"Hiện tại ở đây không có người ngoài gì nữa rồi, phu nhân hãy nói sự thật đi! Ta hơi đắn đo, thật sự có điểm gì mà phải lo lắng không chu toàn vậy?" Lý Hóa Nguyên thần tình nghiêm nghị nói.
Thiếu phụ nghe vậy, nhìn Hàn Lập một cái, trông thấy bộ dạng gãi gãi đầu vẻ mặt cười khổ, cuối cùng mở miệng nói:
"Khoảng hai năm trước ta trong lúc vô ý nghe được một ít chuyện có liên quan chẳng biết thật hay giả. Nghe người ta nói, vị nữ đệ tử này của Hồng Phất sư tỷ, trong chuyện nam nữ tựa hồ không sao kiểm điểm được, lúc ở Luyện khí kỳ đã dính líu cùng mấy vị nam đệ tử không rõ ràng, thậm chí còn có người vì sự lén lút của nàng đã tiến hành quyết đấu, thiếu chút nữa gây ra chuyện ngu xuẩn đồng môn tự tàn sát. Kết quả, bị Hồng Phất sư tỷ sau khi biết chuyện này đã nổi trận lôi đình, đem giam cầm ở bên trong động phủ trông coi nghiêm ngặt, còn đợi cho tới sau khi nàng Trúc cơ, mới thả ra. Nhưng không bao lâu lại có đồn đại, nói nàng lại cùng tiểu tử của Phong gia có quan hệ, rất có ý tứ muốn cùng hắn song tu. Nhưng Hồng Phất sư tỷ luôn luôn hận nhất là người của Phong gia, đương nhiên sẽ không đồng ý chuyện này, lần nữa nhốt nàng lại. Hai năm sau này, đã không còn tin tức gì truyền ra nữa. Những việc này, bởi vì không có bằng chứng xác thực, ta cũng luôn luôn đối với việc này không có hứng thú, cho nên vừa rồi khi Hồng Phất sư tỷ dắt đệ tử tới cửa, ta cũng không ngờ tới việc này. Hiện tại thấy bộ dạng Hàn Lập ý tứ rất buồn bã, cảm thấy có chút kỳ quái, mới đột nhiên nghĩ tới."
Thiếu phụ có chút áy náy nói một câu, khiến cho Hàn Lập và Lý Hóa Nguyên nghe được có chút trợn tròn mắt.
Chỉ có điều Lý Hóa Nguyên căn bản không nghĩ tới, thanh danh của thiếu nữ họ Đổng kia không ngờ lại bừa bãi như thế, thế mà mình lại tùy tiện đáp ứng yêu cầu của Hồng Phất sư tỷ, vậy nên như thế nào cho phải! Còn Hàn Lập thì lại không ngờ tới, thiếu nữ này không chỉ có dây dưa không rõ cùng "Lục sư huynh". Lại còn có quan hệ lăng nhăng nhiều như vậy chẳng biết thật giả, vậy thật đúng là làm cho hắn lần nữa hết chỗ nói rồi.
"Phu nhân. Lời của nàng là thật chăng? Đồ đệ này của Hồng Phất sư tỷ, không ngờ danh tiếng lại không chịu nổi như thế?" Lý Hóa Nguyên cũng ngồi không yên nữa, kìm lòng không được đứng lên, hỏi vẫn còn có chút khó có thể tin, theo sau liền nôn nóng đi đi lại lại bên trong sảnh không ngừng.
Vậy vấn đề rõ ràng là cũng không phải chỉ có Hàn Lập có nguyện ý song tu hay không rồi. Nếu thực sự để cho đồ đệ của mình thu nhận một nữ tử như vậy, vậy danh tiếng kia của Lý Hóa Nguyên hắn cũng tuyệt đối sẽ trở nên không hay ho rồi.
"Ta không biết. Bởi vì những việc này đều là người khác thuận miệng nói ra, sợ rằng ngay cả bản thân người kể cũng không biết thật giả nữa!" Thiếu phụ thở dài, bất đắc dĩ nói.
