Jen sững người lại ! Bài hát của anh được Cầm Tử thay đổi một chút giai điệu, âm vực.. Jen đang đi tìm một giọng nữ có thể phối với anh trong bài hát này.. và.. một lần nữa không có ai thích hợp hơn Cầm Tử. Không chỉ riêng Jen mà cả văn phòng cũng sững lại. Holan tỏ ra nghiêm túc, còn Yori – cô ca sĩ nổi tiếng kia, nét mặt thoáng chút thay đổi, vẻ mặt giận giữ đã dịu bớt đi.
Âm thanh trầm ấm lặng đi ! Jen bước đến bên Cầm Tử
- Giọng hát của em! Anh không biết rằng em biết hát, lại còn hát rất hay! – Jen vẫn còn ngạc nhiên, pha chút mừng rỡ.
- Nhưng Jen! Quả thực lần này anh đã chọn nhầm người rồi!
- Anh! Nhầm người.. em sao? – Jen ngạc nhiên
- Em vốn là con người khô khan không biết biểu cảm! Em có thể hát cùng anh, nhưng không thể đóng MV được đâu! – Cầm Tử thú thực
- Em..! – Jen đang định nói gì đó thì Yori bước lại gần
- Tôi công nhận tài năng của cô! Và chân thành xin lỗi cô vì những lời nói xúc phạm ban nãy. – Giọng nói của Yori chân thành. Holan bước lại gần. “Em chính là giọng ca nữ mà Jen đang tìm. Tài năng của em, không nằm ở diễn xuất.. nó nằm ở ca hát…” Holan nói xong, mở cửa bước ra ngoài phòng họp. Jen đặt tay lên vai Cầm Tử, thì thầm với cô cái gì đó rồi cùng Yori bước theo Holan. Cuộc họp đã kết thúc rồi. Vai diễn nữ chính trong MV vẫn chưa được thông qua, nhưng giọng ca nữ thì lại lọt vào tay Cầm Tử, làm cho các cô gái nổi tiếng kia vô cùng gai mắt.
***
- Em chờ lâu không ?
- Jen !
- Về thôi ! Anh đưa em về ! – Jen khoác vai Cầm Tử, Cầm Tử khéo léo từ chối.
- Em thấy MV này thế nào ?
- Rất hay ! Rất có ý nghĩa !
- Có thể tạo thành hit được chứ ?
- Có lẽ..
- Đây là MV khởi nghiệp của anh ở thị trường Trung Quốc... nó có thể thành công hay không là phụ thuộc vào em đấy ! – Jen nhỏ nhẹ...
Kít.... – tiếng xe ô tô của Jen phanh gấp. Cầm Tử bị hất về phía trước. Cô giật mình, quay sang nhìn Jen, đôi mắt của anh đang bàng hoàng....
« Bàn tay Jen đang run! Gần như cơ thể anh đang gồng mình lên chống chọi với cái gì đó vậy?” – Cầm Tử đang nghĩ. Cô nhìn theo ánh mắt của Jen. Jen đang nhìn vào cái màn hình công cộng treo trên phố… Bản tin đang phát về một người phụ nữ - một luật gia tài giỏi, nổi tiếng người Úc - Mellia Courtland – người được mệnh danh là nữ luật sư tài giỏi nhất, thành công nhất và trong sạch nhất trong ngành luật trên Thế giới. Bà đang từ Mỹ trở về Trung Quốc – quê hương của người chồng quá cố…
- Jen! – Cầm Tử quay người sang phía Jen, đặt tay mình lên tay anh! Jen siết chặt bàn tay của mình, tay Cầm Tử như bị nghiền nát vậy. Jen quay sang nhìn Cầm Tử, ánh mắt dịu đi đôi chút, bàn tay buông lỏng ra nhưng trong đôi mắt anh vẫn vương lại sự thù hận và tổn thương sâu sắc!
- Jen! Có chuyện gì xảy ra với anh vậy? – Cầm Tử nhẹ nhàng hỏi Jen. Jen không nói gì, cô nhìn thấy dòng nước mắt chực trào mà Jen đang cố ngăn lại. Cầm Tử áp hai bàn tay của mình lên má Jen
- Nếu không muốn nhìn thì đừng nhìn! Nếu không muốn nghe thì đừng nghe! – Jen chăm chú nhìn Cầm Tử, gương mặt anh gục xuống tựa vào vòng tay của Cầm Tử. Trước mắt anh là một màn đêm đen đặc của quá khứ, nỗi ám ảnh vây chặt lấy anh… khiến anh không còn thở được nữa. Bất cứ ai đều mang trong mình một nỗi đau.. tại sao không thể vượt qua?
