~Editor: Diệp Quân
***
Thời điểm Doãn Nhược An lại lần nữa mở hai mắt, vẫn như cũ đang ở trong bóng tối.
Cô xoa xoa ấn đường, tìm kiếm nguồn sáng chung quanh.
Nhìn không gian chung quanh, ánh mắt quét tới nguồn sáng yếu ớt phía bên cạnh, là cửa sổ, cô theo nguồn sáng đi đến.
Rầm ——
Thời điểm tay chạm đến bức màn, cô dùng sức một cái, đem bức màn kéo ra.
Ngoài cửa sổ đèn ne-on chiếu vào phòng, lộ ra bài trí căn phòng.
Toàn bộ căn phòng đều trang trí theo phong cách Châu Âu, nhưng không có phức tạp, mang theo một chút đơn giản.
Cho thấy chủ nhân này không quá thích đồ vật phức tạp, ngược lại thích đơn giản một ít.
Nhìn nhìn thời gian trên tường, ba giờ sáng.
Cô thở dài một tiếng, đi đến mép giường ngồi xuống, bắt đầu tiếp thu tin tức của thế giới này.
Đây là một cái thế giới tổng tài văn.
Nữ chủ -- Lâm Xảo tính cách giống những bộ truyện tổng tài thường gặp, là một người có bối cảnh đơn giản.
Diện mạo đơn thuần, tính cách mơ hồ, vì bạn trai ngoại tình cùng với bị thất nghiệp nên đến quán bar mua vui, không cẩn thận ngủ cùng với nam chủ -- Tần Mặc.
Hôm sau lâm trận bỏ chạy.
Tìm công tác mới, đi làm ngày đầu tiên thì phát hiện, thì ra cô ngủ với đại Boss tối cao của công ty, sợ tới mức cô không dám đối mặt cùng nam chủ.
Chính là bởi vì cô có hành động khác thường nên mới khiến cho nam chủ chú ý.
Nam xứng --- Lệ Danh Triết là bằng hữu của nam chủ, bởi vì thời gian dài cùng nam nữ chủ ở chung, bất tri bất giác cũng bị nữ chủ hấp dẫn, sau đó ái mộ nữ chủ.
Khi nữ chủ bị nam chủ tổn thương, hắn luôn là người bồi ở bên người cô, cho nên khát khao chiếm hữu được trái tim của nữ chủ cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Ngầm làm rất nhiều chuyện hãm hại nam chủ, từ công ty cho đến báo lá cải ven đường, đều là bút tích của hắn.
Về sau thì uy hiếp nữ chủ phải cùng hắn kết hôn, bằng không hắn liền hủy đứa bé của bọn họ.
Tuy rằng cuối cùng phải chịu kết cục bi thảm, nhưng hắn xác thật là không hơn không kém là tra nam a~.
Nữ xứng --- Tịch Tư Linh là vị hôn thê liên hôn với gia tộc của nam xứng, là hình mẫu nữ xứng ác độc điển hình.
Bởi vì vị hôn phu yêu mến nữ chủ, nên ghen ghét thành tánh, luôn ra mặt gây khó dễ cho nữ chủ.
Khi nhìn thấy nam chủ, cô càng ghen ghét nữ chủ có thể tìm được bạn trai soái khí như thế, tình cảm liền dời đến trên người nam chủ.
Rồi mới làm các loại chuyện muốn tìm đường chết, bị nam xứng giải trừ hôn ước, bị nam chủ và nam xứng chèn ép công ty nhà mình cho đến phá sản.
Mà chính cô càng là bị nam xứng bán sang Châu Phi, cùng những kẻ bại hoại bên đó ngoạn nhạc, cho đến khi tử vong.
Sau khi tiếp thu, Doãn Nhược An thật sâu sắc cảm thấy rằng hệ thống là một tên ác độc thích chỉnh người, mỗi nhiệm vụ đều sẽ tìm phiền toái cho cô.
Nhiệm vụ của cô là công lược vị hôn phu, làm nam nữ chủ chết không được tử tế.
