Thiên Nam Đông Dụ quốc là quốc gia nhỏ không nằm trong khống chế của bốn đạ thế lực của Thiên Nam tu tiên giới.
Nơi này không phải do diện tích quá nhỏ và tài nguyên cũng ít nên mới không bị các thế lực lớn khác để ý tới
Ngược lại, mặc dù nơi này có diện tích hơi nhỏ, nhưng mà tài nguyên tu luyện thì rất là phong phú. Vì vậy có thể xếp vào mười nơi hàng đầu của Thiên Nam.
Hiện tại nơi này không hoàn toàn nằm vào một thế lực nào cả là do vị trí của Đông Dụ Quốc có tính đặt thù riêng.
Nơi này cách Cửu Quốc Minh quá xa, hầu như không có liên hệ gì với ngoài. Hơn nữa lại còn có ba thế lực của ba quốc gia xung quanh. Vì vậy nó phải đối mặt với bốn bên là tử địch.
Còn các tông môn tu tiên phái do cũng có lịch sử lâu đời truyền lại. Nên phần đông là hỗn tạp. Ở đây có một số tông môn có cả chính lẫn tà, cùng với một số tiểu phái khác nằm ngoài chính ma lưỡng cực, không theo chính cũng chẳng theo tà. Nhưng điều quan trọng nhất ở Đông Dụ quốc là các môn phái tu tiên ở đây lại không đủ mạnh để dùng thực lực chèn ép các môn phái khác để trở thành một lực lượng lớn mạnh nhất. Ở Đông Dụ này không có môn phái nào đủ mạnh để đứng ra làm đại diện hay có thể nghiêng về một thế lực nào cả.
Vì vậy, ba thế lực lớn này cũng không buông tha cho nước này. Vì thế cứ minh tranh ám đấu với nhau nhưng lại không có kết quả gì. Cuối cùng ba thế lực lớn này cũng không ai có thể can thiệp vào công việc ở đây. Vì thế nước này trở thành một nước trung lập.
Các tông môn của nước này vì vậy đã đầu nhập vào chánh ma lưỡng đạo hoặc là Thiên Đạo Minh. Cho nên mới được ba thế lực lớn này ủng hộ. Vì vậy Đông Dụ này mới duy trì được cục diện như vậy hơn mấy trăm năm rồi. Việc này làm cho không ít người tu tiên thấy được vị thế trung lập của nơi này mà tìm đến lập ra các thế lực riêng của mình, làm cho quốc gia này ngày càng trở nên phồn vinh hơn.
Phía bắc của Đông Dụ quốc có một chổ tên gọi Xương Châu có một phần diện tích bằng phẳng chiếm tới hai phần ba vùng này. Phần diện tích bằng phẳng này ra hơn phân nữa được bao phủ là rừng rậm. Riêng ở chổ trung tâm là một dãy đồi núi thật lớn trải dài bất tận, liên tiếp nhau. Nó được người dân bản xứ gọi là “Vạn Lĩnh Sơn Mạch.”
Thật sự cũng không biết được nơi này có tới ngàn vạn ngọn núi hay không nhưng tới nay vẫn chưa có người nào dám bước chân tới. Vì vậy các loại tài liệu, linh thú và linh dược trân quý nơi này chắc chắn là rất nhiều. Nhưng ngoại trừ khoảng cách thời gian là mười năm đặc thù ra thì ngay cả người tu tiên cũng không có ai dám tự tiên xông vào nơi này để tìm linh dược hay bắt linh thú.
Sở dĩ có việc như vậy là do Vạn Lĩnh Sơn Mạch có một địa danh rất là hung ác tên là “ Trụy Ma Chi Địa.” mà các tu sĩ của Thiên Nam tu tiên giới ai cũng biết tới.
Tại vùng núi non hiểm trở này có một chổ bí ẩn được mệnh danh là Thiên Nam đệ nhất hung địa tên gọi là " Trụy Ma Cốc ".
Cái bí cốc này đã tồn tại từ thời man hoang. Cho tới nay đã có không biết bao nhiêu là tu sĩ thần thông cao thâm đi vào cốc tìm kiếm bảo vật. Việc này cũng đã diễn ra không biết là bao nhiêu ngàn năm rồi. Nhưng do nơi đây có rất nhiều hiểm nguy vì vậy đã làm cho người ta không dám làm càn tự tiện tiến vào.
Mặc dù có hung danh là tử địa nhưng vẫn không ngăn cản được nhiều người muốn xông vào Trụy Ma Cốc này. Không biết là có phải chịu ảnh hưởng của Trụy Ma Cốc hay không mà Vạn Lĩnh Sơn Mạch từ nhiều năm qua lúc nào cũng bị chướng khí nhiều màu sắc che dấu đi.
