Dịch giả: NguyenDzung
Biên: Độc Hành & Sherlock
"Ngũ Hành Yên Không đại trận! Nhanh, không thể để bọn chúng khởi động trận này!" Giao Tam nghe Đạo Dận chân nhân và Kỳ Ma Tử nói chuyện, sắc mặt lập tức đại biến, kinh hô. Vừa nói, quanh thân nàng đồng thời phát ra ánh sáng đỏ sậm rực rỡ, lấy khí lưu phong bạo cuồn cuộn đánh mạnh tới quang trụ ngũ sắc kia.
Tuy Hàn Lập và Hồ Tam chưa từng nghe tên Ngũ Hành Yên Không đại trận này, nhưng nhìn thấy Giao Tam thất thố như vậy, lập tức theo sát phía sau.
Đạo Dận chân nhân cười lạnh một tiếng, không tỏ ra lo lắng chút nào, tay cầm phù lục màu vàng vung lên. Trong chốc lát, ngọn lửa của Tuế Nguyệt Thần Đăng lần nữa đại thịnh, hiện ra chín đầu Lưu Kim Hỏa Long. Chúng nhanh chóng phồng lớn gấp chục lần, hóa thành chín đầu Hỏa Long dài trăm trượng đánh về phía ba người Hàn Lập.
Ba người Hàn Lập đều đã thấy qua uy lực của Lưu Kim Hỏa Long này, vội vàng lách mình tránh né.
Giao Tam lộ ra một nụ cười quỷ quyệt, cái miệng xinh đẹp thét lên một tiếng, tay phải vung lên. Một đoàn sáng vàng từ trong tay nàng bắn ra, một đại ấn màu vàng hình vuông vụt qua khe hở giữa chín đầu Hỏa Long, chớp mắt đã xuất hiện phía dưới năm ngọc trụ. Giao Tam nhanh miệng đọc chú ngữ, ngón tay ngọc điểm vào không trung.
"Ầm" một tiếng trầm đục cực lớn!
Đại ấn màu vàng bộc phát ra một cỗ linh áp kinh người, đồng thời tỏa ra vạn đạo hào quang màu vàng, rực rỡ đến mức khó có thể nhìn thẳng, còn có tầng tầng phù văn màu vàng huyền ảo khó hiểu lượn lờ không ngừng ở mặt ngoài. Những phù văn này lóe lên rồi nhập vào bên trong đại ấn. Đại ấn như thể đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt hóa thành một cự ấn vàng to như quả núi, chiếm quá nửa không gian đại điện, mang theo khí thế vạn quân, hung hăng đập vào năm ngọc trụ.
So với cự ấn màu vàng, năm ngọc trụ vốn vừa thô vừa to giờ này nhìn như năm chiếc đũa.
"Hoàng Thiên Hậu Thổ ấn... Đáng tiếc ngươi dùng sai chỗ rồi." Sắc mặt Đạo Dận chân nhân lạnh nhạt, bấm niệm pháp quyết điểm vào ngọc trụ màu vàng một cái.
Trên ngọc trụ màu vàng lập tức tách ra một cột sáng, đánh lên trên đại ấn màu vàng kia. Đại ấn chạm vào luồng sáng vàng, hào quang bên ngoài "xoẹt" một tiếng, bất thình lình biến mất. Đại ấn to như núi cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, trong khoảnh khắc trở lại kích thước ban đầu, bay vào bên trong cột sáng màu vàng, lơ lửng trước đỉnh đầu lão giả mặt vàng, xoay tròn không ngừng.
"Sao vậy!" Thấy cảnh này, sắc mặt Giao Tam khẽ biến.
"Hừ! Năm món Tiên Khí mà các ngươi lấy đi chỉ là một phần của đại trận, bằng không các ngươi nghĩ dễ gì chúng ta cho các ngươi tùy tiện lấy đi. Bây giờ là lúc phải trở về rồi!" Đạo Dận chân nhân lộ vẻ lạnh lùng, liếc nhìn mọi người, cười nhạt, một tay úp xuống, vỗ lên trên viên bàn ngũ sắc.
Viên bàn ngũ sắc lập tức sáng ngời, cột sáng ngũ sắc xung quanh cũng sáng lên, hơn nữa xoay tròn chớp động, phát ra một cỗ triệu dẫn chi ý.