Thời điểm cô đi vào thế giới này đang là lúc nữ phụ muốn tìm đường chết, muốn đến công ty của nam phụ để đi làm, hôm nay vừa vặn là ngày đầu tiên.
Thở dài, cô nhìn nhìn thời gian, tiếp thu xong cốt truyện cư nhiên đã 5 giờ rưỡi sáng.
Bực bội gãi gãi tóc dài, đi đến buồng vệ sinh bắt đầu rửa mặt chải đầu.
Khi xem đến chính mình trong gương, Doãn Nhược An bị dung mạo của bản thân dọa sợ ngây người.
Ánh mắt câu nhân, mũi cao thẳng, môi anh đào nhỏ nhắn hồng hồng, cô rũ mi liếc mắt nhìn hai đồi núi kiêu ngạo trước ngực mình, híp mắt cười một chút.
Nhân vật này quả thực chính là một mỹ nhân quyến rũ a ~
Tuy rằng trên mặt còn tàn lưu dấu vết của son phấn, nhưng không khó để nhận ra nguyên chủ đây là vô cùng xinh đẹp. Nếu không phải điểm số dung mạo của cô quá thấp, dung mạo của nguyên chủ hẳn là đã càng thêm ba phần minh diễm động lòng người.
Không vui nhìn dấu vết son phấn ở trên mặt, cô đem khuôn mặt rửa sạch sẽ, chải kiểu tóc đuôi ngựa đơn giản ở phía sau, mới vừa lòng gật đầu.
Đến tủ quần áo bên trong lựa chọn quần áo để mặc đi làm, lại phát hiện, cư nhiên đều là váy áo gợi cảm, ngay cả một trang phục chỉnh chu đều không có.
Cô đau đầu nhéo nhéo ấn đường, ăn mặc áo ngủ tùy tiện đi ra phòng.
Anh hai, mau đi ra cửa hàng mua hai kiện quần áo gọn gàng chỉnh chu trở về choDoãn Nhược An híp mắt cười một chút, cô rất thích tính cách của nguyên chủ này, tùy tiện không chút nào làm ra vẻ, hơn nữa còn tiềm tàng tính cách đanh đá.
Đơn giản mà nói, chính là nữ hán tử.
Ngô...... Nữ hán tử có diện mạo xinh đẹp, thật là một điều hấp dẫn.
Anh nói này đại tiểu thư, hai giờ sáng hôm nay anh mới trở về, em ngủ dậy sớm như thế còn chưa nói, bây giờ còn muốn lôi kéo anh làm osin cho em!
Anh hai của cô --- Tịch Tư Khiêm vẻ mặt buồn ngủ, oán giận đối với Doãn Nhược An nói.
Liếc xéo người nói chuyện trước mắt một cái, đôi tay khoanh ở trước ngực, dựa vào cạnh cửa gợi lên khóe môi: Em có kêu anh đi ra ngoài lêu lổng chơi bời sao?
Dứt lời, còn làm vẻ mặt ghét bỏ trợn mắt.
Anh nhớ rõ em ngày hôm qua mua rất nhiều quần áo a.
Nói đến cái này, Doãn Nhược An liền im lặng đến cực điểm.
Nguyên chủ này mua cái quần áo gì?
Đi làm có thể mặc váy hở mông? Có thể mặc đầm hai dây sao?
Tóm lại mau đi mua quần áo cho bổn tiểu thư, nhớ rõ là trang phục chỉnh chu...... Mà thôi, cho em mượn một bộ tây trang của anh, em tự mình đi mua.
Nói xong trực tiếp vọt vào phòng của hắn, mở ra tủ quần áo lấy một bộ tây trang màu đen liền chạy về phòng.
Một lúc lâu sau, thời điểm Doãn Nhược An lần nữa mở cửa phòng ra, Tịch Tư Khiêm nhịn không được tấm tắc hai tiếng: Thật không nghĩ ra tới, tây trang của anh mặc ở trên người em, một chút đều không cảm thấy không hợp.