Hàn Lập nghe thấy lời ấy, tâm lý, trong lòng thất vọng vô cùng, ngầm la lớn: "Cái gì mà không biết thật giả, ít nhất nha đầu kia chắc chắn đã từng có quan hệ ám muội với "Lục sư huynh" đó, nếu không "Lục sư huynh" đó như thế nào lại dễ dàng làm ra việc sát hại bạn gái cũ được."
Đương nhiên Hàn Lập sẽ không đem những lời này nói ra khỏi miệng được, chỉ là đứng yên bất động thần sắc xấu hổ, bộ dạng làm ra vẻ như "Sư nương người biết chuyện này là tốt rồi". Khiến cho Lý Hóa Nguyên thấy vậy lập tức cảm thấy trở nên đau đầu.
Bây giờ nếu đã xảy ra loại chuyện này, Lý Hóa Nguyên tự nhiên không tiện lại ép Hàn Lập đáp ứng chuyện này nữa. Hơn nữa hắn cũng có ý muốn rút lời. Có điều vị Hồng Phất sư tỷ này của hắn, cũng không phải là một người có thể tùy ý hủy lời hứa. Vả lại lý do để rút lại lời hứa lại không tiện nói rõ trước mặt, điều này khiến cho hắn phiền não vô cùng.
Lý Hóa Nguyên sau khi đi qua đi lại bên trong sảnh mấy lần, trong lúc nhất thời vẫn là vô kế khả thi. Sau khi ánh mắt chéo sang bên, phát hiện Hàn Lập vẫn đứng ở một bên giương mắt trông mong, đang đợi câu trả lời của người làm sư phụ như hắn này, không nhịn được trong lòng càng thêm buồn bực. Liền ảo não nói:
"Ngươi đi về trước đi, đợi ta và sư nương ngươi thương lượng kỹ rồi sẽ thông báo ngươi một tiếng làm sao xử lý chuyện này?"
Hàn Lập cũng cực kỳ lo lắng đề phòng đợi ở một bên, sợ đối phương bất kể ba bảy hai mươi mốt, vẫn ép buộc mình đáp ứng việc song tu, nhưng bây giờ sau khi vừa nghe Lý Hóa Nguyên phân phó như thế, lập tức trong lòng nhẹ bỗng, biết chuyện này tám chín phần mười là đi đứt rồi!
Liền lên tiếng cực kỳ cao hứng, lập tức chạy ra ngoài.
Sau đó, Hàn Lập ở trong ánh mắt lấy làm ngạc nhiên của Tống Mông và Vũ Huyễn đang trông chờ bên ngoài đại sảnh, vội vội vàng vàng bay khỏi động phủ.
Hàn Lập một hơi ngự khí bay trở về chỗ ở, sau ba ngày thấp thỏm không yên. Cuối cùng nhận được truyền âm phù của Lý Hóa Nguyên, kết quả là sau khi nghe xong kết quả thỏa thuận của vị sư phụ này và Hồng Phất sư bá, Hàn Lập không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài!
Nửa tháng sau, tại thác nước trước cửa Lục Ba động, vợ chồng Lý Hóa Nguyên và Hồng Phất tiên cô, đều ở đó, vì hai người tiễn chân. Hai người sắp đi xa đó, thần sắc lại có chút gượng gạo, chỉ là ngoan ngoãn đáp ứng không ngừng, vẻ hưng phấn nên có của người được đi xa một chút cũng không.
Một nam một nữ này, chính là Hàn Lập cùng vị đồ đệ kia của Hồng Phất tiên cô - Đổng Huyên Nhi.
"Hàn Lập, dọc theo đường đi hai người các ngươi cần phải giúp đỡ lẫn nhau, trên đường cẩn thận một chút! Ta nghe nói, tu tiên giới gần đây nhất tựa hồ không quá yên ổn nữa. Thường xuyên có tu tiên giả hết người này đến người kia mất tích, lúc mới đầu thì còn là tu sĩ Luyện khí kỳ, nhưng gần nhất thì ngay cả tu sĩ Trúc cơ kỳ, cũng có người gặp chuyện không may!" Lý Hóa Nguyên trước lúc hai người rời đi, mặc dù chỉ dặn dò Hàn Lập đơn giản vài câu, nhưng vẫn làm cho Hàn Lập trong lòng có chút cảm động.
