"Đây chẳng qua cũng chỉ là một tâm nguyện chưa xong của ta đối với chủ nhân, chờ đến khi chủ nhân thực sự phi thăng xong mới có cơ hội hoàn thành được." Giải Đạo Nhân khẽ gật đầu, rồi cũng không nói thêm điều gì nữa.
Lúc này, đám mây năm màu ở trên không trung càng lúc càng trở nên không lồ, một cỗ khí tức không thể giải thích được từ đó phát ra ngưng tụ lại.
"Mấy vị đạo hữu, trước tiên nên tạm tránh đi một chút.
Đến lúc ta phải độ kiếp rồi! Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hai mắt nhíu lại nói.
Mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu tất nhiên là không có ý kiến gì khác nữa, sau khi hóa thành độn quang đều cùng bay ra bên ngoài hoang đảo.
Cùng lúc đó, tay áo Hàn Lập run lên, một đoàn ánh sáng màu vàng kim từ đó bắn ra, bên trong mơ hồ có một tiểu nhân đầu trọc không lông mày màu tím vàng, cũng lập tức lóe lên phá không bay đi.
Kia đúng là đầu Phệ kim Trùng Vương.
Lúc này thần sắc Hàn Lập mơi trở nên bình tĩnh, ngồi xuống khoanh chân xếp bằng.
Sau mây cái chớp động, toàn bộ mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu, Hòa Tu Tử đều xuất hiện trên bầu trời bên ngoài đảo hoang kia, độn quang ầm ầm dùng lại, quay người nhìn về đảo hoang ở phía xa kia.
Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên phía xa xa, ở giữa đám mây năm màu trên bầu trời bỗng hiện ra một cái hắc động khổng lồ, bên trong vang lên từng tiếng gào rít, từ đó tuôn ra một cơn gió màu xám trắng.
Mới xuất hiện thì chỉ là một cơn gió nhẹ mà thôi, nhưng vừa thoát ra khỏi miệng hắc động, lập tức hóa thành một cỗ Thiên Phong ngập trời rít gào "Ông ông" ầm ầm kéo xuống.
"Thiên Cương Chi Phong xuất hiện rồi, xem ra thiên kiếp phi thăng thực sự đã giáng xuống." Hỏa Tu Tử vừa trông thấy cánh này, cười hắc hắc nói.
"Mặc dù Cương Phong này cũng lợi hại, nhưng đối với Hàn đạo hữu sớm đã có thủ đoạn ứng phó mà nói, hoàn toàn không đủ để uy hiếp đến hắn." Thiên Ngoại Ma Đầu cũng ung dung nói.
Thiên Ngoại Ma Đầu vừa mới dứt lời, lập tức một chỗ bên trên đảo hoang kia xuất hiện một đóa hoa sen màu xanh to cỡ căn phòng đang mở tùng cánh hoa, nhưng trong nháy mắt lập tức đã biến lớn tận vài mẫu, sau khi quay tít một vòng, kiếm quang màu xanh óng ánh từ đó cuồn cuộn tuôn ra, tất cả những thứ phụ cận xung quanh đó đều bị chém nát hết thảy.
Mặc cho Thiên Phong cuồn cuộn, đất đá bay mịt mù trời đất, đóa hoa sen màu xanh ở phía dươi lại không chút sứt mẻ gì hết, vững vàng bảo hộ toàn bộ những gì ở phía dưới nó.
Thiên Cương Chi Phong này liên tục kéo dài trong mấy canh giờ.
Nếu là Đại Thừa bình thường, chỉ bằng vào cơn gió này cũng đủ để cho bọn hắn không ngừng kêu khổ rồi, pháp lực bên trong cơ thể hao hụt đi không ít, căn bản không có khả năng chịu thêm được thiên kiếp khủng khiếp tiếp theo sau đó nữa.
Nhưng đối với Hàn Lập mà nói, một chút pháp lực ấy bất quá cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Một tiếng trầm đục!
Trong hắc động lóe lên hào quang, cuồng phong đầy trời
rốt cục cũng ầm vang một tiếng rồi dừng lại, nhưng ngay
sau đó từ bên trong lại tuôn ra một cỗ khí tức cực kỳ nóng
bỏng bao phủ cả miệng hắc động, tiếp theo vô số phù văn mau đo thẫm từ miệng lỗ Hắc động tuôn ra.
Mỗi một phù văn này đều chỉ lớn cỡ bàn tay, mặt ngoài chớp động óng ánh, mơ hồ còn có một tia kim văn như ẩn
"Phốc" "Phốc" "Phốc” sau mấy tiếng trầm đục không ngớt, những phù văn phiêu phù phía dưới hắc động này ầm ầm nổ tung hóa thành từng chùm ánh sáng màu đỏ thẫm.