Nguyên chủ thân cao 1m70, hơn nữa thân thể còn là tỉ lệ hoàng kim, tự nhiên là rất dễ chọn quần áo.
Doãn Nhược An tìm thấy một đôi giày trắng, dạo qua một vòng, vừa lòng nở một nụ cười, cầm lấy bao tiền liền lao ra ngoài cửa.
Thời gian quá sớm, rất nhiều trung tâm đều chưa có mở cửa, không có biện pháp, Doãn Nhược An đành phải gọi điện thoại cho một cửa hàng tương đối quen thuộc.
Hoan nghênh quý khách!
Sớm có chuẩn bị, người bán hàng đối với Doãn Nhược An vừa vào cửa tươi cười như hoa, vị tiểu thư này chính là một vị kim chủ a, nhất định phải nịnh bợ thật tốt.
Tuy rằng đối nguyên chủ sớm đã quen thuộc, nhưng nhìn đến Doãn Nhược An lúc này ăn mặc vẫn là nhịn không được kinh diễm một phen.
Một thân tây trang màu đen phối hợp áo sơ mi trắng, tây trang có chút dài rộng, quần dài đến mắt cá chân, áo sơmi trắng không có quy tắc nhét ở lưng quần bên trong, tay áo to rộng âu phục được sắn lên đến khuỷu tay, phối hợp với một đôi giày đế bằng màu trắng, thoạt nhìn thời thượng lại không cảm thấy không ổn.
Đặc biệt là khi nhìn đến chỗ cổ áo hơi hơi mở ra, trong mắt người bán hàng hiện lên một mạt hâm mộ.
Giới thiệu cho tôi mấy bộ trang phục gọn gang chỉnh chu một chút.
Tiếng nói dễ nghe như oanh đề thiếu đi sự cao ngạo trước kia, khiến người bán hàng càng gia tăng thêm một chút hảo cảm.
Cho đến khi nhìn đến cô ấy lấy quần áo ra, Doãn Nhược An không khỏi nhíu mày.
Hàng năm giao du với các loại khách hàng, người bán hàng sớm đã học được cách xem mặt đoán ý, thấy Doãn Nhược An không vui, liền ôn nhu dò hỏi: Tiểu thư yêu cầu loại hình gì, tôi giới thiệu cho tiểu thư.
Doãn Nhược An vừa lòng nhìn lướt qua người bán hàng, xử sự nhưng thật ra rất khéo đưa đẩy.
Tôi tự mình xem đi!
Cô là thập phần không thích thẩm mỹ của nguyên chủ, những cái quần áo quá chừng mực bảo thủ thì cô cũng không thích, cũng không mặc nổi.
Hai bộ màu đen kia, còn có cái màu xám, đúng rồi, bên kia kia hai đôi giày ấy cũng gói lại cho tôi đi!
Tùy ý quét mắt vài lần, Doãn Nhược An chỉ ra âu phục bản thân vừa lòng, rồi mới nhìn đến chiếc đầm màu trắng phối cùng với áo gió màu xanh đậm bên ngoài cách đó không xa.
Thần sắc vừa lòng hiện lên trong mắt Doãn Nhược An, cô còn cần mua vài bộ thường phục để mặc nữa.
Đến nỗi những bộ quần áo trong nhà kia, đều cầm đi tặng người khác thôi, dù sao Tịch gia cũng không thiếu tiền cho vài bộ quần áo.
Đem cả bộ quần áo trên người người mẫu kia cũng gói lại cho tôi!
Tuy rằng nghi hoặc thẩm mỹ của cô như thế nào lại thay đổi, nhưng người bán hàng vẫn là nghe theo lời nói gật đầu.
Đem bộ đầm trắng cùng với kiện áo gió màu xanh đậm kia gói lại cho tôi.
Một đạo âm thanh trầm ổn vang lên, làm ánh mắt Doãn Nhược An tối sầm lại, không khỏi nheo mắt.
