Primal Fire Elemental phảng phất như bị hoà tàn, từ từ biến mất trên không trung, sức nóng bao phủ sân đấu cũng bắt đầu giảm bớt. Theo Primal Fire Elemental biến mất, Momonga cảm nhận mối liên hệ với nó cũng bị chặt đứt.
Tuy rằng Primal Fire Elemental có lượng máu cùng sức phá hoại kinh người, thế nhưng đối với người có khả năng kháng hoả tuyệt đối và đồng thời nắm giữ tốc độ linh hoạt như Aura mà nói, nó chỉ là một cái bia ngắm tương đối lớn mà thôi.
Ngược lại nếu bị công kính trúng, Aura sẽ bị tổn thương rất lớn, bất quá đã có Mare, người đồng thời sở hữu những phép thuật của hệ Druid, cậu bé không để chuyện đó xảy ra. Thực tế, trong cuộc chiến lúc nãy, Mare đã liên tục sử dụng các phép thuật cường hoá lên Aura cùng với việc tấn công đối phương.
Hai đứa bé phối hợp rất nhuần nhuyễn, kể cả người tấn công lẫn người phòng thủ đều thể hiện tốt vai trò của mình. Đồng thời, Momonga cũng cảm nhận được việc chiến đấu trong trò chơi và ngoài đời thực rất khác nhau.
"Giỏi lắm. . . Cả hai nhóc. . . biểu hiện rất xuất sắc."
Nghe được lời cảm thán chân thành của Momonga, hai đứa nhỏ lộ ra nụ cười vui vẻ:
"Cảm tạ lời khen của ngài. Đã rất lâu chúng thân không được vận động kịch liệt như vầy!"
Cặp sinh đôi tiện tay lau đi mồ hôi trên mặt, vừa lau mồi hôi lại chảy ra trên làn da màu đen nhạt.
Momonga thò tay mở không gian chưa đồ, từ bên trong lấy ra một vật phẩm —— bình nước vô hạn.
Trong Yggdrasil cũng có thể thông qua ăn cơm và uống nước để khôi phục thể lực, bất quá thiết lập này không có ảnh hưởng gì đến Momonga, thân là một Undead, bản thân cậu xưa nay chưa từng dùng qua vật phẩm này. Hiếm lắm mới lấy ra sử dụng cho thú cưỡi.
Trông tương tự như chiếc bình thuỷ tinh trong suốt, bên trong chứa đầy nước trong vắt, bởi vì nước lạnh nên trên thành bình đọng lấy vô số giọt nước.
Momonga tiếp tục lấy ra hai cai ly, rót đầy nước rồi đưa cho cặp sinh đôi:
"Aura, Mare, uống đi."
" Huh? Ngài không cần làm vậy đâu, ngài Momonga."
"Vâng, đúng đấy, thần có thể tự dùng phép thuật tạo ra nước mà."
Nhìn thấy ở trước mặt, không ngừng phất tay Aura cùng không ngừng lắc đầu Mare, Momonga lộ ra cười khổ:
"Chút lòng thành không cần để ý, chỉ là nước bình thường thôi. Hai nhóc biểu hiện rất tốt, đây là phần thưởng của ta."
"Wow ah─── "
"Woo oh── "
Tựa hồ cảm thấy thẹn thùng, Aura cùng Mare mặt đỏ tới mang tai, nơm nớp lo sợ đưa tay đỡ lấy cái ly:
"Cảm tạ ngài, ngài Momonga!"
"Không ngờ, ngài Momonga lại rót nước cho thần!"
Có cần phải cao hứng như vậy không?
Liền Aura cũng không cự tuyệt nữa, hai tay đỡ lấy một hơi uống hết. Yết hầu động mấy lần, giọt nước từ khóe miệng chảy xuống, biến mất ở trước ngực . Còn Mare vẫn là hai tay cầm lấy ly, từ từ chậm rãi thưởng thức. Chỉ là cách uống nước, cũng có thể thấy được tính cách khác nhau của cặp sinh đôi.
Momonga nhìn hai đứa bé, đưa tay sờ sờ cổ họng của chính mình. Cảm giác xương cổ thật giống có một lớp da.
Thân thể cho đến giờ vẫn chưa từng cảm thấy khát nước hay buồn ngủ. Tuy rằng rất rõ ràng bản thân là Undead, sẽ không có những cảm giác đó, thế nhưng mỗi khi phát hiện mình không còn là loài người, chỉ có thể cảm thấy tất cả nhưu một trò đùa.
Momonga kế tục chạm đến các chỗ khác trên cơ thể. Không có bất kỳ da dẻ, bắp thịt, mạch máu, thần kinh cùng nội tạng, chỉ duy nhất một bộ xương khô. Dù đã biết rõ ràng, cậu vẫn không tin chuyện này là thật, tiếp tục kiểm tra khắp cở thể.
Xúc giác so với khi còn là con người có vẻ trì trệ hơn. Cảm giác như chạm vào một miếng vải mỏng ở giữa. Ngược lại, cả thị giác lẫn thính giác, các giác quan đều được tăng cường hơn.
Nếu thân thể chỉ được tạo thành từ xương thế này có vẻ dễ đổ vỡ, thế nhưng mỗi khúc xương của cậu đều có vẻ cứng hơn cả sắt thép.
Mặc dù bở bên trong một cơ thể hoàn toàn xa lạ, nhưng ý thức của Momonga lại có cảm giác hài lòng và thoả mãn, giống như đây mới chính là cơ thể của mình. Chắc là do vậy, cậu mới không cảm thấy hoảng sợ khi thấy mình bị biến thành bộ xương.
"Còn muốn uống nữa không?"
Momonga giơ lên bình nước, hỏi hai đứa bé.
"Ạch —— cảm ơn ngài! Thần đã uống đủ rồi!"
"Vậy à? Còn Mare thì sao? Có muốn uống thêm không?"
"Ồ! Ạch, ạch, thần cũng đủ rồi. Đã hết khát."
Gật đầu đáp lại Momonga thu hồi chiếc bình và hai cái ly, đặt vào trong không gian lưu trữ.
Aura đột nhiên nói nhỏ:
"Ban đầu thần cứ nghĩ ngài Momonga đáng sợ hơn cơ."
"Hả? Thật sao? Như vậy sẽ tốt hơn sao. . ."
"Không, không. Như bây giờ tốt hơn! Tuyệt đối tốt hơn!"
" Vậy thì cứ như vầy đi."
Nghe được Aura kích động trả lời, Momonga giật mình đáp lại.
"Ngài Momonga, chắc chăn ngài sẽ không đối xử tốt như vậy với chỉ riêng chúng thần phải không?"
Đối mặt với câu hỏi của Aura. Momonga không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể vỗ nhẹ đầu Aura.
"Ha ha ha."
Aura lại trông giống như chú cún con phát hiện điều yêu thích mới, Mare thì lộ ra vẻ mặt ước ao. Lúc này có âm thanh truyền đến:
" Huh? Chẳng lẽ mình là người đầu tiên đến?”
Tuy rằng ngữ điệu như người trưởng thành, nhưng giọng nói nghe có vẻ khá trẻ. Một cái bóng nổi lên từ mặt đất, từ từ biến thành một cánh cửa, một người từ đó bước ra.
Mặc trên người bộ váy dạ hội màu đen trông khá mềm mại. Chân váy dài, phồng to, tạo cảm giác khá nặng. Thân trên mặc chiếc áo khoác ngắn, được may đo vừa vặn, tô điểm bởi ruy băng bằng vải ren màu trắng. Cô ấy còn mang găng tay bằng ren dài, do đó không có bất kỳ phần da nào lộ ra ngoài.
Chỉ có thể dùng từ “vẻ đẹp hoàn mỹ” để hình dung gương mặt với ngủ quan hoàn hảo cùng làn da mềm mại như xáp ong. Bởi vì mái tóc màu bạc của cô ấy được buộc đuôi ngựa đơn giản, do đó nó đã không che khuất gương mặt với đôi mắt đỏ sẫm toát ra ánh nhìn đẹp đẽ cùng quyến rũ.
Trông vẻ ngoài của cô ta chỉ như chừng 14 tuổi thậm chí có thể nhỏ hơn, vẻ ngoài trẻ con của cô ấy được tạo thành bởi sự đáng yêu và tinh tế, một vẻ đẹp thật sự. Bất quá bộ ngực cùng tuổi có chút không hợp, nó nhô lên cao vút.
". . . Bên trong Lăng mộ Nazarick cấm sử dụng các phép thuật teleport, cô không biết hay sao mà còn sử dụng “Portal” đi tới đây? Cô chỉ được phép đi tới đây trên chính đôi chân của mình, Shalltear."
Truyền đến tai Momonga là một giọng điệu có vẻ khó chịu. Giọng nói lạnh lùng mang ý thù địch, không hề giống với thái độ như một chú cún lúc nãy.
Mare run lẩy bẩy, từng bước rời đi cách xa chị gái mình. Đối với thái độ biến chuyên 180° của Aura, Momonga cũng có chút giật mình.
Cô gái vừa sử dụng phép thuật dịch chuyển cao nhất để đến đây tên là Shalltear. Cô ta thậm chi không thèm nhìn vẻ mặt đầy giận dữ của Aura, người đang đứng bên cạnh Momonga, mà chỉ đi đến trước mặt cậu.
Trên người cô ta toả ra mùi hương quyến rũ.
". . . Thúi quá."
Aura thầm mắng một câu. Tiếp tục chế giễu "Sẽ không phải là mùi mục nát của Undead đó chứ."
Nhìn thấy Momonga như phản xạ giơ tay lên mũi để kiểm tra, Shalltear cau mày khó chịu, nhắc nhở:
". . . Phát ngôn như vậy mà coi được. Ngài Momonga cũng là một Undead."
"Cái gì? Cô nói chuyện ngu ngốc gì vậy, Shalltear. Ngài Momonga làm sao có thể bị so sánh với loài Undead cấp thấp như cô, ngài hẳn là siêu cấp Undead hoặc là Thần Undead."
Nghe được Shalltear cùng Mare phát sinh "A.", "Ân." tán đồng âm thanh, tuy rằng chưa hiểu chuyện gì, nhưng vì trong Yggdrasil, Momonga chỉ là một Undead phổ thông, nên cậu cảm thấy có chút tự ti.
Nói chung không phải là siêu cấp Undead hoặc là Thần Undead hay gì gì đó.
"Nhưng mà, lời nói của chị Aura rõ ràng là không ổn."
"Vâng, vậy sao? Được rồi, vậy nói lại lần nữa. Uhm. . . sẽ không phải là mùi thịt thối rữa đi?"
"Uhm. . . như vậy còn nghe được."
Tán đồng câu nói của Aura, Shalltear đem hai tay nhẹ nhàng ôm lấy đầu Momonga:
"Ôi, chủ nhân của thần, là chủ nhân vĩ đại mà thần không thể nào chi phối được."
Đôi môi đỏ tươi mở ra, lộ ra đầu lưỡi ướt át. Đầu lưỡi như là sinh vật sống, liếm đôi môi một vòng. Từ miệng còn truyền ra mùi hương ngọt ngào.
Tuy rằng cô ta thể hiện như mình là một mỹ nữ yêu mị đầy quyến rũ, có điều tuổi hơi nhỏ một chút, tạo cảm giác mâu thuẫn khiến người khác trông thấy không khỏi nở nụ cười. Chiều cao rõ ràng không đủ, thậm chí khi cô ta vươn tay ôm lấy đầu của Momonga, trông như một đứa bé đang treo ở cô cậu vậy. Hành động khiêu khích của cô ta làm Momonga bối rối, không biết phải làm sao. Cậu định bước lùi lại một bước những cuối cùng vẫn quyết định đứng yên tại chỗ.
Tính cách của cô ta là thế này sao? Trong lòng hiện ra suy nghĩ này, thật lâu không biến mất. Bất quá vừa nghĩ tới Peroroncino, thành viên đã thiết kế lên Shalltear, điều này cũng không phải không có khả năng. Cũng vì tên đó yêu thích H-Game hơn ai hết. Còn tự hào tuyên bố H-Game là tính mạng của mình.
Shalltear Bloodfallen chính là do một người như vậy thiết kế nên.
Cô ta là Thủ Vệ chịu trách nhiệm giám sát từ Tầng 1 đến Tầng 3 lăng mộ Nazarick, là một "True Ancestor Vampire" .
Cũng là kiệt tác của tên yêu H-Game kia, được thiết dựa trên khuôn mẫu nhân vật trong các H-Game.
". . . Im lặng đi . . ."