Loại chướng khi này chẳng những kịch độc vô cùng mà nó còn tạo ra một loại cấm chế đặt thù làm cho mọi người không thể nhìn rõ mọi vật được. Dù có có đưa năm ngón tay ra phía trước mặt cũng không thể thấy được. Một khi đã xâm nhập vào bên trong thì không cách nào xác định được phương hướng và vì thế dễ bị lạc vào trong đó.
Vì vậy trong hoàn cảnh này thì người tu tiên dù không chết, nhưng cũng không cách nào tìm thấy được linh dược hay là bắt được linh thú. Chỉ có thể đối mặt với bảo vật mà biết nhìn mà thôi. Hoặc là chỉ là ở vùng chung quanh bên ngoài có ít chướng khí mà tìm kiếm một chút đồ mà thôi.
Nhưng ở vùng này cứ cách khoảng mười năm thì sẽ có một lần chướng khí ở tán đi và đường đi vào Trụy Ma cốc cũng được mở ra thành những cái khe không gian nhỏ. Vì vậy vào khoảng thời gian này các người tu tiên từ Thiên Nam sẽ đổ xô tới đây để đi tìm bảo vật.
Nhưng do địa hình ở đây rất là rộng lớn cho dù linh dược và linh thú có nhiều đi nữa nhưng cũng chỉ có một bộ phận nhỏ người tu tiên là tìm được mà thôi. Nhưng dù vậy cứ tới thời điểm này là có tới vài ngàn người tu tiên tụ tập tới đây đi tìm bảo vật.
Hơn nữa ở vùng phụ cận của dãy núi này có một số gia tộc có thế lực lập ra các nơi thu mua các loại bảo vật trong một thời gian ngắn này. Vì vậy nơi này sẽ hình thành ra một số phường thị chuyên thu mua các loại linh dược và linh thú do các tu sĩ tìm được. Vì vậy trong thời gian ngắn nơi này sẽ rất là náo nhiệt.
Trong vòng một năm chướng khí của Vạn Lĩnh Sơn Mạch sẽ giảm đi từ từ cho nên trong khoảng thời gian vài tháng chướng khí sẽ hoàn toàn được tiêu trừ.
Vì vậy có rất nhiều người tu tiên mạnh dạn tiến vào cảnh giới Xương Châu này. Số lượng lần này so với với lần trước đông hơn rất nhiều. Mà trong đó hơn phân nữa là những người tu tiên từ các nước khác đến. Mà người tu tiên cấp cao lại nhiều hơn cả.
Điều này làm cho các môn phái tu tiên bản địa một phen hoảng sợ. Vội vàng ra lệnh cấm các đệ tự của mình không được tự ý ra bên ngoài. Nhưng bọn họ cũng phái người ra bên ngoài dò la tin tức xem tình hình thế nào.
Các tin tức mà bọn họ có được lại càng làm cho bọn họ thêm kinh sợ mà thôi.
Tại vùng biên giới của Xương Châu ở một ngọn núi nhỏ vô danh có một cặp nam nữ tu sĩ đang đứng sánh vai mà đứng phía trên đỉnh.
Nam thì một thân trường bào màu lam xem ra cũng khoảng chừng ba mươi tuổi, bề ngoài trông cũng rất là nho nhã tuấn tú. Còn nữ thân vận một bộ cung trang, dáng người đầy đặn. Gương mặt xem ra cũng bình thường cũng không có chổ nào là xuất chúng cả.
Hai người này thần sắc xem ra rất là nhàn nhã. Thi thoảng lại ngước đầu lên dò xét chung quanh, trong mắt lộ ra vẻ lo âu, cho thấy ra cả tâm tư của bọn họ.
Qua một hồi lâu. Từ phía xa ngân quang chớp động một đạo kinh hồng màu bạc từ xa bay tới. Xem ra phương hướng mà nó bay tới chính là ngọn núi nhỏ này.
Vừa thấy độn quang này thì cặp nam nữ giống như là vợ chồng liền mừng rỡ.
Sau khi đạo ngân hồng bay tới ngọn núi nhỏ thì liền xuất hiện ra một vị nho sinh nam tử mặc áo cẩm bào khoảng chừng bốn mươi tuổi.
“ Đại ca, người đã tới. Thế nào mọi việc thuận lợi chứ? Còn lệnh bài nhập cốc ra sao? Vị nữ tử vừa thấy đại hán lập tức cười tươi lên tiếng hỏi.
