Khi bước khỏi cổng dịch chuyển, Ainz nhận thấy trước mắt cậu là một ngọn đồi. Không, nó thậm chí không đủ cao để được gọi là “đồi” mà chỉ giống như một mô đất với chiều cao tầm 6m tính từ chân đến đỉnh.
Những cây lá nhọn phủ trên mô đất này cùng những ngọn đồi nho nhỏ xung quanh, trông như thế nó đã có mặt ở đây từ rất lâu rồi.
Nhưng hiển nhiên không phải là vậy.
Địa hình này đã được kiến tạo nhờ vào ma pháp của Thủ vệ của Nazarick – Mare. Ẩn sâu dưới những tầng đất này chính là bề mặt của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.
Ainz kích hoạt [Flight] (Bay) và bay qua mô đất. Trải dài trước mắt cậu là một một bình nguyên xanh ngút đến tận chân trời, hoàn toàn không có chút vết tích nào của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick cả. Tựa như nó đã hoàn toàn bị chôn vùi dưới mặt đất.
Ainz không nao núng trước cảnh tượng ấy mà chỉ tiếp tục duy trì tốc độ bay của mình.
Sau khi bay qua một vài điểm nhất định, tầm mắt Ainz nhanh chóng thay đổi, cơ thể cậu cảm giác như đang đâm xuyên qua một lớp màng mỏng. Những cảnh sắc của địa hình đồi núi đều biến mất, thay vào đó là ngôi nhà quen thuộc của cậu.
Điều đó có nghĩa là cậu đã bước qua ảo ảnh kết giới.
Ainz tăng nhanh tốc độ khi bay tới vị trí trung tâm của kết giới, khu mộ to lớn và trang nghiêm nhất nơi đây bởi nó là lối vào duy nhất để vào trong Lăng Mộ Ngầm.
Khi hạ xuống trên những bậc thang của ngôi đền mang sắc xám ấy, Ainz trông thấy rất nhiều hình bóng đang chờ đợi. Cậu cố gắng đè nèn sự nôn nóng trong mình và đi đến trước họ.
“Ainz-sama, mừng người đã trở về.”
Sau âm thanh dịu dàng của một cô gái, là vô số những lời chào mừng mang theo sự quan tâm ân cần vang lên.
Đứng trước Ainz, mặc trên mình bộ váy trắng tinh khôi, là Albedo – Tổng Quản Thủ Vệ của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, cũng là người nắm thông tin chi tiết nhất về tình hình hiện tại.
Bốn người đứng sau cô là các Maid thuộc đội Chiến Hầu (Pleiades) và sau nữa là những tôi tớ cấp 80.
Sau khi nói chuyện với Albedo bằng [Message], Ainz đã lập tức lệnh cho Narberal dùng truyền tống trận. Kể từ lúc kết thúc [Message] đến nay chưa tới 5 phút đồng hồ, nhưng việc huy động từng này người nghênh tiếp Ainz trở về có thể chứng minh được khả năng quản lý cực kì xuất sắc của Albedo.
Sự kinh ngạc khiến Ainz vẫy nhẹ tay để đáp lại những lời chào của thuộc hạ. Đáng lẽ cậu nên đáp lại bằng vài ba lời hỏi thăm mới thỏa đáng, nhưng tình hình hiện tại quả thực không thích hợp cho chuyện đó.
“Albedo, về chuyện đã bàn qua [Message]…”
Có thật là Shalltear đã phản bội chúng ta không?
Ainz muốn hỏi vậy, nhưng lại do dự. Bởi sâu trong lòng cậu đang dấy lên nỗi bất an và sự sợ hãi rằng những lời đó sẽ biến sự phản bội của Shalltear thành một sự thật không thể chối cãi.
Hơn nữa, ở trước mặt tôi tớ mà đàm luận về đề tài này thật quá mức nguy hiểm.
“Vâng. Ngươi có muốn bàn về chuyện này ở đâu khác không ạ?”
“Ngươi nói đúng… ta hãy đến Throne Room, được chứ?”
“Xin thuận theo ý người. Vậy…Yuri, dâng nhẫn cho Ainz-sama.”
Một hầu nữ đeo kính mắt lặng lẽ bước ra từ giữa những chiến hầu.
Bộ phục trang Maid chiến đấu trên người cô có nét tương tự như của Narberal, song vẫn khác nhau ở một vài chi tiết.
