế sopha thoải mái nói.

"Bây giờ?" Phương Trì Hạ cả kinh.

"Như thế nào? Có vấn đề?" Lạc Dịch Bắc nhíu lông mày.

Phương Trì Hạ mắt nhìn Thi Cận Dương vẫn đang đợi cô, lại nhìn đồng hồ, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.

Ngày hôm qua cô chỉ là thuận miệng nói, hiện tại cô đi chỗ nào để chuẩn bị cơm trưa mang đến cho anh?

Ra bên ngoài mua để làm giả sao?

Lạc Dịch Bắc tinh tường như vậy, nếm một chút liền biết không phải cô làm.

Phương Trì Hạ bị anh làm khó, vẻ mặt sầu khổ trầm mặc một hồi lâu, ngượng ngùng biện cớ, "Tôi bây giờ đang ở trường học, không có ở nhà."

"Như vậy? Tôi đến đón cô, ăn cơm trưa với nhau!" Lạc Dịch Bắc ung dung nói một câu, cũng không biết có phải nghiêm túc hay không, Phương Trì Hạ giống như ở trong điện thoại nghe được tiếng anh đi ra ngoài.

"Không cần qua, tôi ăn rồi! Hiện tại tôi có chút bận rộn, tắt máy trước !" Sợ một giây sau anh thực sự  trực tiếp đi ra ngoài, Phương Trì Hạ bối rối tắt điện thoại.

Lạc Dịch Bắc nhìn chằm chằm điện thoại vẫn còn kêu tút tút tút , lông mày nhăn lại.

Sợ như vậy?

Trong lòng có quỷ?

"Như thế nào? Có việc gấp?" Thi Cận Dương nhìn sắc mặt Phương Trì Hạ hoảng hốt, khẽ hỏi.

"Không có việc gì, chúng ta đi thôi!" Phương Trì Hạ cười, cùng anh ta sóng vai đi ra ngoài.

Giải quyết xong chuyện Lạc Dịch Bắc, cô rất nhẹ nhõm.

Ai ngờ cùng Thi Cận Dương ra khỏi Dung Hi cao ốc, ở nhà hàng Tây bên cạnh, còn đang chuẩn bị chọn món ăn, chuông điện thoại di động của Thi Cận Dương bỗng nhiên vang lên.

"Sao vậy?" Thi Cận Dương nghe điện thoại, khóe môi nhịn không được cười.

"Đang ở đâu? Tôi qua!" Âm thanh Lạc Dịch Bắc từ điện thoại truyền đến, âm lượng không cao không thấp, vừa khéo để cho Phương Trì Hạ ngồi ở đối diện nghe rõ.

Kết hôn với Lạc Dịch Bắc vài ngày, giọng của anh, e rằng trong tiếng người huyện náo Phương Trì Hạ cũng phân biệt được

Tay cầm menu cứng lại, cả người Phương Trì Hạ cứng đờ.

Hiện tại anh muốn đến sao?



/3410

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status