“ Hắc hắc, cuối cùng cũng kịp lúc và lệnh bài cũng về tới tay ta.” Nho sinh cười cười, tay đưa ra hai đạo thanh quang phân ra bắn tới hai người tu sĩ nam nữ.
Hai người nay liền đưa tay ra tiếp nhận, thì ra là một cái lệnh bài làm bằng thanh đồng. mặt trên có hai chữ màu đỏ “ Trụy Ma.” Còn mặt kia viết một chữ lệnh màu vàng, nó tản ra nhè nhẹ linh khí.
Lúc này vẻ mặt của nữ tu sĩ trông rất là hưng phấn còn nam tu sĩ thì lại nhướng mày lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
“ Rất tốt, có được Trụy Ma lệnh bài này, chúng ta đã có thể vào trong cốc tìm bảo vật rồi. Nếu có thể tìm được một ít thượng cổ linh đan diệu dược thì ba người chúng ta có thể ngưng kết nguyên anh được rồi.” Vị nữ tu sĩ không khỏi mừng rỡ cao hứng nói.
“ Cái lệnh bài nhỏ như vầy mà chúng ta phải mua ba vạn linh thạch một cái, vậy mà họ cũng dám bán sao chứ.” Sau đó vị nữ tu sĩ đứng bên cạnh vị nam tu áo xám than nhẹ một tiếng rồi lại nói tiếp.
Ba cái lệnh bài bọn họ đã phải bỏ ra mười vạn linh thạch để có được, dường như đã lấy đi hết tất cả của cải mà họ đã tích góp được. Điều này đã làm cho vị tu sĩ áo lam không khỏi tiếc nuối.
“ Nhị đệ, ngươi cũng không cần phải tiếc nuối. Lúc này đây nếu không phải ta có sinh tử chi giao với bọn họ thì tông môn bọn họ cũng quyết không buông ra đâu. Bọn họ còn không đủ dung nữa là. Vì vậy lần này không thể nào bỏ lỡ dịp tốt có thể vào cốc được. Bây giờ lệnh bài có bán với giá mười vạn linh thạch một thì cũng có người mua ngay. Hơn nữa, ban đầu Quỷ Linh Môn là muốn độc chiếm lấy bảo vật của Trụy Ma Cốc. Nhưng do sự bức bách của các tông phái khác vì vậy bọn họ mới đồng ý để cho những người ngoài tham dự vào việc này. Nếu không dù ngươi dùng mười vạn linh thạch để đổi một lần nhập cốc cũng không được. Bởi vì chắc chắn người của Quỷ Linh Môn cũng không cho ngươi vào.” Nho sinh lộ ra nét mặt bất đắc dĩ nói.
Tu sĩ áo lam nghe xong lời ấy, cũng không biết phải nói gì thêm nữa, nhưng sau khi xem cái lệnh bài trong tay một chút rồi vẫn lo lắng hỏi thêm.
“ Nhưng mà, phương pháp nhập cốc này của Quỷ Linh Môn có làm được không? Ta nghe nói ở ngay cốc khẩu có rất nhiều khe hở không gian nếu không cẩn thận thì chúng ta sẽ biến mất ngay. Hơn nữa đây là những tin tức mà vị trưởng lão của Quỷ Linh Môn trước kia còn sống trở ra từ trong cốc cho biết. Đại ca ngươi có cảm thấy việc này có gì đó mờ ám không?
“Trừ phi người của Quỷ Linh Môn muốn cả tu tiên giới của Thiên Nam là địch. Nếu không việc này chắc chắn không có vấn đề gì cả. Hơn nữa, chúng ta còn nghe nói vị trưởng lão kia của Quỷ Linh Môn, cũng chỉ là nguyên anh trốn trở về mà thôi. Còn thân thể thì táng ở lại Trụy Ma Cốc. Việc này chúng ta cần phải để ý tới." Nho sinh không suy nghĩ thêm mà trả lời.
“ Nhưng dù cho chúng ta có thể nhập cốc. Còn Trụy Ma Cốc thì thật sự là một nơi hung hiểm dị thường. Không biết lần này mua Lệnh bài nhập cốc không biết là đúng hay sai nữa.” Nam tử áo lam nghe nho sinh nói vậy liền trả lời ngay.