Trang phục Maid của Narberal thiên về phòng ngự, còn trang phục của Yuri lại được thiết kế để tối đa hóa tốc độ cùng sự linh hoạt, trên bộ váy không đính những tấm kim loại xếp lớp đã xác minh điều đó.
Phủ lên cánh tay cô là đôi găng tay bằng kim loại với những đầu gai nhọn nhô cao. Nếu cô nắm chặt tay, nó sẽ biến thành món vũ khí chết người.
Đính trên chiếc nơ màu lam của cô là một viên đá quý nhỏ trong suốt, nó không phản chiếu ánh sáng nhưng vẫn lấp lánh như một ngọn lửa chập chờn trong đêm.
Với mái tóc được búi tròn ở phía sau, cùng gương mặt chín chắn mang theo cả nét sắc bén cùng lạnh lùng khiến khí chất của cô tràn ngập sự tài trí.
Cô có tên là Yuri Alpha – phó Thống Lĩnh của đội Chiến Hầu (Pleiades).
Thống Lĩnh của họ là Sebastian, nhưng với tư cách một người đàn ông khiến cho những cô hầu đều mang trong tâm quan niệm rằng Yuri mới là người đứng đầu tất cả.
Hai tay cô nâng lên một chiếc khay phủ một lớp nhung tím. Trên đó đặt một chiếc nhẫn của Ainz Ooal Gown.
Ainz cầm nó và đeo lên ngón áp út của mình.
Khả năng cho phép người mang tùy ý dịch chuyển trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick của nó khiến Ainz mỗi lần ra ngoài đều phải gỡ xuống và để lại bởi cậu lo chiếc nhẫn có thể bị trộm mất.
Nhìn chiếc nhẫn yên vị trên ngón tay xương xẩu của mình khiến Ainz hài lòng gật đầu. Cảm giác bất an khi không mang chiếc nhẫn này trong vài ngày đã biến mất khiến cậu thấy vui vẻ hơn.
“Được rồi, đi nào Albedo.”
Vì không thể trực tiếp dịch chuyển vào Phòng Ngai Vàng, Ainz buộc phải kích hoạt năng lực của nó để đưa cậu đến căn phòng bên cạnh.
Cánh cổng dày và nặng nề chậm rãi dịch chuyển.
Ainz cùng Albedo bước vào trong và hướng tới chiếc ngai vàng tựa như pha lê. Vừa đi, Ainz vừa cất tiếng hỏi vấn đề cậu đang rất thắc mắc.
“Trước khi bắt đầu, ta muốn hỏi ngươi vài câu. Ngươi nói Shalltear đã phản bội chúng ta. Phản ứng của Sebas – người có mặt ở đó – thế nào? Ông ấy không phản bội chúng ta đấy chứ?”
“Vâng, ông ta không có dấu hiệu của sự phản bội.”
“Uhm vậy ngươi đã hỏi Sebas chi tiết vụ việc rồi chứ?”
“Vâng, chúng thần đã hoàn tất việc tra vấn. Theo lời của Sebas, họ đã chạm trán bọn thổ phỉ. Sau đó Shalltear đề nghị đi tới sào huyệt của đối phương để bắt giữ thêm những tên khác. Thời gian Sebas ở chung với Shalltear, cô ta không có dấu hiệu đáng nghi. Thậm chí cô ta còn luôn miệng bày tỏ lòng trung thành của mình với Ainz-sama.”
“Thì ra là vậy, nếu thế thì những chuyện sau đó là nguyên nhân khiến Shalltear sinh lòng phản loạn.”
“Vâng… mặt khác, cô ta còn dẫn theo hai Vampire Bride, nhưng có vẻ như chúng đã bị trừ khử.”
“…Vậy à…chẳng qua là lũ lâu la mà thôi… không, chắc chắn phải có chuyện gì đó mới khiến chúng bị tiêu diệt…Được rồi, giờ đến lượt ta nói rõ một vài chuyện đã xảy ra.”
Câu chuyện đã gần như kết thúc khi họ đi đến cầu thang dẫn lên ngai vàng. Nhưng vì chuyện quan trọng tại khu nghĩa trang còn một đoạn dài nên Ainz vẫn tiếp nói.
Sau khi Ainz ngừng lời, Albedo, người im lặng lắng nghe nãy giờ, gật đầu thấu hiểu.
Tuy Ainz rất muốn hỏi cô về cách hành xử của mình xem có chỗ nào không ổn, nhưng hiện còn vấn đề quan trọng hơn mà Ainz muốn biết.