Đại Hoang cổ kiếm trong tay Hùng Sơn đột nhiên sáng rực kiếm quang màu vàng, "vèo" một cái bay về phía cột sáng màu vàng của Ngũ Hành Yên Không đại trận, mặc cho Hùng Sơn thi pháp điều khiển như thế nào cũng vô dụng. Túi nhỏ màu lam trong tay Lam Nhan cũng sáng lên mãnh liệt, tản mát ra vạn tia sáng màu lam, thoáng một cái thoát ly khống chế của nàng, bay về cột sáng màu lam. Hầu như cùng một lúc, pháp khí trữ vật của Lam Nguyên Tử lóe lên ánh sáng lục, trong hư không một cây thủ trượng dài hơn hai thước hiện ra, bay thẳng về phía Ngũ Hành Yên Không đại trận.
Ngón tay Hàn Lập nóng lên dữ dội, sau một khắc hư không bên cạnh tay hắn hơi chấn động. Viên hỏa châu màu trắng kia lăng không hiện ra, nhanh chóng bay tới phía trước mặt. Sắc mặt hắn trầm xuống, đại thủ chộp vào không trung. Hư không vang lên ầm ầm, một bàn tay lớn màu vàng bỗng nhiên lơ lửng xuất hiện phía trên hỏa châu, lăng không chụp xuống, bắt trọn hỏa châu màu trắng trong lòng bàn tay.
Tuy nhiên bên ngoài hỏa châu màu trắng lập tức sáng trắng lên, bảy tám cột sáng màu trắng từ trong bắn ra, xuyên thủng bàn tay to lớn màu vàng kia rồi đột nhiên xoắn lại. "Xoẹt" một tiếng vang nhỏ, bàn tay vàng kia dễ dàng bị vặn nát, hóa thành vô số lưu quang màu vàng tan tác.
Biến hóa liên tiếp diễn ra trong nháy mắt, mà hỏa châu màu trắng hầu như không dừng lại, lóe lên chui vào trong cột sáng màu đỏ. Giờ đây ba món tiên khí khác cũng đã bay vào cột sáng ba màu kim, lam, lục đang không ngừng xoay tròn trên đầu đám người Lôi Ngọc Sách. Có thêm uy lực từ năm món Tiên Khí, cột sáng ngũ sắc lại sáng rực rỡ, đồng thời mỗi cột tản mát ra chấn động pháp tắc làm người ta sợ hãi.
Khuôn mặt Đạo Dận chân nhân không chút cảm xúc, tay giơ lên thả ra phù lục màu vàng, há miệng phun tinh huyết, dung nhập vào trong viên bàn ngũ sắc. Cùng lúc đó, hai tay lão xoay tròn bấm niệm pháp quyết, pháp quyết bắn ra như vũ bão, chui vào trong viên bàn ngũ sắc.
Đám người Lôi Ngọc Sách cũng giống như Đạo Dận chân nhân, há miệng phun ra tinh huyết, chui vào trong tiên khí trên đỉnh đầu. Hơn nữa, hào quang trên thân mỗi người tỏa ra chói mắt, rót vào bên trong tiên khí trên đầu.
Sau khi Đạo Dận chân nhân thi pháp, viên bàn ngũ sắc lóe lên ánh sáng ngũ sắc mấy lần, rồi đột nhiên thu lại. Cột sáng năm màu bên ngoài liên kết lại với nhau, "bùm" một tiếng, biến thành một màn sáng năm màu hình cầu, bao phủ tế đàn gồm cả mấy người bọn họ vào trong.
Biến hóa liên tiếp nói ra thì nhiều nhưng chỉ trong mấy hơi thở liền kết thúc, đám người Hàn Lập cơ bản không kịp trở tay thì mọi thứ đã xong rồi.
Đúng giờ phút này, bên ngoài Tuế Nguyệt Điện cũng xảy ra kịch biến!
Năm ngọn núi khổng lồ ở năm trận nhãn phát ra âm thanh thật lớn, từ mỗi ngọn núi vọt ra một cột sáng thô to, to gấp trăm lần so với cột sáng trong Tuế Nguyệt Điện, giống như năm cái cột chống trời khổng lồ, phóng thẳng tới chân trời. Tầng mây trên bầu trời lập tức bắt đầu gió giục mây vần, toàn bộ không gian tầng thứ bảy cũng bắt đầu đung đưa ù ù. Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn như thủy triều hội tụ về bên năm cột sáng chống trời kia.