"Hừ! lấy tư chất của ba người chúng ta mà nói thì đã tiến tới đỉnh rồi. Nếu như không có cơ duyên thì tiếp tới hai trăm năm nữa thì chúng ta cũng sẽ hóa thành một đống xương khô mà thôi. Vì vậy có cơ hội như vầy chúng ta không thể nào bỏ qua được. Hơn nữa, nghe nói khe hở không gian phía ngoài của Trụy Ma cốc mặc dù có nguy hiểm nhưng so với bên trong ít hơn nhiều. Vì vậy bọn ta chỉ đi vòng vòng bên ngoài dò xét tìm kiếm mà thôi nếu cẩn thận thì có lẽ không có vấn đề gì đâu.” Vị nữ tử không thèm để ý trả lời.
“ Nghe nói Quỷ Linh Môn lần nữa đã tung ra ngoài vài trăm cái Trụy Ma Lệnh. Mà trong đó hơn một nữa những cái lệnh bài thuộc về các tông phái. Thậm chí còn nghe nói là có cả Mộ Lan pháp sĩ cũng tham gia vào lần này. Vì vậy lần này có khoảng vài trăm tu sĩ cùng với Quỷ Linh Môn sẽ tham gia vào việc nhập cốc truy tìm bảo vật. Như vậy có rất nhiều ngươi tham gia thì chúng ta còn lo sợ việc gì nữa chứ. Thật sự nếu như gặp việc nguy hiểm thì chúng ta tìm cách tránh đi là xong. Nhưng nếu bỏ qua cơ hội lần này thì ta sẽ tiếc nuối cả đời.” Nho sinh xem ra đã quyết định rồi, thản nhiên nói. Còn nữ tu sĩ bên cạnh cũng liên tục gật đầu xem ra cũng đã đồng ý.
“ Một khi đại ca đã nói như vậy thì bọn tiểu đệ sẽ cùng với huynh nhập cốc.” Nam tử áo lam cười khổ một tiếng rồi không nói gì thêm nữa.
Lúc này ở vùng phụ cận của Xương Châu cũng thường xuyên diễn ra những việc giống vậy.
Từ nửa năm trước, Không biết vì sao mà từ Quỷ Linh Môn lại truyền ra tin tức là bọn họ tìm ra phương pháp đi vào Trụy Ma cốc. Ngoài ra còn có tin tức là Quỷ Linh Môn bọn họ có kế hoạch lừa gạt các tông khác để độc chiếm bảo vật.
Khi tin tức này truyền ra thì liền chấn động cả tu tiên giới.
Bởi vì sao khi bọn họ mới vừa cùng với Mộ Lan đánh nhau vì vậy các tông phái cần có thời gian để tĩnh dưỡng. Nhưng bọn họ cũng chịu không được mà đều phái người đi tới Quỷ Linh Môn hỏi việc này. Ngay cả ma đạo cùng với sáu tông phái lớn cũng đều phái người tới hỏi thăm việc này chân tướng thế nào.
Cao tầng của Quỷ Linh môn. Lúc này liền xảy ra một trận tranh cải dữ dội. Nhưng dưới áp lực của nhiều người nên bọn họ từ từ thừa nhận có việc này. Dù sao chỉ cần bỏ ra một chút công sức là biết ngay được việc này.
Kể từ đó các tông phái khác không khách sáo yêu cầu cùng nhau nhập cốc truy tìm bảo vật. Nhưng vào lúc này Quỷ Linh Môn cường ngạnh có chết cũng không chịu chấp nhận đề nghị này
Cuối cùng bọn họ cũng nguyện ý đề ra một phương pháp là đồng ý cung cấp một số lệnh bài cung cấp cho các tông phái. Chỉ cần có lệnh bài này thì khi đến các khe hở không gian ở Trụy Ma cốc sẽ được đi vào. Vì vậy các tông phái đều tuyển chọn một số người đi tới Quỷ Linh Môn để nhập cốc. Nhưng để có có nó thì phải tốn một chút linh thạch.
Đương nhiên việc làm này sẽ làm cho các vị tán tu bất mãn. Vì vậy Quỷ Linh Môn bọn họ cũng đã tung ra hơn một trăm cái lệnh bài cho các tông phái nhỏ và các vị tán tu.
Bây giờ sắp tới lúc nhập cốc nên ở Xương Châu trở nên náo nhiệt hơn. Còn ở vùng phụ cận của Vạn Lĩnh Sơn Mạch lại có nhiều tu sĩ từ nước khác tới. Vì vậy làm cho đám tu sĩ bản địa trở nên cẩn thận hơn. Tất cả đều không dám gây sự, hay làm phiền tới bọn họ.
.
Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720 (http://4vn/forum/vcheckvirus.php?url=http%3A%2F%2F4vn%2Fforu m%2Fshowthread.php%3Ft%3D36720)
Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097
Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251
Nơi này không phải do diện tích quá nhỏ và tài nguyên cũng ít nên mới không bị các thế lực lớn khác để ý tới
Ngược lại, mặc dù nơi này có diện tích hơi nhỏ, nhưng mà tài nguyên tu luyện thì rất là phong phú. Vì vậy có thể xếp vào mười nơi hàng đầu của Thiên Nam.
Hiện tại nơi này không hoàn toàn nằm vào một thế lực nào cả là do vị trí của Đông Dụ Quốc có tính đặt thù riêng.
Nơi này cách Cửu Quốc Minh quá xa, hầu như không có liên hệ gì với ngoài. Hơn nữa lại còn có ba thế lực của ba quốc gia xung quanh. Vì vậy nó phải đối mặt với bốn bên là tử địch.
Còn các tông môn tu tiên phái do cũng có lịch sử lâu đời truyền lại. Nên phần đông là hỗn tạp. Ở đây có một số tông môn có cả chính lẫn tà, cùng với một số tiểu phái khác nằm ngoài chính ma lưỡng cực, không theo chính cũng chẳng theo tà. Nhưng điều quan trọng nhất ở Đông Dụ quốc là các môn phái tu tiên ở đây lại không đủ mạnh để dùng thực lực chèn ép các môn phái khác để trở thành một lực lượng lớn mạnh nhất. Ở Đông Dụ này không có môn phái nào đủ mạnh để đứng ra làm đại diện hay có thể nghiêng về một thế lực nào cả.
Vì vậy, ba thế lực lớn này cũng không buông tha cho nước này. Vì thế cứ minh tranh ám đấu với nhau nhưng lại không có kết quả gì. Cuối cùng ba thế lực lớn này cũng không ai có thể can thiệp vào công việc ở đây. Vì thế nước này trở thành một nước trung lập.
Các tông môn của nước này vì vậy đã đầu nhập vào chánh ma lưỡng đạo hoặc là Thiên Đạo Minh. Cho nên mới được ba thế lực lớn này ủng hộ. Vì vậy Đông Dụ này mới duy trì được cục diện như vậy hơn mấy trăm năm rồi. Việc này làm cho không ít người tu tiên thấy được vị thế trung lập của nơi này mà tìm đến lập ra các thế lực riêng của mình, làm cho quốc gia này ngày càng trở nên phồn vinh hơn.
Phía bắc của Đông Dụ quốc có một chổ tên gọi Xương Châu có một phần diện tích bằng phẳng chiếm tới hai phần ba vùng này. Phần diện tích bằng phẳng này ra hơn phân nữa được bao phủ là rừng rậm. Riêng ở chổ trung tâm là một dãy đồi núi thật lớn trải dài bất tận, liên tiếp nhau. Nó được người dân bản xứ gọi là “Vạn Lĩnh Sơn Mạch.”
Thật sự cũng không biết được nơi này có tới ngàn vạn ngọn núi hay không nhưng tới nay vẫn chưa có người nào dám bước chân tới. Vì vậy các loại tài liệu, linh thú và linh dược trân quý nơi này chắc chắn là rất nhiều. Nhưng ngoại trừ khoảng cách thời gian là mười năm đặc thù ra thì ngay cả người tu tiên cũng không có ai dám tự tiên xông vào nơi này để tìm linh dược hay bắt linh thú.
Sở dĩ có việc như vậy là do Vạn Lĩnh Sơn Mạch có một địa danh rất là hung ác tên là “ Trụy Ma Chi Địa.” mà các tu sĩ của Thiên Nam tu tiên giới ai cũng biết tới.
Tại vùng núi non hiểm trở này có một chổ bí ẩn được mệnh danh là Thiên Nam đệ nhất hung địa tên gọi là " Trụy Ma Cốc ".
Cái bí cốc này đã tồn tại từ thời man hoang. Cho tới nay đã có không biết bao nhiêu là tu sĩ thần thông cao thâm đi vào cốc tìm kiếm bảo vật. Việc này cũng đã diễn ra không biết là bao nhiêu ngàn năm rồi. Nhưng do nơi đây có rất nhiều hiểm nguy vì vậy đã làm cho người ta không dám làm càn tự tiện tiến vào.
Mặc dù có hung danh là tử địa nhưng vẫn không ngăn cản được nhiều người muốn xông vào Trụy Ma Cốc này. Không biết là có phải chịu ảnh hưởng của Trụy Ma Cốc hay không mà Vạn Lĩnh Sơn Mạch từ nhiều năm qua lúc nào cũng bị chướng khí nhiều màu sắc che dấu đi.