Nhìn về chiếc ngai vàng, Ainz cất lên câu lệnh được định sẵn:
“Mở Maincress”.
Một tấm bảng trong suốt hiện ra, vẻ ngoài của nó có phần giống như một cửa sổ điều khiển, nhưng lại khác nhau rõ rệt. Trên tấm bảng được chia thành nhiều thẻ khác nhau, và mỗi thẻ lại là một trang ghi đầy những ký tự.
Đây là giao diện của hệ thống quản lý trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.
Bên trong ghi lại những khoản chi phí hành chính cần thiết trong mỗi ngày, số lượng và chủng tộc của các tôi tớ hiện tại, các bẫy ma thuật đang được khởi động, các thiết kế chờ xác nhận…
Các số liệu này đều được thống kê và những thiết lập có thể điều khiển được bằng tay nhờ tấm bảng này.
Trong YGGDRASIL, những thông số trên có thể xem xét tại mọi địa điểm và bất kể thời gian. Nhưng từ khi tới thế giới này, hệ thống quản lý chỉ có thể mở từ trung tâm lăng mộ - Phòng Ngai Vàng.
(Lần nào cũng phải tới đây có hơi phiền toái…Nhưng có nhẫn dịch chuyển…Chắc cũng không cần quá để ý nữa…)
Với những thao thác thuần thục, Ainz mở thẻ NPC.
Hiện ra là một danh sách tổng hợp tên của các NPC được tạo ra bởi các thành viên của Guild. Giao diện bằng bảng chữ Katakana được sắp xếp theo thứ tự level giảm dần từ cao tới thấp. Ainz liếc mắt qua danh sách và dừng lại tại một điểm, rồi yên lặng chuyển mắt qua khuôn mặt của Albedo.
“Vâng, nó đã trở nên như vậy.”
Giữa nhưng cái tên mang sắc trắng, nổi bật trên đó là cái tên của Shalltear Bloodfallen, một màu đen tuyền như đêm tối.
Ainz biết ý nghĩa của sự thay đổi này, nhưng dù sao –
Sau khi nhìn lại nó hơn hai lần, ba lượt để chắc chắn mình không nhìn nhầm, Ainz hét lên “Không thể nào!” trong lòng mình. Nếu đầu lâu của cậu còn chút da thịt, hẳn nó sẽ hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“…Đã chết?”
Ainz kiên định hỏi lại Albedo. Thâm tâm cậu thầm mong đợi rằng sự dịch chuyển sang thế giới này đã gây chút thay đổi trong hệ thống. Nhưng Albedo phủ nhận lại ý nghĩ đó bằng một sự thật tàn khốc.
“Nếu cô ta đã chết thì cái tên sẽ biến mất và để lại một khoảng trống. Nhưng nếu không phải vậy thì nó cho thấy cô ta đã thực sự phản bội.”
“À…ngươi nói phải.”
Ainz trả lời Albedo như vậy, rồi nhớ lại những ngày trong YGGDRASIL khi cậu từng trông thấy sự thay đổi này.
Dù Albedo khẳng định đó là phản bội, nhưng kỳ thực ý nghĩa của sự biến hóa này trong hệ thống lại khá bất đồng. Nghĩa rộng của nó nói cho cùng có thể coi là phản bội, nhưng thực chất là kết quả của việc đối tượng bị bên thứ ba khống chế tinh thần, và khiến cho tên của NPC chống đối tạm thời đổi màu.
Không thể nào.
Ainz một lần nữa phủ định điều này trong tâm trí mình. Shalltear và Ainz đều là Undead, điều đó có nghĩa là cô hoàn toàn có khả năng đề kháng những ảnh hưởng tinh thần bất kể lợi hay hại. Làm thế nào mà Shalltear lại bị khống chế tinh thần được cơ chứ.
Sẽ đơn giản và hợp lý hơn nếu nghĩ rằng Shalltear thực sự đã có ý nghĩ phản bội. ví dụ, vì một vài lý do khiến cô bất mãn với sự đối đãi hiện tại, hoặc là bên noài đưa ra những điều kiện có sức cám dỗ hơn.
Nếu không phải như vậy, thì hẳn là tại thế giới khác lạ này, có những chuyện nằm ngoài kiến thức của Ainz.