Lần đầu tiên, Shalltear phản ứng với Aura đang gầm gào bực bội kế bên, nhìn Aura với vẻ chế nhạo:
"Ác, nấm lùn cũng ở đây à? Trong tầm mắt của ta không thấy được cô nên nãy giờ cứ nghĩ cô không có ở đây."
Lúc này, Momonga không có ý định can thiệp vào.
Vẻ mặt Aura run rẩy không ngừng, nhưng mà không để ý đến cô bé nữa, quay sang nói với Mare:
"Chắc cậu cũng không dễ dàng khi có có người chị không bình thường thế này. Sẽ tốt hơn nếu cậu tránh xa cô ta ra đó. Nếu không một ngày nào đó cậu sẽ lây bệnh từ cô ta."
Mare biến sắc, vì cậu bé biết, Shalltear dự định lợi dụng mình để chế nhạo Aura.
Bất quá Aura lại lộ ra mỉm cười ───
"Ồn ào quá, đồ ngực giả."
─── giống như vừa thả một trái bom.
". . . Nói hưu nói vượn gì đó con nhỏ kia ───!"
A, hình ảnh nãy giờ bị huỷ hoại hoàn toàn ─── Momonga không nhịn được lầm bầm lầu bầu.
Shalltear hoàn toàn biểu hiện ra con người thật của mình, phải nói là hoàn toàn là một con người khác.
"Vừa nhìn là biết rồi —— làm sao mà nó lại to đến vậy được chứ, rốt cục phải độn bao nhiêu miếng mới được như vậy?"
"Waah - waah -"
Shalltear không ngừng quơ tay, giống như muốn phủ nhận những lời nói của Aura. Mặt khác, Aura tiếp tục lộ ra nụ cười tinh quái:
"Độn nhiều như vậy. . . không sợ đi lại sẽ làm nó bị lệch à?"
"Cô!"
Giống như bị giáng một đòn trúng điểm yếu, Shalltear thốt ra âm thanh kỳ quái.
"Nói trúng rồi phải không! Ha ha ha! Thì ra vì vậy mà không dám đi mà phải dùng Portal tới đậy. Ha ha ha."
"Im miệng! Con nhóc lùn này! Đồ phẳng như phi trường. Ta chí ít. . . Không, của ta đã phát triển rồi!"
Shalltear cố gắng phản kích trong tuyệt vọng. Nhưng vào lúc này, Aura nở nụ cười càng thêm tà ác. Shalltear giống như bị kinh sợ, lùi lại một bước. Theo phản xạ, Shalltear lấy tay che bộ ngực, khiến người khác cảm thấy rất đáng thương.
". . . Ta chỉ mới 76 tuổi, vẫn còn nhiều thời gian, không giống như cô, một Undead không có tương lai. Thật đáng thương —— vìsẽ không bao giờ phát triển thêm nữa."
Shalltear như bị trúng đòn quyết định, rên một tiếng, từng bước lùi lại. Trên mặt rõ ràng ú ớ không biết nói gì. Nhìn thấy vẻ mặt đó, Aura lại cười đáng sợ hơn:
"Dĩ nhiên ta rất hài lòng với bộ ngực của mình bây giờ nha!"
Momonga thật giống như nghe được dây thần kinh lý trí trên người Shalltear đứt gãy.
"Con quỷ nhỏ này ——! Hiện tại hối hận đã quá muộn ——!"
Bàn tay đang mang găng của Shalltear bốc lên sương mù màu đen. Aura thì lại cầm lấy cây roi đề phòng. Đứng một bên, Mare kinh hoàng không biết phải làm sao.
Cảnh tượng hiện tại có chút quen thuộc, Momonga có chút chần chờ, không biết có nên ngăn cản cả hai hay không.
Thiết kế nên Shalltear, Perorontino cùng thiết kế nên Aura và Mare Simmering Teapot, là hai chị em ruột, cũng có lúc cãi nhau ồn ào như bây giờ. Tình cảnh trước mắt nhắc Momonga nhớ về hai người họ.
"Tại sao lại nhốn nhào như thế này."
Giữa lúc Momonga đắm mình trong kỷ niệm cũ, một sinh vật hình thù kỳ lạ cất tiếng nói, giọng điệu y chang con người, hoàn toàn không phù hợp với vẻ ngoài của nó. Âm thanh không tự nhiên này ngăn cuộc cãi vã giữa Shalltear và Aura lại.
Từ nơi phát ra âm thanh, chẳng biết lúc nào xuất hiện một sinh vật to lớn.
Có hình thể cao khoảng 2.5m, trông như một con côn trùng khổng lồ bước đi trên hai trên. Nếu có tên điên nào đó đem bọ ngựa và kiến dung hợp lại với nhau, chăc chắn sẽ có kết quả chính xác như thế này. Với cái đuôi nhọn, dài gấp đôi thân mình, cơ thể được bao phủ bởi những chiếc gai nhọn trông như cột băng cùng đôi càng mạnh mẽ ngay miệng, với chúng, sinh vật này có thể dễ dàng cắt đứt cổ bất kỳ người nào.
Hai tay cầm một cây chiến kích màu bạc, trong khi hai tay còn lại cầm một cây chuỳ đang phát ra ánh sáng màu đèn cùng một vũ khí có hình dáng cong queo trông như một thanh đao to lớn. Mang theo hơi lạnh khiếp người, chiếc áo giáp màu xanh nhạt được làm từ xương cứng, đang toả ra những bụi băng phát sáng giống như kim cương. Vai và lưng của nó nổi lên như một núi băng.
Sinh vật này là Thủ Vệ bảo vệ Tầng 5 của Lăng mộ Nazarick.
Cầm chiến kích trong tay dọng xuống đất, nền đất chung quanh lập tức kết thành băng.
"Các cô đùa giỡn quá mức rồi đó. . ."
"Là con nhỏ này cố tình gây sự. . ."
"Tôi không có —— "
"Woo ahhh ......"
Shalltear cùng Aura trừng mắt nhìn nhau, đứng ở giữa là Mare vẫn chưa hoàn hồn. Momonga rốt cục không kiềm chế nổi nữa, hạ giọng cảnh cáo hai người:
". . . Shalltear, Aura. Dừng lại đi."
Cả hai giật mình, đồng thời cúi đầu xin lỗi:
"Xin lỗi ngài!"
Momonga ung dung gật đầu, chấp nhận lời xin lổi của cả hai, rồi quay sang nói:
"Ngươi tới rồi, Cocytus."
"Nhận được mệnh lệnh của ngài, thần lập tức đến đây ngay."
Sương mù màu trắng phát ra từ miệng Cocytus, phát sinh tiếng lách tách, là âm thanh hơi ẩm trong không khí bị đóng băng. Luồng khí lạnh đó đủ để chống lại sức nóng toả ra từ Primal Fire Elemental. Chỉ cần đứng trong tầm ảnh hưởng của luồng hơi lạnh này sẽ chịu những trạng thái bất lợi, thậm chí chịu tổn thương do giá rét gây ra. Tuy vậy Momonga không có bất kỳ cảm giác nào. Nói cho đúng thì bất cứ ai ở đây đều có khả năng kháng lại ảnh hưởng từ những thuộc tính như lửa, băng và a xít.
"Gần nhất không có kẻ xân nhập, hẳn là rất thảnh thơi chứ?"
"Thật vây — "
Đôi càng ngay miệng phát sinh tiếng lách cách nghe như tiếng phát ra từ một đám ong bắp cày. Momonga biết là do Cocytus đang cười.
"—— tuy nói như thế, vẫn còn một vài chuyện phải làm nên thần cũng không thể thư giãn được."
"Ác, chuyện gì vậy? Có thể nói cho ta được không?"
"Vâng, là tập luyện. Để sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào."
Tuy rằng từ bề ngoài không nhìn ra, nhưng Cocytus thuộc hệ chiến binh, mặc kệ là tính cách hay khả năng đều được thiết kế cho phù hợp với chức vụ này. Vì thế, bên trong toà Lăng mộ Nazarick này, dựa trên khả năng sử dụng thành thạo các loại vũ khí và kỹ năng chiến đấu, không có ai có thể so sánh được với Cocytus.
"Mục đích cũng vì phục vụ cho ta phải không, vất cả cho ngươi rồi."
"Chỉ cần nghe được câu nói này của ngài, tất cả đều đáng giá. Oh, Demiurge và Albedo cũng tới rồi."
Theo Cocytus tầm mắt, từ lối vào của đấu trường có hai người đang đi tới. Đi ở phía trước chính là Albedo, đi phía sau là một người đàn ông trông như một tuỳ tùng. Đến một khoảng cách nhất định, Albedo mỉm cười, hướng về Momonga cúi chào thật sâu. Người đàn ông cũng chào một cách tao nhã:
"Để ngài đợi lâu, thần rất xin lỗi."
Thân cao khoảng chừng 1.8m, với làn da đen cho thấy thường xuyên tiếp xúc với ánh sáng mặt trời. Tướng mạo hơi nghiêng về Châu Á, mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng. Đằng sau cặp kính tròn, đôi mắt híp lại quá mức, tạo cảm giác phảng phất như bao giờ mở ra.
Trên người mặc bộ vest với cà vạt, trông anh ta như một doanh nhân thành công hoặc một luật sư danh tiếng. Cho dù vậy, cũng không che dấu được sự độc ác bên trong con người này. Phía sau có một cái đuôi dài được bảo phủ bởi các mảnh kim loại màu bạc, ở phía cuối có 6 cái gai nhọn. Bốn phía xung quanh có những ngọn lửa màu xanh không ngừng nhấp nháy, người đàn ông là "Infernal Prison Creator (Kẻ kiến tạo hoả ngục)” Demiurge, Thủ Vệ của Tầng 7, có chức vụ là Tổng chi huy tất cả các lực lượng quái vật bên trong Lăng mộ Nazarick.
"Xem ra tất cả đã đến đông đủ."
"—— Ngài Momonga, hình như còn 2 người chưa tới."
Một giọng nói dễ thâm nhập lòng người, khiến cho người nghe mê hoặc được phát ra.
Giọng nói của Demiurge có năng lực đặc thù. Được gọi là “Domination Mantra”, có thể ngay lập tức biến những người có nội tâm yếu đuối trở thành những con rối của hắn.
Bất quá năng lực đặc thù này không cách nào có tác dụng lên những người ở đây. Nó chỉ hữu dụng với những sinh vật có lv thấp hơn Lv 45, đối với những người ở đây, nó trở thành một giọng nói tương đối dễ nghe.
"Không được. Hai người kia có nhiệm vụ ưu tiên hơn phải xử lý, bởi vậy trong trường hợp này, không cần yêu cầu họ đến đây."
"Thì ra là như vậy."
". . . Đồng bọn của ta cũng chưa tới."
Nghe được câu này, vẻ mặt của Shalltear cùng Aura trong nháy mắt đông lại, liền ngay cả Albedo cũng không cười nổi.
". . . à, nhiệm vụ của tên ngốc kia không chỉ là bảo vệ ta. . . mà đôi khi cũng thay thế vai trò Thủ Vệ của ta ."
"Vâng, đúng vậy."
Shalltear nặn ra nụ cười cứng ngắc, Aura cũng giống vậy, Albedo không ngừng gật đầu tán thành.
". . . Lord of Terror à. Đúng rồi, tốt nhất nên thông báo cho các Thủ Vệ Khu Vực. Nói cho Guren và Grant đi thông báo cho các Thủ Vệ Khu Vực khác, nhiệm vụ phòng thủ các tầng bây giờ tạm giao cho bọn họ."
Bên trong Lăng mộ Lazarick, các Thủ Vệ được chia làm hai loại.
Một loại là những người đang đứng trước mặt Momonga, chịu trách nhiệm giám hộ một hoặc nhiều tầng, được gọi đầy đủ là Thủ Vệ Tầng. Ngoài ra còn một loại nữa, đó là những người phụ trách bảo vệ một khu vực đặc biệt ở mỗi tầng, được gọi thì Thủ Vệ Khu Vực. Nói đơn giản là, Thủ Vệ Khu Vực do Thủ Vệ Tầng quản lý, phụ trách bảo vệ khu vực đặc biệt, có số lượng khá nhiều, cũng không đặc biệt quan trọng. Cho nên về căn bản, nhắc đến Thủ Vệ bên trong lăng mộ, sẽ hiểu là các Thủ Vệ Tầng.
Sau khi các Thủ Vệ nghe được mệnh lệnh của Momonga đều cúi đầu biểu hiện đã hiểu rõ. Albedo liền lên tiếng:
"Nào mọi người, hãy biểu hiện lòng trung thành đối với chúa tể vĩ đại của chúng ta."