***
Thời điểm Doãn Nhược An lại lần nữa mở hai mắt, vẫn như cũ đang ở trong bóng tối.
Cô xoa xoa ấn đường, tìm kiếm nguồn sáng chung quanh.
Nhìn không gian chung quanh, ánh mắt quét tới nguồn sáng yếu ớt phía bên cạnh, là cửa sổ, cô theo nguồn sáng đi đến.
Rầm ——
Thời điểm tay chạm đến bức màn, cô dùng sức một cái, đem bức màn kéo ra.
Ngoài cửa sổ đèn ne-on chiếu vào phòng, lộ ra bài trí căn phòng.
Toàn bộ căn phòng đều trang trí theo phong cách Châu Âu, nhưng không có phức tạp, mang theo một chút đơn giản.
Cho thấy chủ nhân này không quá thích đồ vật phức tạp, ngược lại thích đơn giản một ít.
Nhìn nhìn thời gian trên tường, ba giờ sáng.
Cô thở dài một tiếng, đi đến mép giường ngồi xuống, bắt đầu tiếp thu tin tức của thế giới này.
Đây là một cái thế giới tổng tài văn.
Nữ chủ -- Lâm Xảo tính cách giống những bộ truyện tổng tài thường gặp, là một người có bối cảnh đơn giản.
Diện mạo đơn thuần, tính cách mơ hồ, vì bạn trai ngoại tình cùng với bị thất nghiệp nên đến quán bar mua vui, không cẩn thận ngủ cùng với nam chủ -- Tần Mặc.
Hôm sau lâm trận bỏ chạy.
Tìm công tác mới, đi làm ngày đầu tiên thì phát hiện, thì ra cô ngủ với đại Boss tối cao của công ty, sợ tới mức cô không dám đối mặt cùng nam chủ.
Chính là bởi vì cô có hành động khác thường nên mới khiến cho nam chủ chú ý.
Nam xứng --- Lệ Danh Triết là bằng hữu của nam chủ, bởi vì thời gian dài cùng nam nữ chủ ở chung, bất tri bất giác cũng bị nữ chủ hấp dẫn, sau đó ái mộ nữ chủ.
Khi nữ chủ bị nam chủ tổn thương, hắn luôn là người bồi ở bên người cô, cho nên khát khao chiếm hữu được trái tim của nữ chủ cũng càng ngày càng mãnh liệt.
Ngầm làm rất nhiều chuyện hãm hại nam chủ, từ công ty cho đến báo lá cải ven đường, đều là bút tích của hắn.
Về sau thì uy hiếp nữ chủ phải cùng hắn kết hôn, bằng không hắn liền hủy đứa bé của bọn họ.
Tuy rằng cuối cùng phải chịu kết cục bi thảm, nhưng hắn xác thật là không hơn không kém là tra nam a~.
Nữ xứng --- Tịch Tư Linh là vị hôn thê liên hôn với gia tộc của nam xứng, là hình mẫu nữ xứng ác độc điển hình.
Bởi vì vị hôn phu yêu mến nữ chủ, nên ghen ghét thành tánh, luôn ra mặt gây khó dễ cho nữ chủ.
Khi nhìn thấy nam chủ, cô càng ghen ghét nữ chủ có thể tìm được bạn trai soái khí như thế, tình cảm liền dời đến trên người nam chủ.
Rồi mới làm các loại chuyện muốn tìm đường chết, bị nam xứng giải trừ hôn ước, bị nam chủ và nam xứng chèn ép công ty nhà mình cho đến phá sản.
Mà chính cô càng là bị nam xứng bán sang Châu Phi, cùng những kẻ bại hoại bên đó ngoạn nhạc, cho đến khi tử vong.
Sau khi tiếp thu, Doãn Nhược An thật sâu sắc cảm thấy rằng hệ thống là một tên ác độc thích chỉnh người, mỗi nhiệm vụ đều sẽ tìm phiền toái cho cô.
Nhiệm vụ của cô là công lược vị hôn phu, làm nam nữ chủ chết không được tử tế.