Ainz nhớ lại gương mặt của Nfirea. Đúng vậy, nếu là loại có năng lực bẩm sinh hoặc sở hữu sức mạnh chưa từng được biết đến, và có lẽ chúng có khả năng ảnh hưởng tới tinh thần của cả Undead.
“…Có khả năng đây là do hiệu ứng đặc biệt gây ra bởi kỹ năng của các sinh vật trên thế giới này không?”
“Thần không rõ lắm. Nhưng sự bất tuân của Shalltear là sự thật không thể chối cãi, thần khuyên người nên thành lập một đội thanh trừng ngay lúc này.”
Một ý niệm chợt lóe lên trong Ainz, những thuộc hạ - những người nghênh đón Ainz trở về - có phải đã tập kết sẵn ở đó và chờ đợi mệnh lệnh thanh trừng Shalltear? Nhìn lại thì trong đội ngũ đó có rất nhiều những thuộc hạ thuộc chủng hiếm trong Nazarick, thậm chí còn có cả những tôi tớ mang thuộc tính thần thánh chuyên dùng các thủ đoạn công kích Undead.
Albedo tiếp tục nói với giọng kiên định:
“Thần xin tự đề cử mình làm Thống Lĩnh của đội ngũ. Nếu Ainz-sama cho phép, thần rất mong đặt Cocytus tại vị trí Phó chỉ huy và mang thêm Mare theo đội.”
Sự chọn lựa này – một mặt trận phối hợp hoàn hảo, nhưng phải mất bao nhiêu người mới tiêu diệt được Shalltear – khiến Ainz cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đề.
Shalltear Bloodfallen thực sự rất mạnh. Trừ Gargantua, cô được coi là kẻ mạnh nhất trong số các Thủ Vệ. Điều đó buộc Albedo phải lựa chọn từng ấy thành viên mới có thể đảm bảo cho một chiến thắng vẹn toàn.
“Thỉnh xin ý chí của người.”
“Không. Vẫn còn quá sớm để kết luận. Ta muốn xác nhận rõ lý do phản bội của Shalltear.”
“Tấm lòng của Ainz-sama quả thật rất nhân từ. Nhưng dù cô ta có lý do gì, thần cho rằng, riêng việc cô ta dám chống đối vô thượng chí tôn đã là tội chết. Cô ta không xứng với sự nhân hậu đó.”
“Sai rồi, Albedo. Ta không có lòng nhân từ, điều duy nhất ta muốn biết là nguyên nhân của sự phản bội này.”
Nếu như chuyện này đã xảy đến Shalltear, thì việc tìm ra cách để giải quyết nó là cần thiết.
Nếu đúng là do cô không hài lòng và bất bãn với phương diện đãi ngộ của mình, cũng như các tôi tớ và NPC khác nảy sinh ý nghĩ này, thì cậu phải sớm áp dụng đối sách cần thiết để tránh việc nó còn có thể xảy ra trong tương lai.
Nếu là do cô bị cưỡng chế bởi các loại năng lực bẩm sinh thì càng phải tìm được cách để đối phó.
Bất kể trường hợp nào, cậu cũng không thể lấy quyền lực và hiểu biết của một Guild Leader để giải quyết.
Bất kể trường hợp nào, cậu cũng phải lấy tư cách của người thống trị tuyệt đối của Nazarick để dẹp yên.
Nếu đã vậy thì còn quá sớm để kết luận, giận dữ và chùn bước.
Giả như – dù là không có khả năng – nếu Shalltear thực sự bị cưỡng chế, thì cậu nhất định giải cứu được cô ấy.
Nếu ngay cả khi bộ hạ gặp khó khăn mà không thể cứu giúp, chỉ đứng một bên và làm mặt hề, thì kẻ đó thực sự không có tư cách lãnh đạo bất kì ai.
Mang trong mình trọng trách của một kẻ thống trị, Ainz tin rằng việc bảo vệ những thuộc hạ của mình là điều vô cùng cần thiết.
“Vậy ngươi đã nắm được vị trí của Shalltear chưa? Hiện cô ta đang ở với ai?”
“Thật có lỗi với người, điều đó vẫn chưa được xác nhận. Xét tới khả năng Shalltear có thể tấn công Nazarick nên thần đã yêu cầu giam lỏng mọi thuộc hạ của cô ta, đồng thời thần cũng huy động đám tôi tớ lên tầng 1 để nâng cao khả năng phòng thủ nên chưa có thời gian để tra xét.”
“Là thế sao? Nếu vậy thì chúng ta cần xác định vị trí của Shalltear đã. Chúng ta đến gặp chị của ngươi thôi.”