Nhưng những lời tiễn đưa của vị Hồng Phất sư bá kia với thiếu nữ, lại được mở rộng tầm mắt.
"Dọc đường đi, ngươi luôn phải nghe lời của Hàn sư huynh ngươi, phải tuân thủ quy định, nếu tái phạm chuyện gì, thì đừng trách ta không nói tình thầy trò nữa." Vị Hồng Phất sư bá này lời nói không chút khách khí, nói thẳng khiến thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, cuống quít gật đầu không nói một lời, bộ dạng rất đáng thương.
Cứ như vậy, Hàn Lập và Đổng Huyên Nhi ngự khí bay lên, hướng về phương Nam bay đi, biến mất ở phía chân trời.
Lý Hóa Nguyên nhìn chấm sáng của hai người dần dần biến mất, đột nhiên có chút lo lắng, hướng về Hồng Phất tiên cô nói:
"Sư tỷ thật sự yên tâm, để cho hai người bọn chúng đại biểu cho ngươi và ta, đi tham gia Đoạt bảo đại hội của Yến gia? Phải biết rằng hai đứa chúng nó đều mới Trúc cơ không lâu, căn bản là không hy vọng chút nào!"
"Thế nào, Lý sư đệ cảm thấy không phái ra đệ tử đắc lực đi, thì sợ giảm sút danh tiếng của ngươi, hay là có chút tiếc hận phù bảo “Càn khôn tháp” của Yến gia đưa ra hả?" Hồng Phất tiên cô liếc mắt nhìn Lý Hóa Nguyên một cái, hỏi thẳng khiến hắn cười khổ không thôi.
"Phu quân đương nhiên không phải ý tứ này, chỉ là cảm thấy Hồng Phất sư tỷ sao không phái ra môn hạ đệ tử cực mạnh chứ? Hàn Lập cùng Đổng cô nương, thi đấu cùng những Trúc cơ kỳ cao thủ chân chính, khẳng định không chịu nổi một kích. Chẳng lẽ sư tỷ vẫn muốn nhân cơ hội này, tác hợp chúng thành một đôi phải không?" Thiếu phụ sau khi cười dịu dàng, thay Lý Hóa Nguyên ôn nhu giải thích.
"Lý sư đệ, vị phu nhân này của ngươi, thật đúng là người vợ vừa hiền hậu vừa tài giỏi đó! Kỳ thật, ta cũng không phải không có ý tứ như vậy bên trong. Nếu nó và vị học trò đệ tử này của ngươi, thực sự có thể dọc theo đường đi có cảm tình, mà thành được chuyện tốt, đương nhiên là tốt nhất rồi! Nhưng điều này cũng không phải chủ ý của ta, ý nghĩ của ta chủ yếu chính là muốn thông qua chuyến đi đến Yến gia, muốn cho nha đầu kia trải qua nhiều thất bại hơn, tiêu diệt ngạo khí của nàng. Bởi vì ta nghe nói, vị tiểu cô nương có thiên linh căn của Yến gia kia, lần này cũng sẽ về nhà tham gia Đoạt bảo đại hội này. Như vậy, thì có thể để cho nó hiểu rõ chênh lệch với thiên tài chân chính, đừng tưởng rằng trong nữ tu sĩ sau khi Trúc cơ, mà mình đã rất đặc biệt, cả ngày chẳng biết trời cao đất rộng."