Loại chướng khi này chẳng những kịch độc vô cùng mà nó còn tạo ra một loại cấm chế đặt thù làm cho mọi người không thể nhìn rõ mọi vật được. Dù có có đưa năm ngón tay ra phía trước mặt cũng không thể thấy được. Một khi đã xâm nhập vào bên trong thì không cách nào xác định được phương hướng và vì thế dễ bị lạc vào trong đó.
Vì vậy trong hoàn cảnh này thì người tu tiên dù không chết, nhưng cũng không cách nào tìm thấy được linh dược hay là bắt được linh thú. Chỉ có thể đối mặt với bảo vật mà biết nhìn mà thôi. Hoặc là chỉ là ở vùng chung quanh bên ngoài có ít chướng khí mà tìm kiếm một chút đồ mà thôi.
Nhưng ở vùng này cứ cách khoảng mười năm thì sẽ có một lần chướng khí ở tán đi và đường đi vào Trụy Ma cốc cũng được mở ra thành những cái khe không gian nhỏ. Vì vậy vào khoảng thời gian này các người tu tiên từ Thiên Nam sẽ đổ xô tới đây để đi tìm bảo vật.
Nhưng do địa hình ở đây rất là rộng lớn cho dù linh dược và linh thú có nhiều đi nữa nhưng cũng chỉ có một bộ phận nhỏ người tu tiên là tìm được mà thôi. Nhưng dù vậy cứ tới thời điểm này là có tới vài ngàn người tu tiên tụ tập tới đây đi tìm bảo vật.
Hơn nữa ở vùng phụ cận của dãy núi này có một số gia tộc có thế lực lập ra các nơi thu mua các loại bảo vật trong một thời gian ngắn này. Vì vậy nơi này sẽ hình thành ra một số phường thị chuyên thu mua các loại linh dược và linh thú do các tu sĩ tìm được. Vì vậy trong thời gian ngắn nơi này sẽ rất là náo nhiệt.
Trong vòng một năm chướng khí của Vạn Lĩnh Sơn Mạch sẽ giảm đi từ từ cho nên trong khoảng thời gian vài tháng chướng khí sẽ hoàn toàn được tiêu trừ.
Vì vậy có rất nhiều người tu tiên mạnh dạn tiến vào cảnh giới Xương Châu này. Số lượng lần này so với với lần trước đông hơn rất nhiều. Mà trong đó hơn phân nữa là những người tu tiên từ các nước khác đến. Mà người tu tiên cấp cao lại nhiều hơn cả.
Điều này làm cho các môn phái tu tiên bản địa một phen hoảng sợ. Vội vàng ra lệnh cấm các đệ tự của mình không được tự ý ra bên ngoài. Nhưng bọn họ cũng phái người ra bên ngoài dò la tin tức xem tình hình thế nào.
Các tin tức mà bọn họ có được lại càng làm cho bọn họ thêm kinh sợ mà thôi.
Tại vùng biên giới của Xương Châu ở một ngọn núi nhỏ vô danh có một cặp nam nữ tu sĩ đang đứng sánh vai mà đứng phía trên đỉnh.
Nam thì một thân trường bào màu lam xem ra cũng khoảng chừng ba mươi tuổi, bề ngoài trông cũng rất là nho nhã tuấn tú. Còn nữ thân vận một bộ cung trang, dáng người đầy đặn. Gương mặt xem ra cũng bình thường cũng không có chổ nào là xuất chúng cả.
Hai người này thần sắc xem ra rất là nhàn nhã. Thi thoảng lại ngước đầu lên dò xét chung quanh, trong mắt lộ ra vẻ lo âu, cho thấy ra cả tâm tư của bọn họ.
Qua một hồi lâu. Từ phía xa ngân quang chớp động một đạo kinh hồng màu bạc từ xa bay tới. Xem ra phương hướng mà nó bay tới chính là ngọn núi nhỏ này.
Vừa thấy độn quang này thì cặp nam nữ giống như là vợ chồng liền mừng rỡ.
Sau khi đạo ngân hồng bay tới ngọn núi nhỏ thì liền xuất hiện ra một vị nho sinh nam tử mặc áo cẩm bào khoảng chừng bốn mươi tuổi.
“ Đại ca, người đã tới. Thế nào mọi việc thuận lợi chứ? Còn lệnh bài nhập cốc ra sao? Vị nữ tử vừa thấy đại hán lập tức cười tươi lên tiếng hỏi.
“ Hắc hắc, cuối cùng cũng kịp lúc và lệnh bài cũng về tới tay ta.” Nho sinh cười cười, tay đưa ra hai đạo thanh quang phân ra bắn tới hai người tu sĩ nam nữ.