Những cây lá nhọn phủ trên mô đất này cùng những ngọn đồi nho nhỏ xung quanh, trông như thế nó đã có mặt ở đây từ rất lâu rồi.
Nhưng hiển nhiên không phải là vậy.
Địa hình này đã được kiến tạo nhờ vào ma pháp của Thủ vệ của Nazarick – Mare. Ẩn sâu dưới những tầng đất này chính là bề mặt của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.
Ainz kích hoạt [Flight] (Bay) và bay qua mô đất. Trải dài trước mắt cậu là một một bình nguyên xanh ngút đến tận chân trời, hoàn toàn không có chút vết tích nào của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick cả. Tựa như nó đã hoàn toàn bị chôn vùi dưới mặt đất.
Ainz không nao núng trước cảnh tượng ấy mà chỉ tiếp tục duy trì tốc độ bay của mình.
Sau khi bay qua một vài điểm nhất định, tầm mắt Ainz nhanh chóng thay đổi, cơ thể cậu cảm giác như đang đâm xuyên qua một lớp màng mỏng. Những cảnh sắc của địa hình đồi núi đều biến mất, thay vào đó là ngôi nhà quen thuộc của cậu.
Điều đó có nghĩa là cậu đã bước qua ảo ảnh kết giới.
Ainz tăng nhanh tốc độ khi bay tới vị trí trung tâm của kết giới, khu mộ to lớn và trang nghiêm nhất nơi đây bởi nó là lối vào duy nhất để vào trong Lăng Mộ Ngầm.
Khi hạ xuống trên những bậc thang của ngôi đền mang sắc xám ấy, Ainz trông thấy rất nhiều hình bóng đang chờ đợi. Cậu cố gắng đè nèn sự nôn nóng trong mình và đi đến trước họ.
“Ainz-sama, mừng người đã trở về.”
Sau âm thanh dịu dàng của một cô gái, là vô số những lời chào mừng mang theo sự quan tâm ân cần vang lên.
Đứng trước Ainz, mặc trên mình bộ váy trắng tinh khôi, là Albedo – Tổng Quản Thủ Vệ của Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick, cũng là người nắm thông tin chi tiết nhất về tình hình hiện tại.
Bốn người đứng sau cô là các Maid thuộc đội Chiến Hầu (Pleiades) và sau nữa là những tôi tớ cấp 80.
Sau khi nói chuyện với Albedo bằng [Message], Ainz đã lập tức lệnh cho Narberal dùng truyền tống trận. Kể từ lúc kết thúc [Message] đến nay chưa tới 5 phút đồng hồ, nhưng việc huy động từng này người nghênh tiếp Ainz trở về có thể chứng minh được khả năng quản lý cực kì xuất sắc của Albedo.
Sự kinh ngạc khiến Ainz vẫy nhẹ tay để đáp lại những lời chào của thuộc hạ. Đáng lẽ cậu nên đáp lại bằng vài ba lời hỏi thăm mới thỏa đáng, nhưng tình hình hiện tại quả thực không thích hợp cho chuyện đó.
“Albedo, về chuyện đã bàn qua [Message]…”
Có thật là Shalltear đã phản bội chúng ta không?
Ainz muốn hỏi vậy, nhưng lại do dự. Bởi sâu trong lòng cậu đang dấy lên nỗi bất an và sự sợ hãi rằng những lời đó sẽ biến sự phản bội của Shalltear thành một sự thật không thể chối cãi.
Hơn nữa, ở trước mặt tôi tớ mà đàm luận về đề tài này thật quá mức nguy hiểm.
“Vâng. Ngươi có muốn bàn về chuyện này ở đâu khác không ạ?”
“Ngươi nói đúng… ta hãy đến Throne Room, được chứ?”
“Xin thuận theo ý người. Vậy…Yuri, dâng nhẫn cho Ainz-sama.”
Một hầu nữ đeo kính mắt lặng lẽ bước ra từ giữa những chiến hầu.
Bộ phục trang Maid chiến đấu trên người cô có nét tương tự như của Narberal, song vẫn khác nhau ở một vài chi tiết.
Trang phục Maid của Narberal thiên về phòng ngự, còn trang phục của Yuri lại được thiết kế để tối đa hóa tốc độ cùng sự linh hoạt, trên bộ váy không đính những tấm kim loại xếp lớp đã xác minh điều đó.