Một màn sáng ngũ sắc hình cầu khổng lồ lấy năm cột sáng chống trời làm trung tâm chậm rãi hiện ra, bao phủ toàn bộ bầu trời, gồm cả ngọn núi khổng lồ chống trời phía dưới vào bên trong. Một luồng cự lực to lớn từ bên trong màn sáng ngũ sắc phát ra, nhẹ nhàng chấn động một cái, khiến cho hư không xung quanh tan vỡ.
Bên trong Tuế Nguyệt Điện, tất cả phong bạo lúc trước giờ này đã dừng lại, nguyên khí dao động đều thu liễm vào trong màn sáng ngũ sắc. Trên màn sáng hiện ra từng dòng linh văn ngũ sắc, tản mát ra ánh sáng ngũ sắc nhu hòa, không chút sát khí, chỉ như một cấm chế bình thường.
Tuy nhiên ánh mắt Hàn Lập nhìn vào màn sáng ngũ sắc lại cực kỳ ngưng trọng, thậm chí có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Trong pháp khí trữ vật của hắn, Thông Thiên Kiếm Đồ đột nhiên sáng rực, phát ra từng tiếng kêu về phía màn sáng ngũ sắc, lộ ra ý tứ muốn phân cao thấp. Hàn Lập cảm nhận được bên trong pháp khí trữ vật phát sinh bất thường, hơi ngẩn ra nhưng giờ tình huống cấp bách, hắn cũng không quản những thứ này.
"Giao Tam đạo hữu, ngươi có vẻ biết sơ lược về Ngũ Hành Yên Không đại trận này. Trận này rốt cuộc là pháp trận gì?" Hắn nhìn Giao Tam dò hỏi, thanh âm chỉ vang lên gần ba người, không truyền ra ngoài.
Hồ Tam nghe tiếng cũng nhìn lại.
"Ngũ Hành Yên Không đại trận là một trong mười đại kỳ trận thượng cổ, sớm đã thất truyền, vì vậy rất ít người biết rõ, không ngờ nơi đây lại có một tòa. Pháp trận nơi này nhìn qua thấy không hoàn chỉnh, chỉ là sử dụng lực lượng năm món Tiên Khí tái phối hợp với pháp trận mới miễn cưỡng tạo ra. Nhưng dù sao đại trận này vẫn có uy lực cường đại, chỉ sợ chúng ta không thể ngăn cản." Sắc mặt Giao Tam có chút khó coi nói.
"Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự bị tên lỗ mũi trâu kia giết chết ở đây?" Hồ Tam lo lắng hỏi.
"Chuyện đến nước này, chỉ có thể liều chết ngăn cản!" Thần sắc Giao Tam nặng nề, im lặng một lát, chậm rãi nói ra.
Hồ Tam nghe những lời này, miệng há to, mặt từ từ trở nên trắng bệch.
Thần sắc Hàn Lập tuy cũng ngưng trọng nhưng không quá mức tuyệt vọng, ánh mắt băn khoăn, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển.
Rõ ràng Đạo Dận chân nhân này đã tính toán, hoặc là không làm, đã làm thì đến cùng, quyết đem nhóm người mình và những yêu ma kia, thậm chí cả Kỳ Ma Tử đều diệt sát ở nơi này. Nhưng hắn cũng nhận ra Kỳ Ma Tử và năm tên yêu ma sẽ không hoàn toàn bó tay chịu chết. Nếu bọn chúng cùng ba người mình có thể đồng lòng, dĩ nhiên vấn đề dễ dàng hơn nhiều. Thế nhưng Đạo Dận chân nhân hiển nhiên cũng nhìn ra thế cục hiện tại, biết rõ những người ở đây không có khả năng hợp tác.
"Kỳ Ma Tử đạo hữu, lúc trước không phải ngươi nói với chúng ta ngươi có thể lấy được Tuế Nguyệt Thần Đăng, hơn nữa còn khống chế được Ngũ Hành Yên Không đại trận. Vậy đây là chuyện gì?" Bên kia, Bạch Cốt yêu ma nhìn Kỳ Ma Tử, lạnh giọng truyền âm.
Mấy tên yêu ma khác cũng nhìn chằm chằm vào Kỳ Ma Tử, chỉ Ưng Tị yêu ma coi như bình tĩnh.