"Trước kia, bởi vì nó là hậu nhân duy nhất của anh ta, đã quá cưng chiều nó rồi! Để cho nó dám làm ra một số chuyện có hại cho đạo đức, dây dưa với một số nam đệ tử còn ra thể thống gì? Đem danh tiếng của một cô gái gia giáo đều hoàn toàn phá hỏng sạch cả! Nếu không phải mấy lần kiểm tra thân thể của nó, đích xác vẫn giữ thân như ngọc mà nói! Ta đã sớm một chưởng giết chết nó rồi! Để tránh cho mọi người, đều cho rằng Đổng gia chúng ta sinh ra một nữ tử không biết liêm sỉ."
Lời của Hồng y phu nhân lạnh lùng, nhưng tới cuối tựa hồ trong lời nói có điều ám chỉ, làm cho vợ chồng Lý Hóa Nguyên nghe ra ý tứ trong đó, hai mặt nhìn nhau, đều lộ vẻ xấu hổ!
Ngày đó, vợ chồng Lý Hóa Nguyên miễn cưỡng tới cùng vị Hồng Phất sư tỷ này, lên tiếng việc môn hạ đệ tử đổi ý. Kết quả vượt xa ngoài dự liệu của hắn, vị sư tỷ này bình thường tính tình cũng không tốt lắm, không ngờ khẽ thở dài một hơi, liền đáp ứng. Điều này làm cho hai người mừng rỡ ngoài trông mong!
Nhưng Hồng Phất vẫn đưa ra một điều kiện, hy vọng Hàn Lập có thể cùng Đổng Huyên Nhi ra ngoài du lịch một chuyến, đi tham quan "Đoạt bảo đại hội" gần đây nhất do Yến gia tổ chức.
"Đoạt bảo đại hội" này, là Việt quốc tu tiên giới đệ nhất gia tộc Yến gia, mời đệ tử của Kết đan kỳ cao thủ mấy nước phụ cận, tập trung một chỗ, tiến hành một lần đại hội. Chính là để cùng đông đảo tu sĩ Kết đan kỳ, tạo dựng quan hệ tốt, để có lợi cho sự phát triển của Yến gia sau này. Bởi vậy, lần này có thể lại lấy ra phù bảo "Càn khôn tháp" trong truyền thuyết, để làm phần thưởng cho người đứng đầu, đương nhiên những kỳ trân dị bảo, pháp khí linh đan khác cũng có không ít.
Bởi vậy, không ít Kết đan kỳ tu sĩ nhận được lời mời, còn thật sự phái ra đệ tử cực mạnh, tới tham gia đại hội lần này. Dù sao phù bảo "Càn khôn tháp" đó, chính là Kết đan kỳ tu sĩ cũng thèm khát không thôi!
Đương nhiên do liên quan đến đường đi, tỷ lệ Kết đan kỳ tu sĩ bên ngoài Việt quốc ở sẽ phái người tham gia, khẳng định sẽ không quá lớn, do vậy sẽ lấy tu sĩ bản quốc là chính.
Lý Hóa Nguyên lúc ấy sau khi nghe xong điều kiện của đối phương, mặc dù cảm thấy đại hội lần này, để cho Hàn Lập công lực quá yếu tham gia, thật sự có chút quá lãng phí rồi!
Nhưng nghĩ lại, vị nhị đệ tử môn hạ mạnh nhất của mình kia, lại đang có việc ra ngoài, căn bản không về kịp đại hội lần này. Nếu phái đệ tử khác đi trước, khẳng định là không có hy vọng đứng đầu. Nếu là đứng vị trí khác, đạt được một vài loại pháp khí gì đó, hắn cũng căn bản không xem vào mắt! Liền tạm thời đồng ý.
Vợ chồng Lý Hóa Nguyên vốn tưởng rằng chuyện này coi như xong rồi, lúc ấy đã định cáo từ rời đi. Nhưng ai ngờ Hồng Phất tiên cô đột nhiên muốn giữ thiếu phụ lại một lát, nói có một số việc muốn một mình và nàng nói một chút. Theo đó luồng sáng đem Lý Hóa Nguyên đầy một bụng nghi vấn chạy ra.
Kết quả sau cả nửa ngày, sau khi thiếu phụ từ động phủ của Hồng Phất quay lại, đã nói cho Lý Hóa Nguyên một sự tình chết điếng người.