Phủ lên cánh tay cô là đôi găng tay bằng kim loại với những đầu gai nhọn nhô cao. Nếu cô nắm chặt tay, nó sẽ biến thành món vũ khí chết người.
Đính trên chiếc nơ màu lam của cô là một viên đá quý nhỏ trong suốt, nó không phản chiếu ánh sáng nhưng vẫn lấp lánh như một ngọn lửa chập chờn trong đêm.
Với mái tóc được búi tròn ở phía sau, cùng gương mặt chín chắn mang theo cả nét sắc bén cùng lạnh lùng khiến khí chất của cô tràn ngập sự tài trí.
Cô có tên là Yuri Alpha – phó Thống Lĩnh của đội Chiến Hầu (Pleiades).
Thống Lĩnh của họ là Sebastian, nhưng với tư cách một người đàn ông khiến cho những cô hầu đều mang trong tâm quan niệm rằng Yuri mới là người đứng đầu tất cả.
Hai tay cô nâng lên một chiếc khay phủ một lớp nhung tím. Trên đó đặt một chiếc nhẫn của Ainz Ooal Gown.
Ainz cầm nó và đeo lên ngón áp út của mình.
Khả năng cho phép người mang tùy ý dịch chuyển trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick của nó khiến Ainz mỗi lần ra ngoài đều phải gỡ xuống và để lại bởi cậu lo chiếc nhẫn có thể bị trộm mất.
Nhìn chiếc nhẫn yên vị trên ngón tay xương xẩu của mình khiến Ainz hài lòng gật đầu. Cảm giác bất an khi không mang chiếc nhẫn này trong vài ngày đã biến mất khiến cậu thấy vui vẻ hơn.
“Được rồi, đi nào Albedo.”
Vì không thể trực tiếp dịch chuyển vào Phòng Ngai Vàng, Ainz buộc phải kích hoạt năng lực của nó để đưa cậu đến căn phòng bên cạnh.
Cánh cổng dày và nặng nề chậm rãi dịch chuyển.
Ainz cùng Albedo bước vào trong và hướng tới chiếc ngai vàng tựa như pha lê. Vừa đi, Ainz vừa cất tiếng hỏi vấn đề cậu đang rất thắc mắc.
“Trước khi bắt đầu, ta muốn hỏi ngươi vài câu. Ngươi nói Shalltear đã phản bội chúng ta. Phản ứng của Sebas – người có mặt ở đó – thế nào? Ông ấy không phản bội chúng ta đấy chứ?”
“Vâng, ông ta không có dấu hiệu của sự phản bội.”
“Uhm vậy ngươi đã hỏi Sebas chi tiết vụ việc rồi chứ?”
“Vâng, chúng thần đã hoàn tất việc tra vấn. Theo lời của Sebas, họ đã chạm trán bọn thổ phỉ. Sau đó Shalltear đề nghị đi tới sào huyệt của đối phương để bắt giữ thêm những tên khác. Thời gian Sebas ở chung với Shalltear, cô ta không có dấu hiệu đáng nghi. Thậm chí cô ta còn luôn miệng bày tỏ lòng trung thành của mình với Ainz-sama.”
“Thì ra là vậy, nếu thế thì những chuyện sau đó là nguyên nhân khiến Shalltear sinh lòng phản loạn.”
“Vâng… mặt khác, cô ta còn dẫn theo hai Vampire Bride, nhưng có vẻ như chúng đã bị trừ khử.”
“…Vậy à…chẳng qua là lũ lâu la mà thôi… không, chắc chắn phải có chuyện gì đó mới khiến chúng bị tiêu diệt…Được rồi, giờ đến lượt ta nói rõ một vài chuyện đã xảy ra.”
Câu chuyện đã gần như kết thúc khi họ đi đến cầu thang dẫn lên ngai vàng. Nhưng vì chuyện quan trọng tại khu nghĩa trang còn một đoạn dài nên Ainz vẫn tiếp nói.
Sau khi Ainz ngừng lời, Albedo, người im lặng lắng nghe nãy giờ, gật đầu thấu hiểu.
Tuy Ainz rất muốn hỏi cô về cách hành xử của mình xem có chỗ nào không ổn, nhưng hiện còn vấn đề quan trọng hơn mà Ainz muốn biết.
Nhìn về chiếc ngai vàng, Ainz cất lên câu lệnh được định sẵn:
“Mở Maincress”.