Lúc trước Kỳ Ma Tử nói với năm người rằng lão có thể khống chế tất cả mọi chuyện bên trong Tuế Nguyệt Điện, cứ đến đây là có thể dễ dàng giết hết đám người Hàn Lập, cướp đoạt bảo vật trên người bọn hắn, đến lúc đó Kỳ Ma Tử phân cho chúng một nửa bảo vật. Bản thân năm tên yêu ma này rất có lòng tin với thực lực của mình, mới theo Kỳ Ma Tử tới đây, không ngờ tình huống hoàn toàn khác xa như vậy.
Sắc mặt Kỳ Ma Tử âm trầm, nhưng không lên tiếng. Hùng Sơn đứng cạnh đấy nhìn qua mấy người, không nói một lời.
Trong khi đó, Lam Nguyên Tử và Lam Nhan chứng kiến tình hình màn sáng ngũ sắc, nhanh chóng rời xa tế đàn một khoảng, đi tới gần cửa vào đại điện. Hai người lại không tới gần ba người Hàn Lập hay bảy người Kỳ Ma Tử, dường như không tin đám người Hàn Lập.
Giờ này bên trong màn sáng hình cầu, Đạo Dận chân nhân đã ngừng thi pháp. Sắc mặt lão trắng bệch, như thể thúc giục pháp trận đã tiêu hao rất nhiều nguyên khí, nhưng thần sắc lão lại hưng phấn lạ thường, cuồng nhiệt nhìn quanh màn sáng ngũ sắc.
Đạo Dận chân nhân lập tức xoay chuyển ánh mắt nhìn về nhóm người Hàn Lập, khóe miệng nhếch lên, nhe răng cười, tay vung lên bấm niệm pháp quyết. Màn sáng ngũ sắc lập tức sáng ngời, phía trên hiện từng điểm tròn lấm tấm, sau đó vô số quang cầu to bằng đầu người từ đó bắn ra, lấy thế lôi đình vạn quân đánh về phía mọi người trong điện.
Trên mỗi quang cầu chớp động ánh sáng ngũ sắc, mà mỗi loại hào quang đều tản mát ra pháp tắc chi lực, đúng là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, thuộc Ngũ Hành. Năm loại pháp tắc xung đột dữ dội, nhưng không hoàn toàn bộc phát, chỉ phát ra âm thanh va chạm như tiếng sấm sét, chấn động ông ông thẳng đến hai tai mọi người trong điện nghe đinh tai nhức óc, thanh thế lăng lệ ác liệt, khiến cho mọi người không khỏi kinh hồn bạt vía.
Mọi người biến sắc, vội vàng tìm cách phòng ngự.
Trên thân Ưng Tị yêu ma, Đồng Sư yêu ma, Bạch Cốt yêu ma, Huyết Thủ yêu ma và Quy Bối yêu ma hắc khí cuồn cuộn, hiện ra hình dạng hung thú, đồng thời mỗi tên thi triển Linh Vực của mình. Năm cái Linh Vực màu đen đan vào cùng một nơi, trong nháy mắt hình thành một quang trận màu đen hình bầu dục. Hư ảnh năm đầu Cự thú màu đen ngồi ngay ngắn trong đó, đúng là năm đầu Vực Linh.
Năm đầu Vực Linh này cường đại dị thường, miệng phun ra vô số tia chớp và ma diễm đen kịt, chớp động xen kẽ trong quang trận, còn có phù văn màu đen chằng chịt cuồn cuộn bên trong giúp hắc quang trận được củng cố chắc chắn, gần như ngưng tụ thành thực chất.
Năm người bọn chúng lấy linh vực hình thành Tứ Tượng Vực Ma trận, là thần thông áp rương của chúng. Không chỉ như thế, Ngũ Ma há miệng phun ra từng món từng món ma khí màu sắc khác nhau, ước chừng gần trăm món. Mỗi một món đều tản mát ra ma khí vô cùng cường đại, lao vào kết hợp với hắc quang trận, càng làm uy thế Tứ Tượng Vực Ma trận lớn hơn.
Không biết có phải do năm người Ưng Tị yêu ma oán hận Kỳ Ma Tử không thực hiện lời hứa lúc trước hay không, Tứ Tượng Vực Ma trận lại không bao phủ lấy hai tên Kỳ Ma Tử và Hùng Sơn, cách hai tên này ra bên ngoài.