Sau một khắc, từ trên bầu trời xuất hiện cơn mưa dung nham chi chít dày đặc, cơ hồ đem cả nửa bầu trời nhuộm thành một màu đỏ rực.
Dù cho hoang đảo này vô cùng rộng lớn, một chỗ cực xa cách nơi mưa dung nham bao phủ, mọi người đứng ở biên giới đảo vẫn cảm nhận được từng cơn sóng nhiệt mang theo khí tức dung nham vô cùng nóng bỏng, tất cả đều trở nên biến sắc, nhao nhao thả ra các loại pháp bảo phòng ngự bảo vệ toàn thân.
Sau khi Mặc Linh Thánh Thuyền run lên một hồi, một màn bảo hộ màu đen cũng hiện ra bảo hộ tất cả mọi người đang ở trên thuyền trong đó.
Vẻ mặt của mấy người Nam Cung Uyển cũng không khỏi hiện lên một chút lo lắng.
Các nàng đứng ở chỗ này, mới chỉ bị uy năng của cơn mưa dung nham thoáng ảnh hưởng mà đã xuất hiện vẻ không thể chịu nổi. Còn Hàn Lập đứng ở ngay phía dưới đó chắng phải là gấp trăm ngàn lần như vậy ư.
Càng làm cho các nàng lo lắng chính là, đây bất quá cũng
mới chỉ là băt đầu Thiên kiếp mà thôi!
Bên trong đóa hoa sen màu xanh khổng lồ truyền ra một tiếng thanh minh, một con chim khổng lồ màu bạc từ đó bay ra.
Con chim khổng lồ màu bạc này lúc mới xuất hiện chỉ lớn có vài trượng, nhưng hai cánh đột nhiên dang rộng, không thèm quan tâm đến cơn mưa dung nham ở xung quanh, lông vũ toàn thân cũng biến thành màu vàng kim nhàn nhạt. Sau đó thoáng cái hóa thành một quái vật ngàn trượng khổng lồ, đồng thời một cô lực lượng kỳ hàn từ trên thân con chim khổng lồ này tuôn ra, thoáng cái biển phương viên ngàn dặm bên trong này hóa thành địa phương băng hà.
Lúc này, đám mây năm màu ở trên không trung càng lúc càng trở nên không lồ, một cỗ khí tức không thể giải thích được từ đó phát ra ngưng tụ lại.
"Mấy vị đạo hữu, trước tiên nên tạm tránh đi một chút.
Đến lúc ta phải độ kiếp rồi! Hàn Lập ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, hai mắt nhíu lại nói.
Mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu tất nhiên là không có ý kiến gì khác nữa, sau khi hóa thành độn quang đều cùng bay ra bên ngoài hoang đảo.
Cùng lúc đó, tay áo Hàn Lập run lên, một đoàn ánh sáng màu vàng kim từ đó bắn ra, bên trong mơ hồ có một tiểu nhân đầu trọc không lông mày màu tím vàng, cũng lập tức lóe lên phá không bay đi.
Kia đúng là đầu Phệ kim Trùng Vương.
Lúc này thần sắc Hàn Lập mơi trở nên bình tĩnh, ngồi xuống khoanh chân xếp bằng.
Sau mây cái chớp động, toàn bộ mấy người Thiên Ngoại Ma Đầu, Hòa Tu Tử đều xuất hiện trên bầu trời bên ngoài đảo hoang kia, độn quang ầm ầm dùng lại, quay người nhìn về đảo hoang ở phía xa kia.
Chỉ nghe một tiếng nổ mạnh ầm ầm vang lên phía xa xa, ở giữa đám mây năm màu trên bầu trời bỗng hiện ra một cái hắc động khổng lồ, bên trong vang lên từng tiếng gào rít, từ đó tuôn ra một cơn gió màu xám trắng.
Mới xuất hiện thì chỉ là một cơn gió nhẹ mà thôi, nhưng vừa thoát ra khỏi miệng hắc động, lập tức hóa thành một cỗ Thiên Phong ngập trời rít gào "Ông ông" ầm ầm kéo xuống.
"Thiên Cương Chi Phong xuất hiện rồi, xem ra thiên kiếp phi thăng thực sự đã giáng xuống." Hỏa Tu Tử vừa trông thấy cánh này, cười hắc hắc nói.