Thiếu phụ nghe vậy, nhìn Hàn Lập một cái, trông thấy bộ dạng gãi gãi đầu vẻ mặt cười khổ, cuối cùng mở miệng nói:
"Khoảng hai năm trước ta trong lúc vô ý nghe được một ít chuyện có liên quan chẳng biết thật hay giả. Nghe người ta nói, vị nữ đệ tử này của Hồng Phất sư tỷ, trong chuyện nam nữ tựa hồ không sao kiểm điểm được, lúc ở Luyện khí kỳ đã dính líu cùng mấy vị nam đệ tử không rõ ràng, thậm chí còn có người vì sự lén lút của nàng đã tiến hành quyết đấu, thiếu chút nữa gây ra chuyện ngu xuẩn đồng môn tự tàn sát. Kết quả, bị Hồng Phất sư tỷ sau khi biết chuyện này đã nổi trận lôi đình, đem giam cầm ở bên trong động phủ trông coi nghiêm ngặt, còn đợi cho tới sau khi nàng Trúc cơ, mới thả ra. Nhưng không bao lâu lại có đồn đại, nói nàng lại cùng tiểu tử của Phong gia có quan hệ, rất có ý tứ muốn cùng hắn song tu. Nhưng Hồng Phất sư tỷ luôn luôn hận nhất là người của Phong gia, đương nhiên sẽ không đồng ý chuyện này, lần nữa nhốt nàng lại. Hai năm sau này, đã không còn tin tức gì truyền ra nữa. Những việc này, bởi vì không có bằng chứng xác thực, ta cũng luôn luôn đối với việc này không có hứng thú, cho nên vừa rồi khi Hồng Phất sư tỷ dắt đệ tử tới cửa, ta cũng không ngờ tới việc này. Hiện tại thấy bộ dạng Hàn Lập ý tứ rất buồn bã, cảm thấy có chút kỳ quái, mới đột nhiên nghĩ tới."
Thiếu phụ có chút áy náy nói một câu, khiến cho Hàn Lập và Lý Hóa Nguyên nghe được có chút trợn tròn mắt.
Chỉ có điều Lý Hóa Nguyên căn bản không nghĩ tới, thanh danh của thiếu nữ họ Đổng kia không ngờ lại bừa bãi như thế, thế mà mình lại tùy tiện đáp ứng yêu cầu của Hồng Phất sư tỷ, vậy nên như thế nào cho phải! Còn Hàn Lập thì lại không ngờ tới, thiếu nữ này không chỉ có dây dưa không rõ cùng "Lục sư huynh". Lại còn có quan hệ lăng nhăng nhiều như vậy chẳng biết thật giả, vậy thật đúng là làm cho hắn lần nữa hết chỗ nói rồi.
"Phu nhân. Lời của nàng là thật chăng? Đồ đệ này của Hồng Phất sư tỷ, không ngờ danh tiếng lại không chịu nổi như thế?" Lý Hóa Nguyên cũng ngồi không yên nữa, kìm lòng không được đứng lên, hỏi vẫn còn có chút khó có thể tin, theo sau liền nôn nóng đi đi lại lại bên trong sảnh không ngừng.
Vậy vấn đề rõ ràng là cũng không phải chỉ có Hàn Lập có nguyện ý song tu hay không rồi. Nếu thực sự để cho đồ đệ của mình thu nhận một nữ tử như vậy, vậy danh tiếng kia của Lý Hóa Nguyên hắn cũng tuyệt đối sẽ trở nên không hay ho rồi.
"Ta không biết. Bởi vì những việc này đều là người khác thuận miệng nói ra, sợ rằng ngay cả bản thân người kể cũng không biết thật giả nữa!" Thiếu phụ thở dài, bất đắc dĩ nói.