Thời điểm cô đi vào thế giới này đang là lúc nữ phụ muốn tìm đường chết, muốn đến công ty của nam phụ để đi làm, hôm nay vừa vặn là ngày đầu tiên.
Thở dài, cô nhìn nhìn thời gian, tiếp thu xong cốt truyện cư nhiên đã 5 giờ rưỡi sáng.
Bực bội gãi gãi tóc dài, đi đến buồng vệ sinh bắt đầu rửa mặt chải đầu.
Khi xem đến chính mình trong gương, Doãn Nhược An bị dung mạo của bản thân dọa sợ ngây người.
Ánh mắt câu nhân, mũi cao thẳng, môi anh đào nhỏ nhắn hồng hồng, cô rũ mi liếc mắt nhìn hai đồi núi kiêu ngạo trước ngực mình, híp mắt cười một chút.
Nhân vật này quả thực chính là một mỹ nhân quyến rũ a ~
Tuy rằng trên mặt còn tàn lưu dấu vết của son phấn, nhưng không khó để nhận ra nguyên chủ đây là vô cùng xinh đẹp. Nếu không phải điểm số dung mạo của cô quá thấp, dung mạo của nguyên chủ hẳn là đã càng thêm ba phần minh diễm động lòng người.
Không vui nhìn dấu vết son phấn ở trên mặt, cô đem khuôn mặt rửa sạch sẽ, chải kiểu tóc đuôi ngựa đơn giản ở phía sau, mới vừa lòng gật đầu.
Đến tủ quần áo bên trong lựa chọn quần áo để mặc đi làm, lại phát hiện, cư nhiên đều là váy áo gợi cảm, ngay cả một trang phục chỉnh chu đều không có.
Cô đau đầu nhéo nhéo ấn đường, ăn mặc áo ngủ tùy tiện đi ra phòng.
Anh hai, mau đi ra cửa hàng mua hai kiện quần áo gọn gàng chỉnh chu trở về choDoãn Nhược An híp mắt cười một chút, cô rất thích tính cách của nguyên chủ này, tùy tiện không chút nào làm ra vẻ, hơn nữa còn tiềm tàng tính cách đanh đá.
Đơn giản mà nói, chính là nữ hán tử.
Ngô...... Nữ hán tử có diện mạo xinh đẹp, thật là một điều hấp dẫn.
Anh nói này đại tiểu thư, hai giờ sáng hôm nay anh mới trở về, em ngủ dậy sớm như thế còn chưa nói, bây giờ còn muốn lôi kéo anh làm osin cho em!
Anh hai của cô --- Tịch Tư Khiêm vẻ mặt buồn ngủ, oán giận đối với Doãn Nhược An nói.
Liếc xéo người nói chuyện trước mắt một cái, đôi tay khoanh ở trước ngực, dựa vào cạnh cửa gợi lên khóe môi: Em có kêu anh đi ra ngoài lêu lổng chơi bời sao?
Dứt lời, còn làm vẻ mặt ghét bỏ trợn mắt.
Anh nhớ rõ em ngày hôm qua mua rất nhiều quần áo a.
Nói đến cái này, Doãn Nhược An liền im lặng đến cực điểm.
Nguyên chủ này mua cái quần áo gì?
Đi làm có thể mặc váy hở mông? Có thể mặc đầm hai dây sao?
Tóm lại mau đi mua quần áo cho bổn tiểu thư, nhớ rõ là trang phục chỉnh chu...... Mà thôi, cho em mượn một bộ tây trang của anh, em tự mình đi mua.
Nói xong trực tiếp vọt vào phòng của hắn, mở ra tủ quần áo lấy một bộ tây trang màu đen liền chạy về phòng.
Một lúc lâu sau, thời điểm Doãn Nhược An lần nữa mở cửa phòng ra, Tịch Tư Khiêm nhịn không được tấm tắc hai tiếng: Thật không nghĩ ra tới, tây trang của anh mặc ở trên người em, một chút đều không cảm thấy không hợp.