Một tấm bảng trong suốt hiện ra, vẻ ngoài của nó có phần giống như một cửa sổ điều khiển, nhưng lại khác nhau rõ rệt. Trên tấm bảng được chia thành nhiều thẻ khác nhau, và mỗi thẻ lại là một trang ghi đầy những ký tự.
Đây là giao diện của hệ thống quản lý trong Lăng Mộ Ngầm Vĩ Đại Nazarick.
Bên trong ghi lại những khoản chi phí hành chính cần thiết trong mỗi ngày, số lượng và chủng tộc của các tôi tớ hiện tại, các bẫy ma thuật đang được khởi động, các thiết kế chờ xác nhận…
Các số liệu này đều được thống kê và những thiết lập có thể điều khiển được bằng tay nhờ tấm bảng này.
Trong YGGDRASIL, những thông số trên có thể xem xét tại mọi địa điểm và bất kể thời gian. Nhưng từ khi tới thế giới này, hệ thống quản lý chỉ có thể mở từ trung tâm lăng mộ - Phòng Ngai Vàng.
(Lần nào cũng phải tới đây có hơi phiền toái…Nhưng có nhẫn dịch chuyển…Chắc cũng không cần quá để ý nữa…)
Với những thao thác thuần thục, Ainz mở thẻ NPC.
Hiện ra là một danh sách tổng hợp tên của các NPC được tạo ra bởi các thành viên của Guild. Giao diện bằng bảng chữ Katakana được sắp xếp theo thứ tự level giảm dần từ cao tới thấp. Ainz liếc mắt qua danh sách và dừng lại tại một điểm, rồi yên lặng chuyển mắt qua khuôn mặt của Albedo.
“Vâng, nó đã trở nên như vậy.”
Giữa nhưng cái tên mang sắc trắng, nổi bật trên đó là cái tên của Shalltear Bloodfallen, một màu đen tuyền như đêm tối.
Ainz biết ý nghĩa của sự thay đổi này, nhưng dù sao –
Sau khi nhìn lại nó hơn hai lần, ba lượt để chắc chắn mình không nhìn nhầm, Ainz hét lên “Không thể nào!” trong lòng mình. Nếu đầu lâu của cậu còn chút da thịt, hẳn nó sẽ hiện lên vẻ vô cùng kinh ngạc.
“…Đã chết?”
Ainz kiên định hỏi lại Albedo. Thâm tâm cậu thầm mong đợi rằng sự dịch chuyển sang thế giới này đã gây chút thay đổi trong hệ thống. Nhưng Albedo phủ nhận lại ý nghĩ đó bằng một sự thật tàn khốc.
“Nếu cô ta đã chết thì cái tên sẽ biến mất và để lại một khoảng trống. Nhưng nếu không phải vậy thì nó cho thấy cô ta đã thực sự phản bội.”
“À…ngươi nói phải.”
Ainz trả lời Albedo như vậy, rồi nhớ lại những ngày trong YGGDRASIL khi cậu từng trông thấy sự thay đổi này.
Dù Albedo khẳng định đó là phản bội, nhưng kỳ thực ý nghĩa của sự biến hóa này trong hệ thống lại khá bất đồng. Nghĩa rộng của nó nói cho cùng có thể coi là phản bội, nhưng thực chất là kết quả của việc đối tượng bị bên thứ ba khống chế tinh thần, và khiến cho tên của NPC chống đối tạm thời đổi màu.
Không thể nào.
Ainz một lần nữa phủ định điều này trong tâm trí mình. Shalltear và Ainz đều là Undead, điều đó có nghĩa là cô hoàn toàn có khả năng đề kháng những ảnh hưởng tinh thần bất kể lợi hay hại. Làm thế nào mà Shalltear lại bị khống chế tinh thần được cơ chứ.
Sẽ đơn giản và hợp lý hơn nếu nghĩ rằng Shalltear thực sự đã có ý nghĩ phản bội. ví dụ, vì một vài lý do khiến cô bất mãn với sự đối đãi hiện tại, hoặc là bên noài đưa ra những điều kiện có sức cám dỗ hơn.
Nếu không phải như vậy, thì hẳn là tại thế giới khác lạ này, có những chuyện nằm ngoài kiến thức của Ainz.
Ainz nhớ lại gương mặt của Nfirea. Đúng vậy, nếu là loại có năng lực bẩm sinh hoặc sở hữu sức mạnh chưa từng được biết đến, và có lẽ chúng có khả năng ảnh hưởng tới tinh thần của cả Undead.