Hết thảy Thủ Vệ đồng thời gật đầu, Momonga chưa kịp nói gì thì mọi người đã đứng thành hàng. Albedo đứng ở phía trước, còn các Thủ Vệ khác xếp thành một hàng ngang sau lưng cô ta. Mỗi người Thủ Vệ đều biểu hiện vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và cung kính. Bất cứ ai cũng có thể nhận thấy bầu không khí trang nghiêm ở nơi này.
Đưng gần nhất, Shalltear bước lên phía trước:
"Thủ Vệ của Tầng 1, 2 và 3, Shalltear Bloodfallen, tham kiến chúa tể tối cao."
Quỳ xuống, một tay để ở trước ngực, cung kính hành lễ. Ngay sau khi Shalltear, Cocytus bước về phía trước một bước:
"Thủ Vệ của Tầng 5, Cocytus, tham kiến chúa tể tối cao."
Cũng giống như Shalltear, Cocytus trịnh trọng quỳ xuống trước mặt Momonga. Tiến lên tiếp theo chính là cặp sinh đôi Dark Elves:
"Thủ Vệ của Tầng 6, Aura Bella Fiora. Tham kiến chúa tể tối cao."
"Cũng là Thủ Vệ của Tầng 6, Mare Bello Fiore, tham kiến chúa tể tối cao."
Tượng tự nhau, họ đều quỳ xuống và trang trọng hành lễ với Momonga. Shalltear, Cocytus, Aura cùng Mare có hình thể bất đồng, bước chân không đồng đều, thế nhưng vị trí họ quỳ xuống tạo thành một hàng ngay ngắn chỉnh tề.
Tiếp theo là Demiurge, ưu nhã bước tới:
"Thủ Vệ của Tầng 7, Demiurge. Tham kiến chúa tể tối cao."
Với giọng nói lạnh lẽo cùng với điệu bộ thanh lịch, Demiurge chân thành hành lễ. Cuối cùng là Albedo cũng bước về phía trước một bước:
"Tổng chỉ huy các Thủ Vệ, Albedo. Tham kiến chúa tể tối cao."
Hướng về Momonga, Albedo ưu nhã mỉm cười, cũng giống những người khác, quỳ xuống hành lễ. Bất quá chỉ có Albedo tiếp tục hướng về Momonga báo cáo với một giọng nói trong trẽo trong khi vẫn cúi đầu:
"Ngoại trừ Thủ Vệ của Tầng 4 Gargantua cùng Thủ Vệ của Tầng 8 Victim, Thủ Vệ của mỗi tầng đều đã đến quỳ xuống dưới chân chúa tể tối cao. Chỉ cần ngài ra lệnh, dù cho nước sôi lửa bỏng, chúng thần cũng không chối từ."
Đối mặt với sáu người đang cúi đầu quỳ, Momonga không biết phải nói gì, cổ họng xương xẩu của cậu phát ra tiếng gì đó. Một áp lực dị thường bao phủ nơi đây… hoặc có lẽ chỉ do Momonga tưởng tượng ra.
─── không biết nên làm thế nào cho phải.
Loại tình cảnh này có khi cả đời cậu cũng không gặp được một lần. Đầu óc hỗn loạn, Momonga không cẩn thận phát động năng lực đặc thù, một vầng hào quang bao phủ cậu, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Không kịp giải trừ năng lực, Momonga cố gắng tìm tòi trong trí nhớ, trên phim ảnh hay TV người ta hay làm gì khi gặp phải trường hợp này. Cậu muốn hành động sao cho phù hợp.
"Ngẩng đầu lên đi."
Sa —— mọi người đồng loạt ngẩng đầu lền. Cũng vì động tác vô cùng chỉnh tề, Momonga suýt chút nữa muốn hỏi có phải mấy người đã tập luyện trước rồi không.
"Như vậy. . . Đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đến đây."
"Xin ngài đừng nói cảm ơn. Chúng thần đều là tôi tớ trung thành của ngài Momonga. Đối với chúng thần, ngài Momonga chính là chúa tể chí cao vô thượng."
Cảm giác như không có bất kỳ người nào không tán thành lời nói của Albedo. Thật không hổ là Tổng chỉ huy các Thủ Vệ.
Đối mặt với mọi người đều nghiêm trang như vậy, Momonga có cảm giác như cổ họng bị nghẹn lại. Đó là áp lực của một người lãnh đạo, đè nén lên cơ thể cậu. Hơn nữa, mệnh lệnh của chính cậu sẽ ảnh hưởng tới tương lai bọn họ. Vì vậy cậu bắt đầu do dự đối với những quyết định tiếp theo của mình.
Có khi nào vì những quyết định của mình mà Lăng mộ Nazarick bị huỷ hoại —— nỗi bất an hiện ra trong lòng cậu.
". . . thưa ngài Momonga, ngài cảm thấy chần chừ là chuyện tất nhiên. Bởi vì so sánh với ngài, sức mạnh của chúng thần nhỏ bé không đáng kể"
Albedo bỏ đi nụ cười trên miệng, lên tiếng với vẻ mặt nghiêm trang và kiên nghị:
"Nhưng là chỉ cần ngài Momonga ra lệnh, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, chúng thần —— toàn bộ Thủ Vệ sẽ nhất định dốc toàn lực thi hành, cho dù có tan xương nát thịt cũng không hề hối tiếc. Chúng thần ở đây xin thề, sẽ không để 41 Đấng Sáng Tạo Tối Cao của Ainz Ooal Gown phải thất vọng."
"Chúng thần xin thề! "
Phối hợp với Albedo, các Thủ Vệ đồng thanh hô lên. Âm thanh tràng ngập sức mạnh, mặc kệ cho dù có chuyện gì xảy cũng không thể ngăn cản lòng quyết tâm và trung thành sâu sắc này, giống như là đang cười nhạo những nghi ngờ về việc bọn họ sẽ phản bội của Momonga.
Nghe được lời nói đó, tâm trạng u ám của Momonga đã biến mất không còn chút dấu vết, Momonga rất xúc động và cực kỳ vui mừng. Đây đều là những con người ưu tú của Ainz Ooal Gown, đều do chính những đồng bạn của cậu sáng tạo ra.
Vinh quang huy hoàng của quá khứ, vẫn tồn tại cho đến bây giờ.
Là kết tinh từ sự nỗ lực của tất cả các thành viên, những kiệt tác đại diện cho chính bọn họ vẫn còn tồn tại trên thế giới này... Momonga thực sự cảm động về điều đó.
Momonga nở nụ cười, dù khuôn mặt chỉ là hộp sọ không có bất kỳ biểu hiện gì. Tuy nhiên, anh sáng màu đỏ bên trong hốc mắt, trở nên vô cùng chói mắt. Tâm tình bất an không còn nữa, Momonga nói những lời mà một vị hội trưởng phải nói:
"Các Thủ Vệ, các bạn rất tuyệt vời. Ta tin tưởng mọi người nhất định sẽ tuân theo mệnh lệnh của ta, hoàn thành xuất sắc những gì ta giao phó. Có lẽ sẽ có người không hiểu được điều ta sắp nói, nhưng ta muốn tất cả chăm chú lắng nghe. Ta tin rằng Lăng mộ Nazarick vĩ đại của chúng ta, đã vướng vào một sự việc kỳ lạ nào đó."
Trên khuôn mặt các Thủ Vệ, tất cả đều thể hiện sự nghiêm trọng và hoàn toàn không nhìn thấy một chút kinh ngạc nào.
"Tuy rằng ta vẫn chưa biết nguyên nhân nào dẫn đến sự việc này, Lăng mộ Nazarick từ vị trí ban đầu là một đầm lầy, đã bị di chuyển đến mảnh thảo nguyên này. Có ai trong mọi người biết được lý do tại sao không?"
Albedo đưa mắt về phía các Thủ Vệ, nhìn từng biểu hiện trên khuôn mặt mỗi người, sau đó mở miệng trả lời:
"Thưa ngài, chúng thần vô cùng xin lỗi. Chúng thần không biết nguyên nhân tại sao lại như vậy."
"Vậy sao, được rồi, các Thủ Vệ, có ai cảm thấy điều gì bất thường xảy ra ở tầng của mình không?"
Nghe được câu này, các Thủ Vệ lần lượt trả lời:
"Tầng 7 không có bất kỳ bất thường nào."
"Tầng 6 cũng vậy."
"Vâng đúng là như vậy, chị Aura không nói sai."
"Tầng 6 cũng như thế."
"Tầng 1 đến Tầng 3 cũng không có điều gì kỳ lại nha."
"—— thưa ngài Momonga, thần sẽ mau chóng điều tra Tầng 4 và Tầng 8."
"Như vậy chuyện điều tra liền giao cho Albedo xử lý. Nhưng nên ghi nhớ, có một số tình huống nghiêm trọng ở Tầng 8 mà cô cũng không có khả năng để đối phó.”
Albedo cung kính cúi đầu biểu hiện mình đã hiểu rõ, Shalltear nói tiếp:
"Như vậy thần xin chịu trách nhiệm điều tra trên mặt đất."
"Không cần, ta đã ra lệnh cho Sebas đi dò xét trên mặt đât rồi."
Lúc này, ngoại trừ Albedo vì đã biết trước, thế nhưng trên gương mặt các Thủ Vệ khác đều hiện lên sự ngạc nhiên không cách nào che dấu.
Ở bên trong Lăng mộ ngầm Nazarick, có bốn NPC am hiểu chiến đấu cận chiến nhất. Sử dụng thông thạo các loại vũ khí cùng với sức mạnh tàn phá cao nhất, Cocytucs; toàn thân trang bị nguyên bộ giáp nặng, tự hào về khả năng phòng thủ hoàn hảo, Albedo. Tuy nhiên có một người sỡ hữu kỹ năng chiến đấu tốt nhất, người có thể chống lại cả hai người kia, đó là Sebas Tain. Ngoài ra còn có một người còn hơn tất cả bọn họ.
Lý do cho sự ngạc nhiên của các Thủ Vệ, chính là người đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi như Sebas, dĩ nhiên phải đi làm nhiệm vụ trinh sát đơn giản như vậy. Từ đó cũng có thể thấy được, Momonga rất coi chuyện này, lập tức mọi người sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
"Cũng tới lúc ông ta đến đây rồi. . ."
Lúc này Momonga nhìn thấy Sebas đang chậm rãi đi về phía này. Vừa tới trước mặt Momonga, Sebas ngay lập tức quỳ xuống hành lễ như những người khác:
"Thưa ngài Momonga, xin thứ lỗi vì thần đã đến muộn."
"Không sao, trước hết hãy thuật lại tình huống ở bên ngoài cho tất cả cùng nghe đi."
Sebas ngẩng đầu, liếc mắt nhìn về phía các Thủ Vệ cũng đang quỳ ở bên cạnh.
". . . Tình huống khẩn cấp, đương nhiên cũng phải để cho các Thủ Vệ nắm được chuyện gì đang xảy ra."
"Vâng, đầu tiên chu vi bán kính một kilomet xung quanh chúng ta ─── là thảo nguyên. Hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ kiến trúc nào khác. Tuy rằng phát hiện vài con động vật nhỏ, thế nhưng không có phát hiện bất kỳ sinh vật hình người hay sinh vật cỡ lớn nào."
"Những kia động vật nhỏ kia là ma thú sao?"
"Thưa ngài, không phải, bọn chúng không hề có khả năng chiến đấu."
". . . Vậy à. Thảo nguyên mà ngươi nói, là thảo nguyên thông thường, không phải nơi có loại cỏ sắc bén có thể đâm bị thương người khác chứ?"
"Thưa ngài, cũng không phải, chỉ là thảo nguyên bình thường, không có gì đặc biệt."
"Cũng không có lâu đài bay hay bất cứ thứ gì tương tự phải không?"
"Thưa ngài, đúng vậy. Mặc kệ ở trên trời hay dưới đất, đều không thấy bấy kì thứ gì như vậy."
"Như vậy chỉ là bầu trời bình thường. . . làm rất tốt, Sebas."
Momonga lên tiếng khen ngợi Sebas, dù cậu có chút thất vọng vì không có bất kỳ tin tức hữu ích nào. Thực tế, cậu đã dần dần nhận thức được bản thân mình không còn ở trong thế giới ảo của Yggdrasil nữa. Có điều thắc mắc là tại sao cậu vẫn có thể sử dụng như bình thường tất cả vật phẩm hay phép thuật từ Yggdrasil.