Biên: Độc Hành & Sherlock
"Ngũ Hành Yên Không đại trận! Nhanh, không thể để bọn chúng khởi động trận này!" Giao Tam nghe Đạo Dận chân nhân và Kỳ Ma Tử nói chuyện, sắc mặt lập tức đại biến, kinh hô. Vừa nói, quanh thân nàng đồng thời phát ra ánh sáng đỏ sậm rực rỡ, lấy khí lưu phong bạo cuồn cuộn đánh mạnh tới quang trụ ngũ sắc kia.
Tuy Hàn Lập và Hồ Tam chưa từng nghe tên Ngũ Hành Yên Không đại trận này, nhưng nhìn thấy Giao Tam thất thố như vậy, lập tức theo sát phía sau.
Đạo Dận chân nhân cười lạnh một tiếng, không tỏ ra lo lắng chút nào, tay cầm phù lục màu vàng vung lên. Trong chốc lát, ngọn lửa của Tuế Nguyệt Thần Đăng lần nữa đại thịnh, hiện ra chín đầu Lưu Kim Hỏa Long. Chúng nhanh chóng phồng lớn gấp chục lần, hóa thành chín đầu Hỏa Long dài trăm trượng đánh về phía ba người Hàn Lập.
Ba người Hàn Lập đều đã thấy qua uy lực của Lưu Kim Hỏa Long này, vội vàng lách mình tránh né.
Giao Tam lộ ra một nụ cười quỷ quyệt, cái miệng xinh đẹp thét lên một tiếng, tay phải vung lên. Một đoàn sáng vàng từ trong tay nàng bắn ra, một đại ấn màu vàng hình vuông vụt qua khe hở giữa chín đầu Hỏa Long, chớp mắt đã xuất hiện phía dưới năm ngọc trụ. Giao Tam nhanh miệng đọc chú ngữ, ngón tay ngọc điểm vào không trung.
"Ầm" một tiếng trầm đục cực lớn!
Đại ấn màu vàng bộc phát ra một cỗ linh áp kinh người, đồng thời tỏa ra vạn đạo hào quang màu vàng, rực rỡ đến mức khó có thể nhìn thẳng, còn có tầng tầng phù văn màu vàng huyền ảo khó hiểu lượn lờ không ngừng ở mặt ngoài. Những phù văn này lóe lên rồi nhập vào bên trong đại ấn. Đại ấn như thể đón gió căng phồng lên, trong nháy mắt hóa thành một cự ấn vàng to như quả núi, chiếm quá nửa không gian đại điện, mang theo khí thế vạn quân, hung hăng đập vào năm ngọc trụ.
So với cự ấn màu vàng, năm ngọc trụ vốn vừa thô vừa to giờ này nhìn như năm chiếc đũa.
"Hoàng Thiên Hậu Thổ ấn... Đáng tiếc ngươi dùng sai chỗ rồi." Sắc mặt Đạo Dận chân nhân lạnh nhạt, bấm niệm pháp quyết điểm vào ngọc trụ màu vàng một cái.
Trên ngọc trụ màu vàng lập tức tách ra một cột sáng, đánh lên trên đại ấn màu vàng kia. Đại ấn chạm vào luồng sáng vàng, hào quang bên ngoài "xoẹt" một tiếng, bất thình lình biến mất. Đại ấn to như núi cũng nhanh chóng thu nhỏ lại, trong khoảnh khắc trở lại kích thước ban đầu, bay vào bên trong cột sáng màu vàng, lơ lửng trước đỉnh đầu lão giả mặt vàng, xoay tròn không ngừng.
"Sao vậy!" Thấy cảnh này, sắc mặt Giao Tam khẽ biến.
"Hừ! Năm món Tiên Khí mà các ngươi lấy đi chỉ là một phần của đại trận, bằng không các ngươi nghĩ dễ gì chúng ta cho các ngươi tùy tiện lấy đi. Bây giờ là lúc phải trở về rồi!" Đạo Dận chân nhân lộ vẻ lạnh lùng, liếc nhìn mọi người, cười nhạt, một tay úp xuống, vỗ lên trên viên bàn ngũ sắc.
Viên bàn ngũ sắc lập tức sáng ngời, cột sáng ngũ sắc xung quanh cũng sáng lên, hơn nữa xoay tròn chớp động, phát ra một cỗ triệu dẫn chi ý.