****
Không biết hai con người kia ngồi trong xe ô tô đã bao lâu rồi! Bóng dáng chàng trai đang tựa đầu vào vòng tay cô gái để tìm một chút gì đó yên bình.. Đau khổ..trước mắt cậu ta chỉ toàn đau khổ…
Reeng.. reeng…. – điện thoại của Jen đổ chuông! Là Tuyết Cầm! Cầm Tử lung túng buông Jen ra, ngồi về vị trí cũ của mình, tựa đầu vào cửa kính xe
- Jen! Anh đang ở đâu vậy! Buổi họp MV đã kết thúc chưa.. Jen cố gắng bình tĩnh, lấy hơi nói..
- Tuyết Cầm! Anh chuẩn bị đi liên hoan với công ty!
- Jen! Giọng anh sao vậy? Có chuyện gì sao?
- Không có gì! Vừa có chút bất đồng trong buổi họp thôi! Bây giờ thì ổn rồi!
- Vậy sao? Vậy anh đi chơi vui vẻ nhé! Em gác máy đây!
- Uhm! – Jen cúp máy, khởi động xe, chạy với tốc độ cao đến bên bờ sông Hoàng Phố…. Hai người xuống xe…
- Em không hỏi lý do vì sao? – Jen bất chợt nói.
- Nếu anh muốn nói! Không cần em phải hỏi anh cũng nói! Nếu anh không muốn nói! Em có hỏi anh cũng không nói!
- Em thông minh lắm! Cầm Tử! – Jen ngập ngừng đôi chút rồi nói: Người đàn bà đó.. tại sao lại trở về đây?
- Bà ấy là.. – Cầm Tử thắc mắc…
- Em có biết câu chuyện về cuộc đời của bà ta không? – Cầm Tử gật đầu, Jen nói tiếp: Sự nghiệp của chồng tiêu tan.. chồng chết.. đứa con trai độc nhất một thời gian sau cũng thất lạc... Chính nhờ sự kiện đó mà danh tiếng của bà ta vang dội, khắp Thế giới không ai là không biết !
- Phải ! Báo giới đã ca ngợi rằng đây là người phụ nữ biết vượt qua nỗi đau, kiên định vững vàng. Sau khi chồng chết cũng không đi tìm hạnh phúc riêng, chỉ tập trung vào công việc để tưởng nhớ người chồng quá cố và hết lòng thương yêu cậu con trai trong vai trò của người cha lẫn người mẹ... – Cầm Tử nói xong. Jen cười khẩy – nụ cười khinh thường...
- Lớp áo ngoài giả dối ! Em có muốn biết sự thật không ? – Cầm Tử im lặng: Sau khi công ty của chồng phá sản, ông ấy không hề chết, nhưng lại mắc chứng nghiện rượu. Bà ta đã đưa tin chồng chết, bí mật chuyển ông ta về Hàn Quốc trên danh nghĩa là đưa con trai rời xa ký ức đau buồn. Sau đó, bà ta giam ông ấy trong một hầm rượu, để ông ý say sưa quên đời ! Còn bà ta nhờ đó mà leo lên địa vị cao hơn nhờ cái gọi là.. bản lĩnh và trí tuệ.. Lúc đó, cậu con trai 14 tuổi vẫn chưa hề biết về sự tồn tại của cha nó trên cõi đời này. Cậu ta đã khóc hết nước mắt vào ngày cha cậu ra đi. Chấp nhận theo mẹ về Hàn Quốc để bắt đầu cuộc sống mới. Vào ngày sinh nhật của cậu, cậu nghe thấy tiếng động ở dưới sàn nhà.. trí tò mò xâm chiếm, cậu ra tìm cách xuống dưới đó xem.. và.. cậu nhìn thấy cha cậu đang vật vã trong rượu...cậu chạy xuống nhưng có một bàn tay giữ chặt cậu lại... Người cha của cậu đã vì sốc rượu mà qua đời.. vào đúng sinh nhật lần thứ 15 của cậu !. Cậu quay lại nhìn con người phía sau lưng cậu.. không phải mẹ.. mà là một con rắn độc, một ác ma...- Giọng nói của Jen nghẹn ngào đầy uất hận... Và ngày hôm đó, cậu đã bỏ nhà ra đi – căn nhà tăm tối và đầy dối trá.. Từ ngày hôm đó, cậu trở thành đứa trẻ lang thang, sống bờ sống bụi, ăn trộm ăn cắp... sống cuộc sống ở đáy cùng xã hội... cho đến một ngày.. cậu được người ta bảo bọc, nâng đỡ, và trở thành ca sĩ...