Không biết nguyên nhân gì mà lại đi đến nơi này, bất quá thoả đáng nhất vẩn là tăng cường an ninh của Lăng mộ Nazarick. Nói không chừng nơi đây là lãnh địa của một ai đó, mình đột nhiên tới đây đương nhiên người ta sẽ trách cứ. Không, nếu chỉ bị trách cứ thì đó là gặp may mắn rồi.
"Các Thủ Vệ, ta muốn mọi người tăng cường mức độ an ninh của mỗi tầng lên. Cũng vì không biết chuyện gì sẽ phát sinh, tuyệt đối không thể lơ là. Nếu gặp phải kẻ nào xâm lấn, đừng giết, cần phải bắt sống. Cho dù bắt giữ cũng không nên làm tổn thương. Trong trường hợp không rõ ràng này, làm phiền mọi người hãy làm theo như vậy."
Toàn bộ Thủ Vệ đồng loạt lên tiếng biển hiện đã hiểu rõ, đồng thời cúi đầu hành lễ.
"Tiếp theo, ta muốn hiểu rõ bộ máy cơ cấu bên trong lăn mộ hoạt động như thế nào. Albedo, làm thế nào để các Thủ Vệ liên lạc trao đổi tin tức với nhau?"
Ở trong YGGDRASIL, các Thủ Vệ là đơn thuần NPC, chỉ hành động theo những gì được lập trình sẵn. Các NPC không thể trao đổi tin tức với nhau mà chỉ đứng yên tại tầng của họ. Nhưng bây giờ đã khác.
"Thưa ngài, mỗi Thủ Vệ giám hộ tầng được giao theo cách của họ. Tuy nhiên Demiurge sẽ chịu trách nhiệm chính, mọi người sẽ trao đổi tin tức thông qua anh ta."
Momonga hơi kinh ngạc, bất quá tiếp theo gật đầu hài lòng:
"Nếu vậy thực sự quá tốt, chỉ huy việc phòng thủ của Nazarick giao cho Demiurge, chỉ huy các Thủ Vệ là Albedo. Hai người hãy thảo luận với nhau, cùng đề ra một kế hoạch hoàn thiện hơn."
"Xin tuân lệnh. Kế hoạch có bao gồm Tầng 8, 9 và 10 luôn không thưa ngài?"
"Tầng 8 có Victim, không cần phải lo. Không được. Albedo, ta huỷ bỏ mệnh lệnh yêu cầu cô đi điều tra lúc nãy. Trừ khi được sự đồng ý của ta, không ai được tự ý tiến vào Tầng 8. Ta sẽ giải trừ phong ấn, cho phép từ Tầng 7 sẽ trực tiếp xuống Tầng 9. Cô hay tính cả Tầng 9 và 10 vào bảng kế hoạch luôn.”
"Thưa ngài, ngài thực sự muốn làm vậy sao?"
Albedo có hơi kinh ngạc, Demiurge cũng trợn to hai mắt, thể hiện rõ tâm tình của cả hai.
"Thưa ngài, thần cảm thấy không ổn khi cho phép những tên tôi tớ thấp hèn tiến vào khu vực linh thiêng của chúa tể vĩ đại? Điều đó không thực sự cần thiết."
Tôi tớ mà Albedo vừa nói tới, không phải là các NPC do các thành viên trong hội thiết kế, mà là các loại quái vật mà Lăng mộ Nazarick tự động sản sinh ra. Cũng đúng, ngoại trừ vài trường hợp đặc biệt, Tầng 9 và 10 không hề có bất kỳ bóng dáng của bọn chúng.
Momonga nhỏ giọng lầm bầm.
Hình như vì vậy mà Albedo mới nhận định nơi đó là khu vực linh thiêng, không cho đồng ý để lũ quái vật đó tiến vào. Nhưng thực tế không phải như vậy, lý do từ trước tới giờ Tầng 9 và 10 không có những con quái vật đó xuất hiện, chỉ vì nếu những kẻ xâm lấn có thể vượt qua Tầng 8, nơi được bảo vệ bởi NPC mạnh nhất, thì cho dù có thêm đám quái vất đó, phần thắng của Ainz Ooal Gown cũng rất thấp. Đã như vậy thì cứ đóng vai Boss cuối, các thành viên sẽ đối đầu trong trận chiến cuối cùng ngay ở Vương Điện.
". . . Không sao. Do tình hình khẩn cấp, tăng cường nhân lực để đề phòng là cần thiết."
"Thần tuân lệnh. Thần sẽ tuyển chọn tỉ mỉ, chỉ những người có sức mạnh và phẩm cách phù hợp mới được tiến vào."
Momonga gật đầu, đưa ánh mắt dời về phía cặp sinh đôi:
"Aura cùng Mare. . . Có thể nghĩ ra phương pháp nào đem Lăng mộ Nazarick ẩn dấu đi không? Như sử dụng ảo thuật chẳng hạn, haiz mới nghĩ đến chi phí để duy trì ảo thuật cũng đủ để khiến ta nhức đầu."
Aura cùng Mare nhìn nhau, bắt đầu suy nghĩ. Một lát sau Mare mới mở miệng:
"Thưa ngài, nếu muốn sử dụng phép thuật để che dấu hết lăng mộ, sẽ có chút khó khắn. . . Bất quá chúng ta có thể sử dụng đất cát bao phủ bên ngoài lăng mộ, rồi sau đó trồng cây phía trên nhằm nguỵ trang. . ."
"Cậu nói cậu muốn làm bẩn những bức tưởng vĩ đại của Nazarick bằng bùn đất sao?"
Albedo quay lại hỏi Mare. Mặc dù giọng nói vẫn nhẹ nhàng và ngọt ngào, nhưng cảm xúc ẩn chưa bên trong đó thì hoàn toàn ngược lại.
Vai của Mare khẽ run một cái, những người khác dù không lên tiếng, bất quá có thể nhận thấy họ cũng có suy nghĩ giống với Albedo.
Nhưng mà đối với Momonga mà nói, Albedo hơi làm quá lên rồi, chuyện đó không có gì đáng để căng thẳng như vậy.
"Albedo. . . Đừng xen vào. Ta đang nói chuyện với Mare."
Lời cảnh cáo với giọng điệu âm trầm đáng sợ, đến nỗi chính bản thân Momonga cũng ngạc nhiên.
"A, là lỗi của thần, mong ngài hãy tha thứ cho thần, ngài Momonga!"
Albedu cúi đầu xin lỗi, khuôn mặt của cô cũng đông lại vì sợ hãi. Vẻ mặt của các Thủ Vệ và Sebas cũng biến thành cứng ngắc, có lẽ bọn họ cũng cảm thấy câu nói này chính là đang trách cứ mình.
Thái độ của mọi người khiến Momonga cảm thấy hối hận, cảm giác như mình đã chửi quá mức, bỏ qua điều đó, cậu tiếp tục hỏi Mare:
"Có chắc là lấy đất bao phủ lên, thì sẽ che dấu được lăng mộ không ?"
"Vâng, đúng như thế thưa ngài. Nếu như ngài cho phép. . . Bất quá. . ."
" bất quá từ nếu đứng ta xa quan sát, sẽ thấy mặt đất nhô lên không được tự nhiên phải không? Sebas, có bất kỳ ngọn đồi nào xung quanh đây không?"
"Thưa ngài, không có ngọn đồi nào xung quanh cả. Cả cùng đất chỉ là một thảo nguyên bằng phẳng. Bất quá ở đây cũng có chu kỳ ngày và đêm, vào buổi tối người khác sẽ rất khó quan sát thấy."
"Như vậy à. . . Nếu chỉ cần che dấu những bức tưởng phía bên ngoài, ý kiến của Mare là một biện pháp tốt, được rồi, hay tạo thêm những gò đất ở xung quanh nữa, như vậy sẽ dàng đánh lừa người khác đúng không?"
"Vâng thưa ngài. Như vậy sẽ không ai có thể dễ dàng phân biệt được."
"Rất tốt. Như vậy Mare cùng Aura, hai người cùng bắt tay vào làm liền đi, nếu muốn cứ đến các tầng mà lấy những vật phẩm cần thiết. Còn những khu vực không thể dùng đất che lại được thì cứ dùng ảo thuật."
"Vâng, thần hiểu rồi, thần sẽ làm ngay."
Tạm thời chỉ nghĩ ra những điều này. Có khả năng còn chỗ nào đó thiếu sót, bất quá để sau rồi tính tiếp đi. Từ lúc mọi chuyện xảy ra đến giờ, cũng chỉ mới qua vài tiếng đồng hồ.
"Được rồi, hôm nay tới đây thôi, tất cả giải tán đi. Mọi người qua về nghỉ ngơi đi, sau đó bắt đầu nhiệm vụ của mình. Do chúng ta còn thiếu thông tin, cố gắng cẩn thận để ý mọi thứ."
Hết thảy Thủ Vệ đồng loạt cúi đầu xác nhận hiểu rõ.
"Chuyện cuối cùng ta muốn hỏi mọi người. Đầu tiên là Shalltear ─── đối với cô, cô thấy ta là một người thế nào?"
"Là kết tinh của cái đẹp. Là người đẹp nhất trên thế giới này. Ngay cả đá quý cũng không thể so sánh với cơ thể trắng nhợt nhạt của ngài."
Không cần suy nghĩ, Shalltear lập tức trả lời ngay. Từ việc trả lời không một chút chần chừ, có thể thấy được câu trả lời này hẳn là xuất phát từ suy nghĩ chân thực trong lòng cô ta.
"—— Cocytus."
"Ngài vô cùng cường đại, mạnh hơn bất kỳ Thủ Vệ nào. Ngài là đấng thống trị tối cao của Lăng mộ Nazarick vĩ đại."
"—— Aura."
"Ngài là một người chu đáo và đầy lòng trắc ẩn."
"—— Mare."
"À, ngài rất dịu dàng."
"Demiurge."
"Ngài là người thông thái, kể cả trong việc phán đoán và hành động, một con người hoàn mỹ."
"——— Sebas."
"Ngài là người đã tập hợp tất cả chúng thần. Ngài là người nhân từ, cuối cùng đã không vứt bỏ chúng thần mà đã ở lại và cho phép chúng thần chiến đấu bên cạnh ngài."
"Cuối cùng là Albedo."
"Ngài là người thống trị tuyệt đối, là chủ nhân vĩ đại nhất của chúng thần. Và là người thầu yêu nhất."
". . . Thì ra là như vậy. Ta đã hiểu rõ ràng suy nghĩ của mọi người. Trách nhiệm trước đây thuộc về các đồng bạn của ta, nay giao lại cho mọi người. Trong tương lai, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng bảo vệ Lăng mộ Nazarick này.”
Nhìn thấy các Thủ Vệ cúi đầu, Momonga sử dụng khả năng dịch chuyển của chiếc nhân trên tay, nhanh chóng rời khỏi. Khung cảnh trước mặt ngay lập tức biến hoá, từ đấu trường với các hàng khán đài thay đổi thành căn phòng được bảo vệ bởi bọn Golem. Nhìn xung quanh, bảo đảm không có ai bên cạnh, Momonga thở dài một tiếng.
"Mệt mỏi quá. . ."
Tuy rằng cơ thể không bao giờ biết mệt, nhưng bên trong tâm trí lại cảm thấy như một tảng đá lớn đè nặng lên đôi vai.
". . . Những tên ngốc kia. . . Vì cái gì lại đánh gia mình cao như vậy chứ..."
Nghe chẳng giống mình chút nào. Mới đầu khi nghe được những lời nhận xét của họ, cậu đã nghĩ là chắc họ đang đùa với mình. “Ha ha ha” Momonga bật cười, lắc đầu. Nhưng từ anh mắt của họ, cậu cảm thấy họ hoàn toàn nghiêm túc, đó là những lời chân thành từ sâu trong đáy lòng của họ
Tuy nhiên, nếu bọn họ biết được Momonga không như những gì họ nghĩ, chắc chắn họ sẽ thất vọng. Điều đó làm cho Momonga cảm thấy căng thẳng. Một vấn đề khác nữa, Momonga biểu hiện ra vẻ mặt đầy cay đắng. Mặc dù hộp sọ không thể biểu hiện cảm xúc, nhưng vẫn có thể cảm thấy một vài biến hoá trên nó.