Đại Hoang cổ kiếm trong tay Hùng Sơn đột nhiên sáng rực kiếm quang màu vàng, "vèo" một cái bay về phía cột sáng màu vàng của Ngũ Hành Yên Không đại trận, mặc cho Hùng Sơn thi pháp điều khiển như thế nào cũng vô dụng. Túi nhỏ màu lam trong tay Lam Nhan cũng sáng lên mãnh liệt, tản mát ra vạn tia sáng màu lam, thoáng một cái thoát ly khống chế của nàng, bay về cột sáng màu lam. Hầu như cùng một lúc, pháp khí trữ vật của Lam Nguyên Tử lóe lên ánh sáng lục, trong hư không một cây thủ trượng dài hơn hai thước hiện ra, bay thẳng về phía Ngũ Hành Yên Không đại trận.
Ngón tay Hàn Lập nóng lên dữ dội, sau một khắc hư không bên cạnh tay hắn hơi chấn động. Viên hỏa châu màu trắng kia lăng không hiện ra, nhanh chóng bay tới phía trước mặt. Sắc mặt hắn trầm xuống, đại thủ chộp vào không trung. Hư không vang lên ầm ầm, một bàn tay lớn màu vàng bỗng nhiên lơ lửng xuất hiện phía trên hỏa châu, lăng không chụp xuống, bắt trọn hỏa châu màu trắng trong lòng bàn tay.
Tuy nhiên bên ngoài hỏa châu màu trắng lập tức sáng trắng lên, bảy tám cột sáng màu trắng từ trong bắn ra, xuyên thủng bàn tay to lớn màu vàng kia rồi đột nhiên xoắn lại. "Xoẹt" một tiếng vang nhỏ, bàn tay vàng kia dễ dàng bị vặn nát, hóa thành vô số lưu quang màu vàng tan tác.
Biến hóa liên tiếp diễn ra trong nháy mắt, mà hỏa châu màu trắng hầu như không dừng lại, lóe lên chui vào trong cột sáng màu đỏ. Giờ đây ba món tiên khí khác cũng đã bay vào cột sáng ba màu kim, lam, lục đang không ngừng xoay tròn trên đầu đám người Lôi Ngọc Sách. Có thêm uy lực từ năm món Tiên Khí, cột sáng ngũ sắc lại sáng rực rỡ, đồng thời mỗi cột tản mát ra chấn động pháp tắc làm người ta sợ hãi.
Khuôn mặt Đạo Dận chân nhân không chút cảm xúc, tay giơ lên thả ra phù lục màu vàng, há miệng phun tinh huyết, dung nhập vào trong viên bàn ngũ sắc. Cùng lúc đó, hai tay lão xoay tròn bấm niệm pháp quyết, pháp quyết bắn ra như vũ bão, chui vào trong viên bàn ngũ sắc.
Đám người Lôi Ngọc Sách cũng giống như Đạo Dận chân nhân, há miệng phun ra tinh huyết, chui vào trong tiên khí trên đỉnh đầu. Hơn nữa, hào quang trên thân mỗi người tỏa ra chói mắt, rót vào bên trong tiên khí trên đầu.
Sau khi Đạo Dận chân nhân thi pháp, viên bàn ngũ sắc lóe lên ánh sáng ngũ sắc mấy lần, rồi đột nhiên thu lại. Cột sáng năm màu bên ngoài liên kết lại với nhau, "bùm" một tiếng, biến thành một màn sáng năm màu hình cầu, bao phủ tế đàn gồm cả mấy người bọn họ vào trong.
Biến hóa liên tiếp nói ra thì nhiều nhưng chỉ trong mấy hơi thở liền kết thúc, đám người Hàn Lập cơ bản không kịp trở tay thì mọi thứ đã xong rồi.
Đúng giờ phút này, bên ngoài Tuế Nguyệt Điện cũng xảy ra kịch biến!
Năm ngọn núi khổng lồ ở năm trận nhãn phát ra âm thanh thật lớn, từ mỗi ngọn núi vọt ra một cột sáng thô to, to gấp trăm lần so với cột sáng trong Tuế Nguyệt Điện, giống như năm cái cột chống trời khổng lồ, phóng thẳng tới chân trời. Tầng mây trên bầu trời lập tức bắt đầu gió giục mây vần, toàn bộ không gian tầng thứ bảy cũng bắt đầu đung đưa ù ù. Thiên địa nguyên khí cuồn cuộn như thủy triều hội tụ về bên năm cột sáng chống trời kia.