Hàn Lập nghe thấy lời ấy, tâm lý, trong lòng thất vọng vô cùng, ngầm la lớn: "Cái gì mà không biết thật giả, ít nhất nha đầu kia chắc chắn đã từng có quan hệ ám muội với "Lục sư huynh" đó, nếu không "Lục sư huynh" đó như thế nào lại dễ dàng làm ra việc sát hại bạn gái cũ được."
Đương nhiên Hàn Lập sẽ không đem những lời này nói ra khỏi miệng được, chỉ là đứng yên bất động thần sắc xấu hổ, bộ dạng làm ra vẻ như "Sư nương người biết chuyện này là tốt rồi". Khiến cho Lý Hóa Nguyên thấy vậy lập tức cảm thấy trở nên đau đầu.
Bây giờ nếu đã xảy ra loại chuyện này, Lý Hóa Nguyên tự nhiên không tiện lại ép Hàn Lập đáp ứng chuyện này nữa. Hơn nữa hắn cũng có ý muốn rút lời. Có điều vị Hồng Phất sư tỷ này của hắn, cũng không phải là một người có thể tùy ý hủy lời hứa. Vả lại lý do để rút lại lời hứa lại không tiện nói rõ trước mặt, điều này khiến cho hắn phiền não vô cùng.
Lý Hóa Nguyên sau khi đi qua đi lại bên trong sảnh mấy lần, trong lúc nhất thời vẫn là vô kế khả thi. Sau khi ánh mắt chéo sang bên, phát hiện Hàn Lập vẫn đứng ở một bên giương mắt trông mong, đang đợi câu trả lời của người làm sư phụ như hắn này, không nhịn được trong lòng càng thêm buồn bực. Liền ảo não nói:
"Ngươi đi về trước đi, đợi ta và sư nương ngươi thương lượng kỹ rồi sẽ thông báo ngươi một tiếng làm sao xử lý chuyện này?"
Hàn Lập cũng cực kỳ lo lắng đề phòng đợi ở một bên, sợ đối phương bất kể ba bảy hai mươi mốt, vẫn ép buộc mình đáp ứng việc song tu, nhưng bây giờ sau khi vừa nghe Lý Hóa Nguyên phân phó như thế, lập tức trong lòng nhẹ bỗng, biết chuyện này tám chín phần mười là đi đứt rồi!
Liền lên tiếng cực kỳ cao hứng, lập tức chạy ra ngoài.
Sau đó, Hàn Lập ở trong ánh mắt lấy làm ngạc nhiên của Tống Mông và Vũ Huyễn đang trông chờ bên ngoài đại sảnh, vội vội vàng vàng bay khỏi động phủ.
Hàn Lập một hơi ngự khí bay trở về chỗ ở, sau ba ngày thấp thỏm không yên. Cuối cùng nhận được truyền âm phù của Lý Hóa Nguyên, kết quả là sau khi nghe xong kết quả thỏa thuận của vị sư phụ này và Hồng Phất sư bá, Hàn Lập không nhịn được ngửa mặt lên trời thở dài!
Nửa tháng sau, tại thác nước trước cửa Lục Ba động, vợ chồng Lý Hóa Nguyên và Hồng Phất tiên cô, đều ở đó, vì hai người tiễn chân. Hai người sắp đi xa đó, thần sắc lại có chút gượng gạo, chỉ là ngoan ngoãn đáp ứng không ngừng, vẻ hưng phấn nên có của người được đi xa một chút cũng không.
Một nam một nữ này, chính là Hàn Lập cùng vị đồ đệ kia của Hồng Phất tiên cô - Đổng Huyên Nhi.
"Hàn Lập, dọc theo đường đi hai người các ngươi cần phải giúp đỡ lẫn nhau, trên đường cẩn thận một chút! Ta nghe nói, tu tiên giới gần đây nhất tựa hồ không quá yên ổn nữa. Thường xuyên có tu tiên giả hết người này đến người kia mất tích, lúc mới đầu thì còn là tu sĩ Luyện khí kỳ, nhưng gần nhất thì ngay cả tu sĩ Trúc cơ kỳ, cũng có người gặp chuyện không may!" Lý Hóa Nguyên trước lúc hai người rời đi, mặc dù chỉ dặn dò Hàn Lập đơn giản vài câu, nhưng vẫn làm cho Hàn Lập trong lòng có chút cảm động.