". . . Mình nên đối xử với Albedo thế nào đây. . . Nếu chuyện này cứ tiếp tục, mình không còn mặt mũi nào để gặp Tabula mất. . . , "
Tuy rằng Primal Fire Elemental có lượng máu cùng sức phá hoại kinh người, thế nhưng đối với người có khả năng kháng hoả tuyệt đối và đồng thời nắm giữ tốc độ linh hoạt như Aura mà nói, nó chỉ là một cái bia ngắm tương đối lớn mà thôi.
Ngược lại nếu bị công kính trúng, Aura sẽ bị tổn thương rất lớn, bất quá đã có Mare, người đồng thời sở hữu những phép thuật của hệ Druid, cậu bé không để chuyện đó xảy ra. Thực tế, trong cuộc chiến lúc nãy, Mare đã liên tục sử dụng các phép thuật cường hoá lên Aura cùng với việc tấn công đối phương.
Hai đứa bé phối hợp rất nhuần nhuyễn, kể cả người tấn công lẫn người phòng thủ đều thể hiện tốt vai trò của mình. Đồng thời, Momonga cũng cảm nhận được việc chiến đấu trong trò chơi và ngoài đời thực rất khác nhau.
"Giỏi lắm. . . Cả hai nhóc. . . biểu hiện rất xuất sắc."
Nghe được lời cảm thán chân thành của Momonga, hai đứa nhỏ lộ ra nụ cười vui vẻ:
"Cảm tạ lời khen của ngài. Đã rất lâu chúng thân không được vận động kịch liệt như vầy!"
Cặp sinh đôi tiện tay lau đi mồ hôi trên mặt, vừa lau mồi hôi lại chảy ra trên làn da màu đen nhạt.
Momonga thò tay mở không gian chưa đồ, từ bên trong lấy ra một vật phẩm —— bình nước vô hạn.
Trong Yggdrasil cũng có thể thông qua ăn cơm và uống nước để khôi phục thể lực, bất quá thiết lập này không có ảnh hưởng gì đến Momonga, thân là một Undead, bản thân cậu xưa nay chưa từng dùng qua vật phẩm này. Hiếm lắm mới lấy ra sử dụng cho thú cưỡi.
Trông tương tự như chiếc bình thuỷ tinh trong suốt, bên trong chứa đầy nước trong vắt, bởi vì nước lạnh nên trên thành bình đọng lấy vô số giọt nước.
Momonga tiếp tục lấy ra hai cai ly, rót đầy nước rồi đưa cho cặp sinh đôi:
"Aura, Mare, uống đi."
" Huh? Ngài không cần làm vậy đâu, ngài Momonga."
"Vâng, đúng đấy, thần có thể tự dùng phép thuật tạo ra nước mà."
Nhìn thấy ở trước mặt, không ngừng phất tay Aura cùng không ngừng lắc đầu Mare, Momonga lộ ra cười khổ:
"Chút lòng thành không cần để ý, chỉ là nước bình thường thôi. Hai nhóc biểu hiện rất tốt, đây là phần thưởng của ta."
"Wow ah─── "
"Woo oh── "
Tựa hồ cảm thấy thẹn thùng, Aura cùng Mare mặt đỏ tới mang tai, nơm nớp lo sợ đưa tay đỡ lấy cái ly:
"Cảm tạ ngài, ngài Momonga!"
"Không ngờ, ngài Momonga lại rót nước cho thần!"
Có cần phải cao hứng như vậy không?
Liền Aura cũng không cự tuyệt nữa, hai tay đỡ lấy một hơi uống hết. Yết hầu động mấy lần, giọt nước từ khóe miệng chảy xuống, biến mất ở trước ngực . Còn Mare vẫn là hai tay cầm lấy ly, từ từ chậm rãi thưởng thức. Chỉ là cách uống nước, cũng có thể thấy được tính cách khác nhau của cặp sinh đôi.
Momonga nhìn hai đứa bé, đưa tay sờ sờ cổ họng của chính mình. Cảm giác xương cổ thật giống có một lớp da.
Thân thể cho đến giờ vẫn chưa từng cảm thấy khát nước hay buồn ngủ. Tuy rằng rất rõ ràng bản thân là Undead, sẽ không có những cảm giác đó, thế nhưng mỗi khi phát hiện mình không còn là loài người, chỉ có thể cảm thấy tất cả nhưu một trò đùa.
Momonga kế tục chạm đến các chỗ khác trên cơ thể. Không có bất kỳ da dẻ, bắp thịt, mạch máu, thần kinh cùng nội tạng, chỉ duy nhất một bộ xương khô. Dù đã biết rõ ràng, cậu vẫn không tin chuyện này là thật, tiếp tục kiểm tra khắp cở thể.
Xúc giác so với khi còn là con người có vẻ trì trệ hơn. Cảm giác như chạm vào một miếng vải mỏng ở giữa. Ngược lại, cả thị giác lẫn thính giác, các giác quan đều được tăng cường hơn.
Nếu thân thể chỉ được tạo thành từ xương thế này có vẻ dễ đổ vỡ, thế nhưng mỗi khúc xương của cậu đều có vẻ cứng hơn cả sắt thép.
Mặc dù bở bên trong một cơ thể hoàn toàn xa lạ, nhưng ý thức của Momonga lại có cảm giác hài lòng và thoả mãn, giống như đây mới chính là cơ thể của mình. Chắc là do vậy, cậu mới không cảm thấy hoảng sợ khi thấy mình bị biến thành bộ xương.
"Còn muốn uống nữa không?"
Momonga giơ lên bình nước, hỏi hai đứa bé.
"Ạch —— cảm ơn ngài! Thần đã uống đủ rồi!"
"Vậy à? Còn Mare thì sao? Có muốn uống thêm không?"
"Ồ! Ạch, ạch, thần cũng đủ rồi. Đã hết khát."
Gật đầu đáp lại Momonga thu hồi chiếc bình và hai cái ly, đặt vào trong không gian lưu trữ.
Aura đột nhiên nói nhỏ:
"Ban đầu thần cứ nghĩ ngài Momonga đáng sợ hơn cơ."
"Hả? Thật sao? Như vậy sẽ tốt hơn sao. . ."
"Không, không. Như bây giờ tốt hơn! Tuyệt đối tốt hơn!"
" Vậy thì cứ như vầy đi."
Nghe được Aura kích động trả lời, Momonga giật mình đáp lại.
"Ngài Momonga, chắc chăn ngài sẽ không đối xử tốt như vậy với chỉ riêng chúng thần phải không?"
Đối mặt với câu hỏi của Aura. Momonga không biết trả lời như thế nào, chỉ có thể vỗ nhẹ đầu Aura.
"Ha ha ha."
Aura lại trông giống như chú cún con phát hiện điều yêu thích mới, Mare thì lộ ra vẻ mặt ước ao. Lúc này có âm thanh truyền đến:
" Huh? Chẳng lẽ mình là người đầu tiên đến?”
Tuy rằng ngữ điệu như người trưởng thành, nhưng giọng nói nghe có vẻ khá trẻ. Một cái bóng nổi lên từ mặt đất, từ từ biến thành một cánh cửa, một người từ đó bước ra.
Mặc trên người bộ váy dạ hội màu đen trông khá mềm mại. Chân váy dài, phồng to, tạo cảm giác khá nặng. Thân trên mặc chiếc áo khoác ngắn, được may đo vừa vặn, tô điểm bởi ruy băng bằng vải ren màu trắng. Cô ấy còn mang găng tay bằng ren dài, do đó không có bất kỳ phần da nào lộ ra ngoài.
Chỉ có thể dùng từ “vẻ đẹp hoàn mỹ” để hình dung gương mặt với ngủ quan hoàn hảo cùng làn da mềm mại như xáp ong. Bởi vì mái tóc màu bạc của cô ấy được buộc đuôi ngựa đơn giản, do đó nó đã không che khuất gương mặt với đôi mắt đỏ sẫm toát ra ánh nhìn đẹp đẽ cùng quyến rũ.
Trông vẻ ngoài của cô ta chỉ như chừng 14 tuổi thậm chí có thể nhỏ hơn, vẻ ngoài trẻ con của cô ấy được tạo thành bởi sự đáng yêu và tinh tế, một vẻ đẹp thật sự. Bất quá bộ ngực cùng tuổi có chút không hợp, nó nhô lên cao vút.
". . . Bên trong Lăng mộ Nazarick cấm sử dụng các phép thuật teleport, cô không biết hay sao mà còn sử dụng “Portal” đi tới đây? Cô chỉ được phép đi tới đây trên chính đôi chân của mình, Shalltear."
Truyền đến tai Momonga là một giọng điệu có vẻ khó chịu. Giọng nói lạnh lùng mang ý thù địch, không hề giống với thái độ như một chú cún lúc nãy.
Mare run lẩy bẩy, từng bước rời đi cách xa chị gái mình. Đối với thái độ biến chuyên 180° của Aura, Momonga cũng có chút giật mình.
Cô gái vừa sử dụng phép thuật dịch chuyển cao nhất để đến đây tên là Shalltear. Cô ta thậm chi không thèm nhìn vẻ mặt đầy giận dữ của Aura, người đang đứng bên cạnh Momonga, mà chỉ đi đến trước mặt cậu.
Trên người cô ta toả ra mùi hương quyến rũ.
". . . Thúi quá."
Aura thầm mắng một câu. Tiếp tục chế giễu "Sẽ không phải là mùi mục nát của Undead đó chứ."
Nhìn thấy Momonga như phản xạ giơ tay lên mũi để kiểm tra, Shalltear cau mày khó chịu, nhắc nhở:
". . . Phát ngôn như vậy mà coi được. Ngài Momonga cũng là một Undead."
"Cái gì? Cô nói chuyện ngu ngốc gì vậy, Shalltear. Ngài Momonga làm sao có thể bị so sánh với loài Undead cấp thấp như cô, ngài hẳn là siêu cấp Undead hoặc là Thần Undead."
Nghe được Shalltear cùng Mare phát sinh "A.", "Ân." tán đồng âm thanh, tuy rằng chưa hiểu chuyện gì, nhưng vì trong Yggdrasil, Momonga chỉ là một Undead phổ thông, nên cậu cảm thấy có chút tự ti.
Nói chung không phải là siêu cấp Undead hoặc là Thần Undead hay gì gì đó.
"Nhưng mà, lời nói của chị Aura rõ ràng là không ổn."
"Vâng, vậy sao? Được rồi, vậy nói lại lần nữa. Uhm. . . sẽ không phải là mùi thịt thối rữa đi?"
"Uhm. . . như vậy còn nghe được."
Tán đồng câu nói của Aura, Shalltear đem hai tay nhẹ nhàng ôm lấy đầu Momonga:
"Ôi, chủ nhân của thần, là chủ nhân vĩ đại mà thần không thể nào chi phối được."
Đôi môi đỏ tươi mở ra, lộ ra đầu lưỡi ướt át. Đầu lưỡi như là sinh vật sống, liếm đôi môi một vòng. Từ miệng còn truyền ra mùi hương ngọt ngào.
Tuy rằng cô ta thể hiện như mình là một mỹ nữ yêu mị đầy quyến rũ, có điều tuổi hơi nhỏ một chút, tạo cảm giác mâu thuẫn khiến người khác trông thấy không khỏi nở nụ cười. Chiều cao rõ ràng không đủ, thậm chí khi cô ta vươn tay ôm lấy đầu của Momonga, trông như một đứa bé đang treo ở cô cậu vậy. Hành động khiêu khích của cô ta làm Momonga bối rối, không biết phải làm sao. Cậu định bước lùi lại một bước những cuối cùng vẫn quyết định đứng yên tại chỗ.
Tính cách của cô ta là thế này sao? Trong lòng hiện ra suy nghĩ này, thật lâu không biến mất. Bất quá vừa nghĩ tới Peroroncino, thành viên đã thiết kế lên Shalltear, điều này cũng không phải không có khả năng. Cũng vì tên đó yêu thích H-Game hơn ai hết. Còn tự hào tuyên bố H-Game là tính mạng của mình.
Shalltear Bloodfallen chính là do một người như vậy thiết kế nên.
Cô ta là Thủ Vệ chịu trách nhiệm giám sát từ Tầng 1 đến Tầng 3 lăng mộ Nazarick, là một "True Ancestor Vampire" .
Cũng là kiệt tác của tên yêu H-Game kia, được thiết dựa trên khuôn mẫu nhân vật trong các H-Game.
". . . Im lặng đi . . ."
Lần đầu tiên, Shalltear phản ứng với Aura đang gầm gào bực bội kế bên, nhìn Aura với vẻ chế nhạo:
"Ác, nấm lùn cũng ở đây à? Trong tầm mắt của ta không thấy được cô nên nãy giờ cứ nghĩ cô không có ở đây."