Nguyên chủ thân cao 1m70, hơn nữa thân thể còn là tỉ lệ hoàng kim, tự nhiên là rất dễ chọn quần áo.
Doãn Nhược An tìm thấy một đôi giày trắng, dạo qua một vòng, vừa lòng nở một nụ cười, cầm lấy bao tiền liền lao ra ngoài cửa.
Thời gian quá sớm, rất nhiều trung tâm đều chưa có mở cửa, không có biện pháp, Doãn Nhược An đành phải gọi điện thoại cho một cửa hàng tương đối quen thuộc.
Hoan nghênh quý khách!
Sớm có chuẩn bị, người bán hàng đối với Doãn Nhược An vừa vào cửa tươi cười như hoa, vị tiểu thư này chính là một vị kim chủ a, nhất định phải nịnh bợ thật tốt.
Tuy rằng đối nguyên chủ sớm đã quen thuộc, nhưng nhìn đến Doãn Nhược An lúc này ăn mặc vẫn là nhịn không được kinh diễm một phen.
Một thân tây trang màu đen phối hợp áo sơ mi trắng, tây trang có chút dài rộng, quần dài đến mắt cá chân, áo sơmi trắng không có quy tắc nhét ở lưng quần bên trong, tay áo to rộng âu phục được sắn lên đến khuỷu tay, phối hợp với một đôi giày đế bằng màu trắng, thoạt nhìn thời thượng lại không cảm thấy không ổn.
Đặc biệt là khi nhìn đến chỗ cổ áo hơi hơi mở ra, trong mắt người bán hàng hiện lên một mạt hâm mộ.
Giới thiệu cho tôi mấy bộ trang phục gọn gang chỉnh chu một chút.
Tiếng nói dễ nghe như oanh đề thiếu đi sự cao ngạo trước kia, khiến người bán hàng càng gia tăng thêm một chút hảo cảm.
Cho đến khi nhìn đến cô ấy lấy quần áo ra, Doãn Nhược An không khỏi nhíu mày.
Hàng năm giao du với các loại khách hàng, người bán hàng sớm đã học được cách xem mặt đoán ý, thấy Doãn Nhược An không vui, liền ôn nhu dò hỏi: Tiểu thư yêu cầu loại hình gì, tôi giới thiệu cho tiểu thư.
Doãn Nhược An vừa lòng nhìn lướt qua người bán hàng, xử sự nhưng thật ra rất khéo đưa đẩy.
Tôi tự mình xem đi!
Cô là thập phần không thích thẩm mỹ của nguyên chủ, những cái quần áo quá chừng mực bảo thủ thì cô cũng không thích, cũng không mặc nổi.
Hai bộ màu đen kia, còn có cái màu xám, đúng rồi, bên kia kia hai đôi giày ấy cũng gói lại cho tôi đi!
Tùy ý quét mắt vài lần, Doãn Nhược An chỉ ra âu phục bản thân vừa lòng, rồi mới nhìn đến chiếc đầm màu trắng phối cùng với áo gió màu xanh đậm bên ngoài cách đó không xa.
Thần sắc vừa lòng hiện lên trong mắt Doãn Nhược An, cô còn cần mua vài bộ thường phục để mặc nữa.
Đến nỗi những bộ quần áo trong nhà kia, đều cầm đi tặng người khác thôi, dù sao Tịch gia cũng không thiếu tiền cho vài bộ quần áo.
Đem cả bộ quần áo trên người người mẫu kia cũng gói lại cho tôi!
Tuy rằng nghi hoặc thẩm mỹ của cô như thế nào lại thay đổi, nhưng người bán hàng vẫn là nghe theo lời nói gật đầu.
Đem bộ đầm trắng cùng với kiện áo gió màu xanh đậm kia gói lại cho tôi.
Một đạo âm thanh trầm ổn vang lên, làm ánh mắt Doãn Nhược An tối sầm lại, không khỏi nheo mắt.
/67
|