Nhưng những lời tiễn đưa của vị Hồng Phất sư bá kia với thiếu nữ, lại được mở rộng tầm mắt.
"Dọc đường đi, ngươi luôn phải nghe lời của Hàn sư huynh ngươi, phải tuân thủ quy định, nếu tái phạm chuyện gì, thì đừng trách ta không nói tình thầy trò nữa." Vị Hồng Phất sư bá này lời nói không chút khách khí, nói thẳng khiến thiếu nữ sắc mặt tái nhợt, cuống quít gật đầu không nói một lời, bộ dạng rất đáng thương.
Cứ như vậy, Hàn Lập và Đổng Huyên Nhi ngự khí bay lên, hướng về phương Nam bay đi, biến mất ở phía chân trời.
Lý Hóa Nguyên nhìn chấm sáng của hai người dần dần biến mất, đột nhiên có chút lo lắng, hướng về Hồng Phất tiên cô nói:
"Sư tỷ thật sự yên tâm, để cho hai người bọn chúng đại biểu cho ngươi và ta, đi tham gia Đoạt bảo đại hội của Yến gia? Phải biết rằng hai đứa chúng nó đều mới Trúc cơ không lâu, căn bản là không hy vọng chút nào!"
"Thế nào, Lý sư đệ cảm thấy không phái ra đệ tử đắc lực đi, thì sợ giảm sút danh tiếng của ngươi, hay là có chút tiếc hận phù bảo “Càn khôn tháp” của Yến gia đưa ra hả?" Hồng Phất tiên cô liếc mắt nhìn Lý Hóa Nguyên một cái, hỏi thẳng khiến hắn cười khổ không thôi.
"Phu quân đương nhiên không phải ý tứ này, chỉ là cảm thấy Hồng Phất sư tỷ sao không phái ra môn hạ đệ tử cực mạnh chứ? Hàn Lập cùng Đổng cô nương, thi đấu cùng những Trúc cơ kỳ cao thủ chân chính, khẳng định không chịu nổi một kích. Chẳng lẽ sư tỷ vẫn muốn nhân cơ hội này, tác hợp chúng thành một đôi phải không?" Thiếu phụ sau khi cười dịu dàng, thay Lý Hóa Nguyên ôn nhu giải thích.
"Lý sư đệ, vị phu nhân này của ngươi, thật đúng là người vợ vừa hiền hậu vừa tài giỏi đó! Kỳ thật, ta cũng không phải không có ý tứ như vậy bên trong. Nếu nó và vị học trò đệ tử này của ngươi, thực sự có thể dọc theo đường đi có cảm tình, mà thành được chuyện tốt, đương nhiên là tốt nhất rồi! Nhưng điều này cũng không phải chủ ý của ta, ý nghĩ của ta chủ yếu chính là muốn thông qua chuyến đi đến Yến gia, muốn cho nha đầu kia trải qua nhiều thất bại hơn, tiêu diệt ngạo khí của nàng. Bởi vì ta nghe nói, vị tiểu cô nương có thiên linh căn của Yến gia kia, lần này cũng sẽ về nhà tham gia Đoạt bảo đại hội này. Như vậy, thì có thể để cho nó hiểu rõ chênh lệch với thiên tài chân chính, đừng tưởng rằng trong nữ tu sĩ sau khi Trúc cơ, mà mình đã rất đặc biệt, cả ngày chẳng biết trời cao đất rộng."
"Trước kia, bởi vì nó là hậu nhân duy nhất của anh ta, đã quá cưng chiều nó rồi! Để cho nó dám làm ra một số chuyện có hại cho đạo đức, dây dưa với một số nam đệ tử còn ra thể thống gì? Đem danh tiếng của một cô gái gia giáo đều hoàn toàn phá hỏng sạch cả! Nếu không phải mấy lần kiểm tra thân thể của nó, đích xác vẫn giữ thân như ngọc mà nói! Ta đã sớm một chưởng giết chết nó rồi! Để tránh cho mọi người, đều cho rằng Đổng gia chúng ta sinh ra một nữ tử không biết liêm sỉ."