Lúc này, Momonga không có ý định can thiệp vào.
Vẻ mặt Aura run rẩy không ngừng, nhưng mà không để ý đến cô bé nữa, quay sang nói với Mare:
"Chắc cậu cũng không dễ dàng khi có có người chị không bình thường thế này. Sẽ tốt hơn nếu cậu tránh xa cô ta ra đó. Nếu không một ngày nào đó cậu sẽ lây bệnh từ cô ta."
Mare biến sắc, vì cậu bé biết, Shalltear dự định lợi dụng mình để chế nhạo Aura.
Bất quá Aura lại lộ ra mỉm cười ───
"Ồn ào quá, đồ ngực giả."
─── giống như vừa thả một trái bom.
". . . Nói hưu nói vượn gì đó con nhỏ kia ───!"
A, hình ảnh nãy giờ bị huỷ hoại hoàn toàn ─── Momonga không nhịn được lầm bầm lầu bầu.
Shalltear hoàn toàn biểu hiện ra con người thật của mình, phải nói là hoàn toàn là một con người khác.
"Vừa nhìn là biết rồi —— làm sao mà nó lại to đến vậy được chứ, rốt cục phải độn bao nhiêu miếng mới được như vậy?"
"Waah - waah -"
Shalltear không ngừng quơ tay, giống như muốn phủ nhận những lời nói của Aura. Mặt khác, Aura tiếp tục lộ ra nụ cười tinh quái:
"Độn nhiều như vậy. . . không sợ đi lại sẽ làm nó bị lệch à?"
"Cô!"
Giống như bị giáng một đòn trúng điểm yếu, Shalltear thốt ra âm thanh kỳ quái.
"Nói trúng rồi phải không! Ha ha ha! Thì ra vì vậy mà không dám đi mà phải dùng Portal tới đậy. Ha ha ha."
"Im miệng! Con nhóc lùn này! Đồ phẳng như phi trường. Ta chí ít. . . Không, của ta đã phát triển rồi!"
Shalltear cố gắng phản kích trong tuyệt vọng. Nhưng vào lúc này, Aura nở nụ cười càng thêm tà ác. Shalltear giống như bị kinh sợ, lùi lại một bước. Theo phản xạ, Shalltear lấy tay che bộ ngực, khiến người khác cảm thấy rất đáng thương.
". . . Ta chỉ mới 76 tuổi, vẫn còn nhiều thời gian, không giống như cô, một Undead không có tương lai. Thật đáng thương —— vìsẽ không bao giờ phát triển thêm nữa."
Shalltear như bị trúng đòn quyết định, rên một tiếng, từng bước lùi lại. Trên mặt rõ ràng ú ớ không biết nói gì. Nhìn thấy vẻ mặt đó, Aura lại cười đáng sợ hơn:
"Dĩ nhiên ta rất hài lòng với bộ ngực của mình bây giờ nha!"
Momonga thật giống như nghe được dây thần kinh lý trí trên người Shalltear đứt gãy.
"Con quỷ nhỏ này ——! Hiện tại hối hận đã quá muộn ——!"
Bàn tay đang mang găng của Shalltear bốc lên sương mù màu đen. Aura thì lại cầm lấy cây roi đề phòng. Đứng một bên, Mare kinh hoàng không biết phải làm sao.
Cảnh tượng hiện tại có chút quen thuộc, Momonga có chút chần chờ, không biết có nên ngăn cản cả hai hay không.
Thiết kế nên Shalltear, Perorontino cùng thiết kế nên Aura và Mare Simmering Teapot, là hai chị em ruột, cũng có lúc cãi nhau ồn ào như bây giờ. Tình cảnh trước mắt nhắc Momonga nhớ về hai người họ.
"Tại sao lại nhốn nhào như thế này."
Giữa lúc Momonga đắm mình trong kỷ niệm cũ, một sinh vật hình thù kỳ lạ cất tiếng nói, giọng điệu y chang con người, hoàn toàn không phù hợp với vẻ ngoài của nó. Âm thanh không tự nhiên này ngăn cuộc cãi vã giữa Shalltear và Aura lại.
Từ nơi phát ra âm thanh, chẳng biết lúc nào xuất hiện một sinh vật to lớn.
Có hình thể cao khoảng 2.5m, trông như một con côn trùng khổng lồ bước đi trên hai trên. Nếu có tên điên nào đó đem bọ ngựa và kiến dung hợp lại với nhau, chăc chắn sẽ có kết quả chính xác như thế này. Với cái đuôi nhọn, dài gấp đôi thân mình, cơ thể được bao phủ bởi những chiếc gai nhọn trông như cột băng cùng đôi càng mạnh mẽ ngay miệng, với chúng, sinh vật này có thể dễ dàng cắt đứt cổ bất kỳ người nào.
Hai tay cầm một cây chiến kích màu bạc, trong khi hai tay còn lại cầm một cây chuỳ đang phát ra ánh sáng màu đèn cùng một vũ khí có hình dáng cong queo trông như một thanh đao to lớn. Mang theo hơi lạnh khiếp người, chiếc áo giáp màu xanh nhạt được làm từ xương cứng, đang toả ra những bụi băng phát sáng giống như kim cương. Vai và lưng của nó nổi lên như một núi băng.
Sinh vật này là Thủ Vệ bảo vệ Tầng 5 của Lăng mộ Nazarick.
Cầm chiến kích trong tay dọng xuống đất, nền đất chung quanh lập tức kết thành băng.
"Các cô đùa giỡn quá mức rồi đó. . ."
"Là con nhỏ này cố tình gây sự. . ."
"Tôi không có —— "
"Woo ahhh ......"
Shalltear cùng Aura trừng mắt nhìn nhau, đứng ở giữa là Mare vẫn chưa hoàn hồn. Momonga rốt cục không kiềm chế nổi nữa, hạ giọng cảnh cáo hai người:
". . . Shalltear, Aura. Dừng lại đi."
Cả hai giật mình, đồng thời cúi đầu xin lỗi:
"Xin lỗi ngài!"
Momonga ung dung gật đầu, chấp nhận lời xin lổi của cả hai, rồi quay sang nói:
"Ngươi tới rồi, Cocytus."
"Nhận được mệnh lệnh của ngài, thần lập tức đến đây ngay."
Sương mù màu trắng phát ra từ miệng Cocytus, phát sinh tiếng lách tách, là âm thanh hơi ẩm trong không khí bị đóng băng. Luồng khí lạnh đó đủ để chống lại sức nóng toả ra từ Primal Fire Elemental. Chỉ cần đứng trong tầm ảnh hưởng của luồng hơi lạnh này sẽ chịu những trạng thái bất lợi, thậm chí chịu tổn thương do giá rét gây ra. Tuy vậy Momonga không có bất kỳ cảm giác nào. Nói cho đúng thì bất cứ ai ở đây đều có khả năng kháng lại ảnh hưởng từ những thuộc tính như lửa, băng và a xít.
"Gần nhất không có kẻ xân nhập, hẳn là rất thảnh thơi chứ?"
"Thật vây — "
Đôi càng ngay miệng phát sinh tiếng lách cách nghe như tiếng phát ra từ một đám ong bắp cày. Momonga biết là do Cocytus đang cười.
"—— tuy nói như thế, vẫn còn một vài chuyện phải làm nên thần cũng không thể thư giãn được."
"Ác, chuyện gì vậy? Có thể nói cho ta được không?"
"Vâng, là tập luyện. Để sẵn sàng cho bất kỳ tình huống nào."
Tuy rằng từ bề ngoài không nhìn ra, nhưng Cocytus thuộc hệ chiến binh, mặc kệ là tính cách hay khả năng đều được thiết kế cho phù hợp với chức vụ này. Vì thế, bên trong toà Lăng mộ Nazarick này, dựa trên khả năng sử dụng thành thạo các loại vũ khí và kỹ năng chiến đấu, không có ai có thể so sánh được với Cocytus.
"Mục đích cũng vì phục vụ cho ta phải không, vất cả cho ngươi rồi."
"Chỉ cần nghe được câu nói này của ngài, tất cả đều đáng giá. Oh, Demiurge và Albedo cũng tới rồi."
Theo Cocytus tầm mắt, từ lối vào của đấu trường có hai người đang đi tới. Đi ở phía trước chính là Albedo, đi phía sau là một người đàn ông trông như một tuỳ tùng. Đến một khoảng cách nhất định, Albedo mỉm cười, hướng về Momonga cúi chào thật sâu. Người đàn ông cũng chào một cách tao nhã:
"Để ngài đợi lâu, thần rất xin lỗi."
Thân cao khoảng chừng 1.8m, với làn da đen cho thấy thường xuyên tiếp xúc với ánh sáng mặt trời. Tướng mạo hơi nghiêng về Châu Á, mái tóc đen được chải chuốt gọn gàng. Đằng sau cặp kính tròn, đôi mắt híp lại quá mức, tạo cảm giác phảng phất như bao giờ mở ra.
Trên người mặc bộ vest với cà vạt, trông anh ta như một doanh nhân thành công hoặc một luật sư danh tiếng. Cho dù vậy, cũng không che dấu được sự độc ác bên trong con người này. Phía sau có một cái đuôi dài được bảo phủ bởi các mảnh kim loại màu bạc, ở phía cuối có 6 cái gai nhọn. Bốn phía xung quanh có những ngọn lửa màu xanh không ngừng nhấp nháy, người đàn ông là "Infernal Prison Creator (Kẻ kiến tạo hoả ngục)” Demiurge, Thủ Vệ của Tầng 7, có chức vụ là Tổng chi huy tất cả các lực lượng quái vật bên trong Lăng mộ Nazarick.
"Xem ra tất cả đã đến đông đủ."
"—— Ngài Momonga, hình như còn 2 người chưa tới."
Một giọng nói dễ thâm nhập lòng người, khiến cho người nghe mê hoặc được phát ra.
Giọng nói của Demiurge có năng lực đặc thù. Được gọi là “Domination Mantra”, có thể ngay lập tức biến những người có nội tâm yếu đuối trở thành những con rối của hắn.
Bất quá năng lực đặc thù này không cách nào có tác dụng lên những người ở đây. Nó chỉ hữu dụng với những sinh vật có lv thấp hơn Lv 45, đối với những người ở đây, nó trở thành một giọng nói tương đối dễ nghe.
"Không được. Hai người kia có nhiệm vụ ưu tiên hơn phải xử lý, bởi vậy trong trường hợp này, không cần yêu cầu họ đến đây."
"Thì ra là như vậy."
". . . Đồng bọn của ta cũng chưa tới."
Nghe được câu này, vẻ mặt của Shalltear cùng Aura trong nháy mắt đông lại, liền ngay cả Albedo cũng không cười nổi.
". . . à, nhiệm vụ của tên ngốc kia không chỉ là bảo vệ ta. . . mà đôi khi cũng thay thế vai trò Thủ Vệ của ta ."
"Vâng, đúng vậy."
Shalltear nặn ra nụ cười cứng ngắc, Aura cũng giống vậy, Albedo không ngừng gật đầu tán thành.
". . . Lord of Terror à. Đúng rồi, tốt nhất nên thông báo cho các Thủ Vệ Khu Vực. Nói cho Guren và Grant đi thông báo cho các Thủ Vệ Khu Vực khác, nhiệm vụ phòng thủ các tầng bây giờ tạm giao cho bọn họ."
Bên trong Lăng mộ Lazarick, các Thủ Vệ được chia làm hai loại.
Một loại là những người đang đứng trước mặt Momonga, chịu trách nhiệm giám hộ một hoặc nhiều tầng, được gọi đầy đủ là Thủ Vệ Tầng. Ngoài ra còn một loại nữa, đó là những người phụ trách bảo vệ một khu vực đặc biệt ở mỗi tầng, được gọi thì Thủ Vệ Khu Vực. Nói đơn giản là, Thủ Vệ Khu Vực do Thủ Vệ Tầng quản lý, phụ trách bảo vệ khu vực đặc biệt, có số lượng khá nhiều, cũng không đặc biệt quan trọng. Cho nên về căn bản, nhắc đến Thủ Vệ bên trong lăng mộ, sẽ hiểu là các Thủ Vệ Tầng.
Sau khi các Thủ Vệ nghe được mệnh lệnh của Momonga đều cúi đầu biểu hiện đã hiểu rõ. Albedo liền lên tiếng:
"Nào mọi người, hãy biểu hiện lòng trung thành đối với chúa tể vĩ đại của chúng ta."