“…Có khả năng đây là do hiệu ứng đặc biệt gây ra bởi kỹ năng của các sinh vật trên thế giới này không?”
“Thần không rõ lắm. Nhưng sự bất tuân của Shalltear là sự thật không thể chối cãi, thần khuyên người nên thành lập một đội thanh trừng ngay lúc này.”
Một ý niệm chợt lóe lên trong Ainz, những thuộc hạ - những người nghênh đón Ainz trở về - có phải đã tập kết sẵn ở đó và chờ đợi mệnh lệnh thanh trừng Shalltear? Nhìn lại thì trong đội ngũ đó có rất nhiều những thuộc hạ thuộc chủng hiếm trong Nazarick, thậm chí còn có cả những tôi tớ mang thuộc tính thần thánh chuyên dùng các thủ đoạn công kích Undead.
Albedo tiếp tục nói với giọng kiên định:
“Thần xin tự đề cử mình làm Thống Lĩnh của đội ngũ. Nếu Ainz-sama cho phép, thần rất mong đặt Cocytus tại vị trí Phó chỉ huy và mang thêm Mare theo đội.”
Sự chọn lựa này – một mặt trận phối hợp hoàn hảo, nhưng phải mất bao nhiêu người mới tiêu diệt được Shalltear – khiến Ainz cảm thấy tính nghiêm trọng của vấn đề.
Shalltear Bloodfallen thực sự rất mạnh. Trừ Gargantua, cô được coi là kẻ mạnh nhất trong số các Thủ Vệ. Điều đó buộc Albedo phải lựa chọn từng ấy thành viên mới có thể đảm bảo cho một chiến thắng vẹn toàn.
“Thỉnh xin ý chí của người.”
“Không. Vẫn còn quá sớm để kết luận. Ta muốn xác nhận rõ lý do phản bội của Shalltear.”
“Tấm lòng của Ainz-sama quả thật rất nhân từ. Nhưng dù cô ta có lý do gì, thần cho rằng, riêng việc cô ta dám chống đối vô thượng chí tôn đã là tội chết. Cô ta không xứng với sự nhân hậu đó.”
“Sai rồi, Albedo. Ta không có lòng nhân từ, điều duy nhất ta muốn biết là nguyên nhân của sự phản bội này.”
Nếu như chuyện này đã xảy đến Shalltear, thì việc tìm ra cách để giải quyết nó là cần thiết.
Nếu đúng là do cô không hài lòng và bất bãn với phương diện đãi ngộ của mình, cũng như các tôi tớ và NPC khác nảy sinh ý nghĩ này, thì cậu phải sớm áp dụng đối sách cần thiết để tránh việc nó còn có thể xảy ra trong tương lai.
Nếu là do cô bị cưỡng chế bởi các loại năng lực bẩm sinh thì càng phải tìm được cách để đối phó.
Bất kể trường hợp nào, cậu cũng không thể lấy quyền lực và hiểu biết của một Guild Leader để giải quyết.
Bất kể trường hợp nào, cậu cũng phải lấy tư cách của người thống trị tuyệt đối của Nazarick để dẹp yên.
Nếu đã vậy thì còn quá sớm để kết luận, giận dữ và chùn bước.
Giả như – dù là không có khả năng – nếu Shalltear thực sự bị cưỡng chế, thì cậu nhất định giải cứu được cô ấy.
Nếu ngay cả khi bộ hạ gặp khó khăn mà không thể cứu giúp, chỉ đứng một bên và làm mặt hề, thì kẻ đó thực sự không có tư cách lãnh đạo bất kì ai.
Mang trong mình trọng trách của một kẻ thống trị, Ainz tin rằng việc bảo vệ những thuộc hạ của mình là điều vô cùng cần thiết.
“Vậy ngươi đã nắm được vị trí của Shalltear chưa? Hiện cô ta đang ở với ai?”
“Thật có lỗi với người, điều đó vẫn chưa được xác nhận. Xét tới khả năng Shalltear có thể tấn công Nazarick nên thần đã yêu cầu giam lỏng mọi thuộc hạ của cô ta, đồng thời thần cũng huy động đám tôi tớ lên tầng 1 để nâng cao khả năng phòng thủ nên chưa có thời gian để tra xét.”
“Là thế sao? Nếu vậy thì chúng ta cần xác định vị trí của Shalltear đã. Chúng ta đến gặp chị của ngươi thôi.”
/210
|