Âm thanh trầm ấm lặng đi ! Jen bước đến bên Cầm Tử
- Giọng hát của em! Anh không biết rằng em biết hát, lại còn hát rất hay! – Jen vẫn còn ngạc nhiên, pha chút mừng rỡ.
- Nhưng Jen! Quả thực lần này anh đã chọn nhầm người rồi!
- Anh! Nhầm người.. em sao? – Jen ngạc nhiên
- Em vốn là con người khô khan không biết biểu cảm! Em có thể hát cùng anh, nhưng không thể đóng MV được đâu! – Cầm Tử thú thực
- Em..! – Jen đang định nói gì đó thì Yori bước lại gần
- Tôi công nhận tài năng của cô! Và chân thành xin lỗi cô vì những lời nói xúc phạm ban nãy. – Giọng nói của Yori chân thành. Holan bước lại gần. “Em chính là giọng ca nữ mà Jen đang tìm. Tài năng của em, không nằm ở diễn xuất.. nó nằm ở ca hát…” Holan nói xong, mở cửa bước ra ngoài phòng họp. Jen đặt tay lên vai Cầm Tử, thì thầm với cô cái gì đó rồi cùng Yori bước theo Holan. Cuộc họp đã kết thúc rồi. Vai diễn nữ chính trong MV vẫn chưa được thông qua, nhưng giọng ca nữ thì lại lọt vào tay Cầm Tử, làm cho các cô gái nổi tiếng kia vô cùng gai mắt.
***
- Em chờ lâu không ?
- Jen !
- Về thôi ! Anh đưa em về ! – Jen khoác vai Cầm Tử, Cầm Tử khéo léo từ chối.
- Em thấy MV này thế nào ?
- Rất hay ! Rất có ý nghĩa !
- Có thể tạo thành hit được chứ ?
- Có lẽ..
- Đây là MV khởi nghiệp của anh ở thị trường Trung Quốc... nó có thể thành công hay không là phụ thuộc vào em đấy ! – Jen nhỏ nhẹ...
Kít.... – tiếng xe ô tô của Jen phanh gấp. Cầm Tử bị hất về phía trước. Cô giật mình, quay sang nhìn Jen, đôi mắt của anh đang bàng hoàng....
« Bàn tay Jen đang run! Gần như cơ thể anh đang gồng mình lên chống chọi với cái gì đó vậy?” – Cầm Tử đang nghĩ. Cô nhìn theo ánh mắt của Jen. Jen đang nhìn vào cái màn hình công cộng treo trên phố… Bản tin đang phát về một người phụ nữ - một luật gia tài giỏi, nổi tiếng người Úc - Mellia Courtland – người được mệnh danh là nữ luật sư tài giỏi nhất, thành công nhất và trong sạch nhất trong ngành luật trên Thế giới. Bà đang từ Mỹ trở về Trung Quốc – quê hương của người chồng quá cố…
- Jen! – Cầm Tử quay người sang phía Jen, đặt tay mình lên tay anh! Jen siết chặt bàn tay của mình, tay Cầm Tử như bị nghiền nát vậy. Jen quay sang nhìn Cầm Tử, ánh mắt dịu đi đôi chút, bàn tay buông lỏng ra nhưng trong đôi mắt anh vẫn vương lại sự thù hận và tổn thương sâu sắc!
- Jen! Có chuyện gì xảy ra với anh vậy? – Cầm Tử nhẹ nhàng hỏi Jen. Jen không nói gì, cô nhìn thấy dòng nước mắt chực trào mà Jen đang cố ngăn lại. Cầm Tử áp hai bàn tay của mình lên má Jen
- Nếu không muốn nhìn thì đừng nhìn! Nếu không muốn nghe thì đừng nghe! – Jen chăm chú nhìn Cầm Tử, gương mặt anh gục xuống tựa vào vòng tay của Cầm Tử. Trước mắt anh là một màn đêm đen đặc của quá khứ, nỗi ám ảnh vây chặt lấy anh… khiến anh không còn thở được nữa. Bất cứ ai đều mang trong mình một nỗi đau.. tại sao không thể vượt qua?