Hết thảy Thủ Vệ đồng thời gật đầu, Momonga chưa kịp nói gì thì mọi người đã đứng thành hàng. Albedo đứng ở phía trước, còn các Thủ Vệ khác xếp thành một hàng ngang sau lưng cô ta. Mỗi người Thủ Vệ đều biểu hiện vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc và cung kính. Bất cứ ai cũng có thể nhận thấy bầu không khí trang nghiêm ở nơi này.
Đưng gần nhất, Shalltear bước lên phía trước:
"Thủ Vệ của Tầng 1, 2 và 3, Shalltear Bloodfallen, tham kiến chúa tể tối cao."
Quỳ xuống, một tay để ở trước ngực, cung kính hành lễ. Ngay sau khi Shalltear, Cocytus bước về phía trước một bước:
"Thủ Vệ của Tầng 5, Cocytus, tham kiến chúa tể tối cao."
Cũng giống như Shalltear, Cocytus trịnh trọng quỳ xuống trước mặt Momonga. Tiến lên tiếp theo chính là cặp sinh đôi Dark Elves:
"Thủ Vệ của Tầng 6, Aura Bella Fiora. Tham kiến chúa tể tối cao."
"Cũng là Thủ Vệ của Tầng 6, Mare Bello Fiore, tham kiến chúa tể tối cao."
Tượng tự nhau, họ đều quỳ xuống và trang trọng hành lễ với Momonga. Shalltear, Cocytus, Aura cùng Mare có hình thể bất đồng, bước chân không đồng đều, thế nhưng vị trí họ quỳ xuống tạo thành một hàng ngay ngắn chỉnh tề.
Tiếp theo là Demiurge, ưu nhã bước tới:
"Thủ Vệ của Tầng 7, Demiurge. Tham kiến chúa tể tối cao."
Với giọng nói lạnh lẽo cùng với điệu bộ thanh lịch, Demiurge chân thành hành lễ. Cuối cùng là Albedo cũng bước về phía trước một bước:
"Tổng chỉ huy các Thủ Vệ, Albedo. Tham kiến chúa tể tối cao."
Hướng về Momonga, Albedo ưu nhã mỉm cười, cũng giống những người khác, quỳ xuống hành lễ. Bất quá chỉ có Albedo tiếp tục hướng về Momonga báo cáo với một giọng nói trong trẽo trong khi vẫn cúi đầu:
"Ngoại trừ Thủ Vệ của Tầng 4 Gargantua cùng Thủ Vệ của Tầng 8 Victim, Thủ Vệ của mỗi tầng đều đã đến quỳ xuống dưới chân chúa tể tối cao. Chỉ cần ngài ra lệnh, dù cho nước sôi lửa bỏng, chúng thần cũng không chối từ."
Đối mặt với sáu người đang cúi đầu quỳ, Momonga không biết phải nói gì, cổ họng xương xẩu của cậu phát ra tiếng gì đó. Một áp lực dị thường bao phủ nơi đây… hoặc có lẽ chỉ do Momonga tưởng tượng ra.
─── không biết nên làm thế nào cho phải.
Loại tình cảnh này có khi cả đời cậu cũng không gặp được một lần. Đầu óc hỗn loạn, Momonga không cẩn thận phát động năng lực đặc thù, một vầng hào quang bao phủ cậu, phát ra ánh sáng rực rỡ.
Không kịp giải trừ năng lực, Momonga cố gắng tìm tòi trong trí nhớ, trên phim ảnh hay TV người ta hay làm gì khi gặp phải trường hợp này. Cậu muốn hành động sao cho phù hợp.
"Ngẩng đầu lên đi."
Sa —— mọi người đồng loạt ngẩng đầu lền. Cũng vì động tác vô cùng chỉnh tề, Momonga suýt chút nữa muốn hỏi có phải mấy người đã tập luyện trước rồi không.
"Như vậy. . . Đầu tiên, cảm ơn mọi người đã đến đây."
"Xin ngài đừng nói cảm ơn. Chúng thần đều là tôi tớ trung thành của ngài Momonga. Đối với chúng thần, ngài Momonga chính là chúa tể chí cao vô thượng."
Cảm giác như không có bất kỳ người nào không tán thành lời nói của Albedo. Thật không hổ là Tổng chỉ huy các Thủ Vệ.
Đối mặt với mọi người đều nghiêm trang như vậy, Momonga có cảm giác như cổ họng bị nghẹn lại. Đó là áp lực của một người lãnh đạo, đè nén lên cơ thể cậu. Hơn nữa, mệnh lệnh của chính cậu sẽ ảnh hưởng tới tương lai bọn họ. Vì vậy cậu bắt đầu do dự đối với những quyết định tiếp theo của mình.
Có khi nào vì những quyết định của mình mà Lăng mộ Nazarick bị huỷ hoại —— nỗi bất an hiện ra trong lòng cậu.
". . . thưa ngài Momonga, ngài cảm thấy chần chừ là chuyện tất nhiên. Bởi vì so sánh với ngài, sức mạnh của chúng thần nhỏ bé không đáng kể"
Albedo bỏ đi nụ cười trên miệng, lên tiếng với vẻ mặt nghiêm trang và kiên nghị:
"Nhưng là chỉ cần ngài Momonga ra lệnh, mặc kệ có bao nhiêu khó khăn, chúng thần —— toàn bộ Thủ Vệ sẽ nhất định dốc toàn lực thi hành, cho dù có tan xương nát thịt cũng không hề hối tiếc. Chúng thần ở đây xin thề, sẽ không để 41 Đấng Sáng Tạo Tối Cao của Ainz Ooal Gown phải thất vọng."
"Chúng thần xin thề! "
Phối hợp với Albedo, các Thủ Vệ đồng thanh hô lên. Âm thanh tràng ngập sức mạnh, mặc kệ cho dù có chuyện gì xảy cũng không thể ngăn cản lòng quyết tâm và trung thành sâu sắc này, giống như là đang cười nhạo những nghi ngờ về việc bọn họ sẽ phản bội của Momonga.
Nghe được lời nói đó, tâm trạng u ám của Momonga đã biến mất không còn chút dấu vết, Momonga rất xúc động và cực kỳ vui mừng. Đây đều là những con người ưu tú của Ainz Ooal Gown, đều do chính những đồng bạn của cậu sáng tạo ra.
Vinh quang huy hoàng của quá khứ, vẫn tồn tại cho đến bây giờ.
Là kết tinh từ sự nỗ lực của tất cả các thành viên, những kiệt tác đại diện cho chính bọn họ vẫn còn tồn tại trên thế giới này... Momonga thực sự cảm động về điều đó.
Momonga nở nụ cười, dù khuôn mặt chỉ là hộp sọ không có bất kỳ biểu hiện gì. Tuy nhiên, anh sáng màu đỏ bên trong hốc mắt, trở nên vô cùng chói mắt. Tâm tình bất an không còn nữa, Momonga nói những lời mà một vị hội trưởng phải nói:
"Các Thủ Vệ, các bạn rất tuyệt vời. Ta tin tưởng mọi người nhất định sẽ tuân theo mệnh lệnh của ta, hoàn thành xuất sắc những gì ta giao phó. Có lẽ sẽ có người không hiểu được điều ta sắp nói, nhưng ta muốn tất cả chăm chú lắng nghe. Ta tin rằng Lăng mộ Nazarick vĩ đại của chúng ta, đã vướng vào một sự việc kỳ lạ nào đó."
Trên khuôn mặt các Thủ Vệ, tất cả đều thể hiện sự nghiêm trọng và hoàn toàn không nhìn thấy một chút kinh ngạc nào.
"Tuy rằng ta vẫn chưa biết nguyên nhân nào dẫn đến sự việc này, Lăng mộ Nazarick từ vị trí ban đầu là một đầm lầy, đã bị di chuyển đến mảnh thảo nguyên này. Có ai trong mọi người biết được lý do tại sao không?"
Albedo đưa mắt về phía các Thủ Vệ, nhìn từng biểu hiện trên khuôn mặt mỗi người, sau đó mở miệng trả lời:
"Thưa ngài, chúng thần vô cùng xin lỗi. Chúng thần không biết nguyên nhân tại sao lại như vậy."
"Vậy sao, được rồi, các Thủ Vệ, có ai cảm thấy điều gì bất thường xảy ra ở tầng của mình không?"
Nghe được câu này, các Thủ Vệ lần lượt trả lời:
"Tầng 7 không có bất kỳ bất thường nào."
"Tầng 6 cũng vậy."
"Vâng đúng là như vậy, chị Aura không nói sai."
"Tầng 6 cũng như thế."
"Tầng 1 đến Tầng 3 cũng không có điều gì kỳ lại nha."
"—— thưa ngài Momonga, thần sẽ mau chóng điều tra Tầng 4 và Tầng 8."
"Như vậy chuyện điều tra liền giao cho Albedo xử lý. Nhưng nên ghi nhớ, có một số tình huống nghiêm trọng ở Tầng 8 mà cô cũng không có khả năng để đối phó.”
Albedo cung kính cúi đầu biểu hiện mình đã hiểu rõ, Shalltear nói tiếp:
"Như vậy thần xin chịu trách nhiệm điều tra trên mặt đất."
"Không cần, ta đã ra lệnh cho Sebas đi dò xét trên mặt đât rồi."
Lúc này, ngoại trừ Albedo vì đã biết trước, thế nhưng trên gương mặt các Thủ Vệ khác đều hiện lên sự ngạc nhiên không cách nào che dấu.
Ở bên trong Lăng mộ ngầm Nazarick, có bốn NPC am hiểu chiến đấu cận chiến nhất. Sử dụng thông thạo các loại vũ khí cùng với sức mạnh tàn phá cao nhất, Cocytucs; toàn thân trang bị nguyên bộ giáp nặng, tự hào về khả năng phòng thủ hoàn hảo, Albedo. Tuy nhiên có một người sỡ hữu kỹ năng chiến đấu tốt nhất, người có thể chống lại cả hai người kia, đó là Sebas Tain. Ngoài ra còn có một người còn hơn tất cả bọn họ.
Lý do cho sự ngạc nhiên của các Thủ Vệ, chính là người đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi như Sebas, dĩ nhiên phải đi làm nhiệm vụ trinh sát đơn giản như vậy. Từ đó cũng có thể thấy được, Momonga rất coi chuyện này, lập tức mọi người sinh ra cảm giác nguy cơ mãnh liệt.
"Cũng tới lúc ông ta đến đây rồi. . ."
Lúc này Momonga nhìn thấy Sebas đang chậm rãi đi về phía này. Vừa tới trước mặt Momonga, Sebas ngay lập tức quỳ xuống hành lễ như những người khác:
"Thưa ngài Momonga, xin thứ lỗi vì thần đã đến muộn."
"Không sao, trước hết hãy thuật lại tình huống ở bên ngoài cho tất cả cùng nghe đi."
Sebas ngẩng đầu, liếc mắt nhìn về phía các Thủ Vệ cũng đang quỳ ở bên cạnh.
". . . Tình huống khẩn cấp, đương nhiên cũng phải để cho các Thủ Vệ nắm được chuyện gì đang xảy ra."
"Vâng, đầu tiên chu vi bán kính một kilomet xung quanh chúng ta ─── là thảo nguyên. Hoàn toàn không nhìn thấy bất kỳ kiến trúc nào khác. Tuy rằng phát hiện vài con động vật nhỏ, thế nhưng không có phát hiện bất kỳ sinh vật hình người hay sinh vật cỡ lớn nào."
"Những kia động vật nhỏ kia là ma thú sao?"
"Thưa ngài, không phải, bọn chúng không hề có khả năng chiến đấu."
". . . Vậy à. Thảo nguyên mà ngươi nói, là thảo nguyên thông thường, không phải nơi có loại cỏ sắc bén có thể đâm bị thương người khác chứ?"
"Thưa ngài, cũng không phải, chỉ là thảo nguyên bình thường, không có gì đặc biệt."
"Cũng không có lâu đài bay hay bất cứ thứ gì tương tự phải không?"
"Thưa ngài, đúng vậy. Mặc kệ ở trên trời hay dưới đất, đều không thấy bấy kì thứ gì như vậy."
"Như vậy chỉ là bầu trời bình thường. . . làm rất tốt, Sebas."
Momonga lên tiếng khen ngợi Sebas, dù cậu có chút thất vọng vì không có bất kỳ tin tức hữu ích nào. Thực tế, cậu đã dần dần nhận thức được bản thân mình không còn ở trong thế giới ảo của Yggdrasil nữa. Có điều thắc mắc là tại sao cậu vẫn có thể sử dụng như bình thường tất cả vật phẩm hay phép thuật từ Yggdrasil.