"Mặc dù Cương Phong này cũng lợi hại, nhưng đối với Hàn đạo hữu sớm đã có thủ đoạn ứng phó mà nói, hoàn toàn không đủ để uy hiếp đến hắn." Thiên Ngoại Ma Đầu cũng ung dung nói.
Thiên Ngoại Ma Đầu vừa mới dứt lời, lập tức một chỗ bên trên đảo hoang kia xuất hiện một đóa hoa sen màu xanh to cỡ căn phòng đang mở tùng cánh hoa, nhưng trong nháy mắt lập tức đã biến lớn tận vài mẫu, sau khi quay tít một vòng, kiếm quang màu xanh óng ánh từ đó cuồn cuộn tuôn ra, tất cả những thứ phụ cận xung quanh đó đều bị chém nát hết thảy.
Mặc cho Thiên Phong cuồn cuộn, đất đá bay mịt mù trời đất, đóa hoa sen màu xanh ở phía dươi lại không chút sứt mẻ gì hết, vững vàng bảo hộ toàn bộ những gì ở phía dưới nó.
Thiên Cương Chi Phong này liên tục kéo dài trong mấy canh giờ.
Nếu là Đại Thừa bình thường, chỉ bằng vào cơn gió này cũng đủ để cho bọn hắn không ngừng kêu khổ rồi, pháp lực bên trong cơ thể hao hụt đi không ít, căn bản không có khả năng chịu thêm được thiên kiếp khủng khiếp tiếp theo sau đó nữa.
Nhưng đối với Hàn Lập mà nói, một chút pháp lực ấy bất quá cũng chỉ là chín trâu mất sợi lông mà thôi.
Một tiếng trầm đục!
Trong hắc động lóe lên hào quang, cuồng phong đầy trời
rốt cục cũng ầm vang một tiếng rồi dừng lại, nhưng ngay
sau đó từ bên trong lại tuôn ra một cỗ khí tức cực kỳ nóng
bỏng bao phủ cả miệng hắc động, tiếp theo vô số phù văn mau đo thẫm từ miệng lỗ Hắc động tuôn ra.
Mỗi một phù văn này đều chỉ lớn cỡ bàn tay, mặt ngoài chớp động óng ánh, mơ hồ còn có một tia kim văn như ẩn
"Phốc" "Phốc" "Phốc” sau mấy tiếng trầm đục không ngớt, những phù văn phiêu phù phía dưới hắc động này ầm ầm nổ tung hóa thành từng chùm ánh sáng màu đỏ thẫm.
Sau một khắc, từ trên bầu trời xuất hiện cơn mưa dung nham chi chít dày đặc, cơ hồ đem cả nửa bầu trời nhuộm thành một màu đỏ rực.
Dù cho hoang đảo này vô cùng rộng lớn, một chỗ cực xa cách nơi mưa dung nham bao phủ, mọi người đứng ở biên giới đảo vẫn cảm nhận được từng cơn sóng nhiệt mang theo khí tức dung nham vô cùng nóng bỏng, tất cả đều trở nên biến sắc, nhao nhao thả ra các loại pháp bảo phòng ngự bảo vệ toàn thân.
Sau khi Mặc Linh Thánh Thuyền run lên một hồi, một màn bảo hộ màu đen cũng hiện ra bảo hộ tất cả mọi người đang ở trên thuyền trong đó.
Vẻ mặt của mấy người Nam Cung Uyển cũng không khỏi hiện lên một chút lo lắng.
Các nàng đứng ở chỗ này, mới chỉ bị uy năng của cơn mưa dung nham thoáng ảnh hưởng mà đã xuất hiện vẻ không thể chịu nổi. Còn Hàn Lập đứng ở ngay phía dưới đó chắng phải là gấp trăm ngàn lần như vậy ư.
Càng làm cho các nàng lo lắng chính là, đây bất quá cũng
mới chỉ là băt đầu Thiên kiếp mà thôi!
Bên trong đóa hoa sen màu xanh khổng lồ truyền ra một tiếng thanh minh, một con chim khổng lồ màu bạc từ đó bay ra.
Con chim khổng lồ màu bạc này lúc mới xuất hiện chỉ lớn có vài trượng, nhưng hai cánh đột nhiên dang rộng, không thèm quan tâm đến cơn mưa dung nham ở xung quanh, lông vũ toàn thân cũng biến thành màu vàng kim nhàn nhạt. Sau đó thoáng cái hóa thành một quái vật ngàn trượng khổng lồ, đồng thời một cô lực lượng kỳ hàn từ trên thân con chim khổng lồ này tuôn ra, thoáng cái biển phương viên ngàn dặm bên trong này hóa thành địa phương băng hà.
/2449
|