Phải Lòng Thầy Chủ Nhiệm (Sắc)

Chương 1  

/167


 

“Chị Noãn Noãn, sao ngực chị đẹp thế?”

 

  Trợ lý mới Tiểu Đào hai mươi mốt tuổi, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm, cũng là lần đầu tiên giúp Giang Noãn buộc dây ren sau lưng áo ngực của cô, ngón tay linh hoạt buộc dây đai, một đôi mắt đen láy đăm đăm nhìn chằm chằm vào hai khối mềm mại trước ngực Giang Noãn.

 

  Dáng vẻ thèm thuồng khiến Giang Noãn bật cười.

 

  “Chị Noãn Noãn, chồng chị nhất định rất yêu chị ha, có phải chôn ở bên trong chị cũng không muốn đứng dậy đúng không ạ?” Khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Đào hơi đỏ lên, ghé vào bên tai Giang Noãn, đôi mắt cười híp lại ẩn ý chuyện mờ ám.

 

  Chồng?

 

  Bây giờ đã là chồng trước.

 

  Giang Noãn cụp mắt xuống, ánh mắt quét qua hai đỉnh cao ngất, làn da trắng nõn bóng bẩy thơm mềm như thuốc mỡ bạch phượng, đường cong nhô lên mượt mà tự nhiên, được bikini nhẹ nhàng bó buộc, khe rãnh sâu hun hút mê người, nhìn xuống nữa chính là bụng dưới phẳng lì, eo nhỏ không đầy một nắm, đường eo mơ hồ lộ ra trên phần bụng có thể nói càng thêm hoàn mỹ, lớp vải đen ôm trọn khu vực tam giác thần bí, biên độ mông mật đào vừa phải, chân thẳng tắp thon dài, ngay cả những ngón chân trắng nõn cũng phiếm ánh hồng nhạt, tùy ý đứng ở đó, chính là dáng người trời sinh.

 

  Trời sinh đoan chính.

 

  Rõ ràng khuôn mặt nhỏ nhắn kia trông thuần khiết quá mức, nhưng hàng họ bên dưới quần áo lại khiến người ta muốn xịt máu mũi.

 

  Đây cũng là chỗ mà Giang Noãn không thể hiểu được, chồng trước... không hề có hứng thú với cô như thế.

 

  May mắn thay, nửa năm trước, trải qua hai năm khiếu nại tòa án, cuộc hôn nhân có cũng như không của cô cuối cùng cũng vẽ lên dấu chấm tròn viên mãn 

 

  Bây giờ cô sống một mình với con gái, cuộc sống còn tươi đẹp hơn 

 

  Giang Noãn cười khẽ, không trả lời câu hỏi của Tiểu Đào, chỉ nói  “Tiểu Đào, giúp chị nhìn xem có gì không ổn không, lập tức bắt đầu rồi.”

 

  Tiểu Đào thấy Giang Noãn không muốn nói chuyện nhiều, chỉ cho rằng cô mắc cỡ, vội vàng gật đầu “Vâng” một tiếng, khôi phục sự nghiêm túc khi làm việc.

 

  Một lúc sau, như sực nhớ ra gì đó lại nói  “Đúng rồi, chị Noãn Noãn, còn có chuyện chưa nói với chị, nhiếp ảnh gia ban đầu buổi sáng bị tiêu chảy, nên xin phép nghỉ rồi.”

 

  “Hả? Sao không nói với chị?”

 

  “Sự việc xảy ra đột ngột, nhưng vị nhiếp ảnh gia đó đã giới thiệu bạn của anh ấy qua đây chụp thay một ngày, chị Noãn Noãn yên tâm, nghe nói vô cùng có tiếng trong ngành nhiếp ảnh, rất khó mời được.”

 

  Giang Noãn chần chừ hai giây  “...Ờ, được rồi.”





/167

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status