Lời của Hồng y phu nhân lạnh lùng, nhưng tới cuối tựa hồ trong lời nói có điều ám chỉ, làm cho vợ chồng Lý Hóa Nguyên nghe ra ý tứ trong đó, hai mặt nhìn nhau, đều lộ vẻ xấu hổ!
Ngày đó, vợ chồng Lý Hóa Nguyên miễn cưỡng tới cùng vị Hồng Phất sư tỷ này, lên tiếng việc môn hạ đệ tử đổi ý. Kết quả vượt xa ngoài dự liệu của hắn, vị sư tỷ này bình thường tính tình cũng không tốt lắm, không ngờ khẽ thở dài một hơi, liền đáp ứng. Điều này làm cho hai người mừng rỡ ngoài trông mong!
Nhưng Hồng Phất vẫn đưa ra một điều kiện, hy vọng Hàn Lập có thể cùng Đổng Huyên Nhi ra ngoài du lịch một chuyến, đi tham quan "Đoạt bảo đại hội" gần đây nhất do Yến gia tổ chức.
"Đoạt bảo đại hội" này, là Việt quốc tu tiên giới đệ nhất gia tộc Yến gia, mời đệ tử của Kết đan kỳ cao thủ mấy nước phụ cận, tập trung một chỗ, tiến hành một lần đại hội. Chính là để cùng đông đảo tu sĩ Kết đan kỳ, tạo dựng quan hệ tốt, để có lợi cho sự phát triển của Yến gia sau này. Bởi vậy, lần này có thể lại lấy ra phù bảo "Càn khôn tháp" trong truyền thuyết, để làm phần thưởng cho người đứng đầu, đương nhiên những kỳ trân dị bảo, pháp khí linh đan khác cũng có không ít.
Bởi vậy, không ít Kết đan kỳ tu sĩ nhận được lời mời, còn thật sự phái ra đệ tử cực mạnh, tới tham gia đại hội lần này. Dù sao phù bảo "Càn khôn tháp" đó, chính là Kết đan kỳ tu sĩ cũng thèm khát không thôi!
Đương nhiên do liên quan đến đường đi, tỷ lệ Kết đan kỳ tu sĩ bên ngoài Việt quốc ở sẽ phái người tham gia, khẳng định sẽ không quá lớn, do vậy sẽ lấy tu sĩ bản quốc là chính.
Lý Hóa Nguyên lúc ấy sau khi nghe xong điều kiện của đối phương, mặc dù cảm thấy đại hội lần này, để cho Hàn Lập công lực quá yếu tham gia, thật sự có chút quá lãng phí rồi!
Nhưng nghĩ lại, vị nhị đệ tử môn hạ mạnh nhất của mình kia, lại đang có việc ra ngoài, căn bản không về kịp đại hội lần này. Nếu phái đệ tử khác đi trước, khẳng định là không có hy vọng đứng đầu. Nếu là đứng vị trí khác, đạt được một vài loại pháp khí gì đó, hắn cũng căn bản không xem vào mắt! Liền tạm thời đồng ý.
Vợ chồng Lý Hóa Nguyên vốn tưởng rằng chuyện này coi như xong rồi, lúc ấy đã định cáo từ rời đi. Nhưng ai ngờ Hồng Phất tiên cô đột nhiên muốn giữ thiếu phụ lại một lát, nói có một số việc muốn một mình và nàng nói một chút. Theo đó luồng sáng đem Lý Hóa Nguyên đầy một bụng nghi vấn chạy ra.
Kết quả sau cả nửa ngày, sau khi thiếu phụ từ động phủ của Hồng Phất quay lại, đã nói cho Lý Hóa Nguyên một sự tình chết điếng người.
/2449
|