"Ưm... Không cần..." Giang Noãn đã ngửi thấy mùi tɾong miệng anh.
Cô không nên ăn.
Cô nghiêng mặt, nụ hôn của Trình Tự rơi xuống môi cô.
"A a..."
Môi Trình Tự dán lên làn da mềm mại của cô, dừng một chút, đầu lưỡi liếm quanh môi cô một vòng, nơi đó đột nhiên ướt đẫm một mảnh, thấy cô có chút bài xích liền the0 ý cô, thuận the0 cô, anh hôn một cái liền buông cô ra, quả nhiên một giây sau đầu cô liền nghiêng sang tránh sang một bên, đầu anh cúi xuống, môi liền rơi xuống bên tai cô.
Đầu lưỡi dọc the0 cằm liếm lên trên, đi tới dái tai, ngậm dái tai của cô cắn liếm liếm, hơi thở nóng rực phun lên lỗ tai của cô, xúc cảm của môi lưu luyến trên xương tai...
Cả người anh đều rấtnóng, nhiệt độ bàn tay rơi trên da thịt nóng đến nỗi cô quên mất giãy dụa, cổ họng nhịn không được kêu lên tiếng, huyệt hoa nhỏ vừa rồi đã chảy nước ra ngoài...
"Noãn Noãn...Thao một lần nữa? Hửm?" Giọng nói gợi cảm mê người của anh, dán vào tai cô nói chuyện, giống như là đang trưng cầu ý kiến của cô.
À, đã đến bước này rồi, còn hỏi cô sao?
"..." Giang Noãn giương đôi mắt say mê, nhìn về phía người đàn ông phía trên, người đàn ông có gương mặt lạnh lùng thuộc hệ cấm dục, ngũ quan sắc nét, mắt hơi dài, đuôi mắt khẽ nhướng, con ngươi sâu thẳm như những vì sao bao la, giống như liếc mắt một cái thì sẽ bị hút vào.
Lâm Kiều Kiều nói cô quá bảo thủ, kết hôn với Phan Việt cũng giống như không, ly hôn sao lại không biết phóng túng mình một chút?
Tìm dương vật của một người đàn ông để thao tiểu bức, sảng khoái nhưng không nhất thiết phải chịu trách nhiệm.
Nếu như có thể gặp được đẹp trai hơn, vậy quả thực kiếm được không tệ, cái này muốn đi ra ngoài tìm một con vịt bộ phận đầy đủ thì cũng tiêu không ít tiền, miễn phí cho không sao lại không làm a
Thao cho cậu đến sung sướng đến chết...
Sung sướng đến chết?
Thật sự có thể sung sướng đến chết?
Cô và Phan Việt làm cũng không thoải mái, thế cho nên sau này Phan Việt không làm, tɾong lòng cô còn cảm thấy rấtmay mắn.
Hiện tại tình huống như vậy, cô hẳn là có thể dùng tư duy của Lâm Kiều Kiều đi suy nghĩ đi...
Nhưng để cô nói ra thì cô thực sự không thể nói...
"Tôi... Tôi nói dừng lại thì anh sẽ dừng lại chứ?"
Trình Tự cố ý dùng vị trí thắt lưng lực lưỡng của mình dán sát vào bụng cô, Giang Noãn lập tức cảm giác được một vật cứng rắn đặt ở đó khiến cô kinh hãi.
Chỉ là một cảm giác to lớn.
Nó có vẻ rấtlớn ...
Ánh mắt Trình Tự nhìn cô thật sâu "Tôi nói có thể, nhưng nó thì không được, đều nói đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa thân dưới."
Vì vậy, tɾong vấn đề này nó có nghĩa là đàn ông sẽ làm the0 suy nghĩ của nửa thân dưới cơ thể.
Mẹ kiếp
Vậy anh còn hỏi gì nữa?
/167
|