Một màn sáng ngũ sắc hình cầu khổng lồ lấy năm cột sáng chống trời làm trung tâm chậm rãi hiện ra, bao phủ toàn bộ bầu trời, gồm cả ngọn núi khổng lồ chống trời phía dưới vào bên trong. Một luồng cự lực to lớn từ bên trong màn sáng ngũ sắc phát ra, nhẹ nhàng chấn động một cái, khiến cho hư không xung quanh tan vỡ.
Bên trong Tuế Nguyệt Điện, tất cả phong bạo lúc trước giờ này đã dừng lại, nguyên khí dao động đều thu liễm vào trong màn sáng ngũ sắc. Trên màn sáng hiện ra từng dòng linh văn ngũ sắc, tản mát ra ánh sáng ngũ sắc nhu hòa, không chút sát khí, chỉ như một cấm chế bình thường.
Tuy nhiên ánh mắt Hàn Lập nhìn vào màn sáng ngũ sắc lại cực kỳ ngưng trọng, thậm chí có cảm giác hãi hùng khiếp vía.
Trong pháp khí trữ vật của hắn, Thông Thiên Kiếm Đồ đột nhiên sáng rực, phát ra từng tiếng kêu về phía màn sáng ngũ sắc, lộ ra ý tứ muốn phân cao thấp. Hàn Lập cảm nhận được bên trong pháp khí trữ vật phát sinh bất thường, hơi ngẩn ra nhưng giờ tình huống cấp bách, hắn cũng không quản những thứ này.
"Giao Tam đạo hữu, ngươi có vẻ biết sơ lược về Ngũ Hành Yên Không đại trận này. Trận này rốt cuộc là pháp trận gì?" Hắn nhìn Giao Tam dò hỏi, thanh âm chỉ vang lên gần ba người, không truyền ra ngoài.
Hồ Tam nghe tiếng cũng nhìn lại.
"Ngũ Hành Yên Không đại trận là một trong mười đại kỳ trận thượng cổ, sớm đã thất truyền, vì vậy rất ít người biết rõ, không ngờ nơi đây lại có một tòa. Pháp trận nơi này nhìn qua thấy không hoàn chỉnh, chỉ là sử dụng lực lượng năm món Tiên Khí tái phối hợp với pháp trận mới miễn cưỡng tạo ra. Nhưng dù sao đại trận này vẫn có uy lực cường đại, chỉ sợ chúng ta không thể ngăn cản." Sắc mặt Giao Tam có chút khó coi nói.
"Vậy làm sao bây giờ? Chẳng lẽ thật sự bị tên lỗ mũi trâu kia giết chết ở đây?" Hồ Tam lo lắng hỏi.
"Chuyện đến nước này, chỉ có thể liều chết ngăn cản!" Thần sắc Giao Tam nặng nề, im lặng một lát, chậm rãi nói ra.
Hồ Tam nghe những lời này, miệng há to, mặt từ từ trở nên trắng bệch.
Thần sắc Hàn Lập tuy cũng ngưng trọng nhưng không quá mức tuyệt vọng, ánh mắt băn khoăn, suy nghĩ trong đầu xoay chuyển.
Rõ ràng Đạo Dận chân nhân này đã tính toán, hoặc là không làm, đã làm thì đến cùng, quyết đem nhóm người mình và những yêu ma kia, thậm chí cả Kỳ Ma Tử đều diệt sát ở nơi này. Nhưng hắn cũng nhận ra Kỳ Ma Tử và năm tên yêu ma sẽ không hoàn toàn bó tay chịu chết. Nếu bọn chúng cùng ba người mình có thể đồng lòng, dĩ nhiên vấn đề dễ dàng hơn nhiều. Thế nhưng Đạo Dận chân nhân hiển nhiên cũng nhìn ra thế cục hiện tại, biết rõ những người ở đây không có khả năng hợp tác.
"Kỳ Ma Tử đạo hữu, lúc trước không phải ngươi nói với chúng ta ngươi có thể lấy được Tuế Nguyệt Thần Đăng, hơn nữa còn khống chế được Ngũ Hành Yên Không đại trận. Vậy đây là chuyện gì?" Bên kia, Bạch Cốt yêu ma nhìn Kỳ Ma Tử, lạnh giọng truyền âm.
Mấy tên yêu ma khác cũng nhìn chằm chằm vào Kỳ Ma Tử, chỉ Ưng Tị yêu ma coi như bình tĩnh.