****
Không biết hai con người kia ngồi trong xe ô tô đã bao lâu rồi! Bóng dáng chàng trai đang tựa đầu vào vòng tay cô gái để tìm một chút gì đó yên bình.. Đau khổ..trước mắt cậu ta chỉ toàn đau khổ…
Reeng.. reeng…. – điện thoại của Jen đổ chuông! Là Tuyết Cầm! Cầm Tử lung túng buông Jen ra, ngồi về vị trí cũ của mình, tựa đầu vào cửa kính xe
- Jen! Anh đang ở đâu vậy! Buổi họp MV đã kết thúc chưa.. Jen cố gắng bình tĩnh, lấy hơi nói..
- Tuyết Cầm! Anh chuẩn bị đi liên hoan với công ty!
- Jen! Giọng anh sao vậy? Có chuyện gì sao?
- Không có gì! Vừa có chút bất đồng trong buổi họp thôi! Bây giờ thì ổn rồi!
- Vậy sao? Vậy anh đi chơi vui vẻ nhé! Em gác máy đây!
- Uhm! – Jen cúp máy, khởi động xe, chạy với tốc độ cao đến bên bờ sông Hoàng Phố…. Hai người xuống xe…
- Em không hỏi lý do vì sao? – Jen bất chợt nói.
- Nếu anh muốn nói! Không cần em phải hỏi anh cũng nói! Nếu anh không muốn nói! Em có hỏi anh cũng không nói!
- Em thông minh lắm! Cầm Tử! – Jen ngập ngừng đôi chút rồi nói: Người đàn bà đó.. tại sao lại trở về đây?
- Bà ấy là.. – Cầm Tử thắc mắc…
- Em có biết câu chuyện về cuộc đời của bà ta không? – Cầm Tử gật đầu, Jen nói tiếp: Sự nghiệp của chồng tiêu tan.. chồng chết.. đứa con trai độc nhất một thời gian sau cũng thất lạc... Chính nhờ sự kiện đó mà danh tiếng của bà ta vang dội, khắp Thế giới không ai là không biết !
- Phải ! Báo giới đã ca ngợi rằng đây là người phụ nữ biết vượt qua nỗi đau, kiên định vững vàng. Sau khi chồng chết cũng không đi tìm hạnh phúc riêng, chỉ tập trung vào công việc để tưởng nhớ người chồng quá cố và hết lòng thương yêu cậu con trai trong vai trò của người cha lẫn người mẹ... – Cầm Tử nói xong. Jen cười khẩy – nụ cười khinh thường...
- Lớp áo ngoài giả dối ! Em có muốn biết sự thật không ? – Cầm Tử im lặng: Sau khi công ty của chồng phá sản, ông ấy không hề chết, nhưng lại mắc chứng nghiện rượu. Bà ta đã đưa tin chồng chết, bí mật chuyển ông ta về Hàn Quốc trên danh nghĩa là đưa con trai rời xa ký ức đau buồn. Sau đó, bà ta giam ông ấy trong một hầm rượu, để ông ý say sưa quên đời ! Còn bà ta nhờ đó mà leo lên địa vị cao hơn nhờ cái gọi là.. bản lĩnh và trí tuệ.. Lúc đó, cậu con trai 14 tuổi vẫn chưa hề biết về sự tồn tại của cha nó trên cõi đời này. Cậu ta đã khóc hết nước mắt vào ngày cha cậu ra đi. Chấp nhận theo mẹ về Hàn Quốc để bắt đầu cuộc sống mới. Vào ngày sinh nhật của cậu, cậu nghe thấy tiếng động ở dưới sàn nhà.. trí tò mò xâm chiếm, cậu ra tìm cách xuống dưới đó xem.. và.. cậu nhìn thấy cha cậu đang vật vã trong rượu...cậu chạy xuống nhưng có một bàn tay giữ chặt cậu lại... Người cha của cậu đã vì sốc rượu mà qua đời.. vào đúng sinh nhật lần thứ 15 của cậu !. Cậu quay lại nhìn con người phía sau lưng cậu.. không phải mẹ.. mà là một con rắn độc, một ác ma...- Giọng nói của Jen nghẹn ngào đầy uất hận... Và ngày hôm đó, cậu đã bỏ nhà ra đi – căn nhà tăm tối và đầy dối trá.. Từ ngày hôm đó, cậu trở thành đứa trẻ lang thang, sống bờ sống bụi, ăn trộm ăn cắp... sống cuộc sống ở đáy cùng xã hội... cho đến một ngày.. cậu được người ta bảo bọc, nâng đỡ, và trở thành ca sĩ...
/21
|