Không biết nguyên nhân gì mà lại đi đến nơi này, bất quá thoả đáng nhất vẩn là tăng cường an ninh của Lăng mộ Nazarick. Nói không chừng nơi đây là lãnh địa của một ai đó, mình đột nhiên tới đây đương nhiên người ta sẽ trách cứ. Không, nếu chỉ bị trách cứ thì đó là gặp may mắn rồi.
"Các Thủ Vệ, ta muốn mọi người tăng cường mức độ an ninh của mỗi tầng lên. Cũng vì không biết chuyện gì sẽ phát sinh, tuyệt đối không thể lơ là. Nếu gặp phải kẻ nào xâm lấn, đừng giết, cần phải bắt sống. Cho dù bắt giữ cũng không nên làm tổn thương. Trong trường hợp không rõ ràng này, làm phiền mọi người hãy làm theo như vậy."
Toàn bộ Thủ Vệ đồng loạt lên tiếng biển hiện đã hiểu rõ, đồng thời cúi đầu hành lễ.
"Tiếp theo, ta muốn hiểu rõ bộ máy cơ cấu bên trong lăn mộ hoạt động như thế nào. Albedo, làm thế nào để các Thủ Vệ liên lạc trao đổi tin tức với nhau?"
Ở trong YGGDRASIL, các Thủ Vệ là đơn thuần NPC, chỉ hành động theo những gì được lập trình sẵn. Các NPC không thể trao đổi tin tức với nhau mà chỉ đứng yên tại tầng của họ. Nhưng bây giờ đã khác.
"Thưa ngài, mỗi Thủ Vệ giám hộ tầng được giao theo cách của họ. Tuy nhiên Demiurge sẽ chịu trách nhiệm chính, mọi người sẽ trao đổi tin tức thông qua anh ta."
Momonga hơi kinh ngạc, bất quá tiếp theo gật đầu hài lòng:
"Nếu vậy thực sự quá tốt, chỉ huy việc phòng thủ của Nazarick giao cho Demiurge, chỉ huy các Thủ Vệ là Albedo. Hai người hãy thảo luận với nhau, cùng đề ra một kế hoạch hoàn thiện hơn."
"Xin tuân lệnh. Kế hoạch có bao gồm Tầng 8, 9 và 10 luôn không thưa ngài?"
"Tầng 8 có Victim, không cần phải lo. Không được. Albedo, ta huỷ bỏ mệnh lệnh yêu cầu cô đi điều tra lúc nãy. Trừ khi được sự đồng ý của ta, không ai được tự ý tiến vào Tầng 8. Ta sẽ giải trừ phong ấn, cho phép từ Tầng 7 sẽ trực tiếp xuống Tầng 9. Cô hay tính cả Tầng 9 và 10 vào bảng kế hoạch luôn.”
"Thưa ngài, ngài thực sự muốn làm vậy sao?"
Albedo có hơi kinh ngạc, Demiurge cũng trợn to hai mắt, thể hiện rõ tâm tình của cả hai.
"Thưa ngài, thần cảm thấy không ổn khi cho phép những tên tôi tớ thấp hèn tiến vào khu vực linh thiêng của chúa tể vĩ đại? Điều đó không thực sự cần thiết."
Tôi tớ mà Albedo vừa nói tới, không phải là các NPC do các thành viên trong hội thiết kế, mà là các loại quái vật mà Lăng mộ Nazarick tự động sản sinh ra. Cũng đúng, ngoại trừ vài trường hợp đặc biệt, Tầng 9 và 10 không hề có bất kỳ bóng dáng của bọn chúng.
Momonga nhỏ giọng lầm bầm.
Hình như vì vậy mà Albedo mới nhận định nơi đó là khu vực linh thiêng, không cho đồng ý để lũ quái vật đó tiến vào. Nhưng thực tế không phải như vậy, lý do từ trước tới giờ Tầng 9 và 10 không có những con quái vật đó xuất hiện, chỉ vì nếu những kẻ xâm lấn có thể vượt qua Tầng 8, nơi được bảo vệ bởi NPC mạnh nhất, thì cho dù có thêm đám quái vất đó, phần thắng của Ainz Ooal Gown cũng rất thấp. Đã như vậy thì cứ đóng vai Boss cuối, các thành viên sẽ đối đầu trong trận chiến cuối cùng ngay ở Vương Điện.
". . . Không sao. Do tình hình khẩn cấp, tăng cường nhân lực để đề phòng là cần thiết."
"Thần tuân lệnh. Thần sẽ tuyển chọn tỉ mỉ, chỉ những người có sức mạnh và phẩm cách phù hợp mới được tiến vào."
Momonga gật đầu, đưa ánh mắt dời về phía cặp sinh đôi:
"Aura cùng Mare. . . Có thể nghĩ ra phương pháp nào đem Lăng mộ Nazarick ẩn dấu đi không? Như sử dụng ảo thuật chẳng hạn, haiz mới nghĩ đến chi phí để duy trì ảo thuật cũng đủ để khiến ta nhức đầu."
Aura cùng Mare nhìn nhau, bắt đầu suy nghĩ. Một lát sau Mare mới mở miệng:
"Thưa ngài, nếu muốn sử dụng phép thuật để che dấu hết lăng mộ, sẽ có chút khó khắn. . . Bất quá chúng ta có thể sử dụng đất cát bao phủ bên ngoài lăng mộ, rồi sau đó trồng cây phía trên nhằm nguỵ trang. . ."
"Cậu nói cậu muốn làm bẩn những bức tưởng vĩ đại của Nazarick bằng bùn đất sao?"
Albedo quay lại hỏi Mare. Mặc dù giọng nói vẫn nhẹ nhàng và ngọt ngào, nhưng cảm xúc ẩn chưa bên trong đó thì hoàn toàn ngược lại.
Vai của Mare khẽ run một cái, những người khác dù không lên tiếng, bất quá có thể nhận thấy họ cũng có suy nghĩ giống với Albedo.
Nhưng mà đối với Momonga mà nói, Albedo hơi làm quá lên rồi, chuyện đó không có gì đáng để căng thẳng như vậy.
"Albedo. . . Đừng xen vào. Ta đang nói chuyện với Mare."
Lời cảnh cáo với giọng điệu âm trầm đáng sợ, đến nỗi chính bản thân Momonga cũng ngạc nhiên.
"A, là lỗi của thần, mong ngài hãy tha thứ cho thần, ngài Momonga!"
Albedu cúi đầu xin lỗi, khuôn mặt của cô cũng đông lại vì sợ hãi. Vẻ mặt của các Thủ Vệ và Sebas cũng biến thành cứng ngắc, có lẽ bọn họ cũng cảm thấy câu nói này chính là đang trách cứ mình.
Thái độ của mọi người khiến Momonga cảm thấy hối hận, cảm giác như mình đã chửi quá mức, bỏ qua điều đó, cậu tiếp tục hỏi Mare:
"Có chắc là lấy đất bao phủ lên, thì sẽ che dấu được lăng mộ không ?"
"Vâng, đúng như thế thưa ngài. Nếu như ngài cho phép. . . Bất quá. . ."
" bất quá từ nếu đứng ta xa quan sát, sẽ thấy mặt đất nhô lên không được tự nhiên phải không? Sebas, có bất kỳ ngọn đồi nào xung quanh đây không?"
"Thưa ngài, không có ngọn đồi nào xung quanh cả. Cả cùng đất chỉ là một thảo nguyên bằng phẳng. Bất quá ở đây cũng có chu kỳ ngày và đêm, vào buổi tối người khác sẽ rất khó quan sát thấy."
"Như vậy à. . . Nếu chỉ cần che dấu những bức tưởng phía bên ngoài, ý kiến của Mare là một biện pháp tốt, được rồi, hay tạo thêm những gò đất ở xung quanh nữa, như vậy sẽ dàng đánh lừa người khác đúng không?"
"Vâng thưa ngài. Như vậy sẽ không ai có thể dễ dàng phân biệt được."
"Rất tốt. Như vậy Mare cùng Aura, hai người cùng bắt tay vào làm liền đi, nếu muốn cứ đến các tầng mà lấy những vật phẩm cần thiết. Còn những khu vực không thể dùng đất che lại được thì cứ dùng ảo thuật."
"Vâng, thần hiểu rồi, thần sẽ làm ngay."
Tạm thời chỉ nghĩ ra những điều này. Có khả năng còn chỗ nào đó thiếu sót, bất quá để sau rồi tính tiếp đi. Từ lúc mọi chuyện xảy ra đến giờ, cũng chỉ mới qua vài tiếng đồng hồ.
"Được rồi, hôm nay tới đây thôi, tất cả giải tán đi. Mọi người qua về nghỉ ngơi đi, sau đó bắt đầu nhiệm vụ của mình. Do chúng ta còn thiếu thông tin, cố gắng cẩn thận để ý mọi thứ."
Hết thảy Thủ Vệ đồng loạt cúi đầu xác nhận hiểu rõ.
"Chuyện cuối cùng ta muốn hỏi mọi người. Đầu tiên là Shalltear ─── đối với cô, cô thấy ta là một người thế nào?"
"Là kết tinh của cái đẹp. Là người đẹp nhất trên thế giới này. Ngay cả đá quý cũng không thể so sánh với cơ thể trắng nhợt nhạt của ngài."
Không cần suy nghĩ, Shalltear lập tức trả lời ngay. Từ việc trả lời không một chút chần chừ, có thể thấy được câu trả lời này hẳn là xuất phát từ suy nghĩ chân thực trong lòng cô ta.
"—— Cocytus."
"Ngài vô cùng cường đại, mạnh hơn bất kỳ Thủ Vệ nào. Ngài là đấng thống trị tối cao của Lăng mộ Nazarick vĩ đại."
"—— Aura."
"Ngài là một người chu đáo và đầy lòng trắc ẩn."
"—— Mare."
"À, ngài rất dịu dàng."
"Demiurge."
"Ngài là người thông thái, kể cả trong việc phán đoán và hành động, một con người hoàn mỹ."
"——— Sebas."
"Ngài là người đã tập hợp tất cả chúng thần. Ngài là người nhân từ, cuối cùng đã không vứt bỏ chúng thần mà đã ở lại và cho phép chúng thần chiến đấu bên cạnh ngài."
"Cuối cùng là Albedo."
"Ngài là người thống trị tuyệt đối, là chủ nhân vĩ đại nhất của chúng thần. Và là người thầu yêu nhất."
". . . Thì ra là như vậy. Ta đã hiểu rõ ràng suy nghĩ của mọi người. Trách nhiệm trước đây thuộc về các đồng bạn của ta, nay giao lại cho mọi người. Trong tương lai, chúng ta hãy cùng nhau cố gắng bảo vệ Lăng mộ Nazarick này.”
Nhìn thấy các Thủ Vệ cúi đầu, Momonga sử dụng khả năng dịch chuyển của chiếc nhân trên tay, nhanh chóng rời khỏi. Khung cảnh trước mặt ngay lập tức biến hoá, từ đấu trường với các hàng khán đài thay đổi thành căn phòng được bảo vệ bởi bọn Golem. Nhìn xung quanh, bảo đảm không có ai bên cạnh, Momonga thở dài một tiếng.
"Mệt mỏi quá. . ."
Tuy rằng cơ thể không bao giờ biết mệt, nhưng bên trong tâm trí lại cảm thấy như một tảng đá lớn đè nặng lên đôi vai.
". . . Những tên ngốc kia. . . Vì cái gì lại đánh gia mình cao như vậy chứ..."
Nghe chẳng giống mình chút nào. Mới đầu khi nghe được những lời nhận xét của họ, cậu đã nghĩ là chắc họ đang đùa với mình. “Ha ha ha” Momonga bật cười, lắc đầu. Nhưng từ anh mắt của họ, cậu cảm thấy họ hoàn toàn nghiêm túc, đó là những lời chân thành từ sâu trong đáy lòng của họ
Tuy nhiên, nếu bọn họ biết được Momonga không như những gì họ nghĩ, chắc chắn họ sẽ thất vọng. Điều đó làm cho Momonga cảm thấy căng thẳng. Một vấn đề khác nữa, Momonga biểu hiện ra vẻ mặt đầy cay đắng. Mặc dù hộp sọ không thể biểu hiện cảm xúc, nhưng vẫn có thể cảm thấy một vài biến hoá trên nó.
". . . Mình nên đối xử với Albedo thế nào đây. . . Nếu chuyện này cứ tiếp tục, mình không còn mặt mũi nào để gặp Tabula mất. . . , "
/210
|