Hai người nay liền đưa tay ra tiếp nhận, thì ra là một cái lệnh bài làm bằng thanh đồng. mặt trên có hai chữ màu đỏ “ Trụy Ma.” Còn mặt kia viết một chữ lệnh màu vàng, nó tản ra nhè nhẹ linh khí.
Lúc này vẻ mặt của nữ tu sĩ trông rất là hưng phấn còn nam tu sĩ thì lại nhướng mày lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
“ Rất tốt, có được Trụy Ma lệnh bài này, chúng ta đã có thể vào trong cốc tìm bảo vật rồi. Nếu có thể tìm được một ít thượng cổ linh đan diệu dược thì ba người chúng ta có thể ngưng kết nguyên anh được rồi.” Vị nữ tu sĩ không khỏi mừng rỡ cao hứng nói.
“ Cái lệnh bài nhỏ như vầy mà chúng ta phải mua ba vạn linh thạch một cái, vậy mà họ cũng dám bán sao chứ.” Sau đó vị nữ tu sĩ đứng bên cạnh vị nam tu áo xám than nhẹ một tiếng rồi lại nói tiếp.
Ba cái lệnh bài bọn họ đã phải bỏ ra mười vạn linh thạch để có được, dường như đã lấy đi hết tất cả của cải mà họ đã tích góp được. Điều này đã làm cho vị tu sĩ áo lam không khỏi tiếc nuối.
“ Nhị đệ, ngươi cũng không cần phải tiếc nuối. Lúc này đây nếu không phải ta có sinh tử chi giao với bọn họ thì tông môn bọn họ cũng quyết không buông ra đâu. Bọn họ còn không đủ dung nữa là. Vì vậy lần này không thể nào bỏ lỡ dịp tốt có thể vào cốc được. Bây giờ lệnh bài có bán với giá mười vạn linh thạch một thì cũng có người mua ngay. Hơn nữa, ban đầu Quỷ Linh Môn là muốn độc chiếm lấy bảo vật của Trụy Ma Cốc. Nhưng do sự bức bách của các tông phái khác vì vậy bọn họ mới đồng ý để cho những người ngoài tham dự vào việc này. Nếu không dù ngươi dùng mười vạn linh thạch để đổi một lần nhập cốc cũng không được. Bởi vì chắc chắn người của Quỷ Linh Môn cũng không cho ngươi vào.” Nho sinh lộ ra nét mặt bất đắc dĩ nói.
Tu sĩ áo lam nghe xong lời ấy, cũng không biết phải nói gì thêm nữa, nhưng sau khi xem cái lệnh bài trong tay một chút rồi vẫn lo lắng hỏi thêm.
“ Nhưng mà, phương pháp nhập cốc này của Quỷ Linh Môn có làm được không? Ta nghe nói ở ngay cốc khẩu có rất nhiều khe hở không gian nếu không cẩn thận thì chúng ta sẽ biến mất ngay. Hơn nữa đây là những tin tức mà vị trưởng lão của Quỷ Linh Môn trước kia còn sống trở ra từ trong cốc cho biết. Đại ca ngươi có cảm thấy việc này có gì đó mờ ám không?
“Trừ phi người của Quỷ Linh Môn muốn cả tu tiên giới của Thiên Nam là địch. Nếu không việc này chắc chắn không có vấn đề gì cả. Hơn nữa, chúng ta còn nghe nói vị trưởng lão kia của Quỷ Linh Môn, cũng chỉ là nguyên anh trốn trở về mà thôi. Còn thân thể thì táng ở lại Trụy Ma Cốc. Việc này chúng ta cần phải để ý tới." Nho sinh không suy nghĩ thêm mà trả lời.
“ Nhưng dù cho chúng ta có thể nhập cốc. Còn Trụy Ma Cốc thì thật sự là một nơi hung hiểm dị thường. Không biết lần này mua Lệnh bài nhập cốc không biết là đúng hay sai nữa.” Nam tử áo lam nghe nho sinh nói vậy liền trả lời ngay.
"Hừ! lấy tư chất của ba người chúng ta mà nói thì đã tiến tới đỉnh rồi. Nếu như không có cơ duyên thì tiếp tới hai trăm năm nữa thì chúng ta cũng sẽ hóa thành một đống xương khô mà thôi. Vì vậy có cơ hội như vầy chúng ta không thể nào bỏ qua được. Hơn nữa, nghe nói khe hở không gian phía ngoài của Trụy Ma cốc mặc dù có nguy hiểm nhưng so với bên trong ít hơn nhiều. Vì vậy bọn ta chỉ đi vòng vòng bên ngoài dò xét tìm kiếm mà thôi nếu cẩn thận thì có lẽ không có vấn đề gì đâu.” Vị nữ tử không thèm để ý trả lời.