Lúc trước Kỳ Ma Tử nói với năm người rằng lão có thể khống chế tất cả mọi chuyện bên trong Tuế Nguyệt Điện, cứ đến đây là có thể dễ dàng giết hết đám người Hàn Lập, cướp đoạt bảo vật trên người bọn hắn, đến lúc đó Kỳ Ma Tử phân cho chúng một nửa bảo vật. Bản thân năm tên yêu ma này rất có lòng tin với thực lực của mình, mới theo Kỳ Ma Tử tới đây, không ngờ tình huống hoàn toàn khác xa như vậy.
Sắc mặt Kỳ Ma Tử âm trầm, nhưng không lên tiếng. Hùng Sơn đứng cạnh đấy nhìn qua mấy người, không nói một lời.
Trong khi đó, Lam Nguyên Tử và Lam Nhan chứng kiến tình hình màn sáng ngũ sắc, nhanh chóng rời xa tế đàn một khoảng, đi tới gần cửa vào đại điện. Hai người lại không tới gần ba người Hàn Lập hay bảy người Kỳ Ma Tử, dường như không tin đám người Hàn Lập.
Giờ này bên trong màn sáng hình cầu, Đạo Dận chân nhân đã ngừng thi pháp. Sắc mặt lão trắng bệch, như thể thúc giục pháp trận đã tiêu hao rất nhiều nguyên khí, nhưng thần sắc lão lại hưng phấn lạ thường, cuồng nhiệt nhìn quanh màn sáng ngũ sắc.
Đạo Dận chân nhân lập tức xoay chuyển ánh mắt nhìn về nhóm người Hàn Lập, khóe miệng nhếch lên, nhe răng cười, tay vung lên bấm niệm pháp quyết. Màn sáng ngũ sắc lập tức sáng ngời, phía trên hiện từng điểm tròn lấm tấm, sau đó vô số quang cầu to bằng đầu người từ đó bắn ra, lấy thế lôi đình vạn quân đánh về phía mọi người trong điện.
Trên mỗi quang cầu chớp động ánh sáng ngũ sắc, mà mỗi loại hào quang đều tản mát ra pháp tắc chi lực, đúng là Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, thuộc Ngũ Hành. Năm loại pháp tắc xung đột dữ dội, nhưng không hoàn toàn bộc phát, chỉ phát ra âm thanh va chạm như tiếng sấm sét, chấn động ông ông thẳng đến hai tai mọi người trong điện nghe đinh tai nhức óc, thanh thế lăng lệ ác liệt, khiến cho mọi người không khỏi kinh hồn bạt vía.
Mọi người biến sắc, vội vàng tìm cách phòng ngự.
Trên thân Ưng Tị yêu ma, Đồng Sư yêu ma, Bạch Cốt yêu ma, Huyết Thủ yêu ma và Quy Bối yêu ma hắc khí cuồn cuộn, hiện ra hình dạng hung thú, đồng thời mỗi tên thi triển Linh Vực của mình. Năm cái Linh Vực màu đen đan vào cùng một nơi, trong nháy mắt hình thành một quang trận màu đen hình bầu dục. Hư ảnh năm đầu Cự thú màu đen ngồi ngay ngắn trong đó, đúng là năm đầu Vực Linh.
Năm đầu Vực Linh này cường đại dị thường, miệng phun ra vô số tia chớp và ma diễm đen kịt, chớp động xen kẽ trong quang trận, còn có phù văn màu đen chằng chịt cuồn cuộn bên trong giúp hắc quang trận được củng cố chắc chắn, gần như ngưng tụ thành thực chất.
Năm người bọn chúng lấy linh vực hình thành Tứ Tượng Vực Ma trận, là thần thông áp rương của chúng. Không chỉ như thế, Ngũ Ma há miệng phun ra từng món từng món ma khí màu sắc khác nhau, ước chừng gần trăm món. Mỗi một món đều tản mát ra ma khí vô cùng cường đại, lao vào kết hợp với hắc quang trận, càng làm uy thế Tứ Tượng Vực Ma trận lớn hơn.
Không biết có phải do năm người Ưng Tị yêu ma oán hận Kỳ Ma Tử không thực hiện lời hứa lúc trước hay không, Tứ Tượng Vực Ma trận lại không bao phủ lấy hai tên Kỳ Ma Tử và Hùng Sơn, cách hai tên này ra bên ngoài.
/1395
|