“ Nghe nói Quỷ Linh Môn lần nữa đã tung ra ngoài vài trăm cái Trụy Ma Lệnh. Mà trong đó hơn một nữa những cái lệnh bài thuộc về các tông phái. Thậm chí còn nghe nói là có cả Mộ Lan pháp sĩ cũng tham gia vào lần này. Vì vậy lần này có khoảng vài trăm tu sĩ cùng với Quỷ Linh Môn sẽ tham gia vào việc nhập cốc truy tìm bảo vật. Như vậy có rất nhiều ngươi tham gia thì chúng ta còn lo sợ việc gì nữa chứ. Thật sự nếu như gặp việc nguy hiểm thì chúng ta tìm cách tránh đi là xong. Nhưng nếu bỏ qua cơ hội lần này thì ta sẽ tiếc nuối cả đời.” Nho sinh xem ra đã quyết định rồi, thản nhiên nói. Còn nữ tu sĩ bên cạnh cũng liên tục gật đầu xem ra cũng đã đồng ý.
“ Một khi đại ca đã nói như vậy thì bọn tiểu đệ sẽ cùng với huynh nhập cốc.” Nam tử áo lam cười khổ một tiếng rồi không nói gì thêm nữa.
Lúc này ở vùng phụ cận của Xương Châu cũng thường xuyên diễn ra những việc giống vậy.
Từ nửa năm trước, Không biết vì sao mà từ Quỷ Linh Môn lại truyền ra tin tức là bọn họ tìm ra phương pháp đi vào Trụy Ma cốc. Ngoài ra còn có tin tức là Quỷ Linh Môn bọn họ có kế hoạch lừa gạt các tông khác để độc chiếm bảo vật.
Khi tin tức này truyền ra thì liền chấn động cả tu tiên giới.
Bởi vì sao khi bọn họ mới vừa cùng với Mộ Lan đánh nhau vì vậy các tông phái cần có thời gian để tĩnh dưỡng. Nhưng bọn họ cũng chịu không được mà đều phái người đi tới Quỷ Linh Môn hỏi việc này. Ngay cả ma đạo cùng với sáu tông phái lớn cũng đều phái người tới hỏi thăm việc này chân tướng thế nào.
Cao tầng của Quỷ Linh môn. Lúc này liền xảy ra một trận tranh cải dữ dội. Nhưng dưới áp lực của nhiều người nên bọn họ từ từ thừa nhận có việc này. Dù sao chỉ cần bỏ ra một chút công sức là biết ngay được việc này.
Kể từ đó các tông phái khác không khách sáo yêu cầu cùng nhau nhập cốc truy tìm bảo vật. Nhưng vào lúc này Quỷ Linh Môn cường ngạnh có chết cũng không chịu chấp nhận đề nghị này
Cuối cùng bọn họ cũng nguyện ý đề ra một phương pháp là đồng ý cung cấp một số lệnh bài cung cấp cho các tông phái. Chỉ cần có lệnh bài này thì khi đến các khe hở không gian ở Trụy Ma cốc sẽ được đi vào. Vì vậy các tông phái đều tuyển chọn một số người đi tới Quỷ Linh Môn để nhập cốc. Nhưng để có có nó thì phải tốn một chút linh thạch.
Đương nhiên việc làm này sẽ làm cho các vị tán tu bất mãn. Vì vậy Quỷ Linh Môn bọn họ cũng đã tung ra hơn một trăm cái lệnh bài cho các tông phái nhỏ và các vị tán tu.
Bây giờ sắp tới lúc nhập cốc nên ở Xương Châu trở nên náo nhiệt hơn. Còn ở vùng phụ cận của Vạn Lĩnh Sơn Mạch lại có nhiều tu sĩ từ nước khác tới. Vì vậy làm cho đám tu sĩ bản địa trở nên cẩn thận hơn. Tất cả đều không dám gây sự, hay làm phiền tới bọn họ.
.
Tám về Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=36720 (http://4vn/forum/vcheckvirus.php?url=http%3A%2F%2F4vn%2Fforu m%2Fshowthread.php%3Ft%3D36720)
Báo lỗi Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?p=211097
Đăng ký dịch Phàm Nhân Tu Tiên truyện: http://4vn/forum/showthread.php?t=